Anh, Hùng, Hào, Kiệt, Trùng, Thượng, Tiền bảy người cũng uống say như chết, giọng nói thét lên như xướng tuồng, ánh mắt lờ đờ, rốt cuộc bảy huynh đệ lộn nhào té trên mặt đất, trong nhất thời tiếng ngáy khò khò vang lên rung trời.

Dù sao mọi người đều uống quá nhiều, thế nên khi có một thị nữ tiến vào nói câu gì đó, mọi người cái gì cũng không nghe thấy…

Ngay cả Quân đại thiếu cũng không thể đi về, cuối cùng buổi tối đành ngủ lại Độc Cô thế gia, không có biện pháp nào khác, đại thiếu cũng đã uống không ít, tuy rằng dựa vào phương pháp dối trá bức ra không ít rượu, nhưng còn sót lại không ít tửu tinh (nồng độ cồn) cũng đủ một hũ, về sau, hơi rượu bốc lên, cũng cảm thấy mơ hồ, muốn đi tìm Đường Nguyên cũng không thể được, cho nên hắn cũng mơ hồ-tiến vào phòng khách ngủ.

Tới sáng ngày hôm sau, khi chuẩn bị xuống giường, thì nghe thấy hai thị nữ ở bên ngoài bàn tán:

- Uy. Ngươi biết không? Ngày hôm qua vị khách quý kia tới nhà, uống nhiều quá đi.

- Ừ, ta cũng nghe nói, bất quá không có được rõ ràng.

- Vậy ta kể cho ngươi biết, ngươi không được kể cho người khác đấy…

- Ừ, ta nhất định sẽ mà, nói đi.

- Nghe nói cái tên mập mạp kia, ngày hôm qua đi vào nhà vệ sinh, ói ra quá trời, sau đó bùm một tiếng, ngươi đoán thế nào?

- Thế nào?

- Hắn cư nhiên lại nhảy vào trong hố xí, còn muốn vào trong đó bắt cá.-Ai nha ông trời của ta, cái kia bắn tung tóe ra, ai nha, thật là quá buồn nôn mà.

- Thực vậy à? Sau đó thì sao?

- Hắc hắc, làm cho Vương Đồng mấy người bọn hắn mệt muốn chết luôn, cái mùi thật khó ngửi, chỗ đó-cũng không thích hợp. Mập mạp toàn thân chìm ở bên trong, ước chừng mười mấy người dùng dây thừng quấn hắn mới kéo lên được, mỗi người đều bị bắn tung tóe toàn thân.

- Buồn nôn!

- Sau đó bọn họ kéo một hắn-tới cái hồ bên kia, kì cọ trên dưới trước său đến năm lần mới đưa về phòng khách, nghe nói khi vào phòng khách vẫn còn mùi thúi. Vương Đồng cùng mấy người không còn cách nào khác lại mang bẩy tám thùng nước, cho hắn tắm rửa hai lần, mới tính là sạch sẽ.

- Vậy hành động như vậy cư nhiên hắn còn không tỉnh à?

- Không tỉnh! Không những không tỉnh, hơn nữa còn luôn mồm kêu to muốn ở đây bắt cá.

- Thật sự ta đã biết thế nào là cường hãn rồi.

- Cái này cũng chưa tính vào đâu, nghe nói khi hắn đi vào nhà vệ sinh, biểu thiếu gia cũng đang ngồi chồm hỗm bên trong, bị hắn một tay túm lấy ném văng ra ngoài, càng nghĩ càng sợ hãi. Vi biểu thiếu gia bị hắn ném văng ra, nếu không khẳng định cùng hắn bơi trong hố xí rồi, biểu thiếu gia tuy rằng cũng to cao, nhưng vẫn không thể so sánh với Đường thiếu gia được. Nghe biểu thiếu gia nói, Đường thiếu gia thế muốn xuống mò cá, sau đó hắn liền nhảy xuống.

- A? Ha ha ha, thật là làm ta cười chết mất.

- Ha ha ha...

Quân Khương Lâm đang nghe lén cũng cười ngất, tuy biết rõ là sự tình của hảo huynh đệ, chính mình thật sự không nên cười, chỉ tại cái tên mập mạp chết bầm này, cũng quá thể đi, muốn làm cái gì cơ chứ, trọng lượng như vậy, mà rơi vào bên trong, thật đúng là kêu trời không thấu, gọi đất không nghe.

Vừa nghe thấy tiếng cười, hai thị nữ nhất thời có chút kinh hoàng.

Đã thấy người này cười một tràng đi ra, chỉ hỏi thăm chỗ ngủ của Đường Nguyên rồi đi luôn, lúc này hai người mới nhẹ nhàng thở ra, phải biết rằng quy củ ở thế gia là rất nghiêm, như thân phận các nàng chỉ là tỳ nữ lại lén nghị luận khách tới chơi, càng không thể để cho bạn khách nhân ấy biết được.

Quân Khương Lâm đi tới, thấy Đường Nguyên người bọc trong chăn gáy ô ô ngủ say, mùi rượu nồng nặc tỏa ra khắp phòng.

Xem dạng này, đêm qua phát sinh chuyện gì chắc-hắn cũng không nhớ nữa.

Lúc trước khi đến đây, Quân Khương Lâm chỉ cảm thấy buồn cười, mập mập này thật là không có phép tắc, uống rượu nhiều một chút, liền chạy tới hố xí nhà người ta bắt cá, nhưng bây giờ nhìn thấy Đường Nguyên nằm trên giường, Quân Khương Lâm lại đột nhiên trong lòng nổi lên lòng hoài nghi.

Đường Nguyên hoặc là không tỉnh táo, hoặc là sơ ý, hoặc là không tranh hơn thua, thậm chí thái độ làm người hơi kém, nhưng tuyệt đối không có hồ đồ! Cho dù là uống rượu say, nhưng cũng quyết không đần đến mức lao xuống hố xí bắt cá? Hơn nữa, lấy thể trạng Đường Nguyên, có hố xí nào lớn như vậy?

Có thể làm cho hắn ngã xuống, nhưng không thể nào ngã vào bên trong được?

Cái hố xí chó chết này cũng không phải bể bơi!

Không biết cái hố xí nhà người ta như thế nào, Quân Khương Lâm cũng biết hố xí nhà Quân gia, ngoại trừ chỗ đại tiểu tiện cho chủ nhân ra, còn có chỗ dùng cho khách nhân, mặt khác còn có nhà vệ sinh cho nhóm hộ vệ thuận tiện sử dụng.

Ngoại trừ của nhóm thủ vệ ở ngoài hơi lớn một chút, những cái khác, trang bị cũng không tệ, căn bản là không có khả năng, có thể làm cho khách nhân lộn xuống dưới, lấy hình thể mập mạp mà nói, không gian có rộng hơn một chút, phỏng chừng có gượng ép hết cỡ cũng không thể nhét xuống được.

Nhưng sự thật vẫn là sự thật, như vậy Đường Nguyên như thế nào có thể rơi xuống hố xí chứ?

Giải thích duy nhất là…

Là bị người tính kế?

Quân Khương Lâm nhẹ nhàng xốc Đường Nguyên lên,-cẩn thận kiểm tra từng chút một trên người hắn, thật cũng không nhìn ra cái gì, đứng lên trầm ngâm một lúc lâu, sau đó đi ra ngoài. Tùy tiện vẫy một người thủ vệ nói:

- Ngươi dẫn ta đến chỗ đêm hôm qua uống rượu đi.

Thủ vệ thấy đây là cô gia tương lai, tất nhiên khôn dám chần chừ, đưa-Quân Khương Lâm tới địa phương hôm qua sau khi uống rượu, một mảng hỗn độn đã sớm quét dọn sạch sẽ, như mơ hồ vẫn còn mùi rượi chưa có tiêu tan đi hết.

Quân Khương Lâm đứng đúng vị trí Đường Nguyên ngồi, lúc này cái ghế đặc chế mà mập mạp ngồi hôm qua đã bỏ ra. Đại thiếu trầm ngâm một hồi liền hỏi:

- Gần chỗ này có mấy cái hố xí?

Thủ vệ kia ngẩn ra nói:

- Để thuận tiện, phụ cận có hai cái. Xa xa còn có nữa.

- Oh, ngươi dẫn ta đi xem.

Quân Khương Lâm vung tay lên nói.

Thị vệ kia rất-kinh ngạc, thầm nghĩ cô gia tương lại thật là kỳ quái, đi thăm quan núi non phong cảnh hoa viên.v.v.v thì không đi, bây giờ lại đi thăm nhà vệ sinh đúng là lần đầu tiên nghe thấy. Nhưng khách nhân có yêu cầu, lại còn là cô gia tương lai, bất kể như thế nào cũng không dám không đáp ứng, không thể nề hà, liền đưa hắn đi.

Liên tục nhìn ba nơi, Quân Khương Lâm nghi hoặc trong lòng càng chồng chất. Ba địa phương này đều không hề có dấu vết. Nhưng từ kia đi đến bên này, cũng chỉ có ba địa phương này là thuận tiện nhất. Như vậy Đường Nguyên rốt cục là đi vào chỗ nào?

- Còn có chỗ nào giải quyết nữa không?

Quân Khương Lâm như suy nghĩ ra điều gì. Thản nhiên hỏi.

- Có có, bất quá hơi xa hơn một chút.., mà lại…, là chỗ chỉ một ít hạ nhân dùng… Dơ bẩn không chịu nổi!

Khi đến bậc thềm Quân Khương Lâm không khỏi cảm nhận thấy một tia lãnh ý.

Vị Quân thiếu gia này cũng thật là kỳ quái, có thể đi đến địa phương, mà thường nhân đều phải bịt mũi, hắn dường như lại không có việc gì, đến mày cũng không nhíu lại.

- Mang ta đi!

Quân Khương Lâm trầm mặt, đi trước.

Thủ vệ trong lòng không yên, hắn hiện giờ đã phát giác ra điều không thích hợp. Chỉ sợ là vị cô gia này đang điều tra chuyện tình đêm qua Đường thiếu gia rơi xuống hố xí. Thẳng thắn đưa Quân Khương Lâm tới địa điểm phát sinh, dọc đường nháy nháy mắt cho mấy thủ vệ hiểu việc, để họ nhanh chóng đi tìm mấy vị thiếu gia cùng lão gia, chỉ sợ là có chuyện lớn xảy ra...

Quân Khương Lâm hoàn toàn không thèm để ý, tùy ý cho hắn truyền tin tức, việc này nhất định là phải nói chuyện với Độc Cô thế gia, rõ ràng đỡ phải để mình sai người truyền lời mất thời gian.

Quân Khương Lâm khoanh tay đứng ở địa điểm trước hầm nhà cầu tối hôm qua xảy ra chuyện, tinh tế nhìn thoáng qua. Đúng vậy, hắn bị chính là chỗ này, có mấy bậc thang bằng đá, sau đó phía dưới là hố sâu, bất quá ở bên cạnh bậc thang bằng đá, còn có một cái gờ cao lên chừng bốn mươi năm mươi cen- ti- met. Đây chính là biện pháp để phòng ngừa đại nhân uống say hoặc tiểu hài nhi ngã xuống.

Độc Cô thế gia ở điểm này thật ra làm rất được.

Nhưng …rốt cuộc là Đường Nguyên sao có thể ngã xuống đây? Chỗ này còn cách rất xa a, phía dưới thật sự là rất rộng, mùa đông, trên mặt cũng thoáng có lớp băng mỏng. Quân Khương Lâm càng nhìn sắc mặt càng lạnh, đi ra, hỏi:

- Nghe nói còn có một vị biểu thiếu gia lúc đó cũng ở trong này? Xin hỏi hắn là ai?

- Đúng, là cháu bên đằng mẹ đẻ của nhị nãi nãi, đã đến Độc Cô phủ nhiều ngày rồi…

- Đi gọi hắn! Nói bổn công tử có chuyện muốn hỏi hắn!

Thủ vệ còn chưa nói xong, Quân Khương Lâm liền cắt đứt lời, khẩu khí nghiêm túc lạnh lùng. Chỉ trong nháy mắt giọng nói của đại thiếu đã tràn ngập sát khí lạnh lẽo!

