67.

Nghiêm Thù Lân hít sâu một hơi.

Lỗ hậu Doãn Hoàn Từ chặt hơn hắn tưởng nhiều, lỗ nhỏ bị lưỡi đao thịt của hắn thô bạo vạch ra, gậy th*t đỏ tía chỉ mới vào một nửa mà thiếu niên đã khóc đến nỗi toàn thân run rẩy, chẳng biết vì đau hay sợ nữa.

Việc đã đến nước này hắn cũng không thể dừng lại, nhất định phải cho thiếu niên làm ẩu một bài học, nếm mùi đau khổ để sau này không nảy ra ý đồ xấu nữa.

Quả thực hắn không rành chuyện phòng the, chỉ biết phải vào phía sau chứ không hề nới lỏng.

May mà Doãn Hoàn Từ uống một ly lớn thuốc kích d*c, lỗ hậu nóng bỏng bị đâm chọc dữ dội chảy ra rất nhiều d1ch nhờn, có thể giúp hắn đút vào dễ hơn.

"Ngươi không hiểu à?" Nghiêm Thù Lân bóp eo thon của thiếu niên rồi cúi người xuống, nhíu mày nghĩ, "Cả ngày đòi động phòng với ta mà lên giường lại muốn chạy, chẳng phải đang bỡn cợt ta sao?"
Hắn không tin nước mắt của Doãn Hoàn Từ.


Phái tai mắt ra giang hồ nghe ngóng một phen, thiếu niên này chuyên sống bằng nghề lừa đảo nên rất giỏi giả bộ đáng thương, lúc xảy ra chuyện thì chạy nhanh hơn bất kỳ ai khác.

Nghĩ đối phương đang giả vờ giả vịt, Nghiêm Thù Lân lập tức nắm lấy bả vai gầy gò của thiếu niên rồi th úc mạnh hơn.

Doãn Hoàn Từ khàn giọng hét lên như mèo bị đạp đuôi, sống lưng kéo căng, đưa tay níu chặt cột giường, mu bàn tay tái nhợt nổi gân xanh lờ mờ.

68.

"Mẹ kiếp, đau quá! ! " Khó khăn lắm Doãn Hoàn Từ mới hít thở được, cắn gối khóc rấm rứt, bị Nghiêm Thù Lân cao lớn đè dưới người, động tác đâm rút của nam nhân cực kỳ thô bạo, chỗ gi@o hợp không chỉ có d@m dịch sền sệt mà còn có máu tanh chảy ra vì lỗ hậu của y bị xé rách.

Hồi còn làm công ở kỹ viện, y hay nghe lén mấy vị khách tán gẫu, bọn họ nói làm chuyện trên giường là sướng nhất, sướng không sao tả xiết.

Gạt người! ! Đây đâu phải chuyện sung sướng gì!

Doãn Hoàn Từ bị chơi suýt mất mạng, cảm nhận được nam nhân rút ra, y cố chống tay ngồi dậy, định xuống giường mặc đồ chạy trốn, ai ngờ lại bị bắt về đánh mông gần mười cái, gậy th*t thô to nổi đầy gân xanh kia đâm thẳng vào chỗ sâu.

Đau quá, đau chết! !
Tay y bị trói sau lưng, tóc mai ướt đẫm mồ hôi, nước mắt không ngừng trào ra từ đôi mắt nhắm nghiền.

Khi y tưởng mình sắp bị giày vò chết, Nghiêm Thù Lân mới dịu dàng hơn đôi chút, ôm eo y kéo vào lòng.

"Lấy thuốc ở đâu?" Nam nhân hỏi y.

"Truyền, truyền tin! ! " Y chịu đựng cơn đau dưới người rồi trả lời, "Ta nhờ bạn bè gửi đến! ! Chỉ muốn gi@o hoan với trang chủ chứ chẳng có ý đồ gì khác cả.

"
"Đã muốn làm," Nghiêm Thù Lân hỏi y, "Sao còn chạy?"
"Vì ta chảy máu, đau! ! " Doãn Hoàn Từ hít sâu mấy hơi, hai chân không cách nào khép lại, còn cảm nhận được dương v*t nóng hổi nhúc nhích trong lỗ hậu, giữa hai ch@n ướt đẫm, chóp mũi ngửi thấy mùi tanh nhẹ.

Nhưng thế này cũng tốt! !
Y thầm nghĩ, bàn tay bị trói sau lưng chạm vào thân thể Nghiêm Thù Lân áp xuống, khàn giọng hỏi: "Nghiêm Thù Lân, chúng ta động phòng rồi, bất kể sau này thế nào thì ta cũng là phu nhân thật sự của ngươi đúng không?".

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện