Khung cảnh trong xe yên bình hoàn toàn đối lập với sự chết chóc bên ngoài.

Bên ngoài những chiếc xe chạy vun vút qua theo đuổi sự sống không ngừng,
Tang thi không ngừng lắc lư bên ngoài, tuy khả năng ban ngày của chúng không thể so được với ban đêm nhưng vẫn có thể tấn công được người bình thường, tang thi biến dị có rất ít, phần ý thức vẫn chưa có được như những động thực vật biến dị.

Trời đã về chiều nên nàng cho xe chạy nhanh hơn để kiếp một nhà trọ dọc dường nhưng tuyệt nhiên chỉ là khung cảnh hoang vắng không có nơi dừng chân.

Trong xe, mấy đứa nhóc bắt đầu thảo luận chuyện tương lai sắp đến:

-khi nào chúng ta sẽ gặp được baba đây? Tiểu Diên Diên than thở, bé rất muốn biết baba mình có đẹp trai hay không.

-baba có đẹp trai không nhỉ? Ân Ân tỏ vẻ rất lo lắng cho diện mạo sau nay của mình, nếu baba không đẹp trai thì bé tình nguyện xinh đẹp như mẹ hay đẹp trai giống cậu Thiên Quân cũng được.

-nghe nói baba của chúng ta trước kia đều rất nổi tiếng. Hàn Hàn nhẹ nhàng trả lời.

-Và cũng có rất nhiều bụi bám xung quanh. Bé Thần rất có trách nhiệm anh cả thông báo tin quan trọng này.

-baba thật là… đẹp trai mà có nhiều bụi quá thì không tốt cho thân thể đâu. Chi nhi lo lắng cho sức khỏe của baba.

-bây giờ là tận thế không biết baba còn có bụi nữa không? Ngọc Âu
đang phán đoán tình hình phía baba.

-Nếu có thì dùng băng của Triệt Triệt đóng lại hoặc dùng lửa của bọn Thần ca với Âu Âu đốt hết là được. Ngọc Diên vẻ mặt “rất lương thiện” nói.

-nhị tỷ! lửa của Âu Âu không thể dùng một cách lãng phí được
.
-Băng cũng không thể đóng lung tung.

-Anh cảm thấy Diên Nhi có thể dùng nước để rửa sạch bụi đấy. Thần Thần tuy yêu thương các em nhưng cũng rất nham hiểm đấy nhé.

-Cậu thấy các cháu nên lo lắng là baba các cháu có chịu nhận các cháu không kìa. Thiên Quân quay đầu nhìn các bảo bảo thảo luận hang say nói.

-bọn cháu xinh đẹp như vậy mà baba không nhận là một thiệt thòi lớn nha. Ngọc Diên rất tự tin với sức hút của các bé.

-nếu baba cháu có vợ và con rồi thì sao?

-đốt.

-đóng băng.

-treo chân.

-chôn xuống đất

-phóng châm.

-đánh cháy.

-hủy diệt.

-các cháu thật độc ác.

-cậu không nên khen ngợi, bọn cháu rất ngại ngùng nha.
Mấy đứa trẻ đòng loạt nói khiến Thiên Quân cũng phải bó tay với mấy đứa cháu của mình. Tuy bon chúng rất đáng yêu nhưng ra tay đối phó người khác chẳng đáng yêu chút nào.

-Mẹ sẽ làm gì ạ? Tiểu Ân Ân rất tri kỷ mà hỏi mẹ.

Thiên Di nghe đoạn đối thoại của các con cũng không cảm thấy có gì lo lắng, nàng là cô hồn dị thế không quen biết những nam nhân kia mà liên hệ duy nhất giữa bọn họ là các bảo bảo. nếu những nam nhân kia không chấp nhận các bảo bảo thì nàng cũng không bắt ép, họ đã có gia đình riêng thì nàng cũng không quấy rối. nếu họ gây khó dễ cho nàng và các bảo bảo thì nàng sẽ không để yên,còn không thì coi như không quen biết.

-Không quen.

-Mẹ quá độc.

Các bảo bảo đều hô lên. Đúng rồi, nếu baba không muốn nhận các bé thì các bé coi như không có baba. Có mẹ và cậu là đủ rồi.

………………….

Ở một nơi khác, bọn người Triệu Hàng, An Thế Kiệt, Ngô Lâm, Đường Hiên, Đường Nhiên, Âu Dương Hạo, Âu Dương Minh đang bàn kế hoạch kế tiếp, bọn họ đang ở phía ngoại ô không có nhà dân hay chung cư gì cả nên phải dựng lều ở ngoài nên càng phải cẩn thận với tang thi hơn. Các anh bỗng cảm thấy run lạnh sống lung như ai đang tính kế mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện