Diệp Huyền lập tức đã biết rõ hai người bọn họ lâm vào trong ảo cảnh, hắn muốn giúp hai người tỉnh lại nhưng mặc cho Diệp Huyền cố gắng thế nào hai người vẫn mê ly và ôm thật chặt Diệp Huyền, bờ môi hồng nhuận phơn phớt hé to.
Thân thể Diệp Huyền đang vô lực, bị hai người ôm như thế càng không có khí lực, áo bào của hắn bị cởi ra, bộ ngực no đủ dán vào lồ ng ngực Diệp Huyền, lúc này bụng dưới Diệp Huyền nóng lên.
Ba người nhanh chóng dây dưa với nhau, động tác của bọn họ mập mờ và khí tức Diệp Huyền đang tăng lên nhanh chóng.
- Không được, không thể như vậy được.
Tuy Diệp Huyền không phải chính nhân quân tử nhưng chuyện giậu đổ bìm leo như vậy không phải tính cách của hắn, trong đôi mắt của hắn bắ n ra hào quang lăng lệ ác liệt, tánh mạng vũ hồn vận chuyển thật nhanh.
Vũ hồn chi lực lưu chuyển làm toàn thân mát lạnh, Diệp Huyền tỉnh táo lại và khôi phục một ít khí lực.
Chết!
Diệp Huyền đập mạnh một cái, ba đại vũ hồn chi lực bị thúc dục đến mức tận cùng, hắn đánh một chưởng lên đầu lâu của hồn thú ngũ giai.
Oanh, thời điểm ba đại vũ hồn của Diệp Huyền công kích, lúc này đầu lâu hồn thú ngũ giai đang thi triển ảo thuật bị đánh tan vỡ, một hạt châu lớn như nắm tay rơi vào trong tay Diệp Huyền.
Ưm một tiếng, Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch tỉnh táo lại, sau đó nhìn thấy tình cảnh nơi này, cũng nhớ lại vừa rồi xảy ra chuyện gì, sắc mặt hai người đỏ rực tận mang tai, vẻ mặt gượng ngùng không chịu nổi, vội vàng sửa sang quần áo mất trật tự của mình.
Nghĩ đến mình vừa mới làm những động tác kia, hơn nữa ba người cùng dây dưa với nhau, lại nhìn bản thân mình, hai người hận không thể tìm kẽ đất chui xuống dưới.
- Ta tu luyện trước, nơi này có một ít hồn châu tứ giai, các ngươi cũng tu luyện đi.
Diệp Huyền sờ sờ cái mũi, trong lòng cũng hết sức khó xử, vội vàng cầm hồn châu đi tu luyện, trước khi tu luyện cũng cho Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch không ít hồn châu tứ giai.
Ba người thu liễm tâm tình, giả vờ như không xảy ra chuyện gì và đi tu luyện.
Một ngày sau đó.
Trong thân thể Diệp Huyền bộc phát hồn lực cực kỳ cường đại, hắn mở mắt ra, đôi mắt thâm thúy b ắn ra hào quang giống như mặt trăng và ngôi sao.
Có hồn châu ngũ giai, hồn lực Diệp Huyền cũng từ tứ phẩm viên mãn bước vào ngũ phẩm.
Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch không ngừng tu luyện, sau khi hấp thu vài viên hồn châu tứ giai, hồn lực hai người cũng bước vào tứ phẩm.
Nếu tốc độ tu luyện như thế để người bên ngoài biết được tất nhiên sẽ làm không ít người kinh ngạc không nói thành lời.
Dưới tình huống bình thường, tu luyện nhưđaám người Diệp Huyền, tốc độ đột phá nhanh như thế sẽ làm hồn lực bất ổn và không vững chắc, Diệp Huyền lúc trước đạt được mấy viên Huyền Minh thạch cũng mang ra vững chắc hồn lực, phối hợp đặc hiệu của Huyền Minh thạch, thời điểm mấy người đột phá cũng không xảy ra chuyện gì, ngược lại còn vững chắc hồn lực hơn trước kia.
Sau khi hồn lực đột phá đến ngũ phẩm, Diệp Huyền không định tu luyện nữa, thực lực của hắn bây giờ thừa nhận hồn lực ngũ phẩm đã là cực hạn, nếu như tu luyện nữa sẽ lưu lại di chứng khó lường.
Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch cũng giống như thế.
Ân? Thời điểm đám người Diệp Huyền đang chuẩn bị lên đường, đột nhiên trong nội tâm Diệp Huyền sinh ra cảm giác nguy cơ vô cùng to lớn.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, thần linh đồng thị thi triển đến mức tận cùng, lúc này nhìn thấy ở trên chân trời xa xôi có một đạo hào quang màu vàng, nó đang lướt đi với tốc độ cực nhanh, làm cho Diệp Huyền vô cùng hoảng sợ.
Thời điểm này hào quang màu vàng không che dấu khí tức của mình chút nào, khí tức cuồng ngạo và bá đạo điên cuồng càn quét các nơi.
- Là nó!
Diệp Huyền lập tức cảm nhận được hào quang màu vàng kia tỏa ra khí tức hồn niệm giống như đúc hồn niệm trong đầu giáp long, phi ưng, Diệp Huyền lập tức kịp phản ứng, hào quang màu vàng đang bay tới chính là Kim Lân yêu vương.
Trong nội tâm Diệp Huyền âm trầm.
Hắn thật không ngờ yêu vương gọi là Kim Lân kia lại đuổi theo tới nơi này, mục tiêu tuyệt đối là chính mình.
Bất chấp do dự,hắn bảo Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch các nàng không nên đi theo chính mình, Diệp Huyền không nói hai lời lập tức chạy như điên về phương xa.
Nhìn bóng lưng Diệp Huyền đi xa, vẻ mặt Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch mờ mịt, căn bản không biết phát sinh cái gì, trong nội tâm nghi hoặc, chẳng lẽ các nàng lúc trước bị ảo thuật khống chế làm cho Diệp Huyền không vui?
Nhưng mà tốc độ của Diệp Huyền quá nhanh, sau khi các nàng khôi phục tinh thần, thời điểm muốn hỏi nhưng Diệp Huyền đã biến mất trong tầm mắt.
Trốn trốn trốn!
Trên bình nguyên màu đen, Diệp Huyền chạy đi như điên, khí tức kia càng ngày càng gần, nội tâm Diệp Huyền càng ngày càng nặng.
Có thể lăng không phi hành, đây tuyệt đối là thất giai yêu vương mới có thể làm được, nội tâm Diệp Huyền biết rõ một đầu thất giai yêu vương đáng sợ bao nhiêu, tuy thực lực của hắn có tăng lên không nhỏ nhưng đối mặt một đầu yêu vương, hắn hiện tại không đủ nhìn.
Trong quá trình bay nhanh, Diệp Huyền vội vàng lấy ra một đóa Thất Thải Hoa Liên và nuốt vào.
Diệp Huyền vốn chuẩn bị cầm Thất Thải Hoa Liên luyện chế thành đan dược mới phục dụng, hiện tại sống chết trước mắt cho nên hắn không có nhiều thời gian suy nghĩ như thế.
Chỉ có tận khả năng tăng thực lực của mình lên mới có thể có thêm một phần hi vọng sống sót khi bị yêu vương đuổi giết.
Khí tức sau lưng càng ngày càng gần, đột nhiên phía xuất hiện một sơn động, trong nội tâm Diệp Huyền vui mừng, vội vàng chui vào sâu trong sơn động, hắn không ngừng xâm nhập, cuối cùng hắn dừng lại ở nơi sâu nhất và nín thở tập trung tâm thần, thu liễm khí tức.
Qua một lúc khí tức kh ủng bố kia dừng lại trên đỉnh đầu của hắn.
- Các hạ, bản đại vương đã cảm giác được khí tức của ngươi, đường đường yêu vương lại dám cướp đoạt thuộc hạ của bản vương, không cần trốn nữa sao?
Một tiếng nói to mang theo trào phúng và khinh thường vang lên.
Đường đường yêu vương?
Diệp Huyền lập tức hiểu ra, Kim Lân xem mình thành yêu vương.
Tuy hắn không phải yêu vương, đối phương mới là yêu vương thật, Lý Quỳ gặp Lý Quỷ, Diệp Huyền nào dám lên tiếng, hắn cẩn thận nấp trong lòng đất và thu liễm khí tức tới tận cùng.
Lúc này trong thân thể của hắn sinh ra khí tức cuồn cuộn.
Công hiêu của Thất Thải Hoa Liên thật sự quá lớn, Diệp Huyền phục dụng sau đó lực lượng cuồng bạo làm cho thân thể của hắn sắp nổ tung.
Thân thể Diệp Huyền đang vô lực, bị hai người ôm như thế càng không có khí lực, áo bào của hắn bị cởi ra, bộ ngực no đủ dán vào lồ ng ngực Diệp Huyền, lúc này bụng dưới Diệp Huyền nóng lên.
Ba người nhanh chóng dây dưa với nhau, động tác của bọn họ mập mờ và khí tức Diệp Huyền đang tăng lên nhanh chóng.
- Không được, không thể như vậy được.
Tuy Diệp Huyền không phải chính nhân quân tử nhưng chuyện giậu đổ bìm leo như vậy không phải tính cách của hắn, trong đôi mắt của hắn bắ n ra hào quang lăng lệ ác liệt, tánh mạng vũ hồn vận chuyển thật nhanh.
Vũ hồn chi lực lưu chuyển làm toàn thân mát lạnh, Diệp Huyền tỉnh táo lại và khôi phục một ít khí lực.
Chết!
Diệp Huyền đập mạnh một cái, ba đại vũ hồn chi lực bị thúc dục đến mức tận cùng, hắn đánh một chưởng lên đầu lâu của hồn thú ngũ giai.
Oanh, thời điểm ba đại vũ hồn của Diệp Huyền công kích, lúc này đầu lâu hồn thú ngũ giai đang thi triển ảo thuật bị đánh tan vỡ, một hạt châu lớn như nắm tay rơi vào trong tay Diệp Huyền.
Ưm một tiếng, Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch tỉnh táo lại, sau đó nhìn thấy tình cảnh nơi này, cũng nhớ lại vừa rồi xảy ra chuyện gì, sắc mặt hai người đỏ rực tận mang tai, vẻ mặt gượng ngùng không chịu nổi, vội vàng sửa sang quần áo mất trật tự của mình.
Nghĩ đến mình vừa mới làm những động tác kia, hơn nữa ba người cùng dây dưa với nhau, lại nhìn bản thân mình, hai người hận không thể tìm kẽ đất chui xuống dưới.
- Ta tu luyện trước, nơi này có một ít hồn châu tứ giai, các ngươi cũng tu luyện đi.
Diệp Huyền sờ sờ cái mũi, trong lòng cũng hết sức khó xử, vội vàng cầm hồn châu đi tu luyện, trước khi tu luyện cũng cho Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch không ít hồn châu tứ giai.
Ba người thu liễm tâm tình, giả vờ như không xảy ra chuyện gì và đi tu luyện.
Một ngày sau đó.
Trong thân thể Diệp Huyền bộc phát hồn lực cực kỳ cường đại, hắn mở mắt ra, đôi mắt thâm thúy b ắn ra hào quang giống như mặt trăng và ngôi sao.
Có hồn châu ngũ giai, hồn lực Diệp Huyền cũng từ tứ phẩm viên mãn bước vào ngũ phẩm.
Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch không ngừng tu luyện, sau khi hấp thu vài viên hồn châu tứ giai, hồn lực hai người cũng bước vào tứ phẩm.
Nếu tốc độ tu luyện như thế để người bên ngoài biết được tất nhiên sẽ làm không ít người kinh ngạc không nói thành lời.
Dưới tình huống bình thường, tu luyện nhưđaám người Diệp Huyền, tốc độ đột phá nhanh như thế sẽ làm hồn lực bất ổn và không vững chắc, Diệp Huyền lúc trước đạt được mấy viên Huyền Minh thạch cũng mang ra vững chắc hồn lực, phối hợp đặc hiệu của Huyền Minh thạch, thời điểm mấy người đột phá cũng không xảy ra chuyện gì, ngược lại còn vững chắc hồn lực hơn trước kia.
Sau khi hồn lực đột phá đến ngũ phẩm, Diệp Huyền không định tu luyện nữa, thực lực của hắn bây giờ thừa nhận hồn lực ngũ phẩm đã là cực hạn, nếu như tu luyện nữa sẽ lưu lại di chứng khó lường.
Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch cũng giống như thế.
Ân? Thời điểm đám người Diệp Huyền đang chuẩn bị lên đường, đột nhiên trong nội tâm Diệp Huyền sinh ra cảm giác nguy cơ vô cùng to lớn.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, thần linh đồng thị thi triển đến mức tận cùng, lúc này nhìn thấy ở trên chân trời xa xôi có một đạo hào quang màu vàng, nó đang lướt đi với tốc độ cực nhanh, làm cho Diệp Huyền vô cùng hoảng sợ.
Thời điểm này hào quang màu vàng không che dấu khí tức của mình chút nào, khí tức cuồng ngạo và bá đạo điên cuồng càn quét các nơi.
- Là nó!
Diệp Huyền lập tức cảm nhận được hào quang màu vàng kia tỏa ra khí tức hồn niệm giống như đúc hồn niệm trong đầu giáp long, phi ưng, Diệp Huyền lập tức kịp phản ứng, hào quang màu vàng đang bay tới chính là Kim Lân yêu vương.
Trong nội tâm Diệp Huyền âm trầm.
Hắn thật không ngờ yêu vương gọi là Kim Lân kia lại đuổi theo tới nơi này, mục tiêu tuyệt đối là chính mình.
Bất chấp do dự,hắn bảo Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch các nàng không nên đi theo chính mình, Diệp Huyền không nói hai lời lập tức chạy như điên về phương xa.
Nhìn bóng lưng Diệp Huyền đi xa, vẻ mặt Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch mờ mịt, căn bản không biết phát sinh cái gì, trong nội tâm nghi hoặc, chẳng lẽ các nàng lúc trước bị ảo thuật khống chế làm cho Diệp Huyền không vui?
Nhưng mà tốc độ của Diệp Huyền quá nhanh, sau khi các nàng khôi phục tinh thần, thời điểm muốn hỏi nhưng Diệp Huyền đã biến mất trong tầm mắt.
Trốn trốn trốn!
Trên bình nguyên màu đen, Diệp Huyền chạy đi như điên, khí tức kia càng ngày càng gần, nội tâm Diệp Huyền càng ngày càng nặng.
Có thể lăng không phi hành, đây tuyệt đối là thất giai yêu vương mới có thể làm được, nội tâm Diệp Huyền biết rõ một đầu thất giai yêu vương đáng sợ bao nhiêu, tuy thực lực của hắn có tăng lên không nhỏ nhưng đối mặt một đầu yêu vương, hắn hiện tại không đủ nhìn.
Trong quá trình bay nhanh, Diệp Huyền vội vàng lấy ra một đóa Thất Thải Hoa Liên và nuốt vào.
Diệp Huyền vốn chuẩn bị cầm Thất Thải Hoa Liên luyện chế thành đan dược mới phục dụng, hiện tại sống chết trước mắt cho nên hắn không có nhiều thời gian suy nghĩ như thế.
Chỉ có tận khả năng tăng thực lực của mình lên mới có thể có thêm một phần hi vọng sống sót khi bị yêu vương đuổi giết.
Khí tức sau lưng càng ngày càng gần, đột nhiên phía xuất hiện một sơn động, trong nội tâm Diệp Huyền vui mừng, vội vàng chui vào sâu trong sơn động, hắn không ngừng xâm nhập, cuối cùng hắn dừng lại ở nơi sâu nhất và nín thở tập trung tâm thần, thu liễm khí tức.
Qua một lúc khí tức kh ủng bố kia dừng lại trên đỉnh đầu của hắn.
- Các hạ, bản đại vương đã cảm giác được khí tức của ngươi, đường đường yêu vương lại dám cướp đoạt thuộc hạ của bản vương, không cần trốn nữa sao?
Một tiếng nói to mang theo trào phúng và khinh thường vang lên.
Đường đường yêu vương?
Diệp Huyền lập tức hiểu ra, Kim Lân xem mình thành yêu vương.
Tuy hắn không phải yêu vương, đối phương mới là yêu vương thật, Lý Quỳ gặp Lý Quỷ, Diệp Huyền nào dám lên tiếng, hắn cẩn thận nấp trong lòng đất và thu liễm khí tức tới tận cùng.
Lúc này trong thân thể của hắn sinh ra khí tức cuồn cuộn.
Công hiêu của Thất Thải Hoa Liên thật sự quá lớn, Diệp Huyền phục dụng sau đó lực lượng cuồng bạo làm cho thân thể của hắn sắp nổ tung.
Danh sách chương