- Thiếu gia.
Vài vị đại hán tiến lên trước một bước, vẻ mặt trong lúc đó có một chút kích động:
- Chúng ta cũng biết, có lẽ chúng ta còn chưa xứng đáng, nhưng mà… Thiếu gia người có thể cho chúng ta đi theo người?
- Tam thúc sẽ có an bài.
Quân Khương Lâm cười cười, hắn có mười phần chắc chắn, Quân Vô Ý nhất định sẽ đem toàn bộ những người này phân phối cho mình. Bởi vì, điều này chính là ký kết ngầm từ lâu của hai chú cháu.
"Mình hiện tại, cũng xác thực cần phải có một cỗ lực lượng như vậy!"
Lúc này, tiếng ngáy của Đường Nguyên lại vang lên kinh thiên động địa, thỉnh thoảng lại phát ra một hai tiếng kêu:
- A!…Đau quá!
Vừa kêu lên như vậy, nhưng lập tức tiếng ngáy cũng vang lên theo, Quân Khương Lâm phải bội phục, tên mập này đúng là không tim không phổi (không ưu sầu không lo lắng), thực sự là đã đến cảnh giới siêu phàm thoát tục!
Ánh sáng mặt trời vừa mọc lên, Quân Vô Ý tự mình điều khiển xe lăn, chậm rãi tiến vào tiểu viện của Quân Khương Lâm. Quân tam gia càng ngày càng cảm thấy rằng, tiểu viện của Quân Khương Lâm lúc này so với khi xưa khác nhau rất ra, chỉ cần nói tới mặt đất trơ trọi bị nén xuống bằng phẳng là đã khác rất nhiều.
Trải qua đại hỉ đại bi (đau khổ vui mừng), Quân Vô Ý hiện tại dù là vẫn phải ngồi xe lăn nhưng hắn không để ý nhiều lắm, dù sao buổi tối có thể đi dạo, dù là ban ngày, lúc muốn đi ra ngoài, dịch dung một cái liền có thể đi ra, giống như không có gì trở ngại. Mấy ngày gần đây, ngồi xe lăn lại có niềm vui của việc giả heo ăn hổ, điều này không khỏi làm cho Quân tam gia có một chút thỏa mãn.
- Những người đó, chính con an bài là được.
Quân tam gia như thế nói:
- Ta còn bận nhiều việc lắm.
- Bận giết người sao tam thúc?
Quân Khương Lâm nhạy cảm từ trên người Quân Vô Ý cảm thấy mùi vị huyết nhục, híp mắt cười nói:
- Tam thúc, người thật không có ý tứ, đêm qua lại một mình chạy ra ngoài "ăn đêm" như vậy mà cũng không gọi ta?
Quân Vô Ý ngẩn ra, ngẩng đầu lên, không khỏi nở nụ cười:
- Sau khi ta trở về, đã thu thập rất kĩ rồi, tên tiểu quỷ nhà con làm sao lại có thể nhìn ra thế?
- Giết người, không chỉ là tiêu tốn thể lực, còn là tiêu tốn tâm lực, càng là tiêu tốn tinh thần lực.
Quân Khương Lâm thú vị cười:
- Phàm là giết người, đều là bởi vì tức giận, phẫn nộ, bi thương, cừu hận, căm thù nảy sinh sát khí, dẫn tới giết người. Vì vậy, giết một mạng người, sẽ tự tổn hại tâm thần. Điều này cùng với việc "tức giận hại gan" dù phương thức khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau.
- Sau khi giết người, lệ khí chưa tiêu tan, khí chất trên người tự nhiên sẽ không giống với bình thường, mặc dù là bách chiến kiêu tương (tướng mạnh trải qua hàng trăm trận chiến), cũng không ngoại lệ.
- Đây chính là một nguyên nhân cực kì trọng yếu của việc có rất ít người đạt tới đỉnh cao của huyền công!
Quân Mạc Ta mỉm cười, lời nói có chút âm lãnh:
- Cho nên, sau khi giết người, phải nhanh chóng chỉnh đốn tâm trạng của mình, làm một ít chuyện tình mà mình cảm thấy vui vẻ, làm cho tinh thần của mình triệt để trầm tĩnh lại, mới có thể đánh tan lệ khí cùng với ảnh hưởng của việc giết người mang lại, uống rượu chính là một biện pháp không tồi, cho nên đại đa số võ giả đều rất thích uống rượu, thật ra quân nhân cũng là như vậy!
- Cho nên, chỉ tắm rửa thay y phục, là còn lâu mới đủ tam thúc à.
Quân Mạc Ta chớp mắt vài cái:
- Tuy nhiên, ngoại trừ con ra, con tin rằng trên đời này cũng chưa chắc có người nào có thể nhận ra được, tam thúc người có thể yên tâm, ha ha ha…
Khuôn mặt Quân Vô Ý đỏ lên, trong lòng hắn đúng là đang lo lắng đến vấn đề này, lại bị Quân Khương Lâm trêu đùa một trận:
- Miệng còn hôi sữa, vậy mà cũng dám cả gan trêu đùa lão phu!
Quân Khương Lâm ngửa mặt lên trời cười lớn:
- Tam thúc, tiếng lão phu của thúc, hãy cứ giữ lại nói với tam thẩm của con đi, đứa cháu nhỏ này của thúc nghe không lọt lỗ tai đâu!
Vài vị đại hán tiến lên trước một bước, vẻ mặt trong lúc đó có một chút kích động:
- Chúng ta cũng biết, có lẽ chúng ta còn chưa xứng đáng, nhưng mà… Thiếu gia người có thể cho chúng ta đi theo người?
- Tam thúc sẽ có an bài.
Quân Khương Lâm cười cười, hắn có mười phần chắc chắn, Quân Vô Ý nhất định sẽ đem toàn bộ những người này phân phối cho mình. Bởi vì, điều này chính là ký kết ngầm từ lâu của hai chú cháu.
"Mình hiện tại, cũng xác thực cần phải có một cỗ lực lượng như vậy!"
Lúc này, tiếng ngáy của Đường Nguyên lại vang lên kinh thiên động địa, thỉnh thoảng lại phát ra một hai tiếng kêu:
- A!…Đau quá!
Vừa kêu lên như vậy, nhưng lập tức tiếng ngáy cũng vang lên theo, Quân Khương Lâm phải bội phục, tên mập này đúng là không tim không phổi (không ưu sầu không lo lắng), thực sự là đã đến cảnh giới siêu phàm thoát tục!
Ánh sáng mặt trời vừa mọc lên, Quân Vô Ý tự mình điều khiển xe lăn, chậm rãi tiến vào tiểu viện của Quân Khương Lâm. Quân tam gia càng ngày càng cảm thấy rằng, tiểu viện của Quân Khương Lâm lúc này so với khi xưa khác nhau rất ra, chỉ cần nói tới mặt đất trơ trọi bị nén xuống bằng phẳng là đã khác rất nhiều.
Trải qua đại hỉ đại bi (đau khổ vui mừng), Quân Vô Ý hiện tại dù là vẫn phải ngồi xe lăn nhưng hắn không để ý nhiều lắm, dù sao buổi tối có thể đi dạo, dù là ban ngày, lúc muốn đi ra ngoài, dịch dung một cái liền có thể đi ra, giống như không có gì trở ngại. Mấy ngày gần đây, ngồi xe lăn lại có niềm vui của việc giả heo ăn hổ, điều này không khỏi làm cho Quân tam gia có một chút thỏa mãn.
- Những người đó, chính con an bài là được.
Quân tam gia như thế nói:
- Ta còn bận nhiều việc lắm.
- Bận giết người sao tam thúc?
Quân Khương Lâm nhạy cảm từ trên người Quân Vô Ý cảm thấy mùi vị huyết nhục, híp mắt cười nói:
- Tam thúc, người thật không có ý tứ, đêm qua lại một mình chạy ra ngoài "ăn đêm" như vậy mà cũng không gọi ta?
Quân Vô Ý ngẩn ra, ngẩng đầu lên, không khỏi nở nụ cười:
- Sau khi ta trở về, đã thu thập rất kĩ rồi, tên tiểu quỷ nhà con làm sao lại có thể nhìn ra thế?
- Giết người, không chỉ là tiêu tốn thể lực, còn là tiêu tốn tâm lực, càng là tiêu tốn tinh thần lực.
Quân Khương Lâm thú vị cười:
- Phàm là giết người, đều là bởi vì tức giận, phẫn nộ, bi thương, cừu hận, căm thù nảy sinh sát khí, dẫn tới giết người. Vì vậy, giết một mạng người, sẽ tự tổn hại tâm thần. Điều này cùng với việc "tức giận hại gan" dù phương thức khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau.
- Sau khi giết người, lệ khí chưa tiêu tan, khí chất trên người tự nhiên sẽ không giống với bình thường, mặc dù là bách chiến kiêu tương (tướng mạnh trải qua hàng trăm trận chiến), cũng không ngoại lệ.
- Đây chính là một nguyên nhân cực kì trọng yếu của việc có rất ít người đạt tới đỉnh cao của huyền công!
Quân Mạc Ta mỉm cười, lời nói có chút âm lãnh:
- Cho nên, sau khi giết người, phải nhanh chóng chỉnh đốn tâm trạng của mình, làm một ít chuyện tình mà mình cảm thấy vui vẻ, làm cho tinh thần của mình triệt để trầm tĩnh lại, mới có thể đánh tan lệ khí cùng với ảnh hưởng của việc giết người mang lại, uống rượu chính là một biện pháp không tồi, cho nên đại đa số võ giả đều rất thích uống rượu, thật ra quân nhân cũng là như vậy!
- Cho nên, chỉ tắm rửa thay y phục, là còn lâu mới đủ tam thúc à.
Quân Mạc Ta chớp mắt vài cái:
- Tuy nhiên, ngoại trừ con ra, con tin rằng trên đời này cũng chưa chắc có người nào có thể nhận ra được, tam thúc người có thể yên tâm, ha ha ha…
Khuôn mặt Quân Vô Ý đỏ lên, trong lòng hắn đúng là đang lo lắng đến vấn đề này, lại bị Quân Khương Lâm trêu đùa một trận:
- Miệng còn hôi sữa, vậy mà cũng dám cả gan trêu đùa lão phu!
Quân Khương Lâm ngửa mặt lên trời cười lớn:
- Tam thúc, tiếng lão phu của thúc, hãy cứ giữ lại nói với tam thẩm của con đi, đứa cháu nhỏ này của thúc nghe không lọt lỗ tai đâu!
Danh sách chương