Người nầy, là quái vật sao?
Huyết Kiếm Thiên Quân cùng Hàn Diệc Dao đồng thời phát ra kinh hô như vậy, một tiểu tử Khai Thiên Cảnh lại có thể chống đở thủ đoạn do cường giả Linh Hải Cảnh bày ra, đây không phải là đùa giỡn hay sao?
Đạp! Đạp! Đạp!
Chu Hằng từng bước từng bước đi hết sức dễ dàng, muốn nói hắn đang chống cự lực lượng dẫn dắt khổng lồ, đừng nói Linh Hải Cảnh, võ giả Sơn Hà Cảnh sẽ không tin tưởng, cái này thì người có đầu óc bình thường cũng sẽ không cho rằng như thế!
Mấu chốt là, người nầy tại sao có thể làm được?
Chu Hằng từng bước từng bước đi dễ dàng tự tại, lúc mới bắt đầu thật ra thì hắn cũng rất kỳ quái, nhưng nghĩ một lát, lúc này mới sửng sốt thời gian thật dài tại chỗ, cho đến sau khi nghĩ thông suốt, lúc này mới cất bước.
Ẩn Tức Phù!
Cái này nhìn như thứ vô ích có thể giấu diếm khí tức của hắn, để cho cường giả Hóa Thần Cảnh cũng nhìn không ra sâu cạn của hắn!
Đã như vậy, thủ đoạn mà Huyết Kiếm Thiên Quân Linh Hải Cảnh bày ra sao có thể vượt xa Hóa Thần Cảnh? Ẩn Tức Phù này là thật sự chân chính che dấu khí tức, ngay cả ấn ký của Đồng Tâm Kết cũng đều che lại, trận pháp không có chút trí khôn nào như vậy như thế nào lại có tác dụng đối với Chu Hằng?
Nguyên nhân nói toạc ra thật ra thì vô cùng đơn giản, nhưng người không biết nhìn vào thì đây quả thực là kỳ tích!
Huyết Kiếm Thiên Quân chết lặng nhìn Chu Hằng từng bước đi về phía Hàn Diệc Dao, hoài nghi mình có phải cô tịch quá lâu mà xuất hiện ảo giác hay không, căn bản không có người xông tới!
– Hắc!
Chu Hằng lên tiếng chào Hàn Diệc Dao, ánh mắt cũng là liếc về cái mông mượt mà ngạo nghễ ưỡn lên của đối phương một chút, nữ nhân này nhìn qua thon dài cao ngất, không nghĩ tới cái mông nhỏ tròn vo, thịt núc ních, lại khe khẽ nhếch lên hướng về phía trước, vô cùng gợi cảm!
Hắn rất muốn đánh cái mông của nữ nhân này!
Hàn Diệc Dao thiếu chút nữa tức chết, này là người nào a. Làm sao bây giờ còn bộ dáng nhàn nhã đi chơi, mặc dù người nầy rất thần kỳ không có bị lực lượng dẫn dắt, nhưng Đồng Tâm Kết cũng là thật thật tại tại tác dụng trên người hai người, nàng có thể cảm giác được giữa hai người tồn tại một tia liên lạc không hiểu.
Huống chi bây giờ hai người có thể không bị chia lìa, tạm thời không cần suy nghĩ vấn đề của Đồng Tâm Kết, nhưng Huyết Kiếm Thiên Quân có thể không chỉ có một loại thủ đoạn giết người a!
– Tiểu tử, ngươi thật đúng là để cho bổn tọa thất kinh!
Huyết Kiếm Thiên Quân dù sao cũng là tồn tại Linh Hải Cảnh, khiếp sợ vừa bắt đầu chỉ là bởi vì hắn thật sự quá lâu không cùng người ta đánh nhau, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại.
Vậy thì như thế nào?
Hắn còn có chuẩn bị ở sau, không khí trong thạch thất cực kỳ có hạn. Hai người này rất nhanh thì sẽ hít thở không thông mà chết! Cho dù cảnh giới càng cao, năng lực sinh tồn càng mạnh, nhưng cho dù là Hóa Thần Cảnh cũng là cần hô hấp!
Mặc dù tốc độ này sẽ chậm hơn nhiều, có thể phải chờ thêm ba năm ngày, nhưng trong vòng ba năm ngày, hai người này có thể phá vỡ cửa đá đi ra không?
Hiển nhiên không thể nào!
Cũng tốt, hắn nhàm chán quá lâu, thưởng thức hai người này từ từ chết thảm không tồi!
– Bất quá, đây hết thảy cũng là phí công! Các ngươi vẫn là phải chết, mà bổn tọa sẽ ở một bên từ từ thưởng thức!
Huyết Kiếm Thiên Quân cười to nói, trong lúc tâm niệm vừa động, không khí trong thạch thất vốn là còn thừa không nhiều lắm lập tức bị áp súc lần nữa.
Thân thể của hắn sớm đã tử vong, còn sống chẳng qua là thần thức, hòa làm một thể cùng thanh Ma Kiếm kia. Tự nhiên đã sớm thoát khỏi hình thái loài người, không cần hô hấp, không cần ăn uống.
Vì vậy, trong thạch thất này thật ra thì sớm đã không còn không khí, chẳng qua là lúc trước mở ra mới có một chút không khí lọt đi vào, đây cũng có thể làm cho hai người Chu Hằng kéo dài hơi tàn thêm bao lâu?
Hàn Diệc Dao không để ý tới Chu Hằng, vung Bạch Sương Kiếm lên thật cao, điên cuồng chém cửa đá.
Đinh đinh đinh, tia lửa bắn ra bốn phía, nhưng tòa thạch thất này chính là Huyết Kiếm Thiên Quân tốn hao tất cả tích trữ mới tạo dựng lên, trình độ chắc chắn có thể sánh ngang pháp khí Linh Hải Cảnh. Mặc dù không có bày trận pháp có thể công kích, nhưng không cần có công năng như vậy, chỉ cần có thể vây khốn người ở bên trong là được.
Bạch Sương Kiếm vẻn vẹn chỉ là pháp khí của cấp bậc Linh Hải Cảnh, làm sao có thể rung chuyển thạch thất này?
– Ha ha, không nên uổng phí khí lực! Thừa dịp còn có một chút thời gian, vợ chồng son các ngươi vẫn là nói chút ít di ngôn lâm chung a!
Huyết Kiếm Thiên Quân nói lời châm chọc, thực là không nhịn được, tịch mịch quá lâu.
Hàn Diệc Dao tự nhiên sẽ không giải thích quan hệ với Chu Hằng cho ma đầu kia, chỉ là ra sức chém vào cửa đá, tia lửa liên tiếp bắn ra, nhưng chỉ là nhiều hơn một hai vết tích mỏng,.
Lúc này Chu Hằng cũng không có tâm tình trêu chọc Hàn Diệc Dao, lúc này tế hắc kiếm ra, chém vào trên cửa đá, lưỡi dao gãy xẹt qua, trên cửa đá hiện ra một cái dấu vết, thậm chí còn sâu hơn rất nhiều so với Hàn Diệc Dao làm ra!
Không phải lực lượng của hắn lớn hơn, mà là hắc kiếm vô cùng sắc bén, đủ để chém phá tài liệu cấp bậc Linh Hải Cảnh, chẳng qua là bản thân hắn lực lượng chưa đầy, nếu không một kiếm này sẽ chém vào sâu hơn!
– Ngươi tới!
Chu Hằng quyết đoán đưa hắc kiếm cho Hàn Diệc Dao, đối phương là Sơn Hà Cảnh, lực lượng hơn xa hắn.
Lúc này hai người đồng tâm hiệp lực, tự nhiên sẽ phát huy chiến lực đến lớn nhất.
Hàn Diệc Dao sửng sốt, lúc này nàng tự nhiên cũng rõ ràng sự trân quý của hắc kiếm, mặc dù bị gãy, nhưng tài liệu sử dụng để chế luyện tuyệt đối là cấp bậc tuyệt thế pháp khí, mới có thể dễ dàng chém phá tài liệu Linh Hải Cảnh!
Nhưng bảo vật như vậy, Chu Hằng tiện tay đưa cho mình, chẳng lẽ không sợ chính mình cầm không trả?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong nội tâm nàng chấn động vô cùng, ngay cả làm sao nhận lấy hắc kiếm cũng không có chú ý tới. Nàng vội vàng thu nhiếp tâm thần, ngưng tụ khí, chém vào cửa đá!
[CHARGE=3]Chu Hằng quả thật không sợ nàng không trả, bởi vì hắc kiếm tương liên cùng tâm thần hắn, chỉ cần hắn tâm niệm vừa động sẽ trở về không gian đan điền của hắn, trừ phi giết hắn, nếu không căn bản không thể đoạt kiếm!
Ầm!
Lực lượng Sơn Hà Cảnh của nàng phát huy tác dụng, một kiếm đi xuống chém đứt một hòn đá nhỏ như trứng gà, mặc dù đối với cả cửa đá mà nói thì nhỏ đến thương cảm, nhưng bọn hắn có ít nhất bốn năm ngày, đủ để chém vỡ cửa đá!
Huyết Kiếm Thiên Quân đã dung hợp cùng Ma Kiếm, hơn nữa đang thời khắc mấu chốt, bị vây vào thời kỳ suy yếu nhất, bằng không hắn cũng sẽ không hao phí, lựa chọn khối thiên nhiên tuyệt địa này, lại bày ra thủ đoạn giết người!
Chỉ cần giết vào, Huyết Kiếm Thiên Quân chính là một con cua chết!
“Tiện nhân” này lớn lối lâu như vậy, cũng nên tìm hắn tính sổ!
– Này, đây là bảo vật gì, thật không ngờ sắc bén chắc chắn!
Huyết Kiếm Thiên Quân nhìn cửa đá bị chém vỡ từng mảnh, vẻ khiếp sợ trên mặt hiện lên nữa, làm sao cũng không nghĩ tới không ngờ trên thân Chu Hằng mang theo một thanh tuyệt thế pháp khí!
Mặc dù bị gãy, không cách nào tự động phát uy, nhưng vẫn sắc bén chắc chắn như cũ!
Chà chà chà, hắc kiếm chính xác là chém sắt như chém bùn, không có gì kiên cố mà không phá nổi! Có thể đạt tới trình độ như thế nào chẳng qua là do lực lượng của người sử dụng quyết định, lực lượng càng mạnh, uy lực này cũng càng lớn.
Từng mảnh đá vụn rơi xuống, cửa đá bị chém thủng lõm xuống, không ngừng sâu hơn.
Nửa ngày trời sau, chỉ nghe oành một tiếng, cửa đá cuối cùng bị phá, hiện ra một cái không gian đen tuyền.
Ầm!
Đang lúc này, chỉ thấy một đạo Ma Quang lóe lên, khí thế vô cùng bá đạo đánh tới, bóng dáng một thanh cự kiếm màu đỏ như máu quăng xuống trong lòng của hai người Chu Hằng, Hàn Diệc Dao, cao cao tại thượng như Ma Thần.
Trên chín tầng trời, là thần, là tiên!
Đó là tầng thứ cao hơn Hóa Thần Cảnh rất xa, cao nhất, nhân gian ai dám bất kính không theo!
Bái!
Phải đầu rạp xuống đất, thành tâm kính bái, nếu không chính là bất kính đối với thiên địa, phải bị xử phạt!
Toàn thân Hàn Diệc Dao phát run, chính là võ giả Sơn Hà Cảnh có năng lực gì để đối kháng với uy áp lớn như vậy! Đừng nói nàng không được, cho dù lão tổ Hóa Thần Cảnh cũng không được, chỉ có thể bái!
– Ha ha, các ngươi có thể xông tới đây thì như thế nào, thật cho là bổn tọa con cọp không nhổ răng được!
Thanh âm của Huyết Kiếm Thiên Quân truyền tới từ một đầu khác, tràn đầy tiếng leng keng của kim loại, hắn tương hợp cùng với kiếm, thanh âm này là thông qua thân kiếm chấn động mà vọng lại.
Vừa động như vậy, sẽ làm hắn lãng phí thời gian một trăm năm, nhưng cũng không có biện pháp, ai bảo hai người này không ngờ có thể phá cửa!
Đại uy áp không thể chống cự!
Hàn Diệc Dao chỉ cảm thấy ý chí của mình đang sụp đổ, mất hút chỉ trong một sát na!
Ông!
Nhưng vào lúc này, hắc kiếm đột nhiên nổi hào quang, chợt tránh thoát tay của Hàn Diệc Dao, xuyên qua cửa đá chém về phía bên trong.
– A!
Bên trong nhất thời truyền đến một tiếng kêu thảm thiết tràn đầy sợ hãi, không cam lòng, sau đó im bặt, bóng kiếm màu máu đỏ kia nhất thời biến mất ở trong lòng hai người Chu Hằng.
Hưu, hắc kiếm bay vụt mà quay về, hòa hợp vào không gian đan điền của Chu Hằng.
Chu Hằng tâm thần tương liên cùng hắc kiếm, biết rõ là chuyện gì xảy ra!
Cự kiếm màu máu kia lại dám khiêu khích hắc kiếm!
Phải biết rằng hắc kiếm mặc dù bị gãy, nhưng vô cùng ngạo khí, lúc bình thường lười biếng không nhúc nhích, nhưng tính tình cũng là quá lớn! Cự kiếm màu máu khiêu khích Chu Hằng không có chuyện gì, hắc kiếm tuyệt sẽ không động, nó chưa bao giờ chủ động ra mặt cho Chu Hằng!
Nhưng Huyết Kiếm Thiên Quân lại muốn dùng đại khí thế trấn áp toàn trường, hắc kiếm lại do Hàn Diệc Dao cầm trong tay, đã thành đối tượng!
Đối với khiêu khích chủ động, hắc kiếm phản ứng vô cùng mãnh liệt, bạo phát ra đại uy năng chân chính, trong nháy mắt chém cự kiếm màu máu thành mười bảy mười tám đoạn! Kiếm trận hủy, Huyết Kiếm Thiên Quân sống nhờ ở bên trong tự nhiên cũng chết.
Nói về Huyết Kiếm Thiên Quân thật đúng là oan!
Một gã cường giả Linh Hải Cảnh có thọ nguyên ít nhất hơn hai nghìn năm, nhưng ngay từ lúc hắn hơn hai trăm tuổi đã tự vận chết, bắt đầu dung hợp cùng Ma Kiếm, muốn đạt được trường sanh bất tử, không nghĩ tới trường sanh không có được, lại bị hắc kiếm chém tới mức ngay cả “tiện nhân” cũng không làm được!
Tu vi Linh Hải Cảnh của hắn vốn có thể ngạo thị thiên hạ, thọ nguyên 2000 năm kéo dài! Hiện tại ngược lại, chẳng qua là sống nhiều hơn hai trăm năm, tám trăm năm làm “tiện nhân” ở chỗ này, cộng dồn lại cũng mới sống một ngàn năm!
Chu Hằng tiến vào bên trong, chỗ này rất nhỏ, nhiều lắm là một trượng vuông, trong phòng rơi xuống mười mấy kiếm bị gãy, mà góc tường thì có một cỗ Bạch Cốt trong suốt, chính là di cốt của Huyết Kiếm Thiên Quân, hài cốt của cường giả Linh Hải Cảnh không tệ.
Giàu to rồi!
Chu Hằng không biết cự kiếm màu máu này là bảo vật tầng thứ gì, nhưng có thể làm cho Huyết Kiếm Thiên Quân coi trọng như vậy, tuyệt đối là chí bảo trong chí bảo, sau khi hắn luyện hóa, thể chất không biết có thể tăng lên tới mức nào?
Hắn có hắc kiếm, thật ra thì cũng không có ý kiến gì đối với bất kỳ pháp khí nào, vốn hắn có ý niệm sau khi tìm được tuyệt thế pháp khíĩe trực tiếp luyện hóa trong đầu, chẳng qua là hắn cũng không nhất định có thể có được, thứ hai là chiếm được cũng trấn áp không được!
Hiện tại hắc kiếm đã giải quyết phiền toái thay hắn, hắn chỉ cần luyện hóa cũng đủ!
Huyết Kiếm Thiên Quân cùng Hàn Diệc Dao đồng thời phát ra kinh hô như vậy, một tiểu tử Khai Thiên Cảnh lại có thể chống đở thủ đoạn do cường giả Linh Hải Cảnh bày ra, đây không phải là đùa giỡn hay sao?
Đạp! Đạp! Đạp!
Chu Hằng từng bước từng bước đi hết sức dễ dàng, muốn nói hắn đang chống cự lực lượng dẫn dắt khổng lồ, đừng nói Linh Hải Cảnh, võ giả Sơn Hà Cảnh sẽ không tin tưởng, cái này thì người có đầu óc bình thường cũng sẽ không cho rằng như thế!
Mấu chốt là, người nầy tại sao có thể làm được?
Chu Hằng từng bước từng bước đi dễ dàng tự tại, lúc mới bắt đầu thật ra thì hắn cũng rất kỳ quái, nhưng nghĩ một lát, lúc này mới sửng sốt thời gian thật dài tại chỗ, cho đến sau khi nghĩ thông suốt, lúc này mới cất bước.
Ẩn Tức Phù!
Cái này nhìn như thứ vô ích có thể giấu diếm khí tức của hắn, để cho cường giả Hóa Thần Cảnh cũng nhìn không ra sâu cạn của hắn!
Đã như vậy, thủ đoạn mà Huyết Kiếm Thiên Quân Linh Hải Cảnh bày ra sao có thể vượt xa Hóa Thần Cảnh? Ẩn Tức Phù này là thật sự chân chính che dấu khí tức, ngay cả ấn ký của Đồng Tâm Kết cũng đều che lại, trận pháp không có chút trí khôn nào như vậy như thế nào lại có tác dụng đối với Chu Hằng?
Nguyên nhân nói toạc ra thật ra thì vô cùng đơn giản, nhưng người không biết nhìn vào thì đây quả thực là kỳ tích!
Huyết Kiếm Thiên Quân chết lặng nhìn Chu Hằng từng bước đi về phía Hàn Diệc Dao, hoài nghi mình có phải cô tịch quá lâu mà xuất hiện ảo giác hay không, căn bản không có người xông tới!
– Hắc!
Chu Hằng lên tiếng chào Hàn Diệc Dao, ánh mắt cũng là liếc về cái mông mượt mà ngạo nghễ ưỡn lên của đối phương một chút, nữ nhân này nhìn qua thon dài cao ngất, không nghĩ tới cái mông nhỏ tròn vo, thịt núc ních, lại khe khẽ nhếch lên hướng về phía trước, vô cùng gợi cảm!
Hắn rất muốn đánh cái mông của nữ nhân này!
Hàn Diệc Dao thiếu chút nữa tức chết, này là người nào a. Làm sao bây giờ còn bộ dáng nhàn nhã đi chơi, mặc dù người nầy rất thần kỳ không có bị lực lượng dẫn dắt, nhưng Đồng Tâm Kết cũng là thật thật tại tại tác dụng trên người hai người, nàng có thể cảm giác được giữa hai người tồn tại một tia liên lạc không hiểu.
Huống chi bây giờ hai người có thể không bị chia lìa, tạm thời không cần suy nghĩ vấn đề của Đồng Tâm Kết, nhưng Huyết Kiếm Thiên Quân có thể không chỉ có một loại thủ đoạn giết người a!
– Tiểu tử, ngươi thật đúng là để cho bổn tọa thất kinh!
Huyết Kiếm Thiên Quân dù sao cũng là tồn tại Linh Hải Cảnh, khiếp sợ vừa bắt đầu chỉ là bởi vì hắn thật sự quá lâu không cùng người ta đánh nhau, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại.
Vậy thì như thế nào?
Hắn còn có chuẩn bị ở sau, không khí trong thạch thất cực kỳ có hạn. Hai người này rất nhanh thì sẽ hít thở không thông mà chết! Cho dù cảnh giới càng cao, năng lực sinh tồn càng mạnh, nhưng cho dù là Hóa Thần Cảnh cũng là cần hô hấp!
Mặc dù tốc độ này sẽ chậm hơn nhiều, có thể phải chờ thêm ba năm ngày, nhưng trong vòng ba năm ngày, hai người này có thể phá vỡ cửa đá đi ra không?
Hiển nhiên không thể nào!
Cũng tốt, hắn nhàm chán quá lâu, thưởng thức hai người này từ từ chết thảm không tồi!
– Bất quá, đây hết thảy cũng là phí công! Các ngươi vẫn là phải chết, mà bổn tọa sẽ ở một bên từ từ thưởng thức!
Huyết Kiếm Thiên Quân cười to nói, trong lúc tâm niệm vừa động, không khí trong thạch thất vốn là còn thừa không nhiều lắm lập tức bị áp súc lần nữa.
Thân thể của hắn sớm đã tử vong, còn sống chẳng qua là thần thức, hòa làm một thể cùng thanh Ma Kiếm kia. Tự nhiên đã sớm thoát khỏi hình thái loài người, không cần hô hấp, không cần ăn uống.
Vì vậy, trong thạch thất này thật ra thì sớm đã không còn không khí, chẳng qua là lúc trước mở ra mới có một chút không khí lọt đi vào, đây cũng có thể làm cho hai người Chu Hằng kéo dài hơi tàn thêm bao lâu?
Hàn Diệc Dao không để ý tới Chu Hằng, vung Bạch Sương Kiếm lên thật cao, điên cuồng chém cửa đá.
Đinh đinh đinh, tia lửa bắn ra bốn phía, nhưng tòa thạch thất này chính là Huyết Kiếm Thiên Quân tốn hao tất cả tích trữ mới tạo dựng lên, trình độ chắc chắn có thể sánh ngang pháp khí Linh Hải Cảnh. Mặc dù không có bày trận pháp có thể công kích, nhưng không cần có công năng như vậy, chỉ cần có thể vây khốn người ở bên trong là được.
Bạch Sương Kiếm vẻn vẹn chỉ là pháp khí của cấp bậc Linh Hải Cảnh, làm sao có thể rung chuyển thạch thất này?
– Ha ha, không nên uổng phí khí lực! Thừa dịp còn có một chút thời gian, vợ chồng son các ngươi vẫn là nói chút ít di ngôn lâm chung a!
Huyết Kiếm Thiên Quân nói lời châm chọc, thực là không nhịn được, tịch mịch quá lâu.
Hàn Diệc Dao tự nhiên sẽ không giải thích quan hệ với Chu Hằng cho ma đầu kia, chỉ là ra sức chém vào cửa đá, tia lửa liên tiếp bắn ra, nhưng chỉ là nhiều hơn một hai vết tích mỏng,.
Lúc này Chu Hằng cũng không có tâm tình trêu chọc Hàn Diệc Dao, lúc này tế hắc kiếm ra, chém vào trên cửa đá, lưỡi dao gãy xẹt qua, trên cửa đá hiện ra một cái dấu vết, thậm chí còn sâu hơn rất nhiều so với Hàn Diệc Dao làm ra!
Không phải lực lượng của hắn lớn hơn, mà là hắc kiếm vô cùng sắc bén, đủ để chém phá tài liệu cấp bậc Linh Hải Cảnh, chẳng qua là bản thân hắn lực lượng chưa đầy, nếu không một kiếm này sẽ chém vào sâu hơn!
– Ngươi tới!
Chu Hằng quyết đoán đưa hắc kiếm cho Hàn Diệc Dao, đối phương là Sơn Hà Cảnh, lực lượng hơn xa hắn.
Lúc này hai người đồng tâm hiệp lực, tự nhiên sẽ phát huy chiến lực đến lớn nhất.
Hàn Diệc Dao sửng sốt, lúc này nàng tự nhiên cũng rõ ràng sự trân quý của hắc kiếm, mặc dù bị gãy, nhưng tài liệu sử dụng để chế luyện tuyệt đối là cấp bậc tuyệt thế pháp khí, mới có thể dễ dàng chém phá tài liệu Linh Hải Cảnh!
Nhưng bảo vật như vậy, Chu Hằng tiện tay đưa cho mình, chẳng lẽ không sợ chính mình cầm không trả?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong nội tâm nàng chấn động vô cùng, ngay cả làm sao nhận lấy hắc kiếm cũng không có chú ý tới. Nàng vội vàng thu nhiếp tâm thần, ngưng tụ khí, chém vào cửa đá!
[CHARGE=3]Chu Hằng quả thật không sợ nàng không trả, bởi vì hắc kiếm tương liên cùng tâm thần hắn, chỉ cần hắn tâm niệm vừa động sẽ trở về không gian đan điền của hắn, trừ phi giết hắn, nếu không căn bản không thể đoạt kiếm!
Ầm!
Lực lượng Sơn Hà Cảnh của nàng phát huy tác dụng, một kiếm đi xuống chém đứt một hòn đá nhỏ như trứng gà, mặc dù đối với cả cửa đá mà nói thì nhỏ đến thương cảm, nhưng bọn hắn có ít nhất bốn năm ngày, đủ để chém vỡ cửa đá!
Huyết Kiếm Thiên Quân đã dung hợp cùng Ma Kiếm, hơn nữa đang thời khắc mấu chốt, bị vây vào thời kỳ suy yếu nhất, bằng không hắn cũng sẽ không hao phí, lựa chọn khối thiên nhiên tuyệt địa này, lại bày ra thủ đoạn giết người!
Chỉ cần giết vào, Huyết Kiếm Thiên Quân chính là một con cua chết!
“Tiện nhân” này lớn lối lâu như vậy, cũng nên tìm hắn tính sổ!
– Này, đây là bảo vật gì, thật không ngờ sắc bén chắc chắn!
Huyết Kiếm Thiên Quân nhìn cửa đá bị chém vỡ từng mảnh, vẻ khiếp sợ trên mặt hiện lên nữa, làm sao cũng không nghĩ tới không ngờ trên thân Chu Hằng mang theo một thanh tuyệt thế pháp khí!
Mặc dù bị gãy, không cách nào tự động phát uy, nhưng vẫn sắc bén chắc chắn như cũ!
Chà chà chà, hắc kiếm chính xác là chém sắt như chém bùn, không có gì kiên cố mà không phá nổi! Có thể đạt tới trình độ như thế nào chẳng qua là do lực lượng của người sử dụng quyết định, lực lượng càng mạnh, uy lực này cũng càng lớn.
Từng mảnh đá vụn rơi xuống, cửa đá bị chém thủng lõm xuống, không ngừng sâu hơn.
Nửa ngày trời sau, chỉ nghe oành một tiếng, cửa đá cuối cùng bị phá, hiện ra một cái không gian đen tuyền.
Ầm!
Đang lúc này, chỉ thấy một đạo Ma Quang lóe lên, khí thế vô cùng bá đạo đánh tới, bóng dáng một thanh cự kiếm màu đỏ như máu quăng xuống trong lòng của hai người Chu Hằng, Hàn Diệc Dao, cao cao tại thượng như Ma Thần.
Trên chín tầng trời, là thần, là tiên!
Đó là tầng thứ cao hơn Hóa Thần Cảnh rất xa, cao nhất, nhân gian ai dám bất kính không theo!
Bái!
Phải đầu rạp xuống đất, thành tâm kính bái, nếu không chính là bất kính đối với thiên địa, phải bị xử phạt!
Toàn thân Hàn Diệc Dao phát run, chính là võ giả Sơn Hà Cảnh có năng lực gì để đối kháng với uy áp lớn như vậy! Đừng nói nàng không được, cho dù lão tổ Hóa Thần Cảnh cũng không được, chỉ có thể bái!
– Ha ha, các ngươi có thể xông tới đây thì như thế nào, thật cho là bổn tọa con cọp không nhổ răng được!
Thanh âm của Huyết Kiếm Thiên Quân truyền tới từ một đầu khác, tràn đầy tiếng leng keng của kim loại, hắn tương hợp cùng với kiếm, thanh âm này là thông qua thân kiếm chấn động mà vọng lại.
Vừa động như vậy, sẽ làm hắn lãng phí thời gian một trăm năm, nhưng cũng không có biện pháp, ai bảo hai người này không ngờ có thể phá cửa!
Đại uy áp không thể chống cự!
Hàn Diệc Dao chỉ cảm thấy ý chí của mình đang sụp đổ, mất hút chỉ trong một sát na!
Ông!
Nhưng vào lúc này, hắc kiếm đột nhiên nổi hào quang, chợt tránh thoát tay của Hàn Diệc Dao, xuyên qua cửa đá chém về phía bên trong.
– A!
Bên trong nhất thời truyền đến một tiếng kêu thảm thiết tràn đầy sợ hãi, không cam lòng, sau đó im bặt, bóng kiếm màu máu đỏ kia nhất thời biến mất ở trong lòng hai người Chu Hằng.
Hưu, hắc kiếm bay vụt mà quay về, hòa hợp vào không gian đan điền của Chu Hằng.
Chu Hằng tâm thần tương liên cùng hắc kiếm, biết rõ là chuyện gì xảy ra!
Cự kiếm màu máu kia lại dám khiêu khích hắc kiếm!
Phải biết rằng hắc kiếm mặc dù bị gãy, nhưng vô cùng ngạo khí, lúc bình thường lười biếng không nhúc nhích, nhưng tính tình cũng là quá lớn! Cự kiếm màu máu khiêu khích Chu Hằng không có chuyện gì, hắc kiếm tuyệt sẽ không động, nó chưa bao giờ chủ động ra mặt cho Chu Hằng!
Nhưng Huyết Kiếm Thiên Quân lại muốn dùng đại khí thế trấn áp toàn trường, hắc kiếm lại do Hàn Diệc Dao cầm trong tay, đã thành đối tượng!
Đối với khiêu khích chủ động, hắc kiếm phản ứng vô cùng mãnh liệt, bạo phát ra đại uy năng chân chính, trong nháy mắt chém cự kiếm màu máu thành mười bảy mười tám đoạn! Kiếm trận hủy, Huyết Kiếm Thiên Quân sống nhờ ở bên trong tự nhiên cũng chết.
Nói về Huyết Kiếm Thiên Quân thật đúng là oan!
Một gã cường giả Linh Hải Cảnh có thọ nguyên ít nhất hơn hai nghìn năm, nhưng ngay từ lúc hắn hơn hai trăm tuổi đã tự vận chết, bắt đầu dung hợp cùng Ma Kiếm, muốn đạt được trường sanh bất tử, không nghĩ tới trường sanh không có được, lại bị hắc kiếm chém tới mức ngay cả “tiện nhân” cũng không làm được!
Tu vi Linh Hải Cảnh của hắn vốn có thể ngạo thị thiên hạ, thọ nguyên 2000 năm kéo dài! Hiện tại ngược lại, chẳng qua là sống nhiều hơn hai trăm năm, tám trăm năm làm “tiện nhân” ở chỗ này, cộng dồn lại cũng mới sống một ngàn năm!
Chu Hằng tiến vào bên trong, chỗ này rất nhỏ, nhiều lắm là một trượng vuông, trong phòng rơi xuống mười mấy kiếm bị gãy, mà góc tường thì có một cỗ Bạch Cốt trong suốt, chính là di cốt của Huyết Kiếm Thiên Quân, hài cốt của cường giả Linh Hải Cảnh không tệ.
Giàu to rồi!
Chu Hằng không biết cự kiếm màu máu này là bảo vật tầng thứ gì, nhưng có thể làm cho Huyết Kiếm Thiên Quân coi trọng như vậy, tuyệt đối là chí bảo trong chí bảo, sau khi hắn luyện hóa, thể chất không biết có thể tăng lên tới mức nào?
Hắn có hắc kiếm, thật ra thì cũng không có ý kiến gì đối với bất kỳ pháp khí nào, vốn hắn có ý niệm sau khi tìm được tuyệt thế pháp khíĩe trực tiếp luyện hóa trong đầu, chẳng qua là hắn cũng không nhất định có thể có được, thứ hai là chiếm được cũng trấn áp không được!
Hiện tại hắc kiếm đã giải quyết phiền toái thay hắn, hắn chỉ cần luyện hóa cũng đủ!
Danh sách chương