Nói tới đây, Triệu Duy cười khổ một cái:
- Phương pháp đầu tiên tuy rằng đơn giản, nhưng lại tốn thời gian khá lâu, còn phương pháp thứ hai thì độ khó cũng cực cao. Võ hồn của ta chính là một con lôi quang điêu, muốn tìm được huyền thú phù hợp vô cùng khó, trước đây không lâu, tại hạ trong lúc ra ngoài lịch luyện đã gặp được một con huyền thú thiểm điện điêu, chỉ là nó ở trong một động quật toàn phong lôi chi địa, vô cùng nguy hiểm.
Triệu Duy này nói tới đây thì nhìn Diệp Huyền một cái.
Diệp Huyền cũng hiểu được đại khái ý tứ của Triệu Duy này.
- Diệp Huyền huynh đệ, bên trong phong lôi chi địa này, khắp nơi đều là phong nhận và lôi quang vần vũ, võ sư bình thường căn bản rất khó tiến vào, nhưng ta xem hộ thể thần thông của Diệp Huyền, có lẽ sẽ có đi vào được, cho nên mới tới đây xin Diệp Huyền huynh đệ giúp đỡ.
Nói tới đây, Triệu Duy nhìn Diệp Huyền đầy vẻ mong chờ.
Diệp Huyền nhìn Triệu Duy, nhíu mày:
- Triệu huynh, ngươi thân là vương tử, lấy thân phận của ngươi, muốn tìm mấy vị cao thủ cũng không khó, không nói tới địa võ sư, dù cho là thiên võ sư cũng có thể tìm được một bó lớn, cần gì phải tìm một võ sư nho nhỏ như ta làm gì? Huống hồ gì, bản thân huyền thú bình thường đều ở trong yếu địa, nơi ở của bọn chúng nhất định có rất nhiều yêu thú tồn tại, bằng vào ta và ngươi, sợ là khó mà làm được.
Triệu Duy cười đầy bất đắc dĩ:
- Diệp Huyền huynh đệ, vậy là ngươi không biết rồi, phụ vương ta vì bồi dưỡng chúng ta, đều thiết lập yêu cầu đối với vương tử chúng ta, khi ở trong học viện, không thể lợi dụng thân phận vương tử để chiêu nạp cao thủ, càng không thể điều động cường giả trong nội cung, cho nên ta tuy là vương tử, nhưng ngoại trừ tìm những học viên khác thì căn bản không còn cách nào khác.
- Về phần những yêu thú kia, Diệp Huyền huynh đệ không cần lo lắng, nơi ta lịch lãm chính là trong cấm địa của vương thất, yêu thú bên trong rất ít, nhưng huyền thú thì lại rất nhiều, hoàn toàn không cần lo lắng sẽ bị nhiều yêu thú vây khốn.
Triệu Duy mỉm cười đầy tự tin.
- Huyền thú rất nhiều? Yêu thú lại ít?
Diệp Huyền lập tức bừng tỉnh đại ngộ, hắn rốt cuộc cũng biết rõ, nơi mà Triệu Duy nói chắc là nơi vương thất chuyên môn dùng để nuôi nhốt huyền thú.
Ở Thiên Huyền đại lục này, một vài thế lực lớn vì để cho đệ tử môn hạ dễ dàng tìm được võ hồn hoặc đề thăng võ hồn hơn, đều nuôi nhốt một ít huyền thú, chuyên môn để cho đệ tử của mình tiến hành săn bắt, cái gọi là cấm địa vương thất chắc cũng là nơi như vậy.
Triệu Duy mỉm cười:
- Diệp Huyền huynh đệ, ta xem ngươi cũng đã đột phá huyền võ cảnh rồi, ta mời ngươi giúp đỡ đương nhiên sẽ không để ngươi làm không công, chỉ cần ngươi giúp ta cùng nhau tiến vào nơi đó thì mặc kệ cuối cùng tại hạ có thể bắt được huyền thú hay không, đều sẽ trả đủ thù lao cho Diệp Huyền huynh đệ, nếu như Diệp Huyền gặp được huyền thú thích hợp với võ hồn của mình ở trong đó thì tại hạ cũng có thể làm chủ, để Diệp Huyền huynh đệ bắt nó.
Lời vừa dứt thì Triệu Duy liền lấy ra một cái hộp gỗ từ trong trữ vật giới chỉ, mở ra xem xét thì bên trong cư nhiên là từng viên huyền thạch.
- Nơi này là năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm, sau khi chuyện này thành công thì tại hạ sẽ đưa thêm năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm tới nữa, đương nhiên…
Triệu Duy cười tiêu sái:
- Nếu như Diệp Huyền huynh cố kỵ điều gì, hoặc là có chuyện gì khác quan trọng, không muốn giúp tại hạ thì cũng không sao, năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm này xem như tại hạ kết giao bằng hữu cùng Diệp Huyền huynh đệ, kính xin Diệp Huyền huynh đệ chớ có chối từ.
Triệu Duy nói xong liền đẩy năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm tới trước mặt Diệp Huyền, trên mặt mang theo nụ cười thành khẩn.
Như thế khiến cho Diệp Huyền có chút động dung, nói thật, huyền thạch hạ phẩm đối với kiếp trước của Diệp Huyền mà nói thì không là gì cả, nhưng ở kiếp này thì cũng coi như là trân bảo hiếm có.
Giá trị của một viên huyền thạch hạ phẩm nói cao không cao, nói thấp không thấp, dựa theo giá thị trường thì giá trị gần một vạn huyền tệ, năm mươi viên chính là năm mươi vạn huyền tệ.
Nhưng quan trọng nhất chính là ở trong Lưu Vân Quốc này, huyền mạch rất ít ỏi, cho nên số lượng huyền thạch cũng không cao, huyền thạch bình thường căn bản đều bị những thế lực lớn lũng đoạn, căn bản chính là có tiền cũng không thể nào mua được.
Cố tình huyền thạch vô cùng quan trọng đối với võ giả, luyện dược sư và cả luyện hồn sư, cho nên Triệu Duy đột nhiên dâng lên năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm, thật sự là trân quý hơn rất nhiều so với tặng năm mươi vạn huyền tệ.
Đối mặt với năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm này, Diệp Huyền cũng có chút động tâm.
- Không biết Triệu huynh tính toán khi nào thì xuất phát?
- Đại khái là một tháng nữa, thời gian còn lại, chúng ta có thể chuẩn bị kỹ càng hơn. Đương nhiên, ngày đó, ngoại trừ ta và ngươi ra thì ta còn mang theo vào người nữa đi vào, bất quá ngươi cứ yên tâm đi, đều là học viên của học viện chúng ta, hơn nữa ta hy vọng mặc kệ Diệp Huyền huynh đệ có đồng ý hay không, đều nên giữ kín việc này.
Thần sắc của Triệu Duy rất nghiêm túc.
Bởi vì có câu nói vô tình nhất chính là nhà đế vương, nếu như tin tức gã muốn đề thăng võ hồn bị mấy vị vương tử khác biết rõ thì nói không chừng sẽ động tay động chân một phen, nếu vậy thì nguy to.
Mà gã cũng đã suy tính rất kỹ rồi mới tới đây mời Diệp Huyền.
Đầu tiên là Diệp Huyền có thể công khai đối kháng với Thái Tử Minh trên đài khiêu chiến, như vậy thì không thể nào là thủ hạ của đại ca được.
Tiếp theo gã liền hỏi thăm một chút, liền biết mấy người Diệp Huyền tới từ Lam Nguyệt thành xa xôi, hoàn toàn không có quan hệ gì với vương thành.
Quan trọng nhất chính là thái độ của Vân Ngạo Tuyết lão sư đối với mấy người Diệp Huyền, bối cảnh của Vân Ngạo Tuyết lão sư tuy rằng Triệu Duy không biết rõ lắm, nhưng không thể có quan hệ gì với những vương tử khác, người mà nàng xem trọng chắc chắn cũng không thể là người của những vương tử khác được.
Hơn nữa hành động của Diệp Huyền mấy ngày nay cũng khiến cho gã cảm giác được Diệp Huyền thật sự là một người ngay thẳng.
Cho nên sau khi gã suy nghĩ nhiều lần, rốt cuộc mới quyết định tới tìm Diệp Huyền.
Thấy Diệp Huyền trầm ngâm không nói gì, Triệu Duy cũng không thúc giục.
- Như vậy đi, Diệp Huyền huynh đệ, nếu như ngươi tạm thời không thể quyết định được thì ta sẽ cho ngươi thời gian để suy nghĩ, chỉ cần ngươi đồng ý đi cùng, thì trong vòng một tháng, bất cứ lúc nào cũng có thể nói với ta một tiếng, thế nào?
- Phương pháp đầu tiên tuy rằng đơn giản, nhưng lại tốn thời gian khá lâu, còn phương pháp thứ hai thì độ khó cũng cực cao. Võ hồn của ta chính là một con lôi quang điêu, muốn tìm được huyền thú phù hợp vô cùng khó, trước đây không lâu, tại hạ trong lúc ra ngoài lịch luyện đã gặp được một con huyền thú thiểm điện điêu, chỉ là nó ở trong một động quật toàn phong lôi chi địa, vô cùng nguy hiểm.
Triệu Duy này nói tới đây thì nhìn Diệp Huyền một cái.
Diệp Huyền cũng hiểu được đại khái ý tứ của Triệu Duy này.
- Diệp Huyền huynh đệ, bên trong phong lôi chi địa này, khắp nơi đều là phong nhận và lôi quang vần vũ, võ sư bình thường căn bản rất khó tiến vào, nhưng ta xem hộ thể thần thông của Diệp Huyền, có lẽ sẽ có đi vào được, cho nên mới tới đây xin Diệp Huyền huynh đệ giúp đỡ.
Nói tới đây, Triệu Duy nhìn Diệp Huyền đầy vẻ mong chờ.
Diệp Huyền nhìn Triệu Duy, nhíu mày:
- Triệu huynh, ngươi thân là vương tử, lấy thân phận của ngươi, muốn tìm mấy vị cao thủ cũng không khó, không nói tới địa võ sư, dù cho là thiên võ sư cũng có thể tìm được một bó lớn, cần gì phải tìm một võ sư nho nhỏ như ta làm gì? Huống hồ gì, bản thân huyền thú bình thường đều ở trong yếu địa, nơi ở của bọn chúng nhất định có rất nhiều yêu thú tồn tại, bằng vào ta và ngươi, sợ là khó mà làm được.
Triệu Duy cười đầy bất đắc dĩ:
- Diệp Huyền huynh đệ, vậy là ngươi không biết rồi, phụ vương ta vì bồi dưỡng chúng ta, đều thiết lập yêu cầu đối với vương tử chúng ta, khi ở trong học viện, không thể lợi dụng thân phận vương tử để chiêu nạp cao thủ, càng không thể điều động cường giả trong nội cung, cho nên ta tuy là vương tử, nhưng ngoại trừ tìm những học viên khác thì căn bản không còn cách nào khác.
- Về phần những yêu thú kia, Diệp Huyền huynh đệ không cần lo lắng, nơi ta lịch lãm chính là trong cấm địa của vương thất, yêu thú bên trong rất ít, nhưng huyền thú thì lại rất nhiều, hoàn toàn không cần lo lắng sẽ bị nhiều yêu thú vây khốn.
Triệu Duy mỉm cười đầy tự tin.
- Huyền thú rất nhiều? Yêu thú lại ít?
Diệp Huyền lập tức bừng tỉnh đại ngộ, hắn rốt cuộc cũng biết rõ, nơi mà Triệu Duy nói chắc là nơi vương thất chuyên môn dùng để nuôi nhốt huyền thú.
Ở Thiên Huyền đại lục này, một vài thế lực lớn vì để cho đệ tử môn hạ dễ dàng tìm được võ hồn hoặc đề thăng võ hồn hơn, đều nuôi nhốt một ít huyền thú, chuyên môn để cho đệ tử của mình tiến hành săn bắt, cái gọi là cấm địa vương thất chắc cũng là nơi như vậy.
Triệu Duy mỉm cười:
- Diệp Huyền huynh đệ, ta xem ngươi cũng đã đột phá huyền võ cảnh rồi, ta mời ngươi giúp đỡ đương nhiên sẽ không để ngươi làm không công, chỉ cần ngươi giúp ta cùng nhau tiến vào nơi đó thì mặc kệ cuối cùng tại hạ có thể bắt được huyền thú hay không, đều sẽ trả đủ thù lao cho Diệp Huyền huynh đệ, nếu như Diệp Huyền gặp được huyền thú thích hợp với võ hồn của mình ở trong đó thì tại hạ cũng có thể làm chủ, để Diệp Huyền huynh đệ bắt nó.
Lời vừa dứt thì Triệu Duy liền lấy ra một cái hộp gỗ từ trong trữ vật giới chỉ, mở ra xem xét thì bên trong cư nhiên là từng viên huyền thạch.
- Nơi này là năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm, sau khi chuyện này thành công thì tại hạ sẽ đưa thêm năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm tới nữa, đương nhiên…
Triệu Duy cười tiêu sái:
- Nếu như Diệp Huyền huynh cố kỵ điều gì, hoặc là có chuyện gì khác quan trọng, không muốn giúp tại hạ thì cũng không sao, năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm này xem như tại hạ kết giao bằng hữu cùng Diệp Huyền huynh đệ, kính xin Diệp Huyền huynh đệ chớ có chối từ.
Triệu Duy nói xong liền đẩy năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm tới trước mặt Diệp Huyền, trên mặt mang theo nụ cười thành khẩn.
Như thế khiến cho Diệp Huyền có chút động dung, nói thật, huyền thạch hạ phẩm đối với kiếp trước của Diệp Huyền mà nói thì không là gì cả, nhưng ở kiếp này thì cũng coi như là trân bảo hiếm có.
Giá trị của một viên huyền thạch hạ phẩm nói cao không cao, nói thấp không thấp, dựa theo giá thị trường thì giá trị gần một vạn huyền tệ, năm mươi viên chính là năm mươi vạn huyền tệ.
Nhưng quan trọng nhất chính là ở trong Lưu Vân Quốc này, huyền mạch rất ít ỏi, cho nên số lượng huyền thạch cũng không cao, huyền thạch bình thường căn bản đều bị những thế lực lớn lũng đoạn, căn bản chính là có tiền cũng không thể nào mua được.
Cố tình huyền thạch vô cùng quan trọng đối với võ giả, luyện dược sư và cả luyện hồn sư, cho nên Triệu Duy đột nhiên dâng lên năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm, thật sự là trân quý hơn rất nhiều so với tặng năm mươi vạn huyền tệ.
Đối mặt với năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm này, Diệp Huyền cũng có chút động tâm.
- Không biết Triệu huynh tính toán khi nào thì xuất phát?
- Đại khái là một tháng nữa, thời gian còn lại, chúng ta có thể chuẩn bị kỹ càng hơn. Đương nhiên, ngày đó, ngoại trừ ta và ngươi ra thì ta còn mang theo vào người nữa đi vào, bất quá ngươi cứ yên tâm đi, đều là học viên của học viện chúng ta, hơn nữa ta hy vọng mặc kệ Diệp Huyền huynh đệ có đồng ý hay không, đều nên giữ kín việc này.
Thần sắc của Triệu Duy rất nghiêm túc.
Bởi vì có câu nói vô tình nhất chính là nhà đế vương, nếu như tin tức gã muốn đề thăng võ hồn bị mấy vị vương tử khác biết rõ thì nói không chừng sẽ động tay động chân một phen, nếu vậy thì nguy to.
Mà gã cũng đã suy tính rất kỹ rồi mới tới đây mời Diệp Huyền.
Đầu tiên là Diệp Huyền có thể công khai đối kháng với Thái Tử Minh trên đài khiêu chiến, như vậy thì không thể nào là thủ hạ của đại ca được.
Tiếp theo gã liền hỏi thăm một chút, liền biết mấy người Diệp Huyền tới từ Lam Nguyệt thành xa xôi, hoàn toàn không có quan hệ gì với vương thành.
Quan trọng nhất chính là thái độ của Vân Ngạo Tuyết lão sư đối với mấy người Diệp Huyền, bối cảnh của Vân Ngạo Tuyết lão sư tuy rằng Triệu Duy không biết rõ lắm, nhưng không thể có quan hệ gì với những vương tử khác, người mà nàng xem trọng chắc chắn cũng không thể là người của những vương tử khác được.
Hơn nữa hành động của Diệp Huyền mấy ngày nay cũng khiến cho gã cảm giác được Diệp Huyền thật sự là một người ngay thẳng.
Cho nên sau khi gã suy nghĩ nhiều lần, rốt cuộc mới quyết định tới tìm Diệp Huyền.
Thấy Diệp Huyền trầm ngâm không nói gì, Triệu Duy cũng không thúc giục.
- Như vậy đi, Diệp Huyền huynh đệ, nếu như ngươi tạm thời không thể quyết định được thì ta sẽ cho ngươi thời gian để suy nghĩ, chỉ cần ngươi đồng ý đi cùng, thì trong vòng một tháng, bất cứ lúc nào cũng có thể nói với ta một tiếng, thế nào?
Danh sách chương