Cửu Trần này dừng lại ở cấp bảy tầng ba mấy chục năm, cũng không thể bước vào Võ Hoàng, sau này nếu như còn muốn đột phá, so với Võ Vương tầng ba phổ thông, xác thực là cực khổ tầng tầng, gian nan hơn rất nhiều.

Cát viện phó lại nói:

- Huyền Diệp, ngoại trừ Cửu Trần cung phụng, lần này, Dược lão, Đông lão cũng sẽ cùng tham gia hành động, lấy thực lực của hai người bọn họ, đối phó mấy người Huyền Cơ Tông còn lại, vẫn có niềm tin chắc chắn.

Diệp Huyền nhíu mày nói:

- Cát viện phó, lẽ nào học viện chúng ta chỉ có thể điều động ba người?

Lần trước bên Đoạn Thiên Lang, bao quát bốn người Cuồng Chiến, là có năm tên cường giả, mặc dù nói Đông lão cùng Dược lão thực lực so với đám người Cuồng Chiến xác thực cường đại hơn không ít, nhưng nhân số ít như vậy, đánh bại bọn họ không thành vấn đề, nhưng nếu muốn bắt đám người Đoạn Thiên Lang, cũng không phải một chuyện dễ dàng.

Cát Phác Tử biết ý tứ của Diệp Huyền, cười khổ một cái nói:

- Vậy cũng là chuyện không có biện pháp, bây giờ Lam Quang học viện ta cùng Huyền Cơ Tông rơi vào giao chiến, rất nhiều đạo sư của học viện, đều có nhiệm vụ của từng người, muốn để Huyền Cơ Tông không phát hiện, đạo sư có thể phái ra, căn bản không có mấy cái. Huống chi, trên người đám người Đoạn Thiên Lang có mang bảo vật, muốn bắt toàn bộ, vốn là chuyện không thể nào, lần này chúng ta điều động ba người, tận lực có thể bắt giữ một người trong đó, coi như thành công.

Cát Phác Tử cũng rất bất đắc dĩ.

Trên người Đoạn Thiên Lang nắm giữ hạt châu thần bí, lần trước ở Lam Quang học viện đại chiến liền từng dùng tới, thậm chí có thể phá tan hộ viện đại trận của Lam Quang học viện, vì vậy đối với bắt giữ Đoạn Thiên Lang, Cát Phác Tử vốn không có hi vọng.

Hắn duy nhất nghĩ, chỉ là có thể bắt giữ một người là được.

Diệp Huyền nghe xong Cát Phác Tử nói, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, tiêu hao nhiều như vậy, chỉ bắt một hai tiểu nhân vật, cái kia có ý gì.

Chỉ là Cát viện phó nói như vậy, hiển nhiên cũng có cân nhắc của hắn.

- Không thể động đạo sư sao?

Đầu óc của hắn hơi xoay một cái, như nghĩ tới điều gì, khóe miệng đột nhiên phác hoạ lên vẻ mỉm cười:

- Ta có biện pháp.

Sau nửa canh giờ...

- Huyền Diệp, ngươi là nói, ngươi phát hiện cứ điểm của Huyền Cơ Tông, muốn cùng chúng ta cùng nhau hành động?

Trong đại sảnh Hạch Tâm điện, đám người Thiên Luân nhìn Diệp Huyền đột nhiên tới tìm, nghi hoặc nói.

Diệp Huyền mỉm cười nhìn đám người Thiên Luân:

- Không sai, cứ điểm kia, cách Lam Quang học viện chúng ta có chút xa, ta một người sợ có gì bất ngờ, vì lẽ đó chuẩn bị kêu các ngươi, đương nhiên, các ngươi không muốn thì thôi.

Hoa Tú Hồng một mặt khả nghi nhìn Diệp Huyền:

- Ngươi tiểu tử này sẽ không phải là nhìn thấy đánh cược muốn thua, chơi trò gian gì chứ?

- Ha ha, ta có thể chơi trò gian gì, ta chỉ là sợ địa điểm có chút xa, vạn nhất bị Huyền Cơ Tông mai phục, vậy thì nguy hiểm, các ngươi cũng biết, Huyền Cơ Tông là hận không thể gặm cốt ta, uống máu ta a.

Diệp Huyền lộ ra một tia giễu cợt nói:

- Ta nói, sẽ không là mấy người các ngươi sợ chứ?

- Sợ?

Thiên Luân lạnh lùng nở nụ cười:

- Đồ vật Thiên Luân ta sợ không phải là không có, nhưng Huyền Cơ Tông rác rưởi này, xưa nay còn chưa từng biết sợ, được, chúng ta đáp ứng, ngươi nói đi, lúc nào xuất phát?

Thiên Luân nhìn chằm chằm Diệp Huyền, ngạo khí nói.

- Được, quả nhiên có can đảm.

Diệp Huyền nở nụ cười:

- Thời gian là sáng sớm ngày mai, đến lúc đó, ta sẽ ở cửa học viện chờ các ngươi, có điều ta hi vọng chuyện này, các ngươi không được truyền đi, vạn nhất tin tức để lộ, cái kia sẽ không hay.

- Ngươi yên tâm, trong này lợi hại ta rất rõ ràng.

- Vậy thì quyết định như thế.

Diệp Huyền nói xong, xoay người rời đi, khóe miệng phác hoạ lên vẻ tươi cười.

Hắn nói tới biện pháp, chính là để đám người Thiên Luân cùng đến vây quét.

Nếu trong học viện sắp xếp không ra đạo sư, như vậy liền để học viên động thủ cũng như thế, trải qua mấy tháng này tiếp xúc, Diệp Huyền rất rõ ràng thực lực của đám người Thiên Luân, mấy gia hỏa này, tuy tu vi đều ở cấp sáu tầng ba đỉnh cao, nhưng thực lực chân chính, không có một là dưới Võ Vương tầng một.

Đặc biệt mấy người Thiên Luân, Cổ Thanh Huyền, Hoa Tú Hồng đứng đầu nhất, càng là không bình thường, có bọn họ liên thủ, bắt đám người Cuồng Chiến, xác suất chí ít tăng lên ba đến năm thành.

- Thiên Luân, Diệp Huyền này làm sao đột nhiên mời chúng ta cùng nhau hành động, có thể làm trò gian gì hay không?

Chờ Diệp Huyền rời đi, Cổ Thanh Huyền đột nhiên mở miệng nói.

Thiên Luân lắc đầu:

- Hẳn là sẽ không, người này cùng Huyền Cơ Tông thâm cừu đại hận như vậy, quyết không phải là kẻ phản bội, chỉ là đột nhiên mời chúng ta liên thủ, xác thực là có chút kỳ quái.

- Không có gì kỳ quái, hành vi của người này, ta có thể đoán được một ít.

Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo vang lên.

Nhìn thấy người nói chuyện, Hoa Tú Hồng hơi nhướng mày:

- Mộ Dung Vân Vũ, ngươi lại biết cái gì?

Mộ Dung Vân Vũ cười nhạt:

- Ta nghĩ chuyện ban ngày, mấy vị cũng đều nghe nói, Hạo Thiên đế quốc La gia gia chủ La Mẫn cùng La Tường bị Huyền Cơ Tông bắt, Huyền Cơ Tông yêu cầu Huyền Diệp tự mình đi tới, bằng không liền giết hai người kia.

- Này lại có thể nói rõ cái gì?

Một tên học viên cau mày nói.

Mộ Dung Vân Vũ liếc mắt nhìn hắn, nói tiếp:

- Ta cũng là người ở đế đô của Hạo Thiên đế quốc, La gia kia đã từng là gia tộc dưới trướng Mộ Dung gia ta, bởi vậy ta đối với La gia biết sơ lược, theo ta được biết, La gia này là thủ hạ của Huyền Diệp ở Hạo Thiên đế quốc, chuyên môn vì Huyền Diệp quản lý Huyền Đan Các ở Hạo Thiên đế quốc, vì lẽ đó La Mẫn cùng La Tường bị bắt, Huyền Diệp là quyết sẽ không giảng hoà, bởi vậy ta suy đoán Huyền Diệp hành động ngày mai, rất có thể cùng này có quan hệ.

Mộ Dung Vân Vũ nói, để tất cả mọi người trở nên trầm tư.

- Được rồi, mặc kệ Diệp Huyền kia mục đích là gì, tối hôm nay mọi người đều nghỉ ngơi thật tốt, điều chỉnh trạng thái, đến thời điểm chúng ta chỉ cần động thủ là được, bằng vào thực lực của đám người chúng ta, dù gặp phải cường giả Võ Vương của Huyền Cơ Tông, xui xẻo cũng là bọn họ.

Thiên Luân cuối cùng nói.

Rất nhanh, mọi người liền tản đi.

- Huyền Diệp, ngươi ứng đối thủ đoạn của Huyền Cơ Tông ra sao a?

Mộ Dung Vân Vũ cau mày trầm tư, trong lòng lẩm bẩm nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện