- Tiểu tử, ngươi muốn đâm đầu vào chỗ chết.

Thần sắc của học viên cũ này đầu tiên thoáng ngây ra, hình như không nghe rõ được lời Diệp Huyền nói. Nhưng sau một khắc, hắn đột nhiên trở nên vô cùng phẫn nộ.

Hắn nhảy tới trước một bước, vươn tay lớn ra. Huyền lực mạnh mẽ phóng ra, ở trong thủ trảo hình thành một vòng gió xoáy mãnh liệt, bắt đầu cuốn về phía đầu vai của Diệp Huyền.

- Đã bảo ngươi lăn, ngươi còn không nghe được hay sao?

Thân hình Diệp Huyền bất động. Hắn quay đầu lại. Trong đôi mắt hắn, một tia ánh sáng màu xanh đầy lạnh lùng, lặng lẽ hiện lên.

- A!

Học viên cũ này lập tức liền cảm giác được, một khí tức khiến hắn gần như hít thở không thông, phút chốc đã lao tới trước mặt.

Khí tức kia khủng khiếp, lại giống như có một ngọn núi lớn, trong nháy mắt đè ép ở trên người của hắn, khiến cho hơi thở của hắn đột nhiên ngừng lại. Huyền hải trong thân thể của hắn, lại giống như một quả khí cầu bị đè ép, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ bị ép nổ.

Sắc mặt của hắn đại biến. Trên trán hắn, từng giọt mồ hôi lớn chừng hạt đậu, giống như mưa hè chảy xuống.

Động tác trên tay hắn cũng dừng lại ở nửa đường, lúc này tiến cũng không được, lui cũng không được.

- Hừ.

Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, xoay người đi về phía một viện tiếp theo.

Học viên cũ này trợn mắt nhìn trừng trừng theo bóng dáng Diệp Huyền xoay người rời đi. Nhưng hắn đã hoàn toàn không dám ngăn cản nữa.

Tiếp theo, Diệp Huyền tìm liên tiếp năm sáu viện, cũng không tìm được Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch.

Nhưng ở bên trong mỗi một cái viện, gần như đều là cảnh tượng các học viên cũ đang dạy dỗ học viên mới.

Nếu như ngoan ngoãn phục tùng còn tốt. Có vài người cương quyết phản kháng, kết quả lại càng thê thảm. Mỗi một người mặt mũi đều bầm dập. Lúc này chắc hẳn cha mẹ bọn họ cũng không thể nhận ra được bọn họ.

Điều này làm cho trái tim của Diệp Huyền càng thêm nặng nề.

Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch mặc dù là nữ tử, nhưng tính cách của các nàng tuyệt đối không phải loại người sẽ ngoan ngoãn chịu thua. Đến lúc đó, kết cục sẽ càng thêm thê thảm.

Chỉ có điều, trong lần này có một trăm sáu mươi tám người học viên mới, gần như được phân đến gần sáu mươi viện. Nếu như Diệp Huyền đi tới từng viện một để tìm kiếm, còn không biết phải đi tới lúc nào mới có thể tìm được.

Trong lúc Diệp Huyền đang cảm thấy mình hết đường xoay xở, La Thành đột nhiên vội vàng chạy tới. Chạy tới cùng với hắn, còn có Trương Liệt.

- Diệp thiếu, nghe nói ngươi đang tìm Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch của liên minh mười ba nước?

Vừa bắt đầu, Trương Liệt chính là mở miệng hỏi.

- Ngươi biết?

Diệp Huyền liếc nhìn La Thành, biết chắc là do hắn tiết lộ ra ngoài. Chỉ có điều lúc này, hắn cũng lười quản những điều này. Hắn chỉ lạnh lùng nhìn Trương Liệt.

Trên mặt Trương Liệt lộ ra vẻ tươi cười, tự tin nói:

- Thật ra, ta biết chỗ ký túc xá của hai người bọn họ. Hơn nữa, bọn họ còn ở cùng trong một viện. Theo thứ tự là 520 và 521. Diệp thiếu, nếu như ngươi muốn tìm các nàng, ta có thể dẫn ngươi qua đó.

- Vậy thì ngươi đi phía trước dẫn đường đi.

- Được rồi, Diệp thiếu, La huynh, các ngươi đi theo ta.

Trương Liệt vừa đi ở phía trước dẫn đường, vừa nói:

- Chỗ chúng ta nơi này là khu bốn. Chỗ của Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch các nàng là khu năm, cách phía tây khu bốn của chúng ta một đoạn.

Ở dưới sự hướng dẫn của Trương Liệt, đoàn người xuyên qua một mảnh khu vực xanh hóa, xông tới ký túc xá phía trước, quả nhiên tất cả đều bắt đầu bằng chữ số 5.

- Làm sao ngươi biết hai người bọn họ ở khu năm. Còn quen thuộc về các vị trí như vậy? Có phải là ngươi có ý định không an phận đối với hai người bọn họ hay không?

Đi tới nửa đường, La Thành đột nhiên híp mắt nói.

Trương Liệt vội vàng khoát tay, liếc mắt nhìn Diệp Huyền, liền nói:

- La huynh, ngươi đừng nói đùa. Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch là mỹ nữ cao cấp nhất trong các nữ học viên nhập học khóa chúng ta lần này. Ta làm sao dám có suy nghĩ không an phận được. Cho nên ta biết, là bởi vì ở thời điểm Thanh Phong đạo sư phân phối nhiệm vụ, lại lặng lẽ nhớ kỹ số phòng ký túc của mọi người.

- Về phần vị trí của khu năm sao? Ta đến ký túc xá, việc trước tiên chính là lật xem sổ tay ký túc xá do học viện phát. Bên trong đều có những điều này.

Trương Liệt vội vàng giải thích.

Diệp Huyền vội vã tìm Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch như vậy, không phải là coi trọng hai người, thì chính là hắn và hai người này có liên hệ gì đó. Hắn nào dám động đến điểm mấu chốt của Diệp Huyền. Loại chuyện này, vẫn đúng lúc ném sạch là tốt nhất.

La Thành lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên:

- Ngươi là nói, thời điểm ngươi ở đây nhận sổ tay nhập học, lại ghi nhớ kỹ số phòng ký túc của mỗi người sao?

Lần này nhập học, tổng cộng có một trăm sáu mươi tám người. Thời điểm đăng ký cũng chỉ có một hồi. Lượng ký ức này không có khả năng là một số lượng nhỏ.

Trương Liệt tự tin nói:

- Cái này không tính là gì cả. Không chỉ là số phòng ký túc của mỗi một học viên. Bao gồm tuổi tác, quê quán, tu vi của bọn họ, ta đều nhớ ở trong lòng.

Trong lòng Diệp Huyền thoáng động. Trước đây, thời điểm Trương Liệt ở khu túc xá nhìn thấy mình, cũng không có vẻ gì là kinh ngạc. Hiển nhiên hắn đã sớm biết được số phòng ký túc xá của mình. Nhìn như vậy, tiểu tử này ở phương diện khác, thật sự có bản lĩnh.

- Ngươi thật lợi hại!

La Thành giơ ngón tay cái lên, đều biểu thị không lời nào có thể nói được.

Loại năng lực này, nếu để cho hắn tới thực hiện, nhất định là không làm xong.

Trương Liệt cười hắc hắc, khiêm tốn nói:

- Thật ra không tính là gì cả. Trương Liệt ta ở trên phương diện võ đạo thiên phú không tốt. Nhưng về phương diện điều tra tin tức tình báo, tìm hiểu tin tức, vậy tuyệt đối là đứng hàng đầu. Ở vương quốc Thiên Thái chúng ta, người khác đặt cho ta danh hiệu, là giang hồ. Lại nói, ta muốn theo Diệp thiếu, dù sao cũng phải có chút tác dụng, không phải sao?

Hắn mặc dù mở miệng khiêm tốn, nhưng trong giọng nói đầy tự tin, cũng nồng đậm mạnh mẽ không gì sánh bằng.

Không bao lâu, ba người đã đến viện ký túc xá của phòng 520 và 521.

Cốc cốc cốc!

La Thành bước nhanh lên trước, gõ lên cánh cửa.

Két két!

Cánh cửa lớn mở ra, một người thanh niên tướng mạo có chút khôi ngô xuất hiện ở trước mặt ba người, hồ nghi nhìn bọn họ:

- Các ngươi tìm ai?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện