Thi Hòe thề mình toàn tâm toàn ý với Cố Tuấn Tri.
Cậu không hề ngoại tình mà là bị kẻ khác uy hiếp, buộc phải bán thân để đổi lấy cuộc sống yên ổn lâu dài.
"Chỉ có lần này thôi......" Ban đêm Thi Hòe không ngủ được, nằm cạnh Cố Tuấn Tri, nắm bàn tay to rộng của hắn rồi hôn nhẹ lên đốt ngón tay, nghĩ thầm, "Chỉ có lần này thôi."
Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, cậu cảm thấy mình được Cố Tuấn Tri ôm chặt, nhiệt độ cơ thể đối phương xuyên qua áo ngủ truyền vào lưng cậu ấm áp dễ chịu.
Thi Hòe nặng nề thiếp đi, mơ thấy mình biến thành một con bọ rơi vào cây nắp ấm, mật ngọt khiến cậu mất đi khả năng nhận biết nguy cơ, cam tâm tình nguyện để đối phương từ từ xâm chiếm thân thể mình.
Rõ ràng không nên......
Nhưng ảo tưởng vô đạo đức lại khiến Thi Hòe miệng đắng lưỡi khô, lương tri dường như đi ngược lại bản chất của cậu, muốn người lạ ngắm thân thể mình rồi nảy ra những ý nghĩ dâm loạn, khao khát đối phương nhìn mình bằng đôi mắt thèm thuồng, liếm mỗi tấc da thịt trần trụi của mình.
Khi nhét mấy chiếc bao cao su vào túi, Thi Hòe bất an nhìn quanh, tay run dữ dội. Cố Tuấn Tri không có trong phòng, nhưng cậu lại có ảo giác mọi việc mình làm đều bị đối phương giám sát, như thể chuyện này đã sớm lộ ra ánh sáng.
Giờ dừng lại vẫn còn kịp.
Chỉ cần cậu thú nhận mọi chuyện với Cố Tuấn Tri thì khỏi cần dấn thân vào mối nguy hiểm khó lường này nữa.
......
Dục vọng áp đảo lý trí.
Trước khi ra cửa Thi Hòe tự bôi trơn nới lỏng cho mình, thậm chí còn mặc quần lót ren khoét lỗ phía sau và xịt nước hoa mình thích nhất lên người, sợ không ai biết mình mong ngóng vụ cưỡng hiếp này cỡ nào.
À, nếu cậu phối hợp như vậy chắc cũng đâu phải cưỡng hiếp nhỉ?
Chỉ có lần này thôi. Cậu sẽ chỉ mạo hiểm lần này thôi.
Đón xe đến chỗ hẹn, Thi Hòe giữ liên lạc với số lạ. Cậu nín thở quan sát xung quanh, kéo vành mũ lưỡi trai xuống rồi nghĩ: Mình ăn mặc thế này chắc sẽ không bị người quen nhận ra đâu nhỉ?
Cậu đeo khẩu trang và kính mắt, còn đội tóc giả.
Cố Tuấn Tri nói hôm nay phải đến công ty họp nên chắc sẽ không bắt gặp cậu ở chỗ này đâu.
Người đàn ông bật chế độ đổi giọng, giọng nói ở đầu dây bên kia nghe giống âm thanh điện tử hơn là tiếng người.
Cậu chỉ biết đó là người đàn ông từng xem mình livestream, ngoài ra hoàn toàn không biết gì khác. Không biết tướng mạo, không biết tuổi tác. Chưa biết chừng người kia là một lão già tởm lợm cũng nên.
Dù sao mọi khán giả đều ở trong bóng tối, chỉ có cậu ở dưới ánh đèn.
Đối phương hứa với cậu sẽ đeo bao và giữ kín bí mật, không tiết lộ chuyện này cho bất kỳ ai.
Thi Hòe đẩy cửa đi vào nhà kho chật hẹp rồi nhắm mắt lại kiên nhẫn chờ người đàn ông đến.
Lòng bàn tay cậu bắt đầu rịn mồ hôi, yết hầu vô thức nhấp nhô, nghe tiếng ổ khóa cót két vang lên.
Sau lưng truyền đến tiếng sột soạt, chắc đối phương đang cởi quần áo.
Thi Hòe mơ hồ cảm nhận được đó là một người đàn ông cao to vạm vỡ hơn mình rất nhiều.
"Tới thật à?" Đối phương bịt kín mắt cậu rồi trói chặt hai tay cậu, thấp giọng nói, "Thi Hòe, tốt xấu gì cũng cảnh giác chút đi, đừng dễ tin người lạ như thế."
Hơi thở người đàn ông phả vào cổ làm cậu run rẩy: "Anh......"
Giọng nói này khá quen tai, chẳng lẽ là người cậu biết sao?
Lời nói không thốt ra được, miệng cũng bị vải bịt kín.
Quần bị cởi ra, khi cặp mông bị bàn tay to của người đàn ông bóp mạnh, Thi Hòe mới nhận ra có gì đó sai sai.
Khoan đã...... Chuyện gì, chuyện gì xảy ra vậy?
Sao giờ lại có tới hai người vuốt ve cậu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện