Qua nhiều năm như vậy, sở dĩ lão thủy chung không cách nào bước vào cảnh giới luyện hồn sư tứ phẩm chính là bởi vì hồn lực tăng trưởng giống như lâm vào bình cảnh vậy, làm cách nào cũng vô pháp tiến thêm, nhưng thập phương thủ hồn trận này hôm nay lại mang tới một cơ hội cho hồn lực đang đình trệ của lão.
Nếu như cứ tiếp tục như vậy, thì không bao lâu nữa lão thật sự sẽ có hy vọng bước vào cảnh giới luyện hồn sư tứ phẩm.
Trải qua một phen thử nghiệm, Khô Trần trưởng lão cũng phát hiện một hiện tượng vô cùng kỳ lạ.
Đúng như lời Diệp Huyền đã nói, điểm quan trọng nhất của thập phương thủ hồn trận này quả thật đúng là mức độ đậm đặc của trận dịch trên trận văn, cũng như độ nặng nhẹ khi vẽ trận văn.
Lúc hồn lực của lão ở trong trận pháp thì tự nhiên sẽ bị trận pháp đái động, tiến hành rèn luyện không ngừng tại những đường trận văn nặng nhẹ khác nhau, đậm đặc không giống này, khiến cho hồn lực của lão cũng từ từ tiến hành cải biến.
Nói cách khác, hai điểm mà Diệp Huyền nói đúng là hai điểm yếu quan trọng nhất của thập phương thủ hồn trận này.
- Thiếu niên này tuổi còn trẻ, phỏng chừng còn chưa tới hai mươi, cư nhiên đã có nhãn lực cỡ này, đúng là không thể tưởng tượng nổi, cũng không biết hồn sư tháp của chúng ta rốt cuộc là ai có thể dạy được đệ tử như vậy, ta phải tìm hiểu một phen mới được.
Sau khi thử nghiệm một phen lại khiến cho Khô Trần trưởng lão sinh ra hứng thú tìm hiểu về lai lịch của Diệp Huyền.
Hai điểm mà Diệp Huyền đã nói, nhìn qua thì không có gì, nhưng lại chỉ đúng chỗ hiểm, điều này chứng minh cái gì? Chứng minh mặc dù người này dù chỉ mới là luyện hồn sư nhất phẩm, nhưng ở phương diện trận pháp căn bản đã đạt tới mức độ lô hỏa thuần thanh.
Trong lòng vừa động, Khô Trần trưởng lão lập tức nhanh chóng đi ra bên ngoài sở nghiên cứu, hỏi mấy người tùy tùng:
- Trong số các ngươi có ai biết rõ lai lịch của Diệp Huyền lúc nãy không?
Trong đại sảnh, rất nhiều tùy tùng đều là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cư nhiên không có ai mở miệng.
- A!
Điều này khiến cho hứng thú của Khô Trần trưởng lão lại càng sâu hơn, những tùy tùng có thể được an bài tới khu hoạt động của trưởng lão, mặc dù tạo nghệ ở phương diện luyện hồn học chưa chắc đã cao, nhưng ở hồn sư tháp này, tuyệt đối đều là nhân tinh, trên cơ bản, trong hồn sư tháp này không có ai mà bọn họ không biết được.
Nhưng hôm nay cư nhiên lại không có ai mở miệng nói gì, thế này chẳng phải nói rõ trong số bọn họ rõ ràng không có ai nhận thức Diệp Huyền này hay sao?
Thế này thật đúng là kỳ quái.
- Khô Trần trưởng lão, tại hạ vừa nhìn thấy, hình như là Diệp Huyền đi tới đây cùng với phục vụ sinh Thạch Nghiên của hồn sư tháp chúng ta.
Một tùy tùng thấp giọng hỏi.
- Thạch Nghiên?
Khô Trần trưởng lão gật đầu, sau đó đi xuống tầng dưới hồn sư tháp.
Không bao lâu sau lão liền đi tới trước quầy phục vụ, nhìn thấy Khô Trần trưởng lão, tất cả phục vụ sinh trước quầy đều giật mình đứng bật dậy hành lễ.
Ở trước mặt bao nhiêu người, Khô Trần trưởng lão trực tiếp gọi tên Thạch Nghiên, lập tức khiến cho Thạch Nghiên thấp thỏm lo lắng, vô cùng bất an.
Theo như nàng thấy, nhất định là Diệp Huyền không hoàn thành nhiệm vụ, cho nên bây giờ Khô Trần trưởng lão tức giận tìm tới đây tính sổ.
Nhưng đối mặt với Khô Trần trưởng lão, Thạch Nghiên chỉ là một phục vụ sinh, tự nhiên không dám chậm trễ, kể hết tất cả những gì nàng biết về Diệp Huyền từ đầu chí cuối cho Khô Trần trưởng lão nghe.
Sau khi Khô Trần trưởng lão nghe xong thì lập tức chấn động, thầm nghĩ chẳng trách lão hỏi kiểu gì cũng không ra tin tức về Diệp Huyền, hóa ra người này hôm nay mới tới hồn sư tháp đăng ký, trở thành luyện hồn sư nhất phẩm.
Lão vốn còn cho rằng Diệp Huyền là đệ tử của vị đại sư nào đó ở hồn sư tháp, hóa ra căn bản không phải như thế.
Càng khiến cho Khô Trần trưởng lão giật mình hơn chính là tuổi của Diệp Huyền, Diệp Huyền tuy rằng thoạt nhìn rất trẻ tuổi, nhưng ngôn hành cử chỉ đều có một loại phong độ trầm ổn, khiến cho Khô Trần trưởng lão cho rằng dù hắn chưa tới hai mươi nhưng ít nhất cũng phải xêm xêm mới đúng.
Không ngờ hỏi ra mới biết chỉ có mười lăm tuổi mà thôi, lập tức khiến cho trưởng lão ẩn cư như lão sợ ngây người.
- Yêu nghiệt, tiểu tử Diệp Huyền đúng là yêu nghiệt mà.
Khô Trần trưởng lão thì thào tự nói, phân phó Thạch Nghiên, lần sau Diệp Huyền lại tới thì nhất định phải thông báo cho lão, lúc này mới xoay người trở lại khu hoạt động của trưởng lão.
Diệp Huyền đương nhiên không biết những gì Khô Trần trưởng lão đã làm, lúc hắn trở về ký túc xá thì trời đã tối rồi.
Vừa tiến vào mật thất thì Diệp Huyền liền mở hộp gỗ ra trước tiên.
Ngũ hành chi tinh sáng lấp lánh, phát ra quang mang ngũ sắc, ngũ hành chi lực nồng đậm giống như từng con sóng nhấp nhô, biến ảo thành ánh cầu vòng ngũ sắc, lan ra trong mật thất.
- Cửu chuyển thánh thể, chia làm cửu chuyển, lấy thân làm lò luyện, huyền lực làm chân hỏa, võ hồn làm bản nguyên, rèn luyện lẫn nhau, từ đó luyện thành bất diệt thánh thể, nhưng sơ kỳ phải dựa vào ngũ hành chi lực rèn luyện, chờ ngũ hành chi lực làm phôi, mới có thể chuyển hóa thành lò luyện.
- Hôm nay ta đã lấy được ngũ hành chi tinh, sau này có thể luyện được đệ nhất chuyển của cửu chuyển thánh thể rồi, nhưng tu luyện ngũ hành chi lực vô cùng hung hiểm, hơn nữa còn cần đại lượng huyền khí để duy trì, phải tìm một nơi tràn đầy huyền khí thì mới có thể bắt đầu được.
- Huyền Linh học viện là đệ nhất học viện ở Lưu Vân Quốc này, nơi này chắc cũng có không ít nơi tu luyện, hai ngày nữa liền đi tìm thử xem, mấy ngày gần đây tạm thời cứ tu thân dưỡng tính, điều tiết thân thể một chút đi vậy.
Diệp Huyền lập tức nhắm mắt ngồi tu luyện trong mật thất.
Một đêm lặng lẽ trôi qua, mấy ngày tiếp theo, Diệp Huyền đều ở trong trạng thái điều chỉnh thân thể.
Nháy mắt liền qua bảy ngày.
Sáng sớm ngày hôm nay, Diệp Huyền sáng ra liền thức dậy, rửa mặt xong xuôi liền đi ra khỏi ký túc xá.
- Huyền thiếu, mấy ngày nay ngươi đi đâu vậy? Sao mà không thấy bóng dáng ngươi gì hết.
Sau khi Trần Tinh bị Diệp Huyền đả kích thì chăm chỉ hẳn lên, sáng sớm liền đi ra sân tiến hành luyện tập buổi sáng.
- Đi ra ngoài làm chút việc thôi.
Diệp Huyền thản nhiên cười một cái:
- Trần Tinh, ngươi có nghe nói qua Huyền Linh học viện này có thánh địa tu luyện nào hay không?
Nếu như cứ tiếp tục như vậy, thì không bao lâu nữa lão thật sự sẽ có hy vọng bước vào cảnh giới luyện hồn sư tứ phẩm.
Trải qua một phen thử nghiệm, Khô Trần trưởng lão cũng phát hiện một hiện tượng vô cùng kỳ lạ.
Đúng như lời Diệp Huyền đã nói, điểm quan trọng nhất của thập phương thủ hồn trận này quả thật đúng là mức độ đậm đặc của trận dịch trên trận văn, cũng như độ nặng nhẹ khi vẽ trận văn.
Lúc hồn lực của lão ở trong trận pháp thì tự nhiên sẽ bị trận pháp đái động, tiến hành rèn luyện không ngừng tại những đường trận văn nặng nhẹ khác nhau, đậm đặc không giống này, khiến cho hồn lực của lão cũng từ từ tiến hành cải biến.
Nói cách khác, hai điểm mà Diệp Huyền nói đúng là hai điểm yếu quan trọng nhất của thập phương thủ hồn trận này.
- Thiếu niên này tuổi còn trẻ, phỏng chừng còn chưa tới hai mươi, cư nhiên đã có nhãn lực cỡ này, đúng là không thể tưởng tượng nổi, cũng không biết hồn sư tháp của chúng ta rốt cuộc là ai có thể dạy được đệ tử như vậy, ta phải tìm hiểu một phen mới được.
Sau khi thử nghiệm một phen lại khiến cho Khô Trần trưởng lão sinh ra hứng thú tìm hiểu về lai lịch của Diệp Huyền.
Hai điểm mà Diệp Huyền đã nói, nhìn qua thì không có gì, nhưng lại chỉ đúng chỗ hiểm, điều này chứng minh cái gì? Chứng minh mặc dù người này dù chỉ mới là luyện hồn sư nhất phẩm, nhưng ở phương diện trận pháp căn bản đã đạt tới mức độ lô hỏa thuần thanh.
Trong lòng vừa động, Khô Trần trưởng lão lập tức nhanh chóng đi ra bên ngoài sở nghiên cứu, hỏi mấy người tùy tùng:
- Trong số các ngươi có ai biết rõ lai lịch của Diệp Huyền lúc nãy không?
Trong đại sảnh, rất nhiều tùy tùng đều là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cư nhiên không có ai mở miệng.
- A!
Điều này khiến cho hứng thú của Khô Trần trưởng lão lại càng sâu hơn, những tùy tùng có thể được an bài tới khu hoạt động của trưởng lão, mặc dù tạo nghệ ở phương diện luyện hồn học chưa chắc đã cao, nhưng ở hồn sư tháp này, tuyệt đối đều là nhân tinh, trên cơ bản, trong hồn sư tháp này không có ai mà bọn họ không biết được.
Nhưng hôm nay cư nhiên lại không có ai mở miệng nói gì, thế này chẳng phải nói rõ trong số bọn họ rõ ràng không có ai nhận thức Diệp Huyền này hay sao?
Thế này thật đúng là kỳ quái.
- Khô Trần trưởng lão, tại hạ vừa nhìn thấy, hình như là Diệp Huyền đi tới đây cùng với phục vụ sinh Thạch Nghiên của hồn sư tháp chúng ta.
Một tùy tùng thấp giọng hỏi.
- Thạch Nghiên?
Khô Trần trưởng lão gật đầu, sau đó đi xuống tầng dưới hồn sư tháp.
Không bao lâu sau lão liền đi tới trước quầy phục vụ, nhìn thấy Khô Trần trưởng lão, tất cả phục vụ sinh trước quầy đều giật mình đứng bật dậy hành lễ.
Ở trước mặt bao nhiêu người, Khô Trần trưởng lão trực tiếp gọi tên Thạch Nghiên, lập tức khiến cho Thạch Nghiên thấp thỏm lo lắng, vô cùng bất an.
Theo như nàng thấy, nhất định là Diệp Huyền không hoàn thành nhiệm vụ, cho nên bây giờ Khô Trần trưởng lão tức giận tìm tới đây tính sổ.
Nhưng đối mặt với Khô Trần trưởng lão, Thạch Nghiên chỉ là một phục vụ sinh, tự nhiên không dám chậm trễ, kể hết tất cả những gì nàng biết về Diệp Huyền từ đầu chí cuối cho Khô Trần trưởng lão nghe.
Sau khi Khô Trần trưởng lão nghe xong thì lập tức chấn động, thầm nghĩ chẳng trách lão hỏi kiểu gì cũng không ra tin tức về Diệp Huyền, hóa ra người này hôm nay mới tới hồn sư tháp đăng ký, trở thành luyện hồn sư nhất phẩm.
Lão vốn còn cho rằng Diệp Huyền là đệ tử của vị đại sư nào đó ở hồn sư tháp, hóa ra căn bản không phải như thế.
Càng khiến cho Khô Trần trưởng lão giật mình hơn chính là tuổi của Diệp Huyền, Diệp Huyền tuy rằng thoạt nhìn rất trẻ tuổi, nhưng ngôn hành cử chỉ đều có một loại phong độ trầm ổn, khiến cho Khô Trần trưởng lão cho rằng dù hắn chưa tới hai mươi nhưng ít nhất cũng phải xêm xêm mới đúng.
Không ngờ hỏi ra mới biết chỉ có mười lăm tuổi mà thôi, lập tức khiến cho trưởng lão ẩn cư như lão sợ ngây người.
- Yêu nghiệt, tiểu tử Diệp Huyền đúng là yêu nghiệt mà.
Khô Trần trưởng lão thì thào tự nói, phân phó Thạch Nghiên, lần sau Diệp Huyền lại tới thì nhất định phải thông báo cho lão, lúc này mới xoay người trở lại khu hoạt động của trưởng lão.
Diệp Huyền đương nhiên không biết những gì Khô Trần trưởng lão đã làm, lúc hắn trở về ký túc xá thì trời đã tối rồi.
Vừa tiến vào mật thất thì Diệp Huyền liền mở hộp gỗ ra trước tiên.
Ngũ hành chi tinh sáng lấp lánh, phát ra quang mang ngũ sắc, ngũ hành chi lực nồng đậm giống như từng con sóng nhấp nhô, biến ảo thành ánh cầu vòng ngũ sắc, lan ra trong mật thất.
- Cửu chuyển thánh thể, chia làm cửu chuyển, lấy thân làm lò luyện, huyền lực làm chân hỏa, võ hồn làm bản nguyên, rèn luyện lẫn nhau, từ đó luyện thành bất diệt thánh thể, nhưng sơ kỳ phải dựa vào ngũ hành chi lực rèn luyện, chờ ngũ hành chi lực làm phôi, mới có thể chuyển hóa thành lò luyện.
- Hôm nay ta đã lấy được ngũ hành chi tinh, sau này có thể luyện được đệ nhất chuyển của cửu chuyển thánh thể rồi, nhưng tu luyện ngũ hành chi lực vô cùng hung hiểm, hơn nữa còn cần đại lượng huyền khí để duy trì, phải tìm một nơi tràn đầy huyền khí thì mới có thể bắt đầu được.
- Huyền Linh học viện là đệ nhất học viện ở Lưu Vân Quốc này, nơi này chắc cũng có không ít nơi tu luyện, hai ngày nữa liền đi tìm thử xem, mấy ngày gần đây tạm thời cứ tu thân dưỡng tính, điều tiết thân thể một chút đi vậy.
Diệp Huyền lập tức nhắm mắt ngồi tu luyện trong mật thất.
Một đêm lặng lẽ trôi qua, mấy ngày tiếp theo, Diệp Huyền đều ở trong trạng thái điều chỉnh thân thể.
Nháy mắt liền qua bảy ngày.
Sáng sớm ngày hôm nay, Diệp Huyền sáng ra liền thức dậy, rửa mặt xong xuôi liền đi ra khỏi ký túc xá.
- Huyền thiếu, mấy ngày nay ngươi đi đâu vậy? Sao mà không thấy bóng dáng ngươi gì hết.
Sau khi Trần Tinh bị Diệp Huyền đả kích thì chăm chỉ hẳn lên, sáng sớm liền đi ra sân tiến hành luyện tập buổi sáng.
- Đi ra ngoài làm chút việc thôi.
Diệp Huyền thản nhiên cười một cái:
- Trần Tinh, ngươi có nghe nói qua Huyền Linh học viện này có thánh địa tu luyện nào hay không?
Danh sách chương