Lúc này trong Thư Thành ở phía nam Đông Tề, đây vốn chỉ là một thành nhỏ hết sức bình thường ở phía nam, do ở gần khu vực Nam Man không đông người, chỉ có một số võ giả qua lại Thập Vạn Đại Sơn của Nam Man hái thuốc mới tới đây nghỉ tạm. Cho nên diện tích tòa thành cũng không lớn. 

 Nhưng lúc này có thể nói trong Thư Thành đã là quần ma loạn vũ, rất nhiều võ giả Ma đạo tụ tập ở đây muốn gia nhập dưới trướng ‘Độc Cô giáo chủ’ chuyển thế. 

 Tuy Sở Hưu xây dựng lại Côn Luân Ma Giáo nhưng không phải ai cũng chọn đi theo y, dù sao trong giới Ma đạo có không ít người ngứa mắt với Sở Hưu. 

 Còn một điểm khác là hiện tại tuy Sở Hưu đang muốn phát triển thế lực của bản thân nhưng không phải loại tôm tép rác rưởi gì y cũng thu nhận. 

 Võ giả muốn gia nhập Côn Luân Ma Giáo thì hoặc có thực lực hoặc có tiềm lực, hoặc có năng lực. 

 Trong ba loại này chỉ cần ngươi có một là được, nhưng tương tự nếu ngươi không có cả ba loại này, vậy đừng hòng bước qua cửa lớn của Côn Luân Ma Giáo. 

 Có một số võ giả bị Côn Luân Ma Giáo đào thải, hoặc biết mình không phù hợp với yêu cầu của Côn Luân Ma Giáo nên tụ tập ở đây, chuyển sang gia nhập dưới trướng vị ‘Độc Cô giáo chủ’ này. 

 Lúc này trong một gian nhà lớn trong Thư Thành, một người trẻ tuổi dáng vẻ non nớt nhưng gương mặt hết ngạo nghễ đắc ý đang nghe thuộc hạ báo cáo, hắn lạnh nhạt vung tay nói: “Nói với những thực lực võ lâm ở Nam Vực, bản tôn cho bọn họ ba ngày để lựa chọn, hoặc gia nhập dưới trướng vào Thánh giáo ta, hoặc là chết. Ta không muốn nghe thấy lựa chọn thứ ba.” 

 “Tuân lệnh thưa giáo chủ!” 

 Thuộc hạ đồng loạt cúi đầu rời khỏi. 

 Người trẻ tuổi kia chính là kẻ tự xưng là chuyển thế của Độc Cô Duy Ngã, trước đó hắn chỉ là Hàn Bình, con trai trưởng trong Hàn gia, một tiểu thế gia ở Thư Thành. 

 Thư Thành là một tòa thành nhỏ gần đất Nam Man, nào có thế gia gì lớn? Trong Thư Thành thực lực của Hàn gia đã có thể coi là đứng đầu nhưng phụ thân hắn cũng chỉ có cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh mà thôi. 

 Toàn bộ Nam Bộ chỉ có ba quận, ba quận này đều không có danh tiếng gì trong nội bộ Đông Tề, có thể nói chỉ cần xuất hiện một vị tông sư võ đạo, chắc chắn sẽ là đại nhân vật. 

 kết quả chỉ trong một đêm Hàn Bình đã tăng vọt từ tu vi Tiên Thiên lên tới cảnh giới Chân Đan, còn tự xưng mình là Độc Cô Duy Ngã chuyển thế, đã thức tỉnh. Chuyện này khiến toàn bộ Nam Vực, thậm chí là toàn bộ giang hồ chấn 

 động. 

 Lúc này một lão già râu tóc bạc trắng gương mặt nghiêm nghị đi tới, trầm giọng nói: “Giáo chủ, e là lần này ngài sơ sẩy rồi, tuy bây giờ ngài đã thức tỉnh nhưng thực lực còn chưa khôi phục hoàn toàn. Tuyên bố thân phận của mình sớm như vậy, khiến cho toàn bộ giang hồ đều biết, e là sẽ nguy hiểm.” 

 Lão già này là lão tiền bối Ma đạo đầu tiên gia nhập dưới trướng Hàn Bình, truyền nhân trực hệ của Ma Vân Đường, Phương Vân Độ. 

 Hàn Bình nghe vậy xua tay với vẻ không bận tâm: “Không sao, với thế lực của bản tôn năm trăm năm trước, Hư Vân của Đại Quang Minh Tự với Lăng Vân Tử của Thuần Dương Đạo Môn gì đó làm gì có dũng khí ra tay trước mặt bản tôn? 

 Còn tên Sở Hưu kia, hôm nay hắn dám chiếm cứ Côn Luân Sơn của bản tôn. Bây giờ bản tôn cho hắn một cơ hội, ta đã phái người đưa tin cho hắn, chỉ cần hắn đích thân dẫn người xuống núi tiếp đón bản tôn lên nhận lấy Côn Luân, bản tôn sẽ phong hắn làm một đường chủ. 

 Không tuyên dương thì ai mà biết cơ chứ, cũng như Phương lão, ta không tuyên bố thân phận thì làm sao ngươi biết thân phận của ta mà tới nương nhờ?” 

 Phương Vân Độ gật đầu nói: “Cái này thi đúng. Nhưng thừa giáo chủ, ta còn muốn hỏi một chút, ngày trước trong Ma Vân Đường của chúng ta có một số công pháp, nghe nói có thể hỗ trợ với Ma Phong Đường, bộ công pháp kia đã thất truyền. Chẳng hay giáo chủ có thể ban thưởng môn bộ công pháp đó, giúp thực lực lão hủ tiến bộ thêm một chút không?” 

 Lời này của Phương Vân Độ mang ý thăm dò. 

 Thật ra lúc đầu Phương Vân Độ hết sức tin tưởng đối phương là Độc Cô Duy Ngã chuyển thế. 

 Trong tay hắn có không ít bí pháp độc môn của Độc Cô Duy Ngã, những thứ này đều được ghi chép trong điển tịch của Ma Vân Đường. 

 Lại thêm đối phương có vỏ đao Thính Xuân Vũ, có tín vật đích truyền của Côn Luân Ma Giáo. Điều tra cẩn thận hơn thì đối phương còn ra đời vào năm Giáp Thân mười tám năm trước, hơn nữa ngày ra đời trên trời còn có dị tượng hàng lâm. Khi đó toàn bộ Nam Vực phủ kín mây đen, mưa gió ầm ầm, một tia chớp tạo thành hình cầu đánh xuống trước cửa Hàn gia, những chuyện này đều chứng minh Hàn Bình bất phàm. 

 Nhưng người của Hàn gia quá nhút nhát, còn tưởng đây là điềm xấu nên mới đặt tên là Hàn Bình, ngụ ý là cả đời bình an, đừng có gặp bất trắc chết yểu. 

 Nhưng khi tin tức Hàn Bình là Độc Cô Duy Ngã chuyển thế lan truyền, mọi người mới nhớ lại hình như đây không phải điềm xấu gì mà dị tượng từ trên trời hạ xuống. 

 Những chuyện này là Phương Vân Độ tự mình điều tra được, lại thêm những thứ y công bố lúc trước nên Phương Vân Độ mới tin đối phương là giáo chủ chuyển thế. 

 Trong mắt loại võ giả Ma đạo cực kỳ cứng nhắc như Phương Vân Độ, hành động của đám người nhánh Ẩn Ma rõ là chối bỏ Thánh giáo. 

 Tên Sở Hưu kia là cái thá gì mà đòi trùng kiến Ma Giáo, leo lên Côn Luân? Đúng là chim cắt chiếm tổ chim khách! 

 Cho nên Phương Vân Độ cực kỳ khinh thường Sở Hưu, thậm chí còn có phần căm thù. 

 Còn sau khi tin tức Hàn Bình là Độc Cô Duy Ngã chuyển thế lan truyền, hắn chủ động tới cửa gia nhập dưới trướng, kiểm chứng những điều này, tiếp đó là trung thành tuyệt đối. 

 Nhưng Phương Vân Độ ở cạnh Hàn Bình càng lâu, hắn lại càng cảm thấy không đúng. 

 Có vẻ như Hàn Bình rất ít khi nhắc tới những chuyện liên quan tới Côn Luân Ma Giáo, thậm chí hắn không hiểu nhiều về một số chuyện thông thường trong Côn Luân Ma Giáo, còn không biết nhiều bằng mình. 

 Hơn nữa phương thức làm việc của hắn quá rối loạn, cơ bản là nghĩ ra cái gì thì làm, chẳng có kết cấu gì. 


 Hàn Bình cũng không phải là quá ngu ngốc, hắn nghe ra giọng điệu của Phương Vân Độ có vẻ không đúng bèn thở dài nói: “Phương lão, không phải ta không muốn nói mà là ta cũng không nhớ ra. 

 Ta ngủ say năm trăm năm, mười tám năm trước cuối cùng chân linh mới chuyển thế, vài ngày trước mới thực sự thức tỉnh, tổn hại quá nghiêm trọng, thậm chí một số ký ức cũng bị tổn hại, quên đi rất nhiều thứ. 

 Nhưng Phương lão cứ yên tâm, đợi tương lai ta khôi phục thực lực, ký ức cũng theo đó khôi phục. Những thứ ngươi muốn, ta đều sẽ cho ngươi. 

 Bản tôn sẽ không quên công thần, cho dù bây giờ tên Sở Hưu kia có dẫn toàn bộ Côn Luân Ma Giáo quy thuận dưới tay ta, ta cũng chỉ cho hắn một chức đường chủ. Còn Phương lão sẽ là một trong Tứ Đại Ma Tôn tương lai!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện