Vù!
Bốn bóng người đồng thời hung hăng lao thẳng về phía Diệp Huyền.
- Giết!
Diệp Huyền nổi giận gầm lên một tiếng. Hắn không ra chiêu với bốn người, dẫn đầu nhắm ngay một người bên cạnh phát động công kích.
Bốn người áo đen rõ ràng khó khăn hơn so với hai người áo đen rất nhiều. Hai người áo đen, ngươi chỉ cần liều mạng cuốn lấy chỉ một người, không quan tâm tới một người khác, hoặc sử dụng một ít thủ đoạn nhỏ, tách hai người này ra.
Bất kể như thế nào, ngươi đều có thể nghĩ ra biện pháp chỉ đối mặt với một người trong đó. Chỉ cần đánh chết một người trong đó, một người khác còn lại sẽ xử lý dễ dàng.
Nhưng bốn người lại khác. Cho dù ngươi dẫn dắt một người rời đi, còn có thể có ba người khác xông về phía ngươi. Ngươi căn bản không có cách nào làm được một kích đột phá.
Bởi vậy ở thời điểm đối mặt với bốn người, điều Diệp Huyền phải làm được là kéo dài khoảng cách giữa bốn người, khiến cho công kích của bốn người, không có cách nào cùng lúc đánh tới được.
Trừ điều đó ra, mấu chốt nhất chính là, tuyệt đối không thể bị bốn người bao vây lại. Một khi bị vây lại, vậy thì xong rồi.
Ầm!
Trong nháy mắt công kích sắc bén của Diệp Huyền va chạm cùng với một người trong đó.
Không có bất kỳ sự do dự nào, sau một chiêu ra tay, cũng không để ý xem kết quả thế nào, thân hình của Diệp Huyền hoàn toàn không dừng lại, bất chợt né tránh ra.
Vèo! Vèo! Vèo!
Thân hình Diệp Huyền vừa rời đi, ba đạo kiếm quang trong nháy mắt rơi xuống vị trí lúc trước hắn còn đứng. Nếu không phải hắn rời đi nhanh, hiện tại toàn thân hẳn đã sớm bị những kiếm quang nào cắt cho thành nát bấy.
- Tinh Thần Kiếm Pháp Quần Tinh Thiểm Bạo!
Sau khi né tránh ra, Diệp Huyền lại là thi triển ra một chiêu kiếm pháp công kích quần thể. Toàn bộ quá trình lưu loát sinh động giống như mây bay nước chảy, căn bản không có một chút dừng lại nào.
Ầm ầm ầm!
Trong những tiếng nổ lớn, ba gã người áo đen lại một lần nữa đồng thời bị Diệp Huyền ngăn cách một chút.
- Chính là hiện tại.
Xuy!
Thân hình Diệp Huyền đột nhiên lao về phía người áo đen bị tách ra đầu tiên. Đồng thời trường kiếm trong tay hắn, giống như mộng ảo vậy, đâm về phía đầu của người áo đen này, dốc toàn lực.
Một đấu một!
Chỉ cần Diệp Huyền nguyện ý, đây tuyệt đối là cấp nghiền ép.
Phụt!
Trong nháy mắt, một người áo đen bị chém giết.
Cùng lúc đó, ba đạo lưu quang trong nháy mắt kéo tới, ở trên người Diệp Huyền lưu lại một vết thương dài gần thước.
Liếm liếm đầu lưỡi, Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào ba gã người áo đen đang nhanh chóng lao tới. Trong con ngươi hắn mang theo vẻ điên cuồng.
- Còn lại ba người. Đến đây đi.
Khóe miệng của hắn cong lên, hiện ra một dáng vẻ tươi cười lạnh lẽo.
Ầm ầm ầm!
Trong hư không, kiếm quang lóe lên khắp bầu trời. Từng huyền lực giống như mạng nhện lan tràn ra, che kín, nghe rợn cả người.
Chợp hiện!
Xuy xuy xuy!
Thân hình Diệp Huyền giống như điện quang ở trong không gian hư ảo này điên cuồng lóe lên, tốc độ nhanh như tia chớp. Hắn căn bản không dừng lại ở cùng một chỗ cho dù chỉ là thời gian một chớp mắt.
- Giết!
Trong kiếm quang sáng chói, Diệp Huyền nắm lấy cơ hội, đột nhiên một kiếm đâm ra, ở trên thân của một người áo đen, lưu lại một vết thương.
Hắn cũng không ham chiến. Sau một chiêu đánh trúng, hắn lại lập tức nhanh chóng tránh ra, chưa bao giờ tham luyến chiến công.
Trong vài lần đột kích, cuối cùng bị hắn nắm lấy cơ hội, lại một lần nữa chém giết một người áo đen.
- Còn lại hai người. Không vội, từ từ sẽ đến.
Theo số lượng người dần dần giảm bớt, ý cười trên mặt Diệp Huyền cũng càng sáng lạng hơn.
Hắn thở hổn hển, đang trong lúc lao nhanh thoáng điều chỉnh khí tức trong người.
Hai võ giả đã khiến cho áp lực của hắn giảm bớt đi rất nhiều.
Sau một nén hương.
Phụt!
Một người áo đen sau cùng bị Diệp Huyền một kiếm chém đầu xuống.
Tầng thứ ba này, cuối cùng thông qua.
Diệp Huyền thở hồng hộc, trên mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ mệt mỏi.
Ánh sáng trắng hạ xuống. Thương thế trên người hắn, nhanh chóng khôi phục.
Giờ này phút này, bên ngoài tháp thí luyện đã sớm nóng nảy vạn phần.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Hiện tại cũng sắp tới một canh giờ, Huyền Diệp này còn chưa có đi ra?
Theo thời gian trôi qua, sự quan tâm của mọi người đối với Diệp Huyền cũng càng lúc càng lớn.
- Một canh giờ còn chưa đi ra. Điều này cũng quá đáng sợ đi?
- Trong lịch sử, từ trước tới nay vẫn chưa từng có học viên mới này trong lần đầu tiên sát hạch, có thể kiên trì được khoảng thời gian dài như vậy.
- Chẳng lẽ, Huyền Diệp này ở tầng thứ ba, cũng có thể kiên trì lâu như vậy sao?
- Tầng thứ ba lại phải đối mặt với bốn gã cường giả đồng cấp khác. Ngươi cảm thấy một học viên mới như Huyền Diệp này, có thể kiên trì được lâu như vậy sao? Thành thật mà nói, hiện tại ta ngược lại tình nguyện tin tưởng là Diệp Huyền này lưu lại thời gian, không lập tức tiến vào tháp thí luyện.
- Rất có thể. Chỉ có điều, ngoại trừ điều đó ra, còn có một khả năng. Đó chính là này Diệp Huyền, vẫn luôn ở tầng thứ nhất, chiến đấu trong thời gian lâu dài.
- Tầng thứ nhất là đối chiến với một võ giả có thực lực tương đương với chính bản thân mình. Nếu như nguyện ý, những học viên cũ chúng ta, mỗi người đều có thể kiên trì được không ít thời gian.
- Chẳng lẽ thực sự là như vậy sao?
Vô số học viên cũ, tất cả đềuđang ầm ĩ bàn luận.
Đến lúc này, bọn họ trái lại không tin Diệp Huyền có thể nhảy vào tầng thứ ba. Bởi vì tầng thứ ba, đối mặt chính là bốn thể tinh thần. Người bình thường, căn bản không kiên trì được bao nhiêu thời gian.
Có thể nói như vậy, càng đến tầng cao hơn, thời gian kiên trì chỉ có thể càng ngắn hơn. Bởi vì ngươi phải nhanh gọn, quyết đoán chém giết đối thủ, hoặc chính bản thân ngươi bị bốn gã thể tinh thần giết chết trong nháy mắt. Sẽ không có khả năng khác.
Mà Diệp Huyền ở bên trong đã một canh giờ. Như vậy chỉ có hai khả năng.
Loại thứ nhất, hắn không lập tức tiến hành kiểm tra.
Loại thứ hai, hắn ở tầng thứ nhất trì hoãn quá nhiều thời gian.
Đương nhiên, ngoại trừ hai loại này ra, cũng có loại khả năng thứ ba. Đó chính là Diệp Huyền xông qua tầng cao hơn.
Chỉ có điều, mọi người căn bản liền không hề nghĩ ngợi tới khả năng này.
Sát hạch tháp thí luyện, chỉ có học viện Lam Quang mới có. Một học viên mới cho dù thiên tài mấy đi nữa, cũng cần thời gian thích ứng.
Hầu Phi đạt tới tầng thứ ba, có thể nói là tình huống cực kỳ hiếm hoi bên trong lịch sử. Về phần tầng cao hơn? Mọi người cũng chỉ có thể cười ha hả.
Trong không gian của tháp thí luyện.
Diệp Huyền bắt đầu đối mặt với sát hạch tầng thứ tư.
Bốn bóng người đồng thời hung hăng lao thẳng về phía Diệp Huyền.
- Giết!
Diệp Huyền nổi giận gầm lên một tiếng. Hắn không ra chiêu với bốn người, dẫn đầu nhắm ngay một người bên cạnh phát động công kích.
Bốn người áo đen rõ ràng khó khăn hơn so với hai người áo đen rất nhiều. Hai người áo đen, ngươi chỉ cần liều mạng cuốn lấy chỉ một người, không quan tâm tới một người khác, hoặc sử dụng một ít thủ đoạn nhỏ, tách hai người này ra.
Bất kể như thế nào, ngươi đều có thể nghĩ ra biện pháp chỉ đối mặt với một người trong đó. Chỉ cần đánh chết một người trong đó, một người khác còn lại sẽ xử lý dễ dàng.
Nhưng bốn người lại khác. Cho dù ngươi dẫn dắt một người rời đi, còn có thể có ba người khác xông về phía ngươi. Ngươi căn bản không có cách nào làm được một kích đột phá.
Bởi vậy ở thời điểm đối mặt với bốn người, điều Diệp Huyền phải làm được là kéo dài khoảng cách giữa bốn người, khiến cho công kích của bốn người, không có cách nào cùng lúc đánh tới được.
Trừ điều đó ra, mấu chốt nhất chính là, tuyệt đối không thể bị bốn người bao vây lại. Một khi bị vây lại, vậy thì xong rồi.
Ầm!
Trong nháy mắt công kích sắc bén của Diệp Huyền va chạm cùng với một người trong đó.
Không có bất kỳ sự do dự nào, sau một chiêu ra tay, cũng không để ý xem kết quả thế nào, thân hình của Diệp Huyền hoàn toàn không dừng lại, bất chợt né tránh ra.
Vèo! Vèo! Vèo!
Thân hình Diệp Huyền vừa rời đi, ba đạo kiếm quang trong nháy mắt rơi xuống vị trí lúc trước hắn còn đứng. Nếu không phải hắn rời đi nhanh, hiện tại toàn thân hẳn đã sớm bị những kiếm quang nào cắt cho thành nát bấy.
- Tinh Thần Kiếm Pháp Quần Tinh Thiểm Bạo!
Sau khi né tránh ra, Diệp Huyền lại là thi triển ra một chiêu kiếm pháp công kích quần thể. Toàn bộ quá trình lưu loát sinh động giống như mây bay nước chảy, căn bản không có một chút dừng lại nào.
Ầm ầm ầm!
Trong những tiếng nổ lớn, ba gã người áo đen lại một lần nữa đồng thời bị Diệp Huyền ngăn cách một chút.
- Chính là hiện tại.
Xuy!
Thân hình Diệp Huyền đột nhiên lao về phía người áo đen bị tách ra đầu tiên. Đồng thời trường kiếm trong tay hắn, giống như mộng ảo vậy, đâm về phía đầu của người áo đen này, dốc toàn lực.
Một đấu một!
Chỉ cần Diệp Huyền nguyện ý, đây tuyệt đối là cấp nghiền ép.
Phụt!
Trong nháy mắt, một người áo đen bị chém giết.
Cùng lúc đó, ba đạo lưu quang trong nháy mắt kéo tới, ở trên người Diệp Huyền lưu lại một vết thương dài gần thước.
Liếm liếm đầu lưỡi, Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào ba gã người áo đen đang nhanh chóng lao tới. Trong con ngươi hắn mang theo vẻ điên cuồng.
- Còn lại ba người. Đến đây đi.
Khóe miệng của hắn cong lên, hiện ra một dáng vẻ tươi cười lạnh lẽo.
Ầm ầm ầm!
Trong hư không, kiếm quang lóe lên khắp bầu trời. Từng huyền lực giống như mạng nhện lan tràn ra, che kín, nghe rợn cả người.
Chợp hiện!
Xuy xuy xuy!
Thân hình Diệp Huyền giống như điện quang ở trong không gian hư ảo này điên cuồng lóe lên, tốc độ nhanh như tia chớp. Hắn căn bản không dừng lại ở cùng một chỗ cho dù chỉ là thời gian một chớp mắt.
- Giết!
Trong kiếm quang sáng chói, Diệp Huyền nắm lấy cơ hội, đột nhiên một kiếm đâm ra, ở trên thân của một người áo đen, lưu lại một vết thương.
Hắn cũng không ham chiến. Sau một chiêu đánh trúng, hắn lại lập tức nhanh chóng tránh ra, chưa bao giờ tham luyến chiến công.
Trong vài lần đột kích, cuối cùng bị hắn nắm lấy cơ hội, lại một lần nữa chém giết một người áo đen.
- Còn lại hai người. Không vội, từ từ sẽ đến.
Theo số lượng người dần dần giảm bớt, ý cười trên mặt Diệp Huyền cũng càng sáng lạng hơn.
Hắn thở hổn hển, đang trong lúc lao nhanh thoáng điều chỉnh khí tức trong người.
Hai võ giả đã khiến cho áp lực của hắn giảm bớt đi rất nhiều.
Sau một nén hương.
Phụt!
Một người áo đen sau cùng bị Diệp Huyền một kiếm chém đầu xuống.
Tầng thứ ba này, cuối cùng thông qua.
Diệp Huyền thở hồng hộc, trên mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ mệt mỏi.
Ánh sáng trắng hạ xuống. Thương thế trên người hắn, nhanh chóng khôi phục.
Giờ này phút này, bên ngoài tháp thí luyện đã sớm nóng nảy vạn phần.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Hiện tại cũng sắp tới một canh giờ, Huyền Diệp này còn chưa có đi ra?
Theo thời gian trôi qua, sự quan tâm của mọi người đối với Diệp Huyền cũng càng lúc càng lớn.
- Một canh giờ còn chưa đi ra. Điều này cũng quá đáng sợ đi?
- Trong lịch sử, từ trước tới nay vẫn chưa từng có học viên mới này trong lần đầu tiên sát hạch, có thể kiên trì được khoảng thời gian dài như vậy.
- Chẳng lẽ, Huyền Diệp này ở tầng thứ ba, cũng có thể kiên trì lâu như vậy sao?
- Tầng thứ ba lại phải đối mặt với bốn gã cường giả đồng cấp khác. Ngươi cảm thấy một học viên mới như Huyền Diệp này, có thể kiên trì được lâu như vậy sao? Thành thật mà nói, hiện tại ta ngược lại tình nguyện tin tưởng là Diệp Huyền này lưu lại thời gian, không lập tức tiến vào tháp thí luyện.
- Rất có thể. Chỉ có điều, ngoại trừ điều đó ra, còn có một khả năng. Đó chính là này Diệp Huyền, vẫn luôn ở tầng thứ nhất, chiến đấu trong thời gian lâu dài.
- Tầng thứ nhất là đối chiến với một võ giả có thực lực tương đương với chính bản thân mình. Nếu như nguyện ý, những học viên cũ chúng ta, mỗi người đều có thể kiên trì được không ít thời gian.
- Chẳng lẽ thực sự là như vậy sao?
Vô số học viên cũ, tất cả đềuđang ầm ĩ bàn luận.
Đến lúc này, bọn họ trái lại không tin Diệp Huyền có thể nhảy vào tầng thứ ba. Bởi vì tầng thứ ba, đối mặt chính là bốn thể tinh thần. Người bình thường, căn bản không kiên trì được bao nhiêu thời gian.
Có thể nói như vậy, càng đến tầng cao hơn, thời gian kiên trì chỉ có thể càng ngắn hơn. Bởi vì ngươi phải nhanh gọn, quyết đoán chém giết đối thủ, hoặc chính bản thân ngươi bị bốn gã thể tinh thần giết chết trong nháy mắt. Sẽ không có khả năng khác.
Mà Diệp Huyền ở bên trong đã một canh giờ. Như vậy chỉ có hai khả năng.
Loại thứ nhất, hắn không lập tức tiến hành kiểm tra.
Loại thứ hai, hắn ở tầng thứ nhất trì hoãn quá nhiều thời gian.
Đương nhiên, ngoại trừ hai loại này ra, cũng có loại khả năng thứ ba. Đó chính là Diệp Huyền xông qua tầng cao hơn.
Chỉ có điều, mọi người căn bản liền không hề nghĩ ngợi tới khả năng này.
Sát hạch tháp thí luyện, chỉ có học viện Lam Quang mới có. Một học viên mới cho dù thiên tài mấy đi nữa, cũng cần thời gian thích ứng.
Hầu Phi đạt tới tầng thứ ba, có thể nói là tình huống cực kỳ hiếm hoi bên trong lịch sử. Về phần tầng cao hơn? Mọi người cũng chỉ có thể cười ha hả.
Trong không gian của tháp thí luyện.
Diệp Huyền bắt đầu đối mặt với sát hạch tầng thứ tư.
Danh sách chương