- Sau khi đại chiến chấm dứt, suốt dọc đường trở về, ta chính là cảm thấy chuyện này thật sự không tiện mở miệng.... Khụ khụ...
Quân Khương Lâm ra vẻ xấu hổ nói:
- Da mặt của ta, dù sao cũng vẫn khá là mỏng, nếu không phải hôm nay ngươi tới ép hỏi, ta thật ra không biết khi nào mới có thể nói cho ngươi. Ta chính là người như vậy, rất dễ thẹn thùng...
Kiều Ảnh chỉ cảm thấy trong lòng mình hỗn loạn thành một đoàn.
Một cảm giác vừa buồn cười, vừa tức giận, còn có chút thương cảm, hoặc là nói có chút cảm giác buồn bả tự nhiên nảy sinh trong lòng... Thật nhiều cảm xúc phức tạp tới cực điểm, lại trỗi dậy cùng một lúc. Loại cảm giác rối loạn này, thật sự là khó có thể hình dung...
Trong lúc cấp bách, vẫn nhịn không được mà liếc tên Quân Khương Lâm kia một cái. Độ dầy da mặt của hắn, phỏng chừng Thiên Trụ Sơn cũng phải cúi đầu xưng thần, thế mà còn có thể bày ra bộ dạng "Ta ngượng ngùng quá" mà nói da mặt của ta dù sao vẫn khá là mỏng cho được... Lời này mới thật sự chân chính trợn mắt nói dối a! Thử hỏi thiên hạ này, còn ai có da mặt dày hơn ngươi chứ?
Có chặt đầu ta cũng không tin đâu!
- Nếu đã không thể mở miệng, vậy cứ dứt khoát không cần mở miệng đi! Chuyện hôm nay Phủ chủ đại nhân cứ coi như chưa từng phát sinh là được. Kiều Ảnh đương nhiên biết nên sống như thế nào, cũng không cần Phủ chủ đại nhân lao tâm phí sức, miễn cưỡng để làm!
Advertisement
Kiều Ảnh nói rõ ràng, quay đàu chỉ để lại một câu cuối cùng, sau đó, mang theo một làn gió thơm phiêu phiêu lắc lắc bay mất.
Kiều đại mỹ nhân không biết là e lệ rụt rè hay là tức giận quá mức mà vừa đi mặt lại vừa đỏ lên bừng bừng, hạ thấp thanh âm mắng một câu:
- Vẫn là cái tên đăng đồ tử chết tiệt ngày đó!
Có điều tức giận cũng là vì... Người này lại dám bày ra một bộ không tình nguyện… cứ như là hắn bị thiệt thòi lắm ý... Hừ!
Chỉ là trải qua nháo loạn cẩu huyết như thế, bi thương nặng nề trong lòng Kiều Ảnh lúc trước cũng vì thế mà tự nhiên tiêu giảm rất nhiều.
- Này. Kiều cô nương. Chuyện này không thể cứ xem như chưa từng xảy ra như cô nói được á.... Đã nhận ủy thác của người ta, phải bảo đảm chữ tín, đối với những gì lệnh sư trước khi lâm chung nhờ vả, tại hạ nhất định phải làm bằng được nha! Cho dù là lên núi đao xuống chảo dầu cũng có là gì... Ngươi không thể đẩy ta vào thế bất nghĩa chứ,... Đúng vậy, ý của ta kỳ thật kỳ thậ...t
Advertisement
Thanh âm có vẻ nóng lòng của Quân Khương Lâm ở phía sau, còn vọng theo mà lọt vào màng tai.
Rõ ràng có thể suy ra được, Quân đại thiếu đối với chuyện này rất chấp nhất:
- Kiều cô …à.... ờ, Tiểu Ảnh..., cái kia... ngươi trước đừng vội đi, hai chúng ta tiếp tục thương nghị một chút, làm thế nào mới có thể hoàn thành nguyện vọng của Cổ Hàn tiền bối, rốt cuộc là dùng phương thức gì, hay là nghi thức nào, tư thế nào để...
Nửa trước của những lời người nào đó nói thì rất chi đạo mạo, còn thêm cả đạo nghĩa trong đó. Đáng tiếc, càng nói tiếp thì càng lộ ra bộ mặt thật. Những gì nên nói không nên nói, những câu có thể nói những câu không thể nói, đều phun ra hết cả...
- Thương nghị cái đầu chết dẫm nhà ngươi á! Ngươi là thứ đê tiện vô sỉ hạ lưu bỉ ổi đăng đồ tử. Ai thèm để ý cái gì nghi thức, cái gì tư thế của ngươi chứ....
Thanh âm Kiều Ảnh vọng từ xa lại, mang theo cả xấu hổ và uất ức, cuối cùng nhỏ dần nhỏ dần mà lặng đi...
Hiển nhiên Kiều đại tiểu thư đã chạy xa lắm rồi. Vừa chạy trốn vừa mắng, cơ hồ phải hung hăng cắn chết hắn mới giải được hận. Hoàn thành nguyện vọng kia của sư phụ ta chính là chuyện lên núi đao xuống chảo dầu sao? Ngươi đúng là đồ vô sỉ!
Quân Khương Lâm đặt mông ngồi trở lại trên ghế, trời ạ, cuối cùng cũng xem như đối phó được rồi, thật con mẹ nó muốn chết! Có điều vừa nghĩ lại, nhất thời lại mơ màng. Ờ, câu cuối cùng của Kiều Ảnh là "Ai quan tâm phương thức với tư thế gì của ngươi,... " Khụ, những lời này, hàm ý rất sâu xa đó... Có phải có chút giống chuyện Bá Vương ngạnh thượng cung hay không? Khụ, vấn đề tư thế thì cứ túy tiện?
Nghĩ đi nghĩ lại, Quân đại thiếu híp mắt, lộ ra nụ cười như lang sói...
Kỳ thật người ta Kiều đại tiểu thư chỉ là nói nhảm mà thôi, căn bản không biết mình đã nói cái gì, nhưng Quân đại thiếu lại được phen mặc sức suy tưởng…
Mấy ngày tiếp theo, khắp miền đại lục vẫn cứ như cũ, bình lặng không sóng gió.
Cứ như Chiến Cuồng đã hoàn toàn mai danh ẩn tích rồi, cuộc thảm sát thây khô tương tự, sẽ không còn phát sinh nữa. Mà phía bên Phiêu Miểu Huyễn Phủ vẫn yên lặng như trước, hoàn toàn không có động tĩnh, thậm chí không có bất kỳ một chút tin tức nào truyền tới.
Lần này bởi vì Thiên Trụ Sơn không ngờ lại sụp đổ. Nguy cơ ngoại tộc xâm lấn tới thì nhanh chóng, mà đi cũng thật mau lẹ, trước sau cũng chỉ có thời gian hơn hai tháng. Mà phiền não cuối cùng là những cường giả đỉnh cấp quấy nhiễu Huyền Huyền đại lục cuối cùng cũng hoàn toàn nhổ sạch. Tuy rằng phía Huyền Huyền đại lục cũng vì lần này mà trả giá thảm trọng chưa từng có. Thực lực của Huyền giả toàn bộ đại lục đã tụt xuống khá nhiều bậc, hầu hết cũng bắt đầu nghỉ ngơi để lấy lại sức. Trước kia tùy ý đi lung tung cũng có thể nhìn thấy vài người, hiện giờ thì lại khó khăn lắm mới thấy một người!
Còn về đám người không phải Huyền giả, nhất là dân thường, thì hầu hết cách xa phong ba lần này, cơ bản không có bị ảnh hưởng quá lớn. Sau khi chiến cuộc hoàn toàn kết thúc, dường như mọi thứ đều đã khôi phục như bình thường.
Tà Chi Quân Chủ Quân Khương Lâm Quân đại thiếu gia ở trong khoảng thời gian này, lại càng thêm thần long kiến thủ bất kiến vĩ ( khó mà thấy mặt).
Mỗi buổi tối còn có thể nhìn thấy thân ảnh của hắn. Cứ tầm đấy là đại thiếu gia lại đi tìm Quản Thanh Hàn, Độc Cô Tiểu Nghệ, Miêu Tiểu Miêu, hoặc là đại bị đồng miên, hoặc là một mình tập luyện, khụ, thuận tiện ở lúc ăn cơm trêu chọc trêu chọc chúng nữ, ba hoa vài câu...
Nhưng vào ban ngày, đại thiếu liền không thấy bóng dáng. Ơ lì trong Hồng Quân Tháp dốc lòng tu luyện. Mỗi ngày mười hai canh giờ, cũng có khoảng tám canh giờ đều dùng vào chuyện luyện công.
Không chỉ có là hắn, Mai Tuyết Yên cũng vậy luôn. Mỗi ngày đi theo Quân Khương Lâm vào Hồng Quân Tháp luyện công, toàn lực dốc sức muốn tăng tu vi của mình.
Hiện tại cả Thiên Phạt, thậm chí là toàn bộ Huyền Huyền đại lục, chỉ có hai người bọn họ thực lực cực mạnh. Nếu như một khi Chiến Cuồng xuất hiện, đương nhiên hai người bọn họ sẽ là chủ lực xuất chiến!
Ngàn vạn lần không thể lơ là!
Thực lực của hai người tuy rằng đã rất mạnh, Quân Khương Lâm trước mắt càng đã lên đến cấp Bán Thánh cường giả, nhưng so với Chiến Cuồng, tên cường giả hàng cổ này thì còn có chênh lệch tương đối! Hơn nữa hiện giờ Chiến Cuồng còn là dị nhân gần như đánh không chết, năng lực đặc thù của hắn đối với trận chiến này, không thể nghi ngờ, sẽ tăng thêm nhiều bất lợi cho Quân Khương Lâm.
Quân Khương Lâm ngoài việc cố gắng gấp bội luyện công, còn đem đại lượng tinh lực đều dùng ở chuyện luyện đan. Thiên tài địa bảo bên trong Hồng Quân có thể nói là chồng chất như núi, dùng không hết nổi, mặc cho hắn tiêu phí như thế nào, cũng đủ dùng mãi. Không biết có phải đã quen tay rồi hay không, mà thủ pháp luyện đan của Quân đại thiếu gia có thể nói là càng ngày càng thuần thục...
Còn về Mai Tuyết Yên tâm vô giữ vụ chuyên tâm cố gắng, một lòng tu luyện Khai Thiên Tạo Hóa Công, nâng cấp công lực của mình.
Nàng không giống như Quân Khương Lâm. Tu vi của Quân Khương Lâm và cảnh giới Khai Thiên Tạo Hóa Công là cân bằng nhau, ngay cả tâm cảnh cũng có thể chậm rãi điều chỉnh lại. Cảnh giới tâm tình, tinh thần, cấp độ hùng hậu của công lực, Khai Thiên Tạo Hóa Công tiến cảnh, Hồng Quân Tháp cảnh trà... Đây đều là thành tựu đồng bộ hoàn mỹ, hợp lại với nhau thành một khối!
Sau khi đa số phần trong đó dung hợp thành công, cũng có nghĩa là Quân Khương Lâm lần thứ hai đạt tới cảnh giới đột phá, ngoài việc đạt tới cảnh giới Khai Thiên Tạo Hóa Công tầng thứ tám, lúc nào cũngcó thể đột phá lần thứ hai.
Đây cũng là đặc tính đặc biệt chỉ có Quân Khương Lâm mới có, người khác mong cũng không được!
Hơn nữa ngũ hành chi lực trong cơ thể Quân đại thiếu gia, phong vân chi lực, lôi điện chi lực, những lực tự nhiên thần thông đó cũng đều đạt được cân bằng hoàn mỹ. Hiện tại duy nhất thiếu, cũng chỉ có âm dương lực.
Lúc này Quân Khương Lâm, đang ở vào trạng thái vi diệu dương kháng âm ức.
Một khi có thể điều chỉnh đến mức âm dương hòa hợp, sẽ tức thời mở ra Hồng Quân Tháp tầng thứ tám, chính thức đi vào trọng cảnh giới Khai Thiên Tạo Hóa Công tầng thứ tám. Nhưng Quân Khương Lâm lại mơ hồ cảm thấy, chuyện này không thể nóng này được. Công lực chưa đến độ mà tùy tiện tăng lên, chỉ sợ không phải chuyện tốt gì. Nếu như không cẩn thận mà dương lục âm tiêu, Kháng Long Hữu Hối chẳng hạn, thì mọi chuyện sẽ hỏng bét mất.
Cho nên Quân Khương Lâm lúc này đang ở trong Hồng Quân Tháp đem hết lực lượng có thể, rèn luyện mình, tâm cảnh, và toàn bộ các loại lực lượng thuộc về hắn,. Bất luận là huyền công hay là thần thông thuật pháp, toàn bộ năng lực đều đang bị nén chặt, dính liền với nhau. Sau đó lại tiến một bước thuần thục nắm giữ, cuối cùng đem tất cả nhào thành một khối.
Nhưng vào thời khắc dung hợp này, lại vẫn có một vài điều không được như ý, khó có thể thuận lợi...
Quân đại thiếu như cũ liên tục phấn đấu trong khó khăn gian khổ...
Mai Tuyết Yên thì lại là toàn tâm toàn ý trùng kích Khai Thiên Tạo Hóa Công.
Nàng và Quân Khương Lâm khác nhau quá nhiều. Tâm cảnh của nàng và công pháp cảnh giới, cách cực xa so với cảnh giới Khai Thiên Tạo Hóa Công mà nàng hiện nay đang đạt được.
Công lực hiện nay mà Mai Tuyết Yên đang có, tăng lến rất chiến so với lúc trở về tăng lên rất nhiều., Quân Khương Lâm không ngừng luyện đan, Mai Tuyết Yên đương nhiên là người đầu tiên dùng tới, cứ tăng lên từng chút như thế, công lực đã ph lên tới Thánh quân cấp bốn, mà tu vi Khai Thiên Tạo Hóa Công của nàng, lại chỉ mới đột phá tầng thứ ba mà thôi.
Này không thể nghi ngờ chính là một khuyết điểm tương đối rõ ràng, thật giống như trong thân thể một người đồng thời tồn tại cả trời và đất vậy, thật sự quá chênh lệch.
Cho nên Mai Tuyết Yên nhất định phải bỏ nhiều công phu vào Khai Thiên Tạo Hóa Công hơn nữa, mau chóng tăng lên thân mình tu vi cảnh giới tu vi của bản thân. Bằng công lực mạnh mẽ của thánh quân cấp bốn như nàng, nếu không có tâm cảnh tương đối để chế ngự, rất dễ dàng xuất hiện dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma. Mà nàng lại không giống Quân Khương Lâm có Hồng Quân Tháp giúp nàng tiết chế. Mà muốn có thể khống chế công lực Thánh quân cấp bốn tốt hơn nữa, ít nhất cũng phải có được cảnh giới Khai Thiên Tạo Hóa Công tầng thứ năm, như vậy mới ngang ngang nhau, vận dụng bình thương, tiến tới phát huy.
Quân Khương Lâm bởi vì có Hồng Quân Tháp bên cạnh, có thể hoàn mỹ bù lại những chỗ thiếu hụt của hắn, nhưng cũng bởi vậy mà rút đi đại bộ phận lực lượng mà Quân Khương Lâm hấp thụ được. Cho nên trước mắt, Quân Khương Lâm tuy rằng đã đạt tới tầng thứ bảy của Khai Thiên Tạo Hóa Công, nhưng năng lực trên thực tế, đã có khoảng năm phần công lực hoàn toàn không thi triển được.
Điểm này lại hoàn toàn không giống với Mai Tuyết Yên.
Tóm lại một câu, hai người đều đang ngày đêm tu luyện rất cật lực, cố gắng sớm ngày sử dụng tăng lực bản thân mà phát huy được tác dụng lớn nhấ...t
Linh khí bên trong Hồng Quân Tháp, mỗi ngày đều cuồn cuộn như sóng thần, giống như bách xuyên hối tông điên cuồng rót vào trong thân thể hai người, sau đó lại tự động hút một lượng năng lượng lớn từ bên ngoài, lấp đầy bên trong Hồng Quân Tháp.
Những chuyển động của Hồng Quân Tháp khiến Thiên Phạt sâm lâm trên không, xuất hiện một cái phễu cự đại, phía trên rộng tới phạm vi mấy nghìn dặm, hẹp dần về bên dưới. Thế cho nên toàn bộ linh khí trên bề mặt đại lục, cứ như vậy theo bốn phương tám hướng mà tụ tập lại đây...
Quân Khương Lâm ra vẻ xấu hổ nói:
- Da mặt của ta, dù sao cũng vẫn khá là mỏng, nếu không phải hôm nay ngươi tới ép hỏi, ta thật ra không biết khi nào mới có thể nói cho ngươi. Ta chính là người như vậy, rất dễ thẹn thùng...
Kiều Ảnh chỉ cảm thấy trong lòng mình hỗn loạn thành một đoàn.
Một cảm giác vừa buồn cười, vừa tức giận, còn có chút thương cảm, hoặc là nói có chút cảm giác buồn bả tự nhiên nảy sinh trong lòng... Thật nhiều cảm xúc phức tạp tới cực điểm, lại trỗi dậy cùng một lúc. Loại cảm giác rối loạn này, thật sự là khó có thể hình dung...
Trong lúc cấp bách, vẫn nhịn không được mà liếc tên Quân Khương Lâm kia một cái. Độ dầy da mặt của hắn, phỏng chừng Thiên Trụ Sơn cũng phải cúi đầu xưng thần, thế mà còn có thể bày ra bộ dạng "Ta ngượng ngùng quá" mà nói da mặt của ta dù sao vẫn khá là mỏng cho được... Lời này mới thật sự chân chính trợn mắt nói dối a! Thử hỏi thiên hạ này, còn ai có da mặt dày hơn ngươi chứ?
Có chặt đầu ta cũng không tin đâu!
- Nếu đã không thể mở miệng, vậy cứ dứt khoát không cần mở miệng đi! Chuyện hôm nay Phủ chủ đại nhân cứ coi như chưa từng phát sinh là được. Kiều Ảnh đương nhiên biết nên sống như thế nào, cũng không cần Phủ chủ đại nhân lao tâm phí sức, miễn cưỡng để làm!
Advertisement
Kiều Ảnh nói rõ ràng, quay đàu chỉ để lại một câu cuối cùng, sau đó, mang theo một làn gió thơm phiêu phiêu lắc lắc bay mất.
Kiều đại mỹ nhân không biết là e lệ rụt rè hay là tức giận quá mức mà vừa đi mặt lại vừa đỏ lên bừng bừng, hạ thấp thanh âm mắng một câu:
- Vẫn là cái tên đăng đồ tử chết tiệt ngày đó!
Có điều tức giận cũng là vì... Người này lại dám bày ra một bộ không tình nguyện… cứ như là hắn bị thiệt thòi lắm ý... Hừ!
Chỉ là trải qua nháo loạn cẩu huyết như thế, bi thương nặng nề trong lòng Kiều Ảnh lúc trước cũng vì thế mà tự nhiên tiêu giảm rất nhiều.
- Này. Kiều cô nương. Chuyện này không thể cứ xem như chưa từng xảy ra như cô nói được á.... Đã nhận ủy thác của người ta, phải bảo đảm chữ tín, đối với những gì lệnh sư trước khi lâm chung nhờ vả, tại hạ nhất định phải làm bằng được nha! Cho dù là lên núi đao xuống chảo dầu cũng có là gì... Ngươi không thể đẩy ta vào thế bất nghĩa chứ,... Đúng vậy, ý của ta kỳ thật kỳ thậ...t
Advertisement
Thanh âm có vẻ nóng lòng của Quân Khương Lâm ở phía sau, còn vọng theo mà lọt vào màng tai.
Rõ ràng có thể suy ra được, Quân đại thiếu đối với chuyện này rất chấp nhất:
- Kiều cô …à.... ờ, Tiểu Ảnh..., cái kia... ngươi trước đừng vội đi, hai chúng ta tiếp tục thương nghị một chút, làm thế nào mới có thể hoàn thành nguyện vọng của Cổ Hàn tiền bối, rốt cuộc là dùng phương thức gì, hay là nghi thức nào, tư thế nào để...
Nửa trước của những lời người nào đó nói thì rất chi đạo mạo, còn thêm cả đạo nghĩa trong đó. Đáng tiếc, càng nói tiếp thì càng lộ ra bộ mặt thật. Những gì nên nói không nên nói, những câu có thể nói những câu không thể nói, đều phun ra hết cả...
- Thương nghị cái đầu chết dẫm nhà ngươi á! Ngươi là thứ đê tiện vô sỉ hạ lưu bỉ ổi đăng đồ tử. Ai thèm để ý cái gì nghi thức, cái gì tư thế của ngươi chứ....
Thanh âm Kiều Ảnh vọng từ xa lại, mang theo cả xấu hổ và uất ức, cuối cùng nhỏ dần nhỏ dần mà lặng đi...
Hiển nhiên Kiều đại tiểu thư đã chạy xa lắm rồi. Vừa chạy trốn vừa mắng, cơ hồ phải hung hăng cắn chết hắn mới giải được hận. Hoàn thành nguyện vọng kia của sư phụ ta chính là chuyện lên núi đao xuống chảo dầu sao? Ngươi đúng là đồ vô sỉ!
Quân Khương Lâm đặt mông ngồi trở lại trên ghế, trời ạ, cuối cùng cũng xem như đối phó được rồi, thật con mẹ nó muốn chết! Có điều vừa nghĩ lại, nhất thời lại mơ màng. Ờ, câu cuối cùng của Kiều Ảnh là "Ai quan tâm phương thức với tư thế gì của ngươi,... " Khụ, những lời này, hàm ý rất sâu xa đó... Có phải có chút giống chuyện Bá Vương ngạnh thượng cung hay không? Khụ, vấn đề tư thế thì cứ túy tiện?
Nghĩ đi nghĩ lại, Quân đại thiếu híp mắt, lộ ra nụ cười như lang sói...
Kỳ thật người ta Kiều đại tiểu thư chỉ là nói nhảm mà thôi, căn bản không biết mình đã nói cái gì, nhưng Quân đại thiếu lại được phen mặc sức suy tưởng…
Mấy ngày tiếp theo, khắp miền đại lục vẫn cứ như cũ, bình lặng không sóng gió.
Cứ như Chiến Cuồng đã hoàn toàn mai danh ẩn tích rồi, cuộc thảm sát thây khô tương tự, sẽ không còn phát sinh nữa. Mà phía bên Phiêu Miểu Huyễn Phủ vẫn yên lặng như trước, hoàn toàn không có động tĩnh, thậm chí không có bất kỳ một chút tin tức nào truyền tới.
Lần này bởi vì Thiên Trụ Sơn không ngờ lại sụp đổ. Nguy cơ ngoại tộc xâm lấn tới thì nhanh chóng, mà đi cũng thật mau lẹ, trước sau cũng chỉ có thời gian hơn hai tháng. Mà phiền não cuối cùng là những cường giả đỉnh cấp quấy nhiễu Huyền Huyền đại lục cuối cùng cũng hoàn toàn nhổ sạch. Tuy rằng phía Huyền Huyền đại lục cũng vì lần này mà trả giá thảm trọng chưa từng có. Thực lực của Huyền giả toàn bộ đại lục đã tụt xuống khá nhiều bậc, hầu hết cũng bắt đầu nghỉ ngơi để lấy lại sức. Trước kia tùy ý đi lung tung cũng có thể nhìn thấy vài người, hiện giờ thì lại khó khăn lắm mới thấy một người!
Còn về đám người không phải Huyền giả, nhất là dân thường, thì hầu hết cách xa phong ba lần này, cơ bản không có bị ảnh hưởng quá lớn. Sau khi chiến cuộc hoàn toàn kết thúc, dường như mọi thứ đều đã khôi phục như bình thường.
Tà Chi Quân Chủ Quân Khương Lâm Quân đại thiếu gia ở trong khoảng thời gian này, lại càng thêm thần long kiến thủ bất kiến vĩ ( khó mà thấy mặt).
Mỗi buổi tối còn có thể nhìn thấy thân ảnh của hắn. Cứ tầm đấy là đại thiếu gia lại đi tìm Quản Thanh Hàn, Độc Cô Tiểu Nghệ, Miêu Tiểu Miêu, hoặc là đại bị đồng miên, hoặc là một mình tập luyện, khụ, thuận tiện ở lúc ăn cơm trêu chọc trêu chọc chúng nữ, ba hoa vài câu...
Nhưng vào ban ngày, đại thiếu liền không thấy bóng dáng. Ơ lì trong Hồng Quân Tháp dốc lòng tu luyện. Mỗi ngày mười hai canh giờ, cũng có khoảng tám canh giờ đều dùng vào chuyện luyện công.
Không chỉ có là hắn, Mai Tuyết Yên cũng vậy luôn. Mỗi ngày đi theo Quân Khương Lâm vào Hồng Quân Tháp luyện công, toàn lực dốc sức muốn tăng tu vi của mình.
Hiện tại cả Thiên Phạt, thậm chí là toàn bộ Huyền Huyền đại lục, chỉ có hai người bọn họ thực lực cực mạnh. Nếu như một khi Chiến Cuồng xuất hiện, đương nhiên hai người bọn họ sẽ là chủ lực xuất chiến!
Ngàn vạn lần không thể lơ là!
Thực lực của hai người tuy rằng đã rất mạnh, Quân Khương Lâm trước mắt càng đã lên đến cấp Bán Thánh cường giả, nhưng so với Chiến Cuồng, tên cường giả hàng cổ này thì còn có chênh lệch tương đối! Hơn nữa hiện giờ Chiến Cuồng còn là dị nhân gần như đánh không chết, năng lực đặc thù của hắn đối với trận chiến này, không thể nghi ngờ, sẽ tăng thêm nhiều bất lợi cho Quân Khương Lâm.
Quân Khương Lâm ngoài việc cố gắng gấp bội luyện công, còn đem đại lượng tinh lực đều dùng ở chuyện luyện đan. Thiên tài địa bảo bên trong Hồng Quân có thể nói là chồng chất như núi, dùng không hết nổi, mặc cho hắn tiêu phí như thế nào, cũng đủ dùng mãi. Không biết có phải đã quen tay rồi hay không, mà thủ pháp luyện đan của Quân đại thiếu gia có thể nói là càng ngày càng thuần thục...
Còn về Mai Tuyết Yên tâm vô giữ vụ chuyên tâm cố gắng, một lòng tu luyện Khai Thiên Tạo Hóa Công, nâng cấp công lực của mình.
Nàng không giống như Quân Khương Lâm. Tu vi của Quân Khương Lâm và cảnh giới Khai Thiên Tạo Hóa Công là cân bằng nhau, ngay cả tâm cảnh cũng có thể chậm rãi điều chỉnh lại. Cảnh giới tâm tình, tinh thần, cấp độ hùng hậu của công lực, Khai Thiên Tạo Hóa Công tiến cảnh, Hồng Quân Tháp cảnh trà... Đây đều là thành tựu đồng bộ hoàn mỹ, hợp lại với nhau thành một khối!
Sau khi đa số phần trong đó dung hợp thành công, cũng có nghĩa là Quân Khương Lâm lần thứ hai đạt tới cảnh giới đột phá, ngoài việc đạt tới cảnh giới Khai Thiên Tạo Hóa Công tầng thứ tám, lúc nào cũngcó thể đột phá lần thứ hai.
Đây cũng là đặc tính đặc biệt chỉ có Quân Khương Lâm mới có, người khác mong cũng không được!
Hơn nữa ngũ hành chi lực trong cơ thể Quân đại thiếu gia, phong vân chi lực, lôi điện chi lực, những lực tự nhiên thần thông đó cũng đều đạt được cân bằng hoàn mỹ. Hiện tại duy nhất thiếu, cũng chỉ có âm dương lực.
Lúc này Quân Khương Lâm, đang ở vào trạng thái vi diệu dương kháng âm ức.
Một khi có thể điều chỉnh đến mức âm dương hòa hợp, sẽ tức thời mở ra Hồng Quân Tháp tầng thứ tám, chính thức đi vào trọng cảnh giới Khai Thiên Tạo Hóa Công tầng thứ tám. Nhưng Quân Khương Lâm lại mơ hồ cảm thấy, chuyện này không thể nóng này được. Công lực chưa đến độ mà tùy tiện tăng lên, chỉ sợ không phải chuyện tốt gì. Nếu như không cẩn thận mà dương lục âm tiêu, Kháng Long Hữu Hối chẳng hạn, thì mọi chuyện sẽ hỏng bét mất.
Cho nên Quân Khương Lâm lúc này đang ở trong Hồng Quân Tháp đem hết lực lượng có thể, rèn luyện mình, tâm cảnh, và toàn bộ các loại lực lượng thuộc về hắn,. Bất luận là huyền công hay là thần thông thuật pháp, toàn bộ năng lực đều đang bị nén chặt, dính liền với nhau. Sau đó lại tiến một bước thuần thục nắm giữ, cuối cùng đem tất cả nhào thành một khối.
Nhưng vào thời khắc dung hợp này, lại vẫn có một vài điều không được như ý, khó có thể thuận lợi...
Quân đại thiếu như cũ liên tục phấn đấu trong khó khăn gian khổ...
Mai Tuyết Yên thì lại là toàn tâm toàn ý trùng kích Khai Thiên Tạo Hóa Công.
Nàng và Quân Khương Lâm khác nhau quá nhiều. Tâm cảnh của nàng và công pháp cảnh giới, cách cực xa so với cảnh giới Khai Thiên Tạo Hóa Công mà nàng hiện nay đang đạt được.
Công lực hiện nay mà Mai Tuyết Yên đang có, tăng lến rất chiến so với lúc trở về tăng lên rất nhiều., Quân Khương Lâm không ngừng luyện đan, Mai Tuyết Yên đương nhiên là người đầu tiên dùng tới, cứ tăng lên từng chút như thế, công lực đã ph lên tới Thánh quân cấp bốn, mà tu vi Khai Thiên Tạo Hóa Công của nàng, lại chỉ mới đột phá tầng thứ ba mà thôi.
Này không thể nghi ngờ chính là một khuyết điểm tương đối rõ ràng, thật giống như trong thân thể một người đồng thời tồn tại cả trời và đất vậy, thật sự quá chênh lệch.
Cho nên Mai Tuyết Yên nhất định phải bỏ nhiều công phu vào Khai Thiên Tạo Hóa Công hơn nữa, mau chóng tăng lên thân mình tu vi cảnh giới tu vi của bản thân. Bằng công lực mạnh mẽ của thánh quân cấp bốn như nàng, nếu không có tâm cảnh tương đối để chế ngự, rất dễ dàng xuất hiện dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma. Mà nàng lại không giống Quân Khương Lâm có Hồng Quân Tháp giúp nàng tiết chế. Mà muốn có thể khống chế công lực Thánh quân cấp bốn tốt hơn nữa, ít nhất cũng phải có được cảnh giới Khai Thiên Tạo Hóa Công tầng thứ năm, như vậy mới ngang ngang nhau, vận dụng bình thương, tiến tới phát huy.
Quân Khương Lâm bởi vì có Hồng Quân Tháp bên cạnh, có thể hoàn mỹ bù lại những chỗ thiếu hụt của hắn, nhưng cũng bởi vậy mà rút đi đại bộ phận lực lượng mà Quân Khương Lâm hấp thụ được. Cho nên trước mắt, Quân Khương Lâm tuy rằng đã đạt tới tầng thứ bảy của Khai Thiên Tạo Hóa Công, nhưng năng lực trên thực tế, đã có khoảng năm phần công lực hoàn toàn không thi triển được.
Điểm này lại hoàn toàn không giống với Mai Tuyết Yên.
Tóm lại một câu, hai người đều đang ngày đêm tu luyện rất cật lực, cố gắng sớm ngày sử dụng tăng lực bản thân mà phát huy được tác dụng lớn nhấ...t
Linh khí bên trong Hồng Quân Tháp, mỗi ngày đều cuồn cuộn như sóng thần, giống như bách xuyên hối tông điên cuồng rót vào trong thân thể hai người, sau đó lại tự động hút một lượng năng lượng lớn từ bên ngoài, lấp đầy bên trong Hồng Quân Tháp.
Những chuyển động của Hồng Quân Tháp khiến Thiên Phạt sâm lâm trên không, xuất hiện một cái phễu cự đại, phía trên rộng tới phạm vi mấy nghìn dặm, hẹp dần về bên dưới. Thế cho nên toàn bộ linh khí trên bề mặt đại lục, cứ như vậy theo bốn phương tám hướng mà tụ tập lại đây...
Danh sách chương