Bên ngoài nhà vệ sinh, Độc Cô Vô Địch đại tướng quân lòng như lửa đốt chạy đến đây, còn có Độc Cô Anh, Độc Cô Hùng cùng Độc Cô Hào huynh đệ ba người. Thấy Quân Khương Lâm đi ra, Độc Cô Anh mở miệng trước:

- Muội phu tại sao sáng sớm đã đi ra chỗ này, cũng không giải quyết, rốt cuộc tìm cái gì vậy?

Chỉ có Độc Cô Vô Địch nhìn ra sắc mặt âm trầm tựa như muốn giết người của Quân Khương Lâm, nghĩ-thầm xem ra đã xảy ra chuyện tình gì rồi. Liền hỏi:

- Khương Lâm, có chuyện gì vậy?

- Đêm qua, Đường Nguyên uống rượu xong rồi, ha ha ha, cái tên không có tiền đồ này, lại có thể rơi xuống hố xí, ân chính là chuyện như vậy.

Quân Khương Lâm khẽ vươn tay chỉ, từ đây chỉ về bên kia, trong giây phút ấy ánh mắt như điện dạo một vòng trên người bốn phụ tử.

- Rơi vào trong hố xí?

Độc Cô Vô Địch tuy rằng hào phóng nhưng đầu óc tuyệt đối không ngu ngốc, không thì sao có thể trở thành nhất quân chi trường, suy nghĩ trong giây lát đã minh bạch được mấu chốt:

- Tại sao có thể rơi vào bên trong đó được?

- Đại tướng quân cũng nghĩ như vậy sao sao? Ta cũng đang hoài nghi, quý phủ nhiều nhà vệ sinh như vậy hắn không đi, hắn không phải muốn chạy xa như vậy chứ, hơn nữa nơi này cũng không phải nhà mình. Chưa quen địa thế lại đang uống rượu bên trong, đi đến nơi này cách xa phòng khách uống rượu đến hai dặm, rồi lại nhảy xuống dưới.

Quân Khương Lâm hắc hắc cười lạnh:

- Chẳng lẽ cái tên mập mạp kia bị quỷ ám sao?

Độc Cô Vô Địch sắc diện trầm lắng như nước, đừng nhìn mập mạp mà coi thường, hắn đã được xác nhận là người thừa kế chức vị gia chủ đời kế tiếp của Đường gia, hơn nữa Đường Nguyên hôm nay không thể so sánh với ngày trước, chỉ riêng chức vị đại chưởng quỹ Quý Tộc Đường, thân phận sang quý thần tài tại kinh thành, liền có thể nói giá trị con người lên tới vạn bội, hơn nữa hắn lại là một trong số ít ỏi huynh đệ của Quân đại thiếu gia, há-có thể coi thường, chuyện này nếu xử lý có chút sai lầm, sẽ đem tới hậu quả cực kỳ nghiêm trọng!

Độc Cô đại tướng quân bỗng nhiên xoay người, nhìn ba nhi tử:

- Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì không?

- Cha, cái này cũng bình thường mà, uống rượu say rồi làm chuyện khác thường cũng là hiển nhiên mà?

- Đường mập mạp ngốc như vậy thân hình nặng như vậy, uống nhiều quá rơi xuống hố xí, cũng là chuyện bình thường mà?

Độc Cô Anh khóe miệng ngoác ra, vẫn muốn cười, thật sự là việc quá buồn cười.

- Ngươi đồ khốn hồ đồ, ngươi còn vui mừng à, ngươi óc ngắn, hay là dài quá nên hỏng rồi!

Độc Cô Vô Địch suýt nữa bị nhi tử làm cho tức giận đến hộc máu. Ngươi không ngạc nhiên sao? Không thấy muội phu tốt của ngươi đang nhanh chóng muốn giết người sao? Đường bàn tử ngốc nghếch hình thể nặng như vậy, ngươi không suy nghĩ xem uống nhiều rượu như vậy sao có thể chân nam đá chân siêu đi hai dặm sao?

- Khương Lâm nghe nói còn có một vị biểu thiếu gia quý phủ trong này?

Quân Khương Lâm cười híp mắt, đúng là có chút ôn hòa nói:

- Hơn nữa vị biểu thiếu gia này còn vô cùng hữu duyên với Đường Nguyên nên ngồi chồm hỗm cùng hắn trong nhà xí này, bản thân ta muốn nhìn mặt mũi vị khách hữu duyên này một chút.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện