Có thể gia nhập học viện Lam Quang, ba người bọn họ, từng người cũng thiên chi kiêu tử trong các thế lực, tất nhiên sẽ không dễ dàng để cho các học viên cũ chèn ép. Thời điểm mới bắt đầu, bọn họ cũng đã từng có phản kháng.
Nhưng đối phương, mặc dù chỉ là tiến vào học viện sớm hơn so với bọn họ một năm, nhưng thực lực lại khiến cho bọn họ chỉ có thể ngước mắt nhìn theo. Đối phương đã dễ dàng trấn áp được ba người bọn họ.
Vì không ăn thua thiệt trước mắt, ba người không thể không tạm thời thần phục đám người đó.
Làm học viên mới, ba người bọn họ đều biết Diệp Huyền. Bọn họ cũng biết Diệp Huyền ở trong ba vòng sát hạch nhập học biểu hiện ra thực lực kinh người. Nhưng theo bọn họ, Diệp Huyền lợi hại mấy đi nữa, chẳng qua cũng chỉ là học viên mới. Ở dưới sự bao vây tấn công của bốn gã học viên cũ, hắn căn bản không có khả năng cũng như cơ hội chiến thắng.
Nhưng bọn họ không nghĩ tới, kết quả lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Mà càng cảm thấy khiếp sợ, vẫn là bốn gã học viên cũ này.
- Đáng chết. Bốn người chúng ta thậm chí ngay cả một học viên mới cũng không thể làm gì được. Một khi truyền ra ngoài, sau này chúng ta làm sao có thể còn lăn lộn được ở trong học viện được nữa.
Trên mặt Lang ca lộ ra vẻ dữ tợn.
- Ai cũng không được giữ lại thực lực cho ta.
Hắn đột nhiên gầm lên giận dữ. Hai tròng mắt hắn trong nháy mắt trở nên đỏ đậm.
Ong ong ong ong oong!
Trên đỉnh đầu của hắn đột nhiên hiện ra bóng dáng của một con sói lớn lông màu bạc. Đó chính là Ngân Lang Vũ Hồn của hắn. Đồng thời trên thân thể Ngân Lang, cũng không ngừng xuất hiện từng luồng ánh sáng.
Một đạo, hai nói, ba đạo, bốn đạo, năm đạo!
Đủ năm vòng ngôi sao, xuất hiện ở trên thân của con sói lớn màu bạc.
- Đáng chết.
- Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết.
- Ngươi đã thành công chọc giận được chúng ta.
Ong ong ong ong oong!
Cùng lúc đó, ba người khác cũng xoay người lao lên. Sắc mặt mỗi người đều lộ vẻ dữ tợn. Từng người phóng ra Vũ Hồn của mình. đồng thời vòng ngôi sao trên Vũ Hồn cũng thể hiện ra tất cả.
Trên mặt Diệp Huyền lần đầu tiên lộ ra một vẻ kinh ngạc.
Năm đạo, tất cả đều năm đạo.
Bốn gã học viên cũ, trên Vũ Hồn của mỗi một người đều có năm vòng ngôi sao, đại biểu tất cả Vũ Hồn của bọn họ đều là cảnh giới ngũ tinh.
- Học viện Lam Quang này thật đúng là nghịch thiên. Mỗi một người học viên lại có thể đều là vòng ngôi sao tối đa. Thảo nào nhiều thiên tài như vậy đều muốn tiến vào nơi đây...
Vũ Tông ngũ giai, Vũ Hồn có thể đạt được cảnh giới cao nhất, đó là cảnh giới ngũ tinh.
Mà bốn gã học viên cũ này, mỗi một người đều là Vũ Hồn ngũ tinh cực hạn. Điều này tuyệt đối không thể nào là bất ngờ được. Điều này hiển nhiên đại biểu cho, trong học viện Lam Quang có Luyện Hồn Sư cực kỳ cường đại.
- Lên!
Vũ Hồn phóng ra, bốn gã học viên cũ đồng thời nổi giận gầm lên một tiếng. Ở dưới sự hướng dẫn của Lang ca, bọn họ đột ngột lao đến.
Một Vũ Hồn sói bạc, một Vũ Hồn gấu lớn, một Vũ Hồn rìu chiến, còn có một Vũ Hồn hỏa diễm.
Bốn lực lượng Vũ Hồn ngũ tinh nhanh chóng hoàn toàn bao vây xung quanh Diệp Huyền. Dưới lực lượng Vũ Hồn khủng khiếp, Diệp Huyền lại giống như ánh nến trong gió, bất cứ lúc nào cũng sẽ tắt đi.
Ở dưới lực lượng Vũ Hồn gia tăng, ở trong nháy mắt thực lực của tất cả bốn gã học viên cũ đều tăng mạnh, gần như tương đương với bốn gã Vũ Tôn lục giai, phát động tấn công về phía Diệp Huyền.
Không thể phủ nhận, học viên có thể đi vào học viện Lam Quang, mỗi một người đều có năng lực chiến đấu vượt cấp.
Lúc này cho dù là một Vũ Tôn lục giai nhị trọng ở chỗ này, sợ rằng cũng khó tránh được nguy cơ bị trấn áp.
Đáng tiếc, người bọn họ gặp phải, lại chính là Diệp Huyền.
- Tổn thương bằng hữu của ta, cũng sẽ không đơn giản cho qua như vậy được.
Khóe miệng Diệp Huyền đột nhiên cong lên, hiện ra một nụ cười lạnh.
Đại Địa Vũ Hồn... Phóng ra!
Oong!
Bốn vòng ngôi sao màu vàng đại biểu cho sự cực hạn xuất hiện, trong nháy mắt sáng mù đôi mắt của bốn gã học viên cũ.
Trên người Diệp Huyền nhanh chóng bao trùm lên một tầng áo giáp nham thạch.
Đồng thời Cửu Chuyển Thánh Thể tứ chuyển lặng lẽ vận chuyển.
- Vòng ngôi sao màu vàng.
- Lại còn là bốn cái.
Bốn người Lang ca đều kinh ngạc kêu lên thành tiếng. Sau một khắc, công kích của bọn họ dĩ nhiên rơi vào trên người Diệp Huyền.
Chỉ nghe một tiếng nổ thật lớn vang lên. Diệp Huyền nhận một đòn toàn lực của bốn gã học viên cũ, không ngờ lại hoàn toàn không bị chút thương tích nào, thân thể không chút sứt mẻ.
Chuyện này...
Trong nháy mắt biểu tình của tất cả bốn người đều lộ vẻ bối rối.
Sau một khắc...
- Lăn!
Tiếng Diệp Huyền quát lên, giống như tiếng sấm giữa mùa xuân. Hắn lạnh giọng gầm lên phẫn nộ. Một chưởng ảnh sương mù xẹt qua.
Phụt phụt phụt phụt!
Bốn gã học viên cũ lấy Lang ca dẫn đầu, tất cả đều bị đánh bay ra ngoài, há miệng phun ra rất nhiều máu tươi. Thậm chí còn có một vài người răng bị vỡ, lẫn vào trong máu tươi bay ra. Gương mặt của mỗi người đều sưng lên, thậm chí còn lớn hơn so với bánh màn thầu. Tất cả bọn họ đều ngã nhào trên đất, bộ dạng chật vật không chịu nổi.
- Ngươi... Ngươi...
Bốn người hoảng sợ nhìn về phía Diệp Huyền, trong đầu đã hoàn toàn choáng váng.
- La Thành, chúng ta đi.
Diệp Huyền cũng không liếc mắt nhìn bốn người này lấy một cái. Hắn dẫn theo La Thành, rời khỏi viện đó.
Nhìn bóng lưng Diệp Huyền rời đi, trên mặt ba gã học viên mới lại đầy vẻ chấn động.
Cùng là học viên mới, nhưng chênh lệch giữa bọn họ cùng người này, khó tránh khỏi cũng quá lớn đi?
Cho đến giờ phút này, bọn họ mới tỉnh táo lại. Thành tích tám mươi tám thước của Diệp Huyền, khoảng cách cùng bọn họ, rốt cuộc có xa lắm không.
- Người học viên mới này, đến tột cùng là ai vậy?
Sau một lát qua đi, Lang ca là người đầu tiên phục hồi lại tinh thần. Hắn quay đầu nhìn về phía ba gã học viên mới, tức giận hỏi.
Đồng thời hắn chật vật đứng lên. Hắn cảm giác toàn thân trên dưới, khắp nơi đều đau đớn, giống như muốn vỡ ra từng mảnh.
Mặc dù Diệp Huyền hung hăng dạy dỗ bốn gã học viên cũ một trận, nhưng ba gã học viên mới này đối với bốn người Lang ca vẫn hết sức e ngại.
- Người học viên mới này tên là Huyền Diệp. Hắn là người đạt danh hiệu đứng đầu trong lần sát hạch nhập học này.
Một học viên mới nơm nớp lo sợ nói.
- Là hắn!
- Hắn chính là Huyền Diệp!
Ánh mắt của bốn người Lang ca chợt dại ra. Bọn họ liếc nhìn nhau, trong con ngươi lộ ra sự sợ hãi và khủng hoảng.
Nhưng đối phương, mặc dù chỉ là tiến vào học viện sớm hơn so với bọn họ một năm, nhưng thực lực lại khiến cho bọn họ chỉ có thể ngước mắt nhìn theo. Đối phương đã dễ dàng trấn áp được ba người bọn họ.
Vì không ăn thua thiệt trước mắt, ba người không thể không tạm thời thần phục đám người đó.
Làm học viên mới, ba người bọn họ đều biết Diệp Huyền. Bọn họ cũng biết Diệp Huyền ở trong ba vòng sát hạch nhập học biểu hiện ra thực lực kinh người. Nhưng theo bọn họ, Diệp Huyền lợi hại mấy đi nữa, chẳng qua cũng chỉ là học viên mới. Ở dưới sự bao vây tấn công của bốn gã học viên cũ, hắn căn bản không có khả năng cũng như cơ hội chiến thắng.
Nhưng bọn họ không nghĩ tới, kết quả lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Mà càng cảm thấy khiếp sợ, vẫn là bốn gã học viên cũ này.
- Đáng chết. Bốn người chúng ta thậm chí ngay cả một học viên mới cũng không thể làm gì được. Một khi truyền ra ngoài, sau này chúng ta làm sao có thể còn lăn lộn được ở trong học viện được nữa.
Trên mặt Lang ca lộ ra vẻ dữ tợn.
- Ai cũng không được giữ lại thực lực cho ta.
Hắn đột nhiên gầm lên giận dữ. Hai tròng mắt hắn trong nháy mắt trở nên đỏ đậm.
Ong ong ong ong oong!
Trên đỉnh đầu của hắn đột nhiên hiện ra bóng dáng của một con sói lớn lông màu bạc. Đó chính là Ngân Lang Vũ Hồn của hắn. Đồng thời trên thân thể Ngân Lang, cũng không ngừng xuất hiện từng luồng ánh sáng.
Một đạo, hai nói, ba đạo, bốn đạo, năm đạo!
Đủ năm vòng ngôi sao, xuất hiện ở trên thân của con sói lớn màu bạc.
- Đáng chết.
- Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết.
- Ngươi đã thành công chọc giận được chúng ta.
Ong ong ong ong oong!
Cùng lúc đó, ba người khác cũng xoay người lao lên. Sắc mặt mỗi người đều lộ vẻ dữ tợn. Từng người phóng ra Vũ Hồn của mình. đồng thời vòng ngôi sao trên Vũ Hồn cũng thể hiện ra tất cả.
Trên mặt Diệp Huyền lần đầu tiên lộ ra một vẻ kinh ngạc.
Năm đạo, tất cả đều năm đạo.
Bốn gã học viên cũ, trên Vũ Hồn của mỗi một người đều có năm vòng ngôi sao, đại biểu tất cả Vũ Hồn của bọn họ đều là cảnh giới ngũ tinh.
- Học viện Lam Quang này thật đúng là nghịch thiên. Mỗi một người học viên lại có thể đều là vòng ngôi sao tối đa. Thảo nào nhiều thiên tài như vậy đều muốn tiến vào nơi đây...
Vũ Tông ngũ giai, Vũ Hồn có thể đạt được cảnh giới cao nhất, đó là cảnh giới ngũ tinh.
Mà bốn gã học viên cũ này, mỗi một người đều là Vũ Hồn ngũ tinh cực hạn. Điều này tuyệt đối không thể nào là bất ngờ được. Điều này hiển nhiên đại biểu cho, trong học viện Lam Quang có Luyện Hồn Sư cực kỳ cường đại.
- Lên!
Vũ Hồn phóng ra, bốn gã học viên cũ đồng thời nổi giận gầm lên một tiếng. Ở dưới sự hướng dẫn của Lang ca, bọn họ đột ngột lao đến.
Một Vũ Hồn sói bạc, một Vũ Hồn gấu lớn, một Vũ Hồn rìu chiến, còn có một Vũ Hồn hỏa diễm.
Bốn lực lượng Vũ Hồn ngũ tinh nhanh chóng hoàn toàn bao vây xung quanh Diệp Huyền. Dưới lực lượng Vũ Hồn khủng khiếp, Diệp Huyền lại giống như ánh nến trong gió, bất cứ lúc nào cũng sẽ tắt đi.
Ở dưới lực lượng Vũ Hồn gia tăng, ở trong nháy mắt thực lực của tất cả bốn gã học viên cũ đều tăng mạnh, gần như tương đương với bốn gã Vũ Tôn lục giai, phát động tấn công về phía Diệp Huyền.
Không thể phủ nhận, học viên có thể đi vào học viện Lam Quang, mỗi một người đều có năng lực chiến đấu vượt cấp.
Lúc này cho dù là một Vũ Tôn lục giai nhị trọng ở chỗ này, sợ rằng cũng khó tránh được nguy cơ bị trấn áp.
Đáng tiếc, người bọn họ gặp phải, lại chính là Diệp Huyền.
- Tổn thương bằng hữu của ta, cũng sẽ không đơn giản cho qua như vậy được.
Khóe miệng Diệp Huyền đột nhiên cong lên, hiện ra một nụ cười lạnh.
Đại Địa Vũ Hồn... Phóng ra!
Oong!
Bốn vòng ngôi sao màu vàng đại biểu cho sự cực hạn xuất hiện, trong nháy mắt sáng mù đôi mắt của bốn gã học viên cũ.
Trên người Diệp Huyền nhanh chóng bao trùm lên một tầng áo giáp nham thạch.
Đồng thời Cửu Chuyển Thánh Thể tứ chuyển lặng lẽ vận chuyển.
- Vòng ngôi sao màu vàng.
- Lại còn là bốn cái.
Bốn người Lang ca đều kinh ngạc kêu lên thành tiếng. Sau một khắc, công kích của bọn họ dĩ nhiên rơi vào trên người Diệp Huyền.
Chỉ nghe một tiếng nổ thật lớn vang lên. Diệp Huyền nhận một đòn toàn lực của bốn gã học viên cũ, không ngờ lại hoàn toàn không bị chút thương tích nào, thân thể không chút sứt mẻ.
Chuyện này...
Trong nháy mắt biểu tình của tất cả bốn người đều lộ vẻ bối rối.
Sau một khắc...
- Lăn!
Tiếng Diệp Huyền quát lên, giống như tiếng sấm giữa mùa xuân. Hắn lạnh giọng gầm lên phẫn nộ. Một chưởng ảnh sương mù xẹt qua.
Phụt phụt phụt phụt!
Bốn gã học viên cũ lấy Lang ca dẫn đầu, tất cả đều bị đánh bay ra ngoài, há miệng phun ra rất nhiều máu tươi. Thậm chí còn có một vài người răng bị vỡ, lẫn vào trong máu tươi bay ra. Gương mặt của mỗi người đều sưng lên, thậm chí còn lớn hơn so với bánh màn thầu. Tất cả bọn họ đều ngã nhào trên đất, bộ dạng chật vật không chịu nổi.
- Ngươi... Ngươi...
Bốn người hoảng sợ nhìn về phía Diệp Huyền, trong đầu đã hoàn toàn choáng váng.
- La Thành, chúng ta đi.
Diệp Huyền cũng không liếc mắt nhìn bốn người này lấy một cái. Hắn dẫn theo La Thành, rời khỏi viện đó.
Nhìn bóng lưng Diệp Huyền rời đi, trên mặt ba gã học viên mới lại đầy vẻ chấn động.
Cùng là học viên mới, nhưng chênh lệch giữa bọn họ cùng người này, khó tránh khỏi cũng quá lớn đi?
Cho đến giờ phút này, bọn họ mới tỉnh táo lại. Thành tích tám mươi tám thước của Diệp Huyền, khoảng cách cùng bọn họ, rốt cuộc có xa lắm không.
- Người học viên mới này, đến tột cùng là ai vậy?
Sau một lát qua đi, Lang ca là người đầu tiên phục hồi lại tinh thần. Hắn quay đầu nhìn về phía ba gã học viên mới, tức giận hỏi.
Đồng thời hắn chật vật đứng lên. Hắn cảm giác toàn thân trên dưới, khắp nơi đều đau đớn, giống như muốn vỡ ra từng mảnh.
Mặc dù Diệp Huyền hung hăng dạy dỗ bốn gã học viên cũ một trận, nhưng ba gã học viên mới này đối với bốn người Lang ca vẫn hết sức e ngại.
- Người học viên mới này tên là Huyền Diệp. Hắn là người đạt danh hiệu đứng đầu trong lần sát hạch nhập học này.
Một học viên mới nơm nớp lo sợ nói.
- Là hắn!
- Hắn chính là Huyền Diệp!
Ánh mắt của bốn người Lang ca chợt dại ra. Bọn họ liếc nhìn nhau, trong con ngươi lộ ra sự sợ hãi và khủng hoảng.
Danh sách chương