- Người này bị nhiều cường giả của Huyền Cơ tông tập trung như vậy, thế nhưng đến bây giờ vẫn lại bình yên vô sự.
Trên đường trở về, mỗi một học viên khi nhìn thấy Diệp Huyền đều thấp giọng mở miệng, ánh mắt có chút khác nhau.
- Diệp thiếu, sau này chúng ta làm sao bây giờ?
Trở lại ký túc xá, La Thành lo lắng nói.
Huyền Cơ tông truy sát, trực tiếp khiến cho Diệp Huyền bại lộ ở trước mặt chúng nhân. Chuyện này không thể phủ nhận, hiện tại rất nhiều người của học viện đều đem chuyện đã xảy ra ngày hôm nay quy kết lên trên người Diệp Huyền, muốn thanh lý môn hộ.
Đương nhiên, đây chỉ vẻn vẹn là ý nghĩ của các học viên mà thôi. Căn bản không có được tác dụng gì, chỉ là ý nghĩ của bọn họ, hiển nhiên cũng đại biểu cho ý nghĩ của rất nhiều công nhân viên của Lam Quang Học Viện.
- Trước mắt chỉ có thể nhìn xem học viện quyết định ra sao mà thôi.
Diệp Huyền không nói thêm gì, trên mặt thậm chí còn không nhìn ra vẻ sầu lo một chút nào, hắn chỉ thản nhiên nói.
Hắn biết rõ, bây giờ hắn có lo lắng thì cũng vô dụng. Người chân chính có thể đưa ra quyết định vẫn là Cát viện phó và cao tầng của Lam Quang Học Viện.
Trước khi đến Lam Quang Học Viện, Diệp Huyền cũng không nghĩ tới, Huyền Cơ tông sẽ làm ra chuyện như vậy. Vì hắn mà lại ngang nhiên giết tới Lam Quang Học Viện, thực sự là vượt quá dự liệu của hắn.
Chỉ là, bên trong chuyện ngày hôm nay, Diệp Huyền cũng cảm giác được có rất nhiều chỗ không đúng.
Thế nhưng những chuyện này hắn cũng không tiện nói, tin tưởng hiện tại đám người Cát viện phó cũng đang thảo luận vấn đề về phương diện này.
Đúng như Diệp Huyền suy nghĩ, bây giờ trong phòng họp của Lam Quang Học Viện có rất nhiều cường giả hội tụ, nghị luận sôi nổi.
- Ta đã sớm nói rồi. Thu Huyền Diệp kia vào trong học viện tuyệt đối là một tai vạ, nếu như chúng ta sớm giao ra Huyền Diệp kia một chút, như vậy sẽ không có chuyện ngày hôm nay a.
Trong phòng họp, Trình Quang trước đó chủ trương giao ra Diệp Huyền cười lạnh nói, vẻ mặt bất mãn.
Ánh mắt của hắn đảo qua trên mặt đám đạo sư Thanh Phong, Vương Phong từng nói chuyện vì Diệp Huyền:
- Hiện tại có kết quả như vậy, các ngươi đã thoả mãn chưa?
- Trình Quang, ngươi có ý gì?
Thanh Phong không khỏi giận tím mặt nói.
- Ta có ý gì? Trình Quang cười gằn không ngớt:
- Là vì quyết định sai lầm của các ngươi cho nên hiện tại trực tiếp dẫn đến Lam Quang học viện chúng ta phải đối mặt với tai nạn to lớn như thế. Quả thực, ta thừa nhận thiên phú của tên Huyền Diệp kia không yếu. Thế nhưng bây giờ các ngươi nhìn xem, chỉ vì một Huyền Diệp đã đem Lam Quang học viện chúng ta thành bộ dáng như vậy, dẫn đến bao nhiêu học viên bị thương cơ chứ? Lại còn hủy hoại bao nhiêu kiến trúc trong học viện. Hừ, sau hôm nay, ta không chắc các thế lực lớn mộng cảnh bình nguyên sẽ nhìn Lam Quang học viện chúng ta như thế nào a.
- Người khác thấy thế nào là chuyện của người khác, nếu như Huyền Diệp kia là học viên của Lam Quang học viện chúng ta. Như vậy học viện chúng ta sẽ có nghĩa vụ bảo vệ hắn, chuyện ngày hôm nay, ai cũng không muốn nhìn thấy.
Vương Phong tức giận nói.
- Bảo vệ học viên, đó là chuyện nên làm. Thế nhưng cũng phải phân rõ tình huống, vì một người học viên mà liên lụy tới toàn bộ học viện chúng ta, chuyện này sợ rằng không đáng a.
Trong phòng họp, Trình Quang nói, ánh mắt tràn ngập vẻ xem thường.
- Được rồi, Trình Quang, không cần nói nữa. Đừng nói là hôm nay đám người hôm nay Đoạn Thiên Lang kia đến đây, coi như là toàn tông Huyền Cơ tông xuất hiện thì ta Lam Quang Học Viện cũng sẽ không vì mặt mũi mà bắt học viên đưa ra lời giải thích.
Lão giả vẫn không có mở miệng đột nhiên lạnh giọng nói.
Sắc mặt Trình Quang hơi ngưng tụ, tiếp đó lại cau mày nói:
- Lão giả, không phải là ta không tôn kính ngươi, thế nhưng có một số việc ta cảm thấy có thể thỏa hiệp. Như vậy chẳng bằng thỏa hiệp một phen, đây gọi là lùi một bước trời cao biển rộng, không cần thiết vì những cái nhỏ nhoi mà đưa ra quyết định như vậy.
Lão giả không giống như đám người Thanh Phong, địa vị ở học viện cao thượng. Lời nói của Trình Quang cũng không thể trở nên hòa hoãn được.
Lão giả lãnh đạm nói:
- Đây không phải là vấn đề thỏa hiệp hay không thỏa hiệp, mà là tôn nghiêm làm người. Lam Quang học viện chúng ta đứng sừng sững ở trong Mộng Cảnh Bình Nguyên hơn một nghìn năm, dù là lúc quẫn bách nhất thì cũng chưa từng làm ra chuyện như thế. Huyền Cơ Tông kia là thứ gì chứ? Lẽ nào bởi vì một câu nói của bọn chúng mà chúng ta đã muốn giao ra học viên của bản thân? Quả thực là buồn cười.
Lão giả nói năng có khí phách, tức giận nói.
- Ta không có ý này, chỉ là mặt mũi có to lớn hơn nữa thì căn bản cũng không có tác dụng gì. So với an nguy của học viện, miễn cưỡng quan tâm tới mặt mũi sẽ chỉ mang đến nguy nan cho học viện mà thôi. Ta nói vậy cũng vì học viện! Sắc mặt Trình Quang khó coi, cao giọng nói.
Lão giả lạnh giọng nói:
- Ý của ngươi là Đông Bác Sâm ta vì mặt mũi của mình mà miễn cưỡng lôi Lam Quang học viện xuống nước hay sao?
- Đương nhiên ta không phải ý này.
Sắc mặt Trình Quang đỏ lên, liên tục xua tay.
- Được rồi, không cần nhiều lời, các ngươi sẽ không thật sự cho rằng, mục đích ngày hôm nay của đám người Đoạn Thiên Lang kia là vì lùng bắt Huyền Diệp kia chứ?
Ngay lúc này, Cát viện phó đột nhiên thấp giọng mở miệng, trên một gương mặt hắn hiện lên vẻ cực kỳ âm trầm.
- Cát viện phó, ngươi nói vậy là ý gì?
Không ít đạo sư đều vô cùng ngạc nhiên, lẽ nào đám người Đoạn Thiên Lang đến đây, không phải là vì Huyền Diệp kia? Chuyện này làm sao có khả năng cơ chứ? Nếu như không phải là do Huyền Diệp kia, như vậy đám người Đoạn Thiên Lang sao lại ra tay đánh nhau ở trong Lam Quang học viện a?
Cát Phác Tử cười lạnh một tiếng:
- Có ý gì? Lẽ nào mọi người không thấy được, lần này Huyền Cơ Tông là cố ý tới tìm cớ hay sao? Chuyện của Huyền Diệp kia chỉ là một cái cớ cua bọn họ mà thôi. Coi như Huyền Diệp đã từng đánh giết một trưởng lão của Huyền Cơ Tông thì lại làm sao cơ chứ?
- Trưởng lão của Huyền Cơ Tông số lượng đông đảo. Tuy rằng Cuồng Phong kia là một tên trưởng lão của Huyền Cơ Tông, thế nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là một tên Võ Tôn lục giai nhị trọng mà thôi. Thân phận to lớn nhất của hắn là con trai của Cuồng Chiến. Thế nhưng coi như là như vậy, vì nhi tử của một tên Thái Thượng trưởng lão mà Huyền Cơ Tông lại phái ra cường giả cấp bậc phó tông chủ, hoành hành không cố kỵ ở trong Lam Quang học viện chúng ta hay sao?
Trên đường trở về, mỗi một học viên khi nhìn thấy Diệp Huyền đều thấp giọng mở miệng, ánh mắt có chút khác nhau.
- Diệp thiếu, sau này chúng ta làm sao bây giờ?
Trở lại ký túc xá, La Thành lo lắng nói.
Huyền Cơ tông truy sát, trực tiếp khiến cho Diệp Huyền bại lộ ở trước mặt chúng nhân. Chuyện này không thể phủ nhận, hiện tại rất nhiều người của học viện đều đem chuyện đã xảy ra ngày hôm nay quy kết lên trên người Diệp Huyền, muốn thanh lý môn hộ.
Đương nhiên, đây chỉ vẻn vẹn là ý nghĩ của các học viên mà thôi. Căn bản không có được tác dụng gì, chỉ là ý nghĩ của bọn họ, hiển nhiên cũng đại biểu cho ý nghĩ của rất nhiều công nhân viên của Lam Quang Học Viện.
- Trước mắt chỉ có thể nhìn xem học viện quyết định ra sao mà thôi.
Diệp Huyền không nói thêm gì, trên mặt thậm chí còn không nhìn ra vẻ sầu lo một chút nào, hắn chỉ thản nhiên nói.
Hắn biết rõ, bây giờ hắn có lo lắng thì cũng vô dụng. Người chân chính có thể đưa ra quyết định vẫn là Cát viện phó và cao tầng của Lam Quang Học Viện.
Trước khi đến Lam Quang Học Viện, Diệp Huyền cũng không nghĩ tới, Huyền Cơ tông sẽ làm ra chuyện như vậy. Vì hắn mà lại ngang nhiên giết tới Lam Quang Học Viện, thực sự là vượt quá dự liệu của hắn.
Chỉ là, bên trong chuyện ngày hôm nay, Diệp Huyền cũng cảm giác được có rất nhiều chỗ không đúng.
Thế nhưng những chuyện này hắn cũng không tiện nói, tin tưởng hiện tại đám người Cát viện phó cũng đang thảo luận vấn đề về phương diện này.
Đúng như Diệp Huyền suy nghĩ, bây giờ trong phòng họp của Lam Quang Học Viện có rất nhiều cường giả hội tụ, nghị luận sôi nổi.
- Ta đã sớm nói rồi. Thu Huyền Diệp kia vào trong học viện tuyệt đối là một tai vạ, nếu như chúng ta sớm giao ra Huyền Diệp kia một chút, như vậy sẽ không có chuyện ngày hôm nay a.
Trong phòng họp, Trình Quang trước đó chủ trương giao ra Diệp Huyền cười lạnh nói, vẻ mặt bất mãn.
Ánh mắt của hắn đảo qua trên mặt đám đạo sư Thanh Phong, Vương Phong từng nói chuyện vì Diệp Huyền:
- Hiện tại có kết quả như vậy, các ngươi đã thoả mãn chưa?
- Trình Quang, ngươi có ý gì?
Thanh Phong không khỏi giận tím mặt nói.
- Ta có ý gì? Trình Quang cười gằn không ngớt:
- Là vì quyết định sai lầm của các ngươi cho nên hiện tại trực tiếp dẫn đến Lam Quang học viện chúng ta phải đối mặt với tai nạn to lớn như thế. Quả thực, ta thừa nhận thiên phú của tên Huyền Diệp kia không yếu. Thế nhưng bây giờ các ngươi nhìn xem, chỉ vì một Huyền Diệp đã đem Lam Quang học viện chúng ta thành bộ dáng như vậy, dẫn đến bao nhiêu học viên bị thương cơ chứ? Lại còn hủy hoại bao nhiêu kiến trúc trong học viện. Hừ, sau hôm nay, ta không chắc các thế lực lớn mộng cảnh bình nguyên sẽ nhìn Lam Quang học viện chúng ta như thế nào a.
- Người khác thấy thế nào là chuyện của người khác, nếu như Huyền Diệp kia là học viên của Lam Quang học viện chúng ta. Như vậy học viện chúng ta sẽ có nghĩa vụ bảo vệ hắn, chuyện ngày hôm nay, ai cũng không muốn nhìn thấy.
Vương Phong tức giận nói.
- Bảo vệ học viên, đó là chuyện nên làm. Thế nhưng cũng phải phân rõ tình huống, vì một người học viên mà liên lụy tới toàn bộ học viện chúng ta, chuyện này sợ rằng không đáng a.
Trong phòng họp, Trình Quang nói, ánh mắt tràn ngập vẻ xem thường.
- Được rồi, Trình Quang, không cần nói nữa. Đừng nói là hôm nay đám người hôm nay Đoạn Thiên Lang kia đến đây, coi như là toàn tông Huyền Cơ tông xuất hiện thì ta Lam Quang Học Viện cũng sẽ không vì mặt mũi mà bắt học viên đưa ra lời giải thích.
Lão giả vẫn không có mở miệng đột nhiên lạnh giọng nói.
Sắc mặt Trình Quang hơi ngưng tụ, tiếp đó lại cau mày nói:
- Lão giả, không phải là ta không tôn kính ngươi, thế nhưng có một số việc ta cảm thấy có thể thỏa hiệp. Như vậy chẳng bằng thỏa hiệp một phen, đây gọi là lùi một bước trời cao biển rộng, không cần thiết vì những cái nhỏ nhoi mà đưa ra quyết định như vậy.
Lão giả không giống như đám người Thanh Phong, địa vị ở học viện cao thượng. Lời nói của Trình Quang cũng không thể trở nên hòa hoãn được.
Lão giả lãnh đạm nói:
- Đây không phải là vấn đề thỏa hiệp hay không thỏa hiệp, mà là tôn nghiêm làm người. Lam Quang học viện chúng ta đứng sừng sững ở trong Mộng Cảnh Bình Nguyên hơn một nghìn năm, dù là lúc quẫn bách nhất thì cũng chưa từng làm ra chuyện như thế. Huyền Cơ Tông kia là thứ gì chứ? Lẽ nào bởi vì một câu nói của bọn chúng mà chúng ta đã muốn giao ra học viên của bản thân? Quả thực là buồn cười.
Lão giả nói năng có khí phách, tức giận nói.
- Ta không có ý này, chỉ là mặt mũi có to lớn hơn nữa thì căn bản cũng không có tác dụng gì. So với an nguy của học viện, miễn cưỡng quan tâm tới mặt mũi sẽ chỉ mang đến nguy nan cho học viện mà thôi. Ta nói vậy cũng vì học viện! Sắc mặt Trình Quang khó coi, cao giọng nói.
Lão giả lạnh giọng nói:
- Ý của ngươi là Đông Bác Sâm ta vì mặt mũi của mình mà miễn cưỡng lôi Lam Quang học viện xuống nước hay sao?
- Đương nhiên ta không phải ý này.
Sắc mặt Trình Quang đỏ lên, liên tục xua tay.
- Được rồi, không cần nhiều lời, các ngươi sẽ không thật sự cho rằng, mục đích ngày hôm nay của đám người Đoạn Thiên Lang kia là vì lùng bắt Huyền Diệp kia chứ?
Ngay lúc này, Cát viện phó đột nhiên thấp giọng mở miệng, trên một gương mặt hắn hiện lên vẻ cực kỳ âm trầm.
- Cát viện phó, ngươi nói vậy là ý gì?
Không ít đạo sư đều vô cùng ngạc nhiên, lẽ nào đám người Đoạn Thiên Lang đến đây, không phải là vì Huyền Diệp kia? Chuyện này làm sao có khả năng cơ chứ? Nếu như không phải là do Huyền Diệp kia, như vậy đám người Đoạn Thiên Lang sao lại ra tay đánh nhau ở trong Lam Quang học viện a?
Cát Phác Tử cười lạnh một tiếng:
- Có ý gì? Lẽ nào mọi người không thấy được, lần này Huyền Cơ Tông là cố ý tới tìm cớ hay sao? Chuyện của Huyền Diệp kia chỉ là một cái cớ cua bọn họ mà thôi. Coi như Huyền Diệp đã từng đánh giết một trưởng lão của Huyền Cơ Tông thì lại làm sao cơ chứ?
- Trưởng lão của Huyền Cơ Tông số lượng đông đảo. Tuy rằng Cuồng Phong kia là một tên trưởng lão của Huyền Cơ Tông, thế nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là một tên Võ Tôn lục giai nhị trọng mà thôi. Thân phận to lớn nhất của hắn là con trai của Cuồng Chiến. Thế nhưng coi như là như vậy, vì nhi tử của một tên Thái Thượng trưởng lão mà Huyền Cơ Tông lại phái ra cường giả cấp bậc phó tông chủ, hoành hành không cố kỵ ở trong Lam Quang học viện chúng ta hay sao?
Danh sách chương