- Muốn chết!

Cuồng Phong lạnh lùng cười cười, hóa trảo thành chưởng quét qua.

Tiếng nổ vang lên, chưởng phong lăng lệ đánh lên người ba người Sở Vân Phi, huyền lực kh ủng bố quét qua tất cả, ba người Sở Vân Phi cùng rên rỉ và rút lui.

Chênh lệch giữa Võ Tông ngũ giai và Vũ Tôn lục giai thật sự quá lớn, cho dù ba người liên thủ cũng không thể ngăn một chưởng của Cuồng Phong.

- Tới đi.

Một chưởng đánh lui ba người Đông Phương Ngôn Ngữ, Cuồng Phong lạnh lùng cười cười, bàn tay của hắn đánh thẳng về phía Diệp Huyền, chưởng phong lăng lệ ác liệt như ngọn núi cao bao phủ Diệp Huyền vào trong.

Nhưng Cuồng Phong còn chưa đánh xuống, bóng đen xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, đây là cây dùi màu đen, phía trên có hào quang sáng ngời luân chuyển, nó ngăn cản Cuồng Phong tấn công thay Diệp Huyền.

- Ân?

Cuồng Phong cau mày lạnh lùng nhíu một cái, hắn nhìn thấy Chúc Thiên Lam hội trưởng thúc dục vũ hồn, ánh mắt lạnh lùng thúc dục cái dùi, đó là huyền bảo thành danh của hắn.

- Dường như ngươi không phải cường giả tới từ vương quốc của tiểu tử kia, như thế nào, chẳng lẽ ngươi cũng muốn ngăn cản ta?

Cuồng Phong lạnh lùng nói ra.

Thần sắc Chúc Thiên Lam lạnh lùng nói:

- Đúng vậy, ta không phải luyện hồn sư Lưu Vân quốc nhưng ta là luyện hồn sư của liên minh mười ba nước, Diệp Huyền là đệ tử liên minh mười ba nước cho nên ta có nghĩa vụ ra tay.

- Ha ha, có nghĩa vụ ra tay? Cách nói buồn cười.

Cuồng Phong khinh thường cười cười, ánh mắt lạnh như băng nói:

- Hôm nay ta chỉ muốn đồ vật của tiểu tử này, đừng dẫn tai nạn lên các ngươi, ngoan ngoãn thối lui, ta có thể cân nhắc không so đo với các ngươi, nếu như còn dám ngăn ta, ta sẽ giết các ngươi.

- Thật không?

Trong mắt Chúc Thiên Lam bắ n ra hàn quang lạnh buốt, hắn nói:

- Chúc Thiên Lam ta thân là một phần tử của liên minh mười ba nước, ta có nghĩa vụ bảo hộ an nguy liên minh mười ba nước, Huyền Cơ Tông ngươi mạnh hơn nữa nhưng muốn giết dệ tử liên minh mười ba nước chúng ta, Chúc Thiên Lam ta tuyệt đối không khoanh tay đứng nhìn, mặc dù liên minh mười ba nước chúng ta yếu nhưng cũng không phải bất cứ kẻ nào có thể đi lên cắn một cái.

Chúc Thiên Lam cũng nhìn rất rõ ràng, Cuồng Phong nói chỉ tìm một mình Diệp Huyền chẳng qua là trò cười mà thôi, Huyền Cơ Tông sớm bảođaám người Loan Hồng ẩn nấp vào liên minh mười ba nước, tuyệt đối là vừa ý tài nguyên của liên minh mười ba nước, nếu hôm nay hắn không ra tay, sớm muộn có một ngày cường giả Huyền Cơ Tông sẽ giết lên đầu Thiên Kim quốc.

- Đúng vậy, mặc dù liên minh mười ba nước chúng ta yếu nhưng không phải con chó điên nào cũng có thể lao tới cắn một cái.

Hạ Thất Tịch bước ra khỏi đám người, nàng lạnh lùng lên tiếng.

Hạ Thất Tịch thân là đệ nhất thiên tài Thiên Kim quốc cho nên không ít người ủng hộ, thấy nàng đều đứng ra, không ít đệ tử trẻ tuổi liên minh mười ba nước tâm huyết dâng trào bước ra

Mà tất cả cường giả vương quốc cũng cảm thấy tâm huyết bành trướng.

- Liên minh mười ba nước, liên minh là như thế nào, tự nhiên là nhất thể, tuyệt đối không cho phép có người khi nhục.

- Huyền Cơ Tông các ngươi mạnh nhưng chúng ta có nhiều người như thế, các ngươi dám động tay, chúng ta sẽ liều tất cả, ta cũng không tin mấy người các ngươi có thể giết sạch chúng ta.

Rất nhiều cường giả vương quốc liên tục gầm lên, thần sắc oán giận.

Trong bọn họ không có ai là ngu ngốc, tự nhiên biết rõ mục đích của Huyền Cơ Tông tuyệt đối không phải Diệp Huyền, mà là toàn bộ liên minh bọn họ, nếu như hôm nay bọn họ lùi bước, như vậy kế tiếp chính là bọn họ.

- Ngươi muốn chiến, ta liền chiến!

Liên minh mười ba nước trên dưới một lòng, chiến ý đậm đặc phóng lên trời và hội tụ thành khí tức đáng sợ trên không trung giống như thực chất, kinh thiên động địa.

Diệp Huyền hơi sững sờ, hắn thật không ngờ bởi vì chính mình mà nhiều cường giả trong liên minh mười ba nước đứng ra như thế.

Cuồng Phong biến sắc, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chung quanh, nói:

- Các ngươi muốn làm cái gì, ta khuyên các ngươi nên suy nghĩ kỹ càng, hôm nay ta chỉ muốn một mình Diệp Huyền mà thôi, các ngươi vì một đệ tử không phải vương quốc mình vây công trưởng lão Huyền Cơ Tông, chẳng lẻ không sợ Huyền Cơ Tông chúng ta diệt liên minh mười ba nước các ngươi?

Cuồng Phong lạnh lùng nhìn chung quanh, hắn không tin vì một Diệp Huyền mà tất cả võ giả liên minh mười ba nước dám đắc tội chính mình, đắc tội Huyền Cơ Tông.

- Ha ha ha.

Nghe nói như thế, Tề Hiền đang chán chường lập tức cười lớn, tiếng cười bá đạo không kiêng nể gì cả, ánh mắt của hắn ngưng tụ hàn quang, sát khí um tùm, nói:

- Diệt liên minh mười ba nước chúng ta? Có gan ngươi đến đây, liên minh mười ba nước chúng ta không có bọn hèn nhát, đừng nói ngươi một là trưởng lão, cho dù tông chủ Huyền Cơ Tông các ngươi tự mình đến, chúng ta cũng không sợ hắn uy hiếp.

- Đúng vậy, chẳng lẽ võ giả liên minh mười ba nước chúng ta lại sợ ngươi sao?

- Ha ha, uy phong thật lớn, người không biết còn tưởng rằng cả đại lục này là thiên hạ của Huyền Cơ Tông đấy.

- Dám can đảm ra tay với liên minh mười ba nước chúng ta, chúng ta liều mạng tử chiến cũng muốn cho biến Huyền Cơ Tông trở thành trò cười của thiên hạ.

- Đúng thế, thực lực võ giả liên minh mười ba nước chúng ta hèn mọn, không thể đến được Huyền Vực, chỉ cần chúng ta đi tới Mộng Cảnh bình nguyên là đủ rồi, chắc hẳn trong Mộng Cảnh bình nguyên có các thế lực đỉnh cấp khác sẽ hứng thú với hành vi của Huyền Cơ Tông các ngươi đấy.

Rất nhiều cường gỉa liên minh mười ba nước hào khí cười to, ánh mắt sâm lãnh, òoàn toàn không sợ.

Võ giả nghịch thiên cải mệnh, chém giết đẫm máu, nhảy múa trên đầu đao lưỡi kiếm, sợ chết nhưng không sợ chết, thử hỏi võ giả nào không có hào khí, võ giả không tâm huyết, hiện tại người khác đã giết tới tận cửa nhà mình, chẳng lẽ mình còn sợ chết làm rùa đen rút đầu hay sao?

Mỗi người đều biết rõ ràng, hiện tại bọn họ xuất đầu không phải vì Diệp Huyền, mà là vì chính mình.

Sắc mặt Cuồng Phong âm trầm, hắn bị quyết tâm của tất cả võ giả liên minh mười ba nước chấn trụ, cho dù hắn nghĩ thế nào cũng không ngờ liên minh mười ba nước vì một đệ tử mà đối kháng với Huyền Cơ Tông.

Thực lực của hắn đúng là vượt qua bất cứ võ giả nào ở nơi này nhưng nơi đây vẫn có một tên Võ Tôn lục giai đó, ngoài ra còn có hai mươi tên Võ Tông ngũ giai, về phần Thiên Vũ Sư càng nhiều vô số kể, huống chi trong đó có một nửa là luyện hồn sư.

Một khi chiến đấu, cho dù là hắn bị nhiều cường giả vây công như vậy cũng không còn sống ra ngoài.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện