Ở cửa tổng bộ, Hà Yến gặp Ôn Noãn.

Hôm nay Hà Yến quần áo ngăn nắp, trang dung tinh xảo, biểu tình so với dĩ vãng càng hiện lên thần thanh khí sảng.

Cảm giác nhiều năm trước tới nay nghẹn tức ở ngực kia, hôm nay rốt cuộc là có thể nhổ ra.

Từ trước bà còn biết thu liễm, hiện tại đã không có bất luận cái lý do gì để thu liễm nữa.

"Chào chị dâu." Hà Yến mỉm cười chủ động cùng Ôn Noãn chào hỏi, nụ cười như nắng mới.

Ôn Noãn lạnh lùng mà nhìn Hà Yến liếc mắt một cái, "Cô hiện tại thật cao hứng đi?"

Ôn Noãn hoàn toàn không cảm thấy đây là một chuyện đáng giá cao hứng.

Nếu là ba đứa con của bà bên trong làm ra loại chuyện này, bà tuyệt đối không thể nào cao hứng nổi.

"Chị dâu lời nói này, tuy rằng việc này tôi trước đó cũng không có nghĩ đến, nhưng mọi người đều là người của Giản gia, lão gia tử nguyện ý đem cổ phần giao cho Vũ Bác, tôi làm mẹ chẳng lẽ còn muốn khóc tang sao?"

Ôn Noãn bị Hà Yến làm cho tức giận lên.

Hà Yến nhìn thấy biểu tình của Ôn Noãn, trong lòng cảm thấy một trận thống khoái.

Ôn Noãn tiện nhân này nhiều năm như vậy vẫn luôn đè ở trên đầu bà.

Trước đây thái độ đối với bà luôn khó chịu như vậy.

Hiện tại xem tiểu tiện nhân này chỉ có thể làm là tức giận, bà ấy không có một chút biện pháp, thập phần hả giận.

Giản Thư Hình, Giản Thư Hoằng hai anh em đều là bộ dáng mặt ủ mày chau.

Bọn họ đều lo lắng, lo lắng chuyện gì kế tiếp phát sinh.

Bọn họ sợ hãi, sợ hãi Giản Vũ Bác làm ra chuyện nguy hại đến gia tộc.

Bọn họ hiện tại cái gì cũng làm không được, nếu như Giản Vũ Bác muốn đem xí nghiệp Giản gia bán cho người khác, bọn họ cũng đều chỉ có thể nhìn.

Khi tới phòng hội nghị lớn, các cổ đông khác đã tới không ít, Giản Vũ Bác còn chưa tới.

Các cổ đông hỏi hai anh em Giản Thư Hình, Giản Thư Hoằng.

"Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Chủ tịch như thế nào đột nhiên đem cổ phần đều cho Giản Vũ Bác?"

"Đúng vậy, rốt cuộc sao lại thế này? Công ty phát sinh chuyện gì sao? Đối với tương lai phát triển quy hoạch công ty có thể bị ảnh hưởng hay không?"

"Đây là nhà các ông đã thương lượng sau đó quyết định sao? Hay có chuyện gì đột nhiên phát sinh?"

"Vì cái gì lão gia tử sẽ đột nhiên bỏ qua hai vị tiên sinh, trực tiếp đem cổ phần giao cho Vũ Bác thiếu gia?"

Mọi người đều đuổi theo hỏi chuyện, Giản Thư Hình cùng Giản Thư Hoằng không có cách nào trả lời.

Ngược lại Hà Yến cười khanh khách mà đối với các cổ đông giải thích, "Mọi người xin yên tâm, tuy rằng đã xảy ra sự thay đổi sở hữu cổ phần, nhưng mà cổ phần như cũ vẫn ở trong tay người Giản gia chúng tôi, cho nên hầu hết mọi chuyện đều sẽ không thay đổi, càng sẽ không ảnh hưởng đến tương lai phát triển cùng tiền đồ của Giản gia xí nghiệp chúng ta."

"Nhị phu nhân nói chính là thật vậy chăng?"

Các cổ đông nhìn Hà Yến, có chút không quá dám xác định.

"Đương nhiên là thật sự, các vị cứ việc yên tâm, Vũ Bác là con trai của tôi, nó cũng là một phần tử của Giản gia, về sau sẽ xử lý tốt Giản gia xí nghiệp, tương lai sẽ chỉ làm Giản gia xí nghiệp chúng ta nâng cao hơn, tuyệt đối sẽ không đi xuống sườn núi, còn mong các vị yên tâm."

Hà Yến kiên nhẫn mà cùng các vị cổ đông giải thích.

Các vị cổ đông đối với lời nói của Hà Yến nửa tin nửa ngờ.

Giản Vũ Mân cùng Giản Vũ Tiệp là đồng thời đến.

Hai người biểu tình đều thực nôn nóng.

Vừa vào cửa, nhìn thấy Giản Thư Hoằng cùng Hà Yến, Giản Vũ Mân chạy đến hỏi, "Đây là có chuyện gì? Vũ Bác như thế nào nắm được cổ phần của ông nội trở thành cổ đông lớn nhất? Đã có chuyện gì xảy ra?"

Giản Thư Hoằng xụ mặt, không nói một lời.

Hà Yến giải thích, "Không có chuyện gì, chính là ông nội của các con nguyện ý đem cổ phần giao cho em trai của con."

"Mẹ, mẹ đừng giấu con." Giản Vũ Mân tuy rằng không nghĩ gì đến sản nghiệp của gia tộc, nhưng anh không phải kẻ ngốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện