Ăn cơm xong Cố Tuấn Đảo đi ngay.
Thi Hòe ôm má dựa vào lan can ban công, nhìn chiếc xe hơi sang trọng màu đen của người đàn ông lái ra khỏi gara.
Hôm nay Cố Tuấn Đảo rất an phận, cũng không làm gì vượt quá giới hạn với cậu. Có lẽ cậu quấn quýt Cố Tuấn Tri đã làm lương tâm đối phương thức tỉnh, nhận ra cướp bạn trai của em mình là một điều cực kỳ vô đạo đức nên dừng cương trước bờ vực, quay đầu là bờ, từ nay nghiêm chỉnh làm anh chồng của cậu chứ không dây dưa với cậu nữa.
Nhưng chẳng hiểu sao cậu lại hơi thất vọng.
Thi Hòe liếm đôi môi khô khốc rồi đưa tay xoa cổ mình, cảm thấy vùng da bị liếm vẫn còn hơi nóng.
Đương nhiên tâm hồn cậu chung thủy với Cố Tuấn Tri, nhưng điều đó vẫn không thay đổi được bản tính hạ lưu của cậu. Về nguyên tắc cậu tuyệt đối sẽ không nảy sinh tình cảm gì với Cố Tuấn Đảo, nhưng khi hồi tưởng lại lúc họ ở chung, cậu chợt cảm thấy đối phương khá gợi cảm.
Cậu có thể nhìn ra dáng người Cố Tuấn Đảo không hề thua kém Cố Tuấn Tri, mặc đồ bình thường mà cứ như hàng hiệu.
Chân dài, thân hình cao lớn, cánh tay có mấy hình xăm màu đen cực kỳ rắn chắc, khi gồng lên chắc sẽ nổi gân xanh, chưa biết chừng sờ vào sẽ cứng như đá.
Bàn tay người đàn ông cũng rất to, nhất định sẽ đè cậu xuống dễ như bỡn rồi bóp eo cậu bầm tím, từ từ tiến vào thân thể cậu bất chấp sự phản kháng của cậu.
Địa điểm cưỡng hiếp có thể là ngay trong nhà cậu.
Sau khi lột sạch đồ trên người cậu thì ra lệnh cho cậu mặc tạp dề vào.
Cậu ra sức giãy giụa, muốn gọi điện cầu cứu bạn trai nhưng lại bị người đàn ông túm lên, đặt cậu nằm sấp trên bàn ngày thường hay ăn cơm với Cố Tuấn Tri rồi đâm vào từ phía sau, cậu bị hiếp làm mặt mũi dính đầy nước mắt và nước bọt không kịp nuốt, tiếng kêu rên cũng thay đổi.
"Em có thực sự muốn nó về cứu em không?" Cố Tuấn Đảo vừa bấm số điện thoại của Cố Tuấn Tri giùm cậu vừa cười hỏi, "Tôi còn chưa làm gì mà lỗ nhỏ của em đã bắt đầu chảy nước dâm, có phải muốn bị đối xử thế này từ lâu rồi không?"
"Làm sao có thể......" Cậu thở hổn hển, vừa định phản bác thì điện thoại kết nối.
Giọng Cố Tuấn Tri truyền vào tai cậu, gọi cậu là cục cưng như mọi ngày rồi dịu dàng hỏi cậu sao đột nhiên lại gọi điện.
Cố Tuấn Đảo nhìn bộ dạng chật vật của cậu rồi bịt kín điện thoại, thì thầm với cậu: "Nếu em gọi nó về thì tôi sẽ đi ngay lập tức."
Nói xong y rút dương v*t thô to nóng hổi ra khỏi lỗ nhỏ vẫn chưa thỏa mãn của cậu.
Đừng, đừng đi mà...... Sâu bên trong vẫn chưa được chăm sóc, khó chịu quá......
"Không, không có gì, em chỉ hơi nhớ anh thôi......" Cậu thực sự chịu không nổi nên siết chặt cánh tay Cố Tuấn Đảo, cho phép đối phương đâm lút cán vào chỗ sâu nhất. Khi lên đỉnh tinh dịch bắn ra, toàn thân cậu run rẩy, nói với bạn trai ở đầu dây bên kia bằng giọng mũi: "Anh cứ làm việc đi, em, em sẽ ở nhà nấu cơm cho anh......"
Trời ạ.
Thi Hòe cảm thấy như mình sắp xuống địa ngục tới nơi.
Nhưng...... Nhưng đây chỉ là tưởng tượng chứ không phải thật, chắc cũng không tính là phản bội Cố Tuấn Tri đâu nhỉ?
Cậu đè lại trái tim đang đập dồn dập của mình, dựa lưng vào bức tường ban công rồi từ từ trượt xuống sàn gạch.
Thi Hòe cảm nhận được mình cương lên vì trí tưởng tượng cấm kỵ này, vừa bối rối vừa xấu hổ day dứt, khuôn mặt đỏ bừng, nhìn quanh một vòng, biết chắc Cố Tuấn Tri không ở gần mới thở phào nhẹ nhõm.
Chết rồi. Cậu phải mau chóng chỉnh đốn tư tưởng đạo đức, tuyệt đối không được có những suy nghĩ tệ hại như thế này nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện