Trên mặt Đoạn Thiên Lang, lộ ra nụ cười gằn:
- Được rồi, chúng ta ẩn giấu đi thôi. Những ngày gần đây cố gắng không nên lộ diện, nếu để cho Lam Quang học viện biết chúng ta ở đây. Nói không chừng sẽ có một chút phiền toái.
- Đoạn phó tông chủ, vậy Huyền Diệp kia...
Ngay vào lúc này, Cuồng Chiến có chút do dự tiến lên nói.
Đoạn Thiên Lang liếc mắt nhìn hắn:
- Cuồng Chiến, ngươi yên tâm đi, hiện tại có lẽ tiểu tử kia đang đi tham gia sát hạch nội viện của Lam Quang học viện. Ta có thể bảo đảm, hắn tuyệt đối sống sẽ không tới lúc tiến vào bên trong nội viện a.
Nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Cuồng Chiến, Đoạn Thiên Lang lại nói:
- Ta biết ý nghĩ của ngươi, ngươi muốn tự mình đâm tiểu tử kia. Thế nhưng ngươi cũng nên biết, gần đây trong tông thương nghị đại sự. Tên kia chỉ là một học viên nhỏ bé không đáng để lưu tâm, tông chủ và vị đại nhân kia, quyết định sẽ không để cho ngươi phá hoại đến đại kế của bọn họ.
- Ta rất rõ ràng.
Cuồng Chiến hít sâu một hơi, ánh mắt chợt trở nên dữ tợn, hắn cắn răng nói:
- Như vậy đành tiện nghi cho tiểu tử kia.
Bên trong Luyện Kim Phi Chu.
Sau khi bay lượn ròng rã ba ngày, tốc độ của phi chu đột nhiên chậm lại.
- Chư vị, hiện tại đã đến chỗ các ngươi khảo hạch... Vô Tận sơn mạch.
Theo Lỗ Tuấn vừa mới dứt lời, vốn hai bên Luyện Kim Phi Chu là một mảnh đóng kín trong nháy mắt đã mở ra. Vô số cửa sổ xuất hiện, tất cả học viên đều dồn dập nhìn ra bên ngoài.
Một toà sơn mạch kéo dài không dứt, xuất hiện ở dưới mắt của tất cả mọi người, dãy núi kia, nguy nga đứng vững, giống như là một con rồng lớn nằm ngang ở trước mặt mọi người. Làm cho người ta có một loại cảm giác chấn động không gì sánh nổi.
- Vô Tận sơn mạch!
Vẻ mặt của Diệp Huyền đầu tiên là trở nên ngạc nhiên, sau một khắc, đột nhiên toát ra một tia kích động.
Từ sống lại cho tới hiện tại, rốt cục hắn cũng đã nghe được một địa danh mà hắn đã từng quen thuộc.
Diệp Huyền kiếp trước quật khởi ở Huyền Vực, đã du lịch qua rất nhiều địa phương trên đại lục. Thế nhưng nơi mà hắn đi qua, trên căn bản đều là một ít địa điểm nổi danh trên Thiên Huyền đại lục.
Như Thánh địa của cácluyện khí sư, ở trong Sa Hải Khí Thành.
Như quỷ quyệt cấm địa nguy hiểm, Bất Lão Phong mà ngay cả cường giả Vũ Đế cường giả cũng đều lo sợ.
Như Vô Tận Hải rộng lớn mênh mông, nguy cơ trùng trùng.
Thậm chí kiếp trước Diệp Huyền ngã xuống, cũng bởi vì tìm kiếm một cấm địa nào đó, kết quả lại phát hiện ra một chút đầu mối, cuối cùng bất ngờ ngã xuống.
Thế nhưng sau khi hắn sống lại, nơi mà hắn ở lại là nơi mà kiếp trước hắn chưa từng nghe nói qua.
Cái gì mà liên minh mười ba quốc, cái gì mà Mộng Cảnh Bình Nguyên, hắn kiếp trước, ánh mắt căn bản chú ý không tới những địa phương nhỏ này. Cho nên ngay cả vị trí của mình hắn cũng không hiểu được nhiều lắm.
Thế nhưng hiện tại, rốt cục hắn đã nghe nói qua một cái tên quen thuộc, ngay lập khiến cho Diệp Huyền trở nên kích động.
Vô Tận sơn mạch là một trong những sơn mạch hiểm ác nhất trên Thiên Huyền đại lục.
Nó đi ngang qua phần tư địa vực nam bắc của Thiên Huyền đại lục, nguy nga cuồn cuộn, dài không biết bao nhiêu vạn dặm, xuyên qua mấy đại địa vực.
Bên trong Vô Tận sơn mạch, nguy cơ trùng trùng, yêu thú và huyền thú vô số. Có thể nói, là bản doanh thai nghén ra một lượng lớn yêu tộc, đồng thời cũng là nơi tốt nhất mà vô số võ giả nhân loại săn giết yêu thú, thu được tinh hoàn.
Hàng năm, đều có vô số võ giả nhân loại tiến vào bên trong, tiến hành rèn luyện và chém giết.
Không chỉ ở phụ cận Vô Tận sơn mạch có một ít võ giả bình thường, thậm chí ngay cả những cường giả ngang dọc Huyền Vực kia cũng sẽ vì thu tinh hoàn mà tiến vào bên trong Vô Tận sơn mạch, săn giết một ít huyền thú mạnh mẽ.
Kiếp trước Diệp Huyền làm Tiêu Diêu Hồn Hoàng ngang dọc đại lục bát giai, là nhân vật đỉnh cấp trong luyện hồn giới. Cho nên đối với Vô Tận sơn mạch này, tự nhiên sẽ không thể nào quen thuộc hơn được.
- Ta đã xem qua tư liệu về Mộng Cảnh Bình Nguyên, bên trong căn bản không có tin tức về Vô Tận sơn mạch. Nói cách khác, Vô Tận sơn mạch này căn bản không ở bên trong Mộng Cảnh Bình Nguyên cảnh. THế nhưng nếu ba ngày có thể đến, nói như vậy, giữa hai nơi cũng có thể coi là tương đối gần.
- Nhưng rốt cuộc là ở nơi nào, còn cần xem vị trí cụ thể ở đâu a.
Trong lòng Diệp Huyền lặng lẽ nghĩ tới.
Bên trong Luyện Kim Phi Chu, vô số học viên đều khiếp sợ nhìn ra toà sơn mạch kéo dài ở bên ngoài này, trong ánh mắt của mỗi một người đều toát ra vẻ chấn động.
- Lỗ Tuấn đạo sư, Vô Tận sơn mạch này là sơn mạch gì vậy? Tại sao trước đây chúng ta chưa từng nghe nói qua?
Có học viên chấn động hỏi.
Lỗ Tuấn mỉm cười nói:
- Vô Tận sơn mạch ở phía nam Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta, cách Lam Quang học viện hơn trăm vạn dặm, ở trong đó nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, có vô số yêu thú.
- Đồng thời, nó là một trong những yêu thú cấm địa đáng sợ nhất trên đại lục, diện tích lãnh thổ bao la, ngang dọc nam bắc đại lục. Kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, nơi sâu có một lượng lớn yêu thú chiếm giữ. Ở nơi sâu xa nhất chính là cấm địa chân chính, nghe đồn thậm chí ngay cả cường giả Vũ Đế tiến vào bên trong cũng sẽ ngã xuống.
Ánh mắt của tất cả học viên đều trợn tròn, cường giả Vũ Đế tiến vào bên trong mà cũng sẽ ngã xuống? Lẽ nào bọn họ phải tiến hành sát hạch sinh tồn ở bên trong? Như vậy...
- Ha ha.
Lỗ Tuấn không nhịn được nở nụ cười:
- Các ngươi cứ yên tâm a, tuy rằng bên trong Vô Tận sơn mạch nguy hiểm vô cùng. Thế nhưng cũng là thiên đường của những người mạo hiểm, hơn nữa ngoại vi của nó cũng không phải nguy hiểm tới đâu. Vị trí mà các ngươi rèn luyện ở bên trong Vô Tận sơn mạch, yêu thú qua lại có thực lực cũng không tính là quá mạnh.
Tất cả học viên đều thở dài một hơi, cũng hi vọng là như vậy a.
Mọi người thông qua Luyện Kim Phi Chu nhìn ra ngoài, thậm chí còn có thể nhìn thấy một ít yêu thú thể hình khổng lồ chạy qua, hoặc là ngửa mặt lên trời hống dài một tiếng, uy mãnh cực kỳ.
Giữa bầu trời thỉnh thoảng cũng có yêu thú thuộc họ chim xẹt qua, từng đầu từng đầu đều cực kỳ hung hãn. Nhìn thấy Luyện Kim Phi Chu, trực tiếp phụt ra đao gió, cầu lửa, thậm chí còn trực tiếp tấn công tới.
- Được rồi, chúng ta ẩn giấu đi thôi. Những ngày gần đây cố gắng không nên lộ diện, nếu để cho Lam Quang học viện biết chúng ta ở đây. Nói không chừng sẽ có một chút phiền toái.
- Đoạn phó tông chủ, vậy Huyền Diệp kia...
Ngay vào lúc này, Cuồng Chiến có chút do dự tiến lên nói.
Đoạn Thiên Lang liếc mắt nhìn hắn:
- Cuồng Chiến, ngươi yên tâm đi, hiện tại có lẽ tiểu tử kia đang đi tham gia sát hạch nội viện của Lam Quang học viện. Ta có thể bảo đảm, hắn tuyệt đối sống sẽ không tới lúc tiến vào bên trong nội viện a.
Nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Cuồng Chiến, Đoạn Thiên Lang lại nói:
- Ta biết ý nghĩ của ngươi, ngươi muốn tự mình đâm tiểu tử kia. Thế nhưng ngươi cũng nên biết, gần đây trong tông thương nghị đại sự. Tên kia chỉ là một học viên nhỏ bé không đáng để lưu tâm, tông chủ và vị đại nhân kia, quyết định sẽ không để cho ngươi phá hoại đến đại kế của bọn họ.
- Ta rất rõ ràng.
Cuồng Chiến hít sâu một hơi, ánh mắt chợt trở nên dữ tợn, hắn cắn răng nói:
- Như vậy đành tiện nghi cho tiểu tử kia.
Bên trong Luyện Kim Phi Chu.
Sau khi bay lượn ròng rã ba ngày, tốc độ của phi chu đột nhiên chậm lại.
- Chư vị, hiện tại đã đến chỗ các ngươi khảo hạch... Vô Tận sơn mạch.
Theo Lỗ Tuấn vừa mới dứt lời, vốn hai bên Luyện Kim Phi Chu là một mảnh đóng kín trong nháy mắt đã mở ra. Vô số cửa sổ xuất hiện, tất cả học viên đều dồn dập nhìn ra bên ngoài.
Một toà sơn mạch kéo dài không dứt, xuất hiện ở dưới mắt của tất cả mọi người, dãy núi kia, nguy nga đứng vững, giống như là một con rồng lớn nằm ngang ở trước mặt mọi người. Làm cho người ta có một loại cảm giác chấn động không gì sánh nổi.
- Vô Tận sơn mạch!
Vẻ mặt của Diệp Huyền đầu tiên là trở nên ngạc nhiên, sau một khắc, đột nhiên toát ra một tia kích động.
Từ sống lại cho tới hiện tại, rốt cục hắn cũng đã nghe được một địa danh mà hắn đã từng quen thuộc.
Diệp Huyền kiếp trước quật khởi ở Huyền Vực, đã du lịch qua rất nhiều địa phương trên đại lục. Thế nhưng nơi mà hắn đi qua, trên căn bản đều là một ít địa điểm nổi danh trên Thiên Huyền đại lục.
Như Thánh địa của cácluyện khí sư, ở trong Sa Hải Khí Thành.
Như quỷ quyệt cấm địa nguy hiểm, Bất Lão Phong mà ngay cả cường giả Vũ Đế cường giả cũng đều lo sợ.
Như Vô Tận Hải rộng lớn mênh mông, nguy cơ trùng trùng.
Thậm chí kiếp trước Diệp Huyền ngã xuống, cũng bởi vì tìm kiếm một cấm địa nào đó, kết quả lại phát hiện ra một chút đầu mối, cuối cùng bất ngờ ngã xuống.
Thế nhưng sau khi hắn sống lại, nơi mà hắn ở lại là nơi mà kiếp trước hắn chưa từng nghe nói qua.
Cái gì mà liên minh mười ba quốc, cái gì mà Mộng Cảnh Bình Nguyên, hắn kiếp trước, ánh mắt căn bản chú ý không tới những địa phương nhỏ này. Cho nên ngay cả vị trí của mình hắn cũng không hiểu được nhiều lắm.
Thế nhưng hiện tại, rốt cục hắn đã nghe nói qua một cái tên quen thuộc, ngay lập khiến cho Diệp Huyền trở nên kích động.
Vô Tận sơn mạch là một trong những sơn mạch hiểm ác nhất trên Thiên Huyền đại lục.
Nó đi ngang qua phần tư địa vực nam bắc của Thiên Huyền đại lục, nguy nga cuồn cuộn, dài không biết bao nhiêu vạn dặm, xuyên qua mấy đại địa vực.
Bên trong Vô Tận sơn mạch, nguy cơ trùng trùng, yêu thú và huyền thú vô số. Có thể nói, là bản doanh thai nghén ra một lượng lớn yêu tộc, đồng thời cũng là nơi tốt nhất mà vô số võ giả nhân loại săn giết yêu thú, thu được tinh hoàn.
Hàng năm, đều có vô số võ giả nhân loại tiến vào bên trong, tiến hành rèn luyện và chém giết.
Không chỉ ở phụ cận Vô Tận sơn mạch có một ít võ giả bình thường, thậm chí ngay cả những cường giả ngang dọc Huyền Vực kia cũng sẽ vì thu tinh hoàn mà tiến vào bên trong Vô Tận sơn mạch, săn giết một ít huyền thú mạnh mẽ.
Kiếp trước Diệp Huyền làm Tiêu Diêu Hồn Hoàng ngang dọc đại lục bát giai, là nhân vật đỉnh cấp trong luyện hồn giới. Cho nên đối với Vô Tận sơn mạch này, tự nhiên sẽ không thể nào quen thuộc hơn được.
- Ta đã xem qua tư liệu về Mộng Cảnh Bình Nguyên, bên trong căn bản không có tin tức về Vô Tận sơn mạch. Nói cách khác, Vô Tận sơn mạch này căn bản không ở bên trong Mộng Cảnh Bình Nguyên cảnh. THế nhưng nếu ba ngày có thể đến, nói như vậy, giữa hai nơi cũng có thể coi là tương đối gần.
- Nhưng rốt cuộc là ở nơi nào, còn cần xem vị trí cụ thể ở đâu a.
Trong lòng Diệp Huyền lặng lẽ nghĩ tới.
Bên trong Luyện Kim Phi Chu, vô số học viên đều khiếp sợ nhìn ra toà sơn mạch kéo dài ở bên ngoài này, trong ánh mắt của mỗi một người đều toát ra vẻ chấn động.
- Lỗ Tuấn đạo sư, Vô Tận sơn mạch này là sơn mạch gì vậy? Tại sao trước đây chúng ta chưa từng nghe nói qua?
Có học viên chấn động hỏi.
Lỗ Tuấn mỉm cười nói:
- Vô Tận sơn mạch ở phía nam Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta, cách Lam Quang học viện hơn trăm vạn dặm, ở trong đó nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, có vô số yêu thú.
- Đồng thời, nó là một trong những yêu thú cấm địa đáng sợ nhất trên đại lục, diện tích lãnh thổ bao la, ngang dọc nam bắc đại lục. Kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, nơi sâu có một lượng lớn yêu thú chiếm giữ. Ở nơi sâu xa nhất chính là cấm địa chân chính, nghe đồn thậm chí ngay cả cường giả Vũ Đế tiến vào bên trong cũng sẽ ngã xuống.
Ánh mắt của tất cả học viên đều trợn tròn, cường giả Vũ Đế tiến vào bên trong mà cũng sẽ ngã xuống? Lẽ nào bọn họ phải tiến hành sát hạch sinh tồn ở bên trong? Như vậy...
- Ha ha.
Lỗ Tuấn không nhịn được nở nụ cười:
- Các ngươi cứ yên tâm a, tuy rằng bên trong Vô Tận sơn mạch nguy hiểm vô cùng. Thế nhưng cũng là thiên đường của những người mạo hiểm, hơn nữa ngoại vi của nó cũng không phải nguy hiểm tới đâu. Vị trí mà các ngươi rèn luyện ở bên trong Vô Tận sơn mạch, yêu thú qua lại có thực lực cũng không tính là quá mạnh.
Tất cả học viên đều thở dài một hơi, cũng hi vọng là như vậy a.
Mọi người thông qua Luyện Kim Phi Chu nhìn ra ngoài, thậm chí còn có thể nhìn thấy một ít yêu thú thể hình khổng lồ chạy qua, hoặc là ngửa mặt lên trời hống dài một tiếng, uy mãnh cực kỳ.
Giữa bầu trời thỉnh thoảng cũng có yêu thú thuộc họ chim xẹt qua, từng đầu từng đầu đều cực kỳ hung hãn. Nhìn thấy Luyện Kim Phi Chu, trực tiếp phụt ra đao gió, cầu lửa, thậm chí còn trực tiếp tấn công tới.
Danh sách chương