Xem ra "con hàng" trước mắt này căn bản không hiểu thế nào gọi là người nói chuyện "ẩn ý"! Cùng hắn uyển chuyển "ẩn ý" này nọ, giống như là nháy mắt đưa tình với người mù, rõ ràng là phí công phu mà!
- Ai nói cho ngươi Thần Huyền chính là Chí Tôn? Chính là tu vi cao nhất?
Ưng Bác Không mí mắt vừa lật, nhìn Quân Khương Lâm có chút khó chịu. Hắn đang tự sướng trong đầu mình đơn thương độc mã với tư thế oai hùng hiên ngang tung hoành đối kháng với tất cả các cao thủ của hai thế lực lớn lại bị Quân Khương Lâm đột nhiên cắt ngang, giống như muốn "bắn" lại đột nhiên "xìu", nhất thời có chút mất hứng thú (Ý nghĩa nguyên văn của tác giả á nha, không phải ta thêm đâu:110:)
- Cái này quả thực chính là sai lầm chết người nha! Thần Huyền như thế nào lại là cảnh giới cao nhất? Thật sự là quá buồn cười!
- A? Chẳng lẽ… trên Thần Huyền còn có phẩm giai cao hơn?Mời lão gia người nói để ta được thêm kiến thức.
Quân Khương Lâm giả ngu lỗ m ãng, Trên thực tế hắn cũng thật sự không biết! Chẳng lẽ Thần Huyền không phải chí tôn sao chứ? Như vậy Chí Tôn Thần Huyền lại là có ý tứ gì?
- Ngu ngốc!
Ưng chí tôn nổi giận, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, lời nói không chút kiên nhẫn:
- Thần Huyền là Thần Huyền, Chí Tôn là Chí Tôn, hiểu không? Cái gọi là Chí Tôn Thần Huyền, chẳng qua là hạng người thực lực bình thường nghe lầm đồn bậy, nói nhảm lộn xộn rối tinh rối mù!
Quân Khương Lâm mở to hai mắt.
- Huyền khí, chính là công phu thần kỳ nhất thế gian!
Ưng Bác Không biểu tình nghiêm túc đầy thần thánh.
Quân Khương Lâm trong lòng cười to ba tiếng đầy khinh bỉ: " Huyền khí coi như là công phu tối thần kỳ? Vậy Khai Thiên Tạo Hóa Công của lão tử so với Huyền Khí hơn gấp ngàn vạn lần, vậy gọi là cái gì?"
- Huyền khí, giúp trì hoãn sự già yếu, tăng cường thể lực, có thế làm cho con người trường thọ, luyện đến mức cao thâm có thể bài sơn đảo hải, hô phong hoán vũ!
Ưng Bác Không trong mắt chính là một mảnh cuồng nhiệt!
"Chẳng phải chỉ một môn công phu dùng để giết người thôi sao? Cái gì mà di sơn đảo hải? Hô phong hoán vũ?" Quân Khương Lâm nghe xong ngạc nhiên đứng lên, lần này hắn thật sự là kinh ngạc! Tròng mắt của Quân đại thiếu gia trừng to, thiếu chút nữa là lọt cả ra ngoài.
- Hừ hừ, có lẽ lão phu nói có hơi chút khuếch đại…
Ưng Bác Không ngạo nghễ nói:.
- Nhưng trước mắt có một ví dụ rất rõ ràng, vị sư phụ thần kỳ kia của ngươi, nhấc tay một chưởng đốt hủy sáu mươi mẫu phong lâm, chậc chậc, thần công có thể nói là đoạt thiên địa tạo hóa, đây chính là ví dụ tốt nhất cho lời nói trên của ta…
"A…" Quân Khương Lâm nhụt chí giống quả bóng bị xì hơi, đặt đít cái phẹt ngồi xuống.
"Con bà nó, thì ra là suy đoán từ đây mà ra!"
- Huyền khí, dưới cửu phẩm như con kiến, những lời này nói ra cũng không đúng.
Ưng Bác Không nói:
- Dưới Cửu phẩm, hoàn toàn là không tính là cái loại gì cả, thậm chí so với chi con kiến, cũng không đủ tư cách!
- Thuyết pháp chính xác nên là: Dưới Thần Huyền, tất cả chỉ bằng con kiến!
- Như thế trên thế gian sẽ không có mấy người có thể được xưng là người.
Quân Khương Lâm rầu rĩ nói
- Đúng vậy, tất cả đều là con kiến! Phía trên Thần Huyền, lại có Thần Huyền mười hai phẩm giai, người thế tục, lấy sơ giai, trung giai, cao giai mà gọi, quả thật là sai lầm vô cùng!
Ưng Bác Không cười ngạo nghễ, ý tứ có chút tiếu ngạo thiên hạ.
- Thần Huyền thập nhị phẩm, từng bước đăng thiên!
- Thần Huyền thập nhị phẩm, từng bước đăng thiên?
Quân Khương Lâm nhẩm lại một lần nữa, hỏi:
- Đây là có ý tứ gì?
- Từ siêu việt Thiên Huyền mà tính, Thần Huyền tổng cộng có mười hai phẩm giai, từ đệ nhất phẩm đến đệ thập nhị phẩm, mỗi lần tiến giai một phẩm, cũng có thể nói là khó như lên trời! Mà chênh lệch mỗi phẩm trong lúc đó, cũng có thể nói như trên trời dưới đất! Cho nên nói, Thần Huyền thập nhị phẩm, từng bước đăng thiên!
Ưng Bác Không hừ hừ, nói:
- Cảnh giới thập nhị phẩm này, mới chân chính là cấp độ trên Thần Huyền, tại trong mắt ta, chỉ có tiến nhập Thần Huyền thập nhị phẩm này, mới chân chính là người! Mà Thần Huyền thập nhị phẩm, đó là truyền lưu giữa những cường giả Thần Huyền phẩm giai trong đó, những hạng người Thần Huyền dưới bình thường, không xứng biết! Cũng không đủ tư cách biết!
- Vậy ngươi hiện tại là bao nhiêu phẩm?
Quân Khương Lâm tò mò hỏi han.
- Lão phu cùng lão già đối đầu Phong Quyển Vân, hiên tại đều là ngũ phẩm cảnh giới. Tính ra là phẩm giai thấp nhất trong Bát Đại Chí Tôn.
Ưng Bác Không nói đến điều này có chút mất hứng.
"Ngũ phẩm… Không biết trước khi chết có thể đột phá lục phẩm hay không haizz….
- Dưới ngũ phẩm, là Thần Huyền chi cảnh; trên ngũ phẩm, là xưng chí tôn. Cái gọi là Chí Tôn Thần Huyền được thế gian tương truyền, chính là "Muốn xưng chí tôn, trước đạt Thần Huyền", ý tứ chính là Thần Huyền chưa chắc là Chí Tôn, nhưng Chí Tôn tất nhiên là Thần Huyền!
- Ai nói cho ngươi Thần Huyền chính là Chí Tôn? Chính là tu vi cao nhất?
Ưng Bác Không mí mắt vừa lật, nhìn Quân Khương Lâm có chút khó chịu. Hắn đang tự sướng trong đầu mình đơn thương độc mã với tư thế oai hùng hiên ngang tung hoành đối kháng với tất cả các cao thủ của hai thế lực lớn lại bị Quân Khương Lâm đột nhiên cắt ngang, giống như muốn "bắn" lại đột nhiên "xìu", nhất thời có chút mất hứng thú (Ý nghĩa nguyên văn của tác giả á nha, không phải ta thêm đâu:110:)
- Cái này quả thực chính là sai lầm chết người nha! Thần Huyền như thế nào lại là cảnh giới cao nhất? Thật sự là quá buồn cười!
- A? Chẳng lẽ… trên Thần Huyền còn có phẩm giai cao hơn?Mời lão gia người nói để ta được thêm kiến thức.
Quân Khương Lâm giả ngu lỗ m ãng, Trên thực tế hắn cũng thật sự không biết! Chẳng lẽ Thần Huyền không phải chí tôn sao chứ? Như vậy Chí Tôn Thần Huyền lại là có ý tứ gì?
- Ngu ngốc!
Ưng chí tôn nổi giận, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, lời nói không chút kiên nhẫn:
- Thần Huyền là Thần Huyền, Chí Tôn là Chí Tôn, hiểu không? Cái gọi là Chí Tôn Thần Huyền, chẳng qua là hạng người thực lực bình thường nghe lầm đồn bậy, nói nhảm lộn xộn rối tinh rối mù!
Quân Khương Lâm mở to hai mắt.
- Huyền khí, chính là công phu thần kỳ nhất thế gian!
Ưng Bác Không biểu tình nghiêm túc đầy thần thánh.
Quân Khương Lâm trong lòng cười to ba tiếng đầy khinh bỉ: " Huyền khí coi như là công phu tối thần kỳ? Vậy Khai Thiên Tạo Hóa Công của lão tử so với Huyền Khí hơn gấp ngàn vạn lần, vậy gọi là cái gì?"
- Huyền khí, giúp trì hoãn sự già yếu, tăng cường thể lực, có thế làm cho con người trường thọ, luyện đến mức cao thâm có thể bài sơn đảo hải, hô phong hoán vũ!
Ưng Bác Không trong mắt chính là một mảnh cuồng nhiệt!
"Chẳng phải chỉ một môn công phu dùng để giết người thôi sao? Cái gì mà di sơn đảo hải? Hô phong hoán vũ?" Quân Khương Lâm nghe xong ngạc nhiên đứng lên, lần này hắn thật sự là kinh ngạc! Tròng mắt của Quân đại thiếu gia trừng to, thiếu chút nữa là lọt cả ra ngoài.
- Hừ hừ, có lẽ lão phu nói có hơi chút khuếch đại…
Ưng Bác Không ngạo nghễ nói:.
- Nhưng trước mắt có một ví dụ rất rõ ràng, vị sư phụ thần kỳ kia của ngươi, nhấc tay một chưởng đốt hủy sáu mươi mẫu phong lâm, chậc chậc, thần công có thể nói là đoạt thiên địa tạo hóa, đây chính là ví dụ tốt nhất cho lời nói trên của ta…
"A…" Quân Khương Lâm nhụt chí giống quả bóng bị xì hơi, đặt đít cái phẹt ngồi xuống.
"Con bà nó, thì ra là suy đoán từ đây mà ra!"
- Huyền khí, dưới cửu phẩm như con kiến, những lời này nói ra cũng không đúng.
Ưng Bác Không nói:
- Dưới Cửu phẩm, hoàn toàn là không tính là cái loại gì cả, thậm chí so với chi con kiến, cũng không đủ tư cách!
- Thuyết pháp chính xác nên là: Dưới Thần Huyền, tất cả chỉ bằng con kiến!
- Như thế trên thế gian sẽ không có mấy người có thể được xưng là người.
Quân Khương Lâm rầu rĩ nói
- Đúng vậy, tất cả đều là con kiến! Phía trên Thần Huyền, lại có Thần Huyền mười hai phẩm giai, người thế tục, lấy sơ giai, trung giai, cao giai mà gọi, quả thật là sai lầm vô cùng!
Ưng Bác Không cười ngạo nghễ, ý tứ có chút tiếu ngạo thiên hạ.
- Thần Huyền thập nhị phẩm, từng bước đăng thiên!
- Thần Huyền thập nhị phẩm, từng bước đăng thiên?
Quân Khương Lâm nhẩm lại một lần nữa, hỏi:
- Đây là có ý tứ gì?
- Từ siêu việt Thiên Huyền mà tính, Thần Huyền tổng cộng có mười hai phẩm giai, từ đệ nhất phẩm đến đệ thập nhị phẩm, mỗi lần tiến giai một phẩm, cũng có thể nói là khó như lên trời! Mà chênh lệch mỗi phẩm trong lúc đó, cũng có thể nói như trên trời dưới đất! Cho nên nói, Thần Huyền thập nhị phẩm, từng bước đăng thiên!
Ưng Bác Không hừ hừ, nói:
- Cảnh giới thập nhị phẩm này, mới chân chính là cấp độ trên Thần Huyền, tại trong mắt ta, chỉ có tiến nhập Thần Huyền thập nhị phẩm này, mới chân chính là người! Mà Thần Huyền thập nhị phẩm, đó là truyền lưu giữa những cường giả Thần Huyền phẩm giai trong đó, những hạng người Thần Huyền dưới bình thường, không xứng biết! Cũng không đủ tư cách biết!
- Vậy ngươi hiện tại là bao nhiêu phẩm?
Quân Khương Lâm tò mò hỏi han.
- Lão phu cùng lão già đối đầu Phong Quyển Vân, hiên tại đều là ngũ phẩm cảnh giới. Tính ra là phẩm giai thấp nhất trong Bát Đại Chí Tôn.
Ưng Bác Không nói đến điều này có chút mất hứng.
"Ngũ phẩm… Không biết trước khi chết có thể đột phá lục phẩm hay không haizz….
- Dưới ngũ phẩm, là Thần Huyền chi cảnh; trên ngũ phẩm, là xưng chí tôn. Cái gọi là Chí Tôn Thần Huyền được thế gian tương truyền, chính là "Muốn xưng chí tôn, trước đạt Thần Huyền", ý tứ chính là Thần Huyền chưa chắc là Chí Tôn, nhưng Chí Tôn tất nhiên là Thần Huyền!
Danh sách chương