Chương 173

Đây là thân nhân của ta!

Chẳng lẽ ta lại còn chống lại ư??

Không!

Trong lúc này, đột nhiên Quân Lâm có cảm giác như đã hoàn toàn dung nhập vào thân thể này, hoàn toàn tiếp hận gia đình này! Tiếp nhạn thế giới này! Mặc kệ tư tưởng, hãy theo tâm trí của mình.

Vì lão nhân trước mắt này, Ta…

Từ này về sau, ta gọi là QUÂN, Khương, Lâm Ta là người của Quân gia! Thiên Hương quốc, Thiên Hương thành! Và Quân gia chính là gia tộc của ta!

Quân lão gia tử thiếu chút nữa kích động làm cho lão lệ tung hoành! Tôn tử của mình, tuy rằng thoạt nhìn không có một chút sức lực, nhưng dù sao cũng chưa chết! Hơn nữa, thương thế nhìn cũng không nghiêm trọng như lời kể.

Trời phù hộ!

Chỉ cần không chết là tốt rồi! Không chết là tốt rồi!

Niềm vui sướng khi hy vọng tưởng đã mất nhưng lại trở về làm cho hai mắt của lão nhân ướt ướt, thân hình cũng có chút run rẩy, lung lay như sắp ngã, đêm nay quả là một đêm dài …

Ngày hôm sau, trên triều đình, các bè phải tranh chấp nhau kịch liệt, còn hơn cả đám mua tôm bán tép ngoài chợ.

Nhưng sau khi vấn an bệ hạ, không khí lại trở nên hơi trầm mặc, giống như vạn cây im lặng chờ mưa tới vậy!

Điều này cũng không kỳ lạ, trước khi bão táp đến, không khí thường yên tĩnh khiến người ta hít thở không thông…

Kể cả là Hoàng đế bệ hạ, khi nhìn phía dưới gần mười hàng văn võ bá quan, cùng với một đống tấu chương cao chót vót trước mặt buộc tội Quân Chiến Thiên mà nhịp tim hắn cũng không khỏi đập mạnh, mặc dù lưu tâm một chút có thể đoán ra, việc này đã xảy ra ngoài ý liệu mọi người phát hỏa!

Tuy rằng đêm qua nhận được tin tức hắn cũng tức giận, nhưng dù sao tấu chương cũng chỉ là một vài người dâng lên mà thôi, hiện tại nhìn xem, trên triều đình cơ hồ hơn một nửa là đang tức giận… loại cảm giác này rất rõ ràng!

Nói cách khác, đệ tử tại một lớp học có một trăm người. Đột nhiên nghe nói có ba mươi người bạn bị đuổi học hoặc là chuyển trường, cũng không cảm thấy sốc. Nhưng ngày hôm sau lúc đối mặt với phòng học trống không… Tình cảnh như vậy, cùng với triều đình Thiên Hương quốc trước mắt, cũng không khác là bao.

Ngày hôm qua công chúa bị ám sát, hôm nay lại đến chuyện Quân lão gia tử làm loạn; khắp nơi Thiên Hương thành trong trạng thái khẩn trương, gà bay chó chạy náo loạn chưa từng có. Hơn mười vị quan lớn trong triều đình bị chết, mà trong những người này, có không ít người, được coi là kẻ thù không chết không thôi của Quân gia…

Ngoại trừ điểm đặc thù này ra, những người này còn có chung một điểm, đó chính là đám người đó đều là người của một trong ba vị hoàng tử, trong lòng mọi người ở đây đều biết rõ chuyện này là như thế nào, nhưng cũng không dám nói ra miệng, thời điểm mấu chốt này nếu hồ ngôn loạn ngữ đồng nghĩa với cái chết.

Trong số người gặp nạn đêm qua, có mười hai người thoát được đang đứng ở chỗ này, có bốn người thuộc về trận doanh của ba vị hoàng tử. Bao gồm, Hình Bộ Thị Lang một người, Lại Bộ Thị Lang hai người, Chấp Sự một người, Lễ Bộ ba người, hộ bộ một người, Ngự sử ba người, ai da, còn có cả một vị Đại học sĩ, đây chỉ là những người nổi bật, còn đám người chứng kiến chuyện ngày hôm qua có bao nhiêu không ai rõ?

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện