Mà Tề lão càng chủ động, không chờ Diệp Huyền hỏi thăm, hắn cũng nói từng tình huống mà hắn biết trong Mộ Dung gia cho hắn nghe.

Mộ Dung gia, biểu hiện ra đi lại tương đối gần với ngũ hoàng tử, nhưng bọn họ vẫn duy trì khoảng cách, làm sinh ý thập phần phức tạp, có tiếp xúc với các thứ khác nhau, sức ảnh hưởng trong đế đô vô cùng to lớn.

Nghe nói Mộ Dung gia có lai vãng với hồn sư tháp của đế đô, nhưng chỉ là nghe đồn, Tề lão không quá hiểu rõ.

- Tề lão, ngươi nói tất cả chuyện Mộ Dung gia ra như vậy, không sợ về sau Mộ Dung gia tìm làm phiền ngươi?

Diệp Huyền giống như cười mà không phải cười hỏi một câu.

- Diệp thiếu, sở dĩ ta nghe theo Mộ Dung gia đến nằm vùng tại La gia nhưng không có hiệu trung với Mộ Dung gia, mà là năm đó lão hủ đã từng được đại ân của Mộ Dung gia, nhân tình này không thể không trả, hiện tại lão hủ cũng sớm giao đan phương Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan cho Mộ Dung gia, có thể nói phần ân tình này đã trả hết, lão hủ và Mộ Dung gia không liên quan với nhau.

Tề lão thành khẩn nói:

- Tạo nghệ của Diệp thiếu, tại hạ thân sinh hiếm thấy, chỉ cần Diệp thiếu có thể dạy ta tri thức luyện dược học, cho dù bảo ta gia nhập La gia cũng chưa hẳn không thể, huống chi tính mạng tại hạ hiện tại còn nằm trên tay Diệp thiếu đấy.

Tề lão rất rõ ràng, muốn mạng sống thì phải hoàn toàn dựa theo Diệp Huyền nói mà làm, cho nên hắn cũng không có lề mề, huống chi Diệp Huyền thể hiện tạo nghệ luyện đan lúc trước cũng làm hắn rung động

Không nói chuyện khác, chỉ bằng việc mình tiếp xúc vói tài liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan vài ngày trước, lại dễ dàng nhìn phá cảnh giới luyện đan của mình không phải luyện dược sư lục phẩm có thể làm được.

Nếu như La gia thực nhận được Diệp thiếu trợ giúp tiến vào thị trường đan dược đế đô, Tề lão hoàn toàn cảm thấy tiền đồ La gia sáng lạn.

Trọng yếu nhất là, Diệp Huyền có danh khí không thể bảo là không lớn, hắn có quan hệ với Luyện Khí Phường Lục Ly đại sư làm vô số người suy đoán, Tề lão cũng có nghe thấy.

Đối mặt thiếu niên như vậy, nếu như đối đãi với hắn như người bình thường, như vậy đến lúc đó chết không biết chết thế nào.

Diệp Huyền lại hỏi một ít tin tức, Tề lão tri vô bất ngôn (không biết không nói), ngôn vô bất tẫn (biết gì nói nấy).

Từ trong miệng Tề lão, Diệp Huyền cũng có hiểu biết sâu hơn về thị trường đan dược đế đô.

Nhìn thấy ba người Tề lão vậy mà ngoan ngoãn thần phục Diệp thiếu, La Mẫn mừng rỡ không thôi.

Sau khi biết rõ Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là Tề lão tiết lộ ra ngoài, ngay từ đầu hắn có tâm đánh chết Tề lão cũng có.

Hắn cũng hiểu, cho dù đánh chết ba người này, đan phương La gia cũng không trở lại, thậm chí còn mang tai họa ngập trời cho La gia.

Lúc trước ở bên ngoài, La Mẫn không thể giết ba người Tề lão, muốn thả củng không xong.

Không nghĩ tới Diệp thiếu xuất mã chưa tới vài phút đã thu phục ba người.

Nếu La gia lại có thêm luyện dược sư cấp bậc La Tường và hai tên luyện dược sư tứ phẩm, trong nội tâm La Mẫn vô cùng hưng phấn.

Việc này có thể xem là nhân họa đắc phúc.

Sau khi giải quyết xong chuyện nằm vùng, Diệp Huyền một mình tìm gian phòng suy nghĩ.

Trải qua tìm hiểu thị trường đan dược đế đô, cùng với Tề lão, La Tường giảng thuật, Diệp Huyền cũng hiểu rõ thị trường đan dược đế đô.

Trong đế đô, bất kể là đan dược cấp thấp hay cấp trung hoặc cấp cao đều thập phần to lớn.

Trong đó sức cạnh tranh của dan dược cấp thấp quá lớn, bởi vậy lợi nhuận cũng không cao.

Mà đan được cấp cao hàm lượng kỹ thuật cao, không phải mỗi một nhà đều có thể có.

Bởi vậy tiến hành phân chia thị trường, trọng yếu nhất chính là đan dược cấp trung.

Đan dược cấp trung chính là đan dược tam phẩm tới ngũ phẩm, đây cũng là phân khúc thu nhập cao nhất, nhu cầu lượng lớn nhất.

Nếu như nói danh tiếng cao, đan dược ở cấp trung sẽ dễ dàng thu tiền tài nhất, bất cứ loại đan dược tinh phẩm nào ra mắt thị trường đều có thể tạo thành oanh động và nổi tiếng.

Thực lực dược phường cả La gia hiển nhiên còn không thể sản xuất đan dược cao cấp, như vậy Diệp Huyền cũng chỉ có thể bắt đầu ngay từ đầu.

Đây cũng là thị trường lợi nhuận cao nhất, cực kỳ có tính phát triển.

Chỉ cần La gia có thể đứng vững ử thị trường này, xua đuổi Khúc gia, chiếm cứ định mức của Tần gia, hơn nữa có Diệp Huyền bồi dưỡng, không qua mấy năm Hạo Thiên đế quốc đế đô nhất định sẽ xuất hiện một hào phú.

Bởi vậy ánh mắt Diệp Huyền bắt đầu nhìn vào thị trường đan dược trung cấp.

Chỉ thị trường đế đô đã có định mức cố định như thùng sắt, Diệp Huyền muốn sát nhập vào bằng cách đả kích Tần gia và Khúc gia là tuyệt độ không được, bởi vậy trừ chuyện đó ra hắn phải có thị trường đặc sắc.

Chỉ có như vậy mới có thể trong thời gian ngắn nhất giúp La gia phát triển nhanh chóng.

Nghĩ tới đây Diệp Huyền lâm vào trong suy nghĩ.

Trong đầu của hắn, các loại đan phương vô cùng nhiều, đan dược thượng cổ, đan dược kỳ lạ nhiều vô số kể.

Nhưng muốn tìm được thứ phù hợp với đế đô Hạo Thiên đế quốc cần phải hao phí một phen công phu.

Đầu tiên là đan dược tấn cấp, rất đơn giản, Tần gia có vài loại bán rất nóng bỏng, hắn đẩy ra vài loại đan dược là có thể áp chế nó.

Giống như đan dược ban đầu ở thành Lam Nguyệt, trực tiếp đánh đan dược cự đầu Vương gia của thành Lam Nguyệt vào tình trạng vạn kiếp bất phục.

Đây chỉ là vì đả kích Tần gia.

Trừ chuyện đó ra hắn còn muốn Khúc gia đóng cửa.

Thị trường đan dược của Khúc gia cũng giống như La gia, tất cả đều sinh tồn trong khe hẹp, lợi nhuận lớn nhất của bọn họ, trừ một loại đan dược tấn cấp hơi đặc sắc ra, còn có một loại đan dược chữa thương trong phạm vi nhỏ cũng thập phần không tồi.

Hai chủng đan dược này chính mục tiêu đả kích trọng điểm của Diệp Huyền.

Sau khi đẩy ra vài loại dan dược này, cũng không thể khiến cho thị trường toàn diện oanh động, tạo thành thanh thế còn chưa đủ đại.

Diệp Huyền không có nhiều thời gian như vậy, hắn không thể cứ ở lại Hạo Thiên đế quốc đế đô, cho nên hắn cần La gia quật khởi trong thời gian ngắn.

Cho nên trừ chuyện này ra, hắn còn phải đẩy ra một loại đan dược làm cho cả đế đô điên cuồng trong thời gian ngắn, có thể trợ giúp La gia tiến vào cao tầng đan dược.

Mà loại đan dược này vẫn không thể ảnh hưởng tới ba đan dược cự đầu khác.

Dù sao La gia còn nhỏ yếu, toàn diện chống lại Tần gia đã là hành vi rất hung hăng càn quấy, nếu như cũng đắc tội cả đan dược cự đầu khác, như vậy La gia cũng không có khả năng lưu lại đế đô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện