"Minh Thi! Cậu đừng giận quá mà!"
Ngồi trên ghế đá, tay cầm điếu thuốc Minh Thi vẫn không thôi tức giận.

Nhớ lại cảnh lúc nãy, Minh Thi bị bẽ mặt xấu hổ vô cùng.

Siết chặt bàn tay, Minh Thi gằng giọng nói: "Sao bọn nó dám làm vậy chứ!..."
Đám bạn đứng bên cạnh cũng phụ hoạ theo.
"Phải đó, sao họ có thể là vậy với cậu được.

Cậu là hoa khôi chủ động làm quen đã là phúc ba đời của họ rồi mà còn vênh váo!"
"Nam thần cái gì chứ! Ngoài cái mặt đẹp trai ra thì mắt mù nên mới dám làm thế với Minh Thi xinh đẹp nhà ta!"
Cảm thấy dầu đổ vào chưa nhiều, đám bạn Minh Thi còn kéo thêm cả Tư Nhiên vào.
"Cậu thấy cái thằng đi theo bạn học Thẩm không.

Chẳng đẹp mấy học còn không xuất sắc toàn bám theo dựa hơi nam thần thôi!"
"Phải đó, cậu ta còn dám nói móc Minh Thi xinh đẹp nhà ta.

Minh Thi à, cậu nhất định không được bỏ qua đâu!"
Kẻ tung người hứng nói qua nói lại một hồi từ an ủi chuyển sang kích động Minh Thi.


Hoa khôi nghe mấy lời đó vốn đã sẵn khó chịu trong lòng nên càng thêm tức giận, thầm đồng tình.
-Phải, Minh Thi này trước nay chưa từng để ai dắt mũi.

Cái thằng đó dám trả treo với mình, mình không thể để nó yên được!
"Hai người có kế sách gì?"
"Kế sách gì chứ.

Quan trọng là trả thù được cho Minh Thi xinh đẹp nhà ta thôi.

Phải không?"
"Phải phải!"
Một câu là Minh Thi xinh đẹp, hai câu cũng là Minh Thi xinh đẹp.

Minh Thi được khen thì kiêu ngạo thêm vài phần, cô ta lấy ra ít tiền đưa cho hai người bạn mình, tỏ ra khách sáo bảo: "Hai người làm gì cũng được chỉ cần làm tên kia bẽ mặt là ok.

Còn đây thì chứ giữ lấy mua ít bánh ăn ha!"
Đám bạn Minh Thi thấy tiền thì mắt sáng lên, nhanh tay nhận lấy, trước khi đi còn không quên nịnh nọt thêm vài câu.
"Chị Minh Thi tốt bụng quá!"
"Phải đó, chị Minh Thi vừa đẹp vừa tốt tính!"
Nói rồi đám bạn Minh Thi liền cười phá lên rồi rời đi.
-----------------------------------------------------
Ngày hôm sau, Tư Nhiên đến trường đang định vào lớp thì một bạn nam từ đâu đi đến đụng mạnh vào vai cậu một cái đau điếng.

Tên kia đụng trúng người ta còn không thèm xin lỗi thay vào đó là liếc Tư Nhiên, miệng lẩm bẩm.
"Thằng gay dơ bẩn..."
Vì không biết người kia lẩm bẩm gì nên Tư Nhiên nhìn thep, ngớ người hoang mang vô cùng.
-Người gì thế không biết...
Những chuyện kì lạ không dừng lại ở đó, Tư Nhiên sau khi đi vệ sinh đang đứng rửa tay thì có vài bạn nam đi vào nhìn cậu thầm bàn tán gì đó.

Cảm nhận được ánh mắt khác lạ của mọi người, Tư Nhiên ngập ngừng hỏi: "Mặt tớ dính gì sao?"
Thay vì trả lời Tư Nhiên, vài bạn nam kia chỉ bỏ lại ánh mắt khinh bỉ rồi nhanh chóng rời đi.

Nhìn theo bóng vài người kia, Tư Nhiên loáng thoáng nghe thấy gì đó.
"Cậu ta yêu con trai đó.

Ghê quá..."

Cả người Tư Nhiên lập tức đứng hình.

Một cơn lạnh sống lưng truyền đến khiến tay chân cậu không tự chủ được mà run rẩy.
-Không đâu, chắc, chắc mình nghe nhầm thôi...
Tự trấn an bản thân là thế nhưng thâm tâm Tư Nhiên lúc này đã rối như tơ vò.

Không thể bình tĩnh nỗi, Tư Nhiên vội vã chạy đi tìm Mộng Dao.
Chạy qua hai hành lang, cuối cùng Tư Nhiên cũng tìm thấy Mộng Dao, vừa thấy cô Tư Nhiên đã hỏi ngay: "Mộng Dao, chuyện của tớ và A Minh cậu có nói với ai không?"
Mộng Dao ngạc nhiên trong giây lát rồi lập tức trả lời: "Không có, tớ với Lục Vũ đâu nói với ai đâu!"
Tư Nhiên lập tức quay sang Tịch Thiên, thấy ánh mắt phán xét ấy Tịch Thiên vội vàng xua tay phủ nhận: "Tớ không phải người bán đứng bạn bè đâu nha!"
Tư Nhiên nghiến chặt răng, băn khoăn trong lòng.
-Quái lạ, không phải mấy cậu ấy nói thì tại sao lại có mấy lời đồn đó chứ?...
-----------------------------------------------------
Bên phía khác, Minh Thi lúc này đang đứng trong sân xem anh trai cô là Minh Triết đá bóng thì một bạn nữ chạy đến, hào hứng khoe.
"Minh Thi à, tớ tìm được điểm yếu của cái tên họ Dạ kia rồi!"
"Là gì?" Minh Thi tò mò hỏi.
Bạn nữ kia nhìn xung quanh như sợ ai nghe thấy, tiến tới ghé vào tai Minh Thi nói nhỏ: "Cái tên họ Dạ kia với nam thần đang quen nhau."
"Cái gì?!"
Minh Thi mở to mắt, kinh ngạc hỏi lại: "Tin này có thật không?"
"Thật, là do chính miệng con nhỏ Mộng Dao lớp nó nói đấy.

Hôm qua tớ đang trốn hút thuốc thì vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa con nhỏ đó với bạn trai nó!"
Cô bạn đó cười đắc ý nói thêm: "Vừa nghe được là tớ đã đi bàn tán khắp trường rồi.

Hai người đó âm thầm quen nhau nên chẳng dám đính chính đâu.


Cậu ta lần này mất hết danh dự rồi cậu yên tâm!"
Minh Thi nở nụ cười hài lòng, bảo: "Cậu làm tốt lắm!"
Minh Thi đang định nói tiếp thì Minh Triết đi đến, thấy hai người thần thần bí bí thì hỏi: "Em làm gì mà trông bí mật thế?"
"Em nói chuyện chút thôi mà!"
Quốc Đình đứng bên cạnh khoác vai Minh Triết, tỏ ra ghen tị nói: "Sướng ghê ta có em gái đưa khăn luôn!"
"Anh Quốc, khăn của anh đây!"
"Ừ cảm ơn em!"
Quốc Đình giơ khăn lên trước mặt Minh Triết trêu.
"Nhìn đi, em gái cậu tốt hơn cậu nhiều!"
Minh Triết thở dài đẩy Quốc Đình ra dặn dò em gái: "Anh nghe nói em thích Thẩm Gia Minh phải không? Đừng thích tên đó nữa.

Với lại có bị từ chối cũng đừng có làm quá.

Đụng tới cậu ta hay người của cậu ta mệt lắm đó! Không nghe lời là anh méc mẹ nghe chưa?!"
Minh Thi ngoài miệng thì cười ngoan ngoãn đồng ý nhưng thâm tâm đã vạch ra kế hoạch trả thù.

Đợi Minh Triết và Quốc Đình đi, Minh Thi mới quay sang nói với bạn nữ kia.
"Cậu đi nói với mấy người khác chiều nay tập hợp ở sân tôi có việc muốn nhờ...".

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện