Trên giang hồ có vô số tông môn đại phái, trong đó thứ hạng của Cửu Đại Thế Gia là dễ thay đổi nhất.

Tông môn dựa vào công pháp truyền thừa, cho dù người của tông môn chết hết, chỉ cần có người nhận được công pháp, chịu xây dựng lại tông môn, vậy cả tông môn sẽ bị diệt sạch.

So với Tư Minh, thế gia dựa vào huyết mạch truyền thừa, chuyện này trời sinh đã nằm ở thế yếu, tính hạn chế quá lớn.

Cho nên giờ trên giang hồ, Cửu Đại Thế Gia đều dùng cách thông gia tiệc mừng thọ đổi chế độ, để mình càng thêm cường đại, đồng thời khiến sơ hở càng nhỏ.

Hạ Hầu thị thân là thế gia đứng trong ba hạng đầu của Cửu Đại Thế Gia, thực lực bản thân đã đủ cường đại, cho nên giờ Hạ Hầu thị chỉ cầu một chữ 'ổn, chuyện này có thể thấy rất rõ từ chế độ của Hạ Hầu thị.

Trong Hạ Hầu thị ngoại trừ vị lão tổ đã bế quan ẩn cư lâu ngày, cho dù là gia chủ cũng không thể nhất ngôn cửu đỉnh.

Hạ Hầu Trấn mặc dù danh nghĩa là gia chủ, nhưng trên hắn còn hơn mười trưởng lão Hạ Hầu thị. Những trưởng lão này mặc dù thực lực không bằng Hạ Hầu Trấn nhưng đều là lão nhân trên giang hồ kinh nghiệm vô cùng phong phú. Những người này không có quyền lực thực tế nhưng lại có thể ngăn cản những việc Hạ Hầu Trấn định làm, sự tồn tại của họ cũng chính là vì việc này, đề phòng gia chủ Hạ Hầu Trấn khư khư cố chấp, đẩy cả Hạ Hầu thị vào vực sâu.

Cho nên trong Hạ Hầu thị, nếu Hạ Hầu Trấn muốn cải cách một số chuyện nhất định phải suy nghĩ hết mọi việc, thuyết phục tất cả các trưởng lão mới được.

Có thể nói làm gia chủ Hạ Hầu thị cũng hết sức mệt mỏi.

Quy củ này củ Hạ Hầu thị mặc dù có thể đề phòng gia chủ làm ra quyết định gì quá kịch liệt, đẩy Hạ Hầu thị vào vực sâu, nhưng đồng thời cũng khiến Hạ Hầu thị phát triển chậm chạp, chế độ cồng kềnh.

Lúc này trong phòng nghị sự của Hạ Hầu thị, hơn mười trưởng lão ngồi ngay ngắn tại đó, mặc dù đều tuổi cao sức yếu nhưng thực lực đều không tệ.

Trong số các trưởng lão này yếu nhất ngày trước cũng có có cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, mạnh một chút thậm chí trước kia còn là tông sư võ đạo. Có điều tuổi tác họ đều đã lớn, thọ nguyên đã tới cực hạn, cho dù là tông sư võ đạo đều không còn cơ hội ra tay, cho nên mới buông bỏ quyền lực trong tay, an tâm tu dưỡng trong tộc.

Hạ Hầu Trấn đi vào đại sảnh, ngồi xuống ghế chủ rồi đảo mắt một vòng, thản nhiên nói: “Chư vị trưởng lão gọi ta tới có việc gì?”

Một ông lão tuổi tác lớn nhất, râu tóc bạc trắng, thậm chí mắt còn không mở

ra được, chậm rãi nói: “Nghe nói gia chủ định vận dụng lực lượng Hạ Hầu thị chèn ép Quan Trung Hình Đường?”

Hạ Hầu thị chỉ lớn như vậy, trước khi đến Hạ Hầu Trấn đã đoán được họ định làm gì, hắn hừ lạnh nói: “Phải thì sao? Đại trưởng lão, ngươi có ý kiến?”

Vị đại trưởng lão này trước kia cùng bối phận với lão tổ của Hạ Hầu thị, cũng từng là tông sư võ đạo, có điều trong thế hệ đó lão tổ Hạ Hầu thị càng thêm kinh tài tuyệt diễm, vẫn luôn đè ép vị đại trưởng lão này. Khiến cho hắn trước nay vẫn không ngóc đầu lên nổi, cho dù lúc tuổi thọ sắp cạn cũng không đổi.

Chỉ có điều vị đại trưởng lão này mặc dù sống không được tốt nhưng vẫn muốn bồi dưỡng con cháu lên chức gia chủ. Đáng tiếc trong số con cháu của hăn không ai có năng lực, khó khăn lắm mới có một hậu đại thiên phú kinh diễm nhưng lại vừa vặn cùng bối phận với Hạ Hầu Trấn, trực tiếp bị Hạ Hầu Trấn áp chế, thất bại khi tranh đoạt chức vị gia chủ.

Cho nên mấy năm gần đây người phản đối Hạ Hầu Trấn nhiều nhất chính là vị đại trưởng lão này, thậm chí đôi khi Hạ Hầu Trấn chỉ hận không thể khiến lão già chưa chịu chết này quy thiên sớm một chút, còn sống cũng chỉ lãng phí tài nguyên, còn không đem lại lợi lộc gì cho Hạ Hầu thị.

Đại trưởng lão chậm rãi nói: “Gia chủ, ngươi phải biết, ngươi là gia chủ của toàn bộ Hạ Hầu thị, mọi hành động của ngươi đều đại biểu cho lợi ích của toàn bộ Hạ Hầu thị.

Ta đã nghe chuyện rồi. Đứa nhỏ Hạ Hầu Vô Giang kia được ngươi cưng chiều quá mức, chịu thiệt trên giang hồ còn không chịu tỉnh ngộ, giờ thua dưới tay người ta cũng đúng thôi. Ngày trước khi lão phu xông xáo giang hồ cũng lúc bại lúc thắng, nhưng có đến mức chạy về gia tộc đòi viện binh đâu?

Còn nữa, lần này mặc dù có người chết nhưng đâu phải người Hạ Hầu thị ta, chỉ là một ma khí mà thôi, ngươi kích động gì chứ? Lại còn định dùng lực lượng Hạ Hầu thị chèn ép Quan Trung Hình Đường, làm vậy có lợi ích gì?”

Hạ Hầu Trấn lạnh lùng nói: “Không có lợi ích gì? Lão thất là người Hạ Hầu thị ta, hắn chết, nếu Hạ Hầu thị không làm gì chẳng phải càng khiến người ta chế nhạo hơn à?”

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

Đại trưởng lão vẫn chậm rãi nói: “Gia chủ, nói câu không xuôi tai thì tên ma khí chết đi kia chẳng qua là một con chó mà Hạ Hầu thị ta nuôi mà thôi. Giờ thả chó ra cắn người bị người ta đánh chết, nuôi lại một con khác là được, cần gì phải kéo cả người vào chứ?”

Hạ Hầu Trấn võ mạnh lên bàn, phẫn nộ quát lớn: “Lão thất là huynh đệ của tai”

Đại trưởng lão thu lại thần thái chậm rãi, nhìn Hạ Hầu Trấn một hồi rồi lạnh lùng nói: “Gia chủ, đừng quên ngươi họ gì! Hắn chỉ là người ngoài, trong cơ thể có dòng máu của Hạ Hầu thị mới là tộc nhân của ngươi.

Nếu vì chuyện này mà liên lụy tới tính mạng một đệ tử chỉ thứ Hạ Hầu thị thôi ta cũng thấy thiệt thòi, chớ nói chi bản thân Quan Trung Hình Đường đã chẳng dễ chọc.

Ngươi là gia chủ, ngươi phải suy nghĩ vì lợi ích của Hạ Hầu thị. Nếu ngươi cân nhắc không chu toàn thì để mấy lão già mà chưa chết chúng ta suy tính giúp gia chủ ngươi.

Dù sao chỉ còn chúng ta ở đây, ngươi không thể vận dụng được chút lực lượng nào. Tính mạng võ giả Hạ Hầu thị ta cực kỳ quý giá, tuyệt đối không thể lãng phí trong chuyện chẳng hề quan trọng như vậy được!”

Những trưởng lão khác xung quanh cũng lên tiếng phụ họa, tới chín thành số người tại đây đều đứng về phía đại trưởng lão, còn một thành bảo trì trung lập.

Những người này không phải cố ý đối chọi với Hạ Hầu Trấn, chỉ do lợi ích mà thôi.

Mặc dù những trưởng lão này không có thực quyền, nhưng con cháu họ vẫn trong Hạ Hầu thị, đương nhiên họ phải nghĩ cho con cháu của mình.

Cho nên Hạ Hầu Trấn muốn làm gì cũng phải có lợi ích cho con cháu họ mới được.

Còn một khi họ phát hiện quyền lực trong tay Hạ Hầu Trấn quá lớn, còn định gây chuyện, vậy bọn họ sẽ ra tay đè ép hắn xuống.

Nhìn những lão già trước mặt, Hạ Hầu Trấn hận tới nghiến răng nghiến lợi.

Trong mắt những võ giả khác, gia chủ hắn uy phong vô cùng, nhưng hắn chỉ cảm thấy bức bối, vô cùng bức bối.

Hạ Hầu Trấn đột nhiên đứng dậy, lạnh lùng nói: “Được được được, các ngươi suy nghĩ về lợi ích của Hạ Hầu thị, có

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện