Lai lịch Diệp thiếu thâm bất khả trắc, đi theo hắn tuyệt đối có tiền đồ quang minh.
Vào lúc này bên trong thần hành thương hội, Ngô Tôn vội vàng đi tới trước một gian phòng, hắn gõ nhẹ vào cửa.
- Dạ trưởng lão, Ngô Tôn có việc cầu kiến.
- Vào đi.
Tiếng nói tiều tụy vang lên, từ bên trong cửa truyền ra.
Ngô Tôn đi vào trong phòng, một lão giả đang ngồi trước bàn làm việc, dựa bàn công tác, trên trán đầy nếp nhăn, trong đôi mắt lộ ra thần sắc lo lắng không thôi.
- Ngô lâu chủ, ngươi tới có chuyện gì?
Lão giả thả công việc trên tay xuống, hắn xoa xoa trán và nghi hoặc hỏi một câu.
Ngô Tôn lập tức lên đường:
- Dạ trưởng lão, đột nhiên hôm nay người La gia tới, nói muốn cùng buôn bán với thần hành thương hội của chúng ta.
- La gia? Chính là La gia bị Tần gia phong sát?
Lão giả nghi ngờ nói.
- Phải!
Ngô Tôn gật gật đầu.
Lão giả không có nói cái gì nữa, cẩn thận lắng nghe, hắn biết rõ Ngô Tôn đã đi tới nơi này, chuyện này cũng không phải La gia đến buôn bán đơn giản như vậy.
- Thuộc hạ vốn từ chối sinh ý của bọn họ nhưng La gia lại xuất ra thẻ khách quý cấp một của thương hội chúng ta, thuộc hạ không dám tùy tiện làm chủ cho nên mới thỉnh Dạ trưởng lão.
- Thẻ khách quý một cấp?
Đột nhiên lão giả cả kinh đứng lên, cau mày nói:
- Tại sao La gia lại có thẻ khách quý cấp một? Có phải thật hay không?
Ngô Tôn vội vàng cầm thẻ khách quý đưa tới.
- Dạ trưởng lão, ở chỗ này, thẻ khách quý không phải của La gia, mà là thiếu niên đi cùng với La gia.
Ngô Tôn biết rõ thẻ khách quý của thương hội nhìn thì giống nhau nhưng tiêu chí của nó có đặc thù, đại biểu thân phận nhất định, chỉ có cao tầng của thương hội mới có thể nhìn ra.
Da trưởng lão chẳng những là cao tầng thương hội, hắn càng là đại quản gia của thương hội cho nên hắn nhất định có thể nhìn ra.
Quả nhiên lão giả tiếp nhận lệnh bài sau đó lộ ra vẻ mặt hiểu ra.
- Là hắn?
- Dạ trưởng lão, ngươi nhận ra người nọ?
- Xem như nhận ra, đi, ta đi gặp hắn.
Dạ trưởng lão tươi cười vui vẻ.
Diệp Huyền và La Mẫn vẫn chờ trong phòng khách.
Một lát sau liền có tiếng nói lớn vang lên trong phòng:
- Diệp thiếu, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ ah.
Lão giả tươi cười đi tới, chính là Dạ trưởng lão, mà Ngô Tôn cẩn thận đi theo sau lão giả.
- Là ngươi!
Diệp Huyền nhìn thấy đối phương, hơi kinh hãi, nghi ngờ nói:
- Không phải ngươi phụ trách Phẩm Bảo Các tại thành Hắc Thạch hay sao? Làm sao tới Hạo Thiên đế quốc?
Dạ trưởng lão chính là Đông Phươn Dạ đi bên cạnh Đông Phương Tử Ti.
- Ha ha, Diệp thiếu ngươi có phần không biết, Phẩm Bảo Các thành Hắc Thạch chính là sản nghiệp của Tử Ti tiểu thư, lão phu lúc ấy cũng chỉ tọa trấn thay Tử Ti tiểu thư mà thôi.
Lão giả cười nói ha ha, hắn hai tay dâng thẻ khách quý tới:
- Đây là thẻ khách quý của Tử Ti tiểu thư đưa cho Diệp thiếu, kính xin Diệp thiếu cất kỹ.
Trong nội tâm Ngô Tôn kinh ngạc, hắn không ngờ thẻ khách quý của tiểu tử này là do Đông Phương Tử Ti tiểu thư đưa tặng, chẳng lẽ hắn có quan hệ gì với Đông Phương Tử Ti tiểu thư sao? Đông Phương Tử Ti là đệ tử thiên tài của Lam Quang học viện, tiểu tử này cũng như vậy sao?
Gần đây Diệp Huyền danh tiếng lớn trong đế đô, có vô số người hiếu kỳ thân phận của hắn, ngay cả Ngô Tôn cũng không ngoại lệ.
Nhưng nghe nói Đông Phương Tử Ti tiểu thư chưa bao giờ có liên hệ với nam nhân nào, vì sao có liên hệ với Diệp thiếu chứ?
Có chuyện ẩn ở bên trong!
Nội tâm bát quái của Ngô Tôn không ngừng thiêu đốt hừng hực.
Đông Phương Tử Ti là con gái duy nhất của hội trưởng, cũng là người thừa kế duy nhất của thương hội, với tư cách cao tầng thương hội, Ngô Tôn tự nhiên cũng quan tâm tới tình hình của tiểu thư.
Diệp Huyền thu hồi thẻ khách quý, cười nhạt nói:
- Nếu là người quen vậy thì không thể tốt hơn, ừ, ta hiện tại cần một số tài liệu, cần trong ba ngày, dùng nội tình thần hành thương hội có lẽ nhẹ nhàng lấy ra được ah, đúng rồi, dựa theo quy củ khách quý của quý thương hội, nhóm tài liệu này giảm giá 80% ah?
Diệp Huyền cũng ném tờ giấy có chi chít tài liệu tới phía trước.
Dạ trưởng lão tiếp nhận từ giấy, hắn không có nhìn, lúc này nói với Diệp Huyền:
- Diệp thiếu chắc hẳn cũng biết mệnh lệnh của Tần gia a? Tiếp sinh ý của La gia, thần hành thương hội chúng ta xem như đối địch với đan đạo cự đầu Tần gia, kể từ đó thần hành thương hội chúng ta càng khó buôn bán tại Hạo Thiên đế quốc, có khả năng sẽ đóng cửa.
Đông Phương Dạ nhàn nhạt nhìn Diệp Huyền.
Tuy hắn là quen biết cũ với Diệp Huyền, nhưng sinh ý là sinh ý, thân là trưởng lão thương hội cho nên hắn phải cân nhắc vấn đề của thương hội.
- Dạ trưởng lão, lời này của ngươi không có ý tứ ah.
Diệp Huyền cười cười lạnh lùng nói:
- Ta nhớ lần làm sinh ý lúc trước đã có thể xem như cứu quý thương hội một lần a, hiện tại ta chỉ muốn mua sắm một ít tài liệu, Dạ trưởng lão lại nói lệnh của gia tộc khác với ta, có phải quá không phúc hậu hay không?
Diệp Huyền híp mắt, hắn uống trà và nói một câu.
- Điểm này ta thừa nhận.
Dạ trưởng lão thật không có phủ nhận:
- Lúc trước các hạ giao dịch sinh ý với thần hành thương hội thật sự cứu thương hội ở mức nhất định, nhưng Diệp thiếu ngươi phải biết rằng thần hành thương hội chúng ta làm sinh ý tại Hạo Thiên đế quốc càng không được, nếu như lại đắc tội với Tần gia sẽ không sống khá giả.
Diệp Huyền cười lạnh một tiếng:
- Ngươi cảm giác các ngươi có cần thiết phải làm sinh ý tại Hạo Thiên đế quốc hay không?
- Diệp thiếu có ý gì?
- Có lẽ Dạ trưởng lão còn hiểu rõ hơn ta, cho dù không có Tần gia giáng tội, sinh ý thần hành thương hội của các ngươi đã rớt ngàn trượng, không quá mười năm sẽ phải đóng cửa.
Trên mặt Dạ trưởng lão xuất hiện một tia lo lắng, Diệp Huyền nói không sai, hắn vừa mới đọc giấy tờ của mấy năm gần đây, đại bộ phận sinh ý của Hạo Thiên đế quốc đúng là đã héo rút, cho dù không đắc tội với Tần gia, chỉ sợ cũng khó tránh kết cục đóng cửa.
Nhưng không có nghĩa bọn họ sẽ đắc tội Tần gia.
Đông Phương Dạ trầm giọng nói:
- Ánh mắt Diệp thiếu rất chuẩn, lão hủ bội phục, Diệp thiếu ngươi phải biết rằng, không đắc tội Tần gia thì thần hành thương hội chúng ta cũng giảm bớt chi tiêu của phân bộ Hạo Thiên đế quốc, mấy năm sau có khả năng đóng cửa nhưng tuyệt đối có thể kiếm được một số lợi nhuận, nếu như có thay đổi gì đó cũng có thể chuyển cơ, mà một khi đắc tội Tần gia, nếu không có những lợi nhuận kia, thậm chí còn tổn thất thảm trọng, trong đó cũng không phải số lượng nhỏ.
Vào lúc này bên trong thần hành thương hội, Ngô Tôn vội vàng đi tới trước một gian phòng, hắn gõ nhẹ vào cửa.
- Dạ trưởng lão, Ngô Tôn có việc cầu kiến.
- Vào đi.
Tiếng nói tiều tụy vang lên, từ bên trong cửa truyền ra.
Ngô Tôn đi vào trong phòng, một lão giả đang ngồi trước bàn làm việc, dựa bàn công tác, trên trán đầy nếp nhăn, trong đôi mắt lộ ra thần sắc lo lắng không thôi.
- Ngô lâu chủ, ngươi tới có chuyện gì?
Lão giả thả công việc trên tay xuống, hắn xoa xoa trán và nghi hoặc hỏi một câu.
Ngô Tôn lập tức lên đường:
- Dạ trưởng lão, đột nhiên hôm nay người La gia tới, nói muốn cùng buôn bán với thần hành thương hội của chúng ta.
- La gia? Chính là La gia bị Tần gia phong sát?
Lão giả nghi ngờ nói.
- Phải!
Ngô Tôn gật gật đầu.
Lão giả không có nói cái gì nữa, cẩn thận lắng nghe, hắn biết rõ Ngô Tôn đã đi tới nơi này, chuyện này cũng không phải La gia đến buôn bán đơn giản như vậy.
- Thuộc hạ vốn từ chối sinh ý của bọn họ nhưng La gia lại xuất ra thẻ khách quý cấp một của thương hội chúng ta, thuộc hạ không dám tùy tiện làm chủ cho nên mới thỉnh Dạ trưởng lão.
- Thẻ khách quý một cấp?
Đột nhiên lão giả cả kinh đứng lên, cau mày nói:
- Tại sao La gia lại có thẻ khách quý cấp một? Có phải thật hay không?
Ngô Tôn vội vàng cầm thẻ khách quý đưa tới.
- Dạ trưởng lão, ở chỗ này, thẻ khách quý không phải của La gia, mà là thiếu niên đi cùng với La gia.
Ngô Tôn biết rõ thẻ khách quý của thương hội nhìn thì giống nhau nhưng tiêu chí của nó có đặc thù, đại biểu thân phận nhất định, chỉ có cao tầng của thương hội mới có thể nhìn ra.
Da trưởng lão chẳng những là cao tầng thương hội, hắn càng là đại quản gia của thương hội cho nên hắn nhất định có thể nhìn ra.
Quả nhiên lão giả tiếp nhận lệnh bài sau đó lộ ra vẻ mặt hiểu ra.
- Là hắn?
- Dạ trưởng lão, ngươi nhận ra người nọ?
- Xem như nhận ra, đi, ta đi gặp hắn.
Dạ trưởng lão tươi cười vui vẻ.
Diệp Huyền và La Mẫn vẫn chờ trong phòng khách.
Một lát sau liền có tiếng nói lớn vang lên trong phòng:
- Diệp thiếu, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ ah.
Lão giả tươi cười đi tới, chính là Dạ trưởng lão, mà Ngô Tôn cẩn thận đi theo sau lão giả.
- Là ngươi!
Diệp Huyền nhìn thấy đối phương, hơi kinh hãi, nghi ngờ nói:
- Không phải ngươi phụ trách Phẩm Bảo Các tại thành Hắc Thạch hay sao? Làm sao tới Hạo Thiên đế quốc?
Dạ trưởng lão chính là Đông Phươn Dạ đi bên cạnh Đông Phương Tử Ti.
- Ha ha, Diệp thiếu ngươi có phần không biết, Phẩm Bảo Các thành Hắc Thạch chính là sản nghiệp của Tử Ti tiểu thư, lão phu lúc ấy cũng chỉ tọa trấn thay Tử Ti tiểu thư mà thôi.
Lão giả cười nói ha ha, hắn hai tay dâng thẻ khách quý tới:
- Đây là thẻ khách quý của Tử Ti tiểu thư đưa cho Diệp thiếu, kính xin Diệp thiếu cất kỹ.
Trong nội tâm Ngô Tôn kinh ngạc, hắn không ngờ thẻ khách quý của tiểu tử này là do Đông Phương Tử Ti tiểu thư đưa tặng, chẳng lẽ hắn có quan hệ gì với Đông Phương Tử Ti tiểu thư sao? Đông Phương Tử Ti là đệ tử thiên tài của Lam Quang học viện, tiểu tử này cũng như vậy sao?
Gần đây Diệp Huyền danh tiếng lớn trong đế đô, có vô số người hiếu kỳ thân phận của hắn, ngay cả Ngô Tôn cũng không ngoại lệ.
Nhưng nghe nói Đông Phương Tử Ti tiểu thư chưa bao giờ có liên hệ với nam nhân nào, vì sao có liên hệ với Diệp thiếu chứ?
Có chuyện ẩn ở bên trong!
Nội tâm bát quái của Ngô Tôn không ngừng thiêu đốt hừng hực.
Đông Phương Tử Ti là con gái duy nhất của hội trưởng, cũng là người thừa kế duy nhất của thương hội, với tư cách cao tầng thương hội, Ngô Tôn tự nhiên cũng quan tâm tới tình hình của tiểu thư.
Diệp Huyền thu hồi thẻ khách quý, cười nhạt nói:
- Nếu là người quen vậy thì không thể tốt hơn, ừ, ta hiện tại cần một số tài liệu, cần trong ba ngày, dùng nội tình thần hành thương hội có lẽ nhẹ nhàng lấy ra được ah, đúng rồi, dựa theo quy củ khách quý của quý thương hội, nhóm tài liệu này giảm giá 80% ah?
Diệp Huyền cũng ném tờ giấy có chi chít tài liệu tới phía trước.
Dạ trưởng lão tiếp nhận từ giấy, hắn không có nhìn, lúc này nói với Diệp Huyền:
- Diệp thiếu chắc hẳn cũng biết mệnh lệnh của Tần gia a? Tiếp sinh ý của La gia, thần hành thương hội chúng ta xem như đối địch với đan đạo cự đầu Tần gia, kể từ đó thần hành thương hội chúng ta càng khó buôn bán tại Hạo Thiên đế quốc, có khả năng sẽ đóng cửa.
Đông Phương Dạ nhàn nhạt nhìn Diệp Huyền.
Tuy hắn là quen biết cũ với Diệp Huyền, nhưng sinh ý là sinh ý, thân là trưởng lão thương hội cho nên hắn phải cân nhắc vấn đề của thương hội.
- Dạ trưởng lão, lời này của ngươi không có ý tứ ah.
Diệp Huyền cười cười lạnh lùng nói:
- Ta nhớ lần làm sinh ý lúc trước đã có thể xem như cứu quý thương hội một lần a, hiện tại ta chỉ muốn mua sắm một ít tài liệu, Dạ trưởng lão lại nói lệnh của gia tộc khác với ta, có phải quá không phúc hậu hay không?
Diệp Huyền híp mắt, hắn uống trà và nói một câu.
- Điểm này ta thừa nhận.
Dạ trưởng lão thật không có phủ nhận:
- Lúc trước các hạ giao dịch sinh ý với thần hành thương hội thật sự cứu thương hội ở mức nhất định, nhưng Diệp thiếu ngươi phải biết rằng thần hành thương hội chúng ta làm sinh ý tại Hạo Thiên đế quốc càng không được, nếu như lại đắc tội với Tần gia sẽ không sống khá giả.
Diệp Huyền cười lạnh một tiếng:
- Ngươi cảm giác các ngươi có cần thiết phải làm sinh ý tại Hạo Thiên đế quốc hay không?
- Diệp thiếu có ý gì?
- Có lẽ Dạ trưởng lão còn hiểu rõ hơn ta, cho dù không có Tần gia giáng tội, sinh ý thần hành thương hội của các ngươi đã rớt ngàn trượng, không quá mười năm sẽ phải đóng cửa.
Trên mặt Dạ trưởng lão xuất hiện một tia lo lắng, Diệp Huyền nói không sai, hắn vừa mới đọc giấy tờ của mấy năm gần đây, đại bộ phận sinh ý của Hạo Thiên đế quốc đúng là đã héo rút, cho dù không đắc tội với Tần gia, chỉ sợ cũng khó tránh kết cục đóng cửa.
Nhưng không có nghĩa bọn họ sẽ đắc tội Tần gia.
Đông Phương Dạ trầm giọng nói:
- Ánh mắt Diệp thiếu rất chuẩn, lão hủ bội phục, Diệp thiếu ngươi phải biết rằng, không đắc tội Tần gia thì thần hành thương hội chúng ta cũng giảm bớt chi tiêu của phân bộ Hạo Thiên đế quốc, mấy năm sau có khả năng đóng cửa nhưng tuyệt đối có thể kiếm được một số lợi nhuận, nếu như có thay đổi gì đó cũng có thể chuyển cơ, mà một khi đắc tội Tần gia, nếu không có những lợi nhuận kia, thậm chí còn tổn thất thảm trọng, trong đó cũng không phải số lượng nhỏ.
Danh sách chương