Thấy Thành sư huynh như vậy, mấy tên kia cũng không hoài nghi gì nữa, tuy rằng trong lòng vẫn cảm thấy bán tin bán nghi, nhưng vẫn kiêng kỵ Diệp Huyền rất nhiều.

- Bất quá Thành sư huynh à, chẳng lẽ chúng ta cứ bỏ qua như vậy sao? Đám quý tộc thiếu gia đến từ vương thành như chúng ta bị một tên nông dân quê mùa dọa cho sợ tới mức bỏ chạy thục mạng, nếu truyền ra ngoài thì sau này mặt mũi chúng ta còn đâu nữa? sau này sao mà lăn lộn ở vương thành được đây?

- Đúng đó, Thành sư huynh à, nếu như chuyện này truyền ra ngoài thì không phải chúng ta sẽ trở thành trò cười cho người khác hay sao, sau này ở trong học viện cũng không thể ngẩng đầu lên được.

- Huống hồ gì hai cô nàng trong đình viện kia cũng không tệ, chậc chậc, hoa hồng dại nơi thôn dã, cư nhiên cũng có thể đặc sắc như vậy, so với mỹ nữ vương thành chúng ta cũng không hề thua kém chút nào.

- Thành sư huynh à, mỹ nữ cỡ này, chẳng lẽ chúng ta bỏ qua như vậy hay sao?

Ánh mắt của Thành sư huynh trở nên âm trầm, cười lạnh nói:

- Bỏ qua? Trong từ điển của Thành Côn ta chưa từng có hai từ nãy, bất quá, tiểu tử kia đúng là có chút quỷ dị, bằng mấy người chúng ta thì căn bản không phải là đối thủ của hắn, xem ra ta nên đi tìm đại ca thôi.

- Thành sư huynh, chẳng lẽ ngươi đang nói tới Thành Vũ đại ca sao?

Bốn người giật mình nói.

- Đương nhiên rồi.

Thành sư huynh cười ngạo nghễ.

- Ha ha, tốt quá rồi, nếu như Thành Vũ đại ca ra tay thì hắn chết chắc rồi.

- Nghe nói Thành Vũ sư huynh năm trước cũng đã vào ban cao cấp của Huyền Linh học viện, đã trở thành võ sư nhất trọng rồi, muốn dạy dỗ tên tiểu tử này nhất định dễ như trở bàn tay.

- Ai kêu hắn đắc tội Thành sư huynh, chẳng lẽ tiểu tử này không biết ở bên ngoài đừng nên quá kiêu ngạo hay sao? Lát nữa sợ là hắn cũng phải hối hận không thôi.

- Đúng đó, tiểu tử kia lợi hại tới đâu đi nữa, chẳng lẽ có thể so được với Thành Vũ sư huynh hay sao?

- Đi, chúng ta đi tìm Thành Vũ đại ca ngay đi!

Cả đám người vẻ mặt hưng phấn, lén la lén lút biến mất bên ngoài đình viện.

Diệp Huyền lúc này đang khoanh chân ngồi trong mật thất của mình, thu liễm huyền thức, nhắm mắt dưỡng thần.

Tới vương thành rồi thì có thể bắt đầu tiến hành rất nhiều chuyện, Diệp Huyền cũng chuẩn bị chế định một kế hoạch cho chính mình.

Đầu tiên là võ hồn, mình bây giờ đã đột phá huyền võ cảnh rồi, dĩ nhiên có thể bắt đầu đề thăng võ hồn, đối với võ giả bình thường mà nói, chỉ cần có thể đề thăng võ hồn thì đã cảm tạ trời đất rồi.

Nhưng đối với người kiếp trước từng là hồn hoàng bát phẩm như Diệp Huyền nếu muốn đề thăng võ hồn của mình lên thì phải đề thăng tới hạn độ cao nhất, loại bình thường như tăng từ nhất tinh lên nhị tinh, Diệp Huyền chắc chắn sẽ không làm.

Bởi vậy cho nên tài liệu mà Diệp Huyền cần chuẩn bị sẽ nhiều hơn, hơn nữa hắn có được tam sinh võ hồn, cho nên độ khó khăn sẽ tăng lên gấp mấy lần.

Tiếp theo, là tu luyện võ kỹ.

Võ giả huyền mạch cảnh chủ yếu là rèn luyện thân thể, quá trình đả thông huyền mạch thì không yêu cầu cao đối với võ kỹ, nhưng tới linh võ cảnh thì có thể bắt đầu tiếp xúc với một ít võ kỹ, tới huyền võ cảnh thì lại càng phát dương quang đại võ kỹ.

Công pháp thì Diệp Huyền đã tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết nghịch thiên rồi, phương diện võ kỹ thì rất nhiều võ kỹ Diệp Huyền căn bản không cần học cũng có thể nắm giữ và thi triển thuần thục, nhưng có một chút võ kỹ lại yêu cầu rất lớn với thân thể và huyền khí, Diệp Huyền cần phải học lại từ đầu.

Rất nhiều võ kỹ thậm chí cần dùng tới rất nhiều tài liệu, trong số đó có không ít tài liệu vô cùng sang quý, ở Lam Nguyệt thành căn bản không thể tìm được, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu để Diệp Huyền tới vương thành học, hy vọng có thể đột phá được ở đây.

- Võ giả tới cảnh giới võ sư thì bắt đầu thối luyện, chuẩn bị ngưng luyện huyền khí thành huyền lực, nhưng bất kể là thần ma cửu biến, huyền công hay thần công kim cương bất diệt đều chỉ là nhập môn đơn giản mà thôi, có thể tưởng tượng ra khi tu luyện tới cực hạn thì nhất định phải tiêu hao rất nhiều bảo vật, mà cửu chuyển thánh thể mà ta tu luyện thì càng hơn thế nữa.

- Loại thần thông này lấy thân thể làm lò luyện, huyền lực làm chân hỏa, võ hồn làm bản nguyên, thối luyện lẫn nhau, từ đó luyện thành bất diệt thánh thể.

Diệp Huyền cũng phải suy nghĩ rất kỹ càng rồi mới chọn lựa tu luyện loại võ học luyện thể này.

Cửu chuyển thánh thể, cộng phân cửu chuyển, mỗi nhất chuyển đều vô cùng gian nan, một vị võ đế cửu thiên kiếp trước, trải qua sinh tử, tìm được bên trong một tòa di tích viễn cổ.

Sau này vị võ đế cửu thiên kia thân vẫn đạo tiêu, cửu chuyển thánh thể này cũng lưu truyền ra từ cao tầng của các thế lực đỉnh tiêm trong đại lục.

Thiên Huyền đại lục có rất nhiều cường giả từng cố gắng tu luyện cửu chuyển thánh thể này, nhưng bởi vì điều kiện vô cùng hà khắc, những người có thể tu luyện thành công tam chuyển đầu đã rất ít, còn lục chuyển thì gần như chẳng có ai.

Thậm chí có người từng nói chắc nịch rằng cửu chuyển thánh thể này căn bản chính là một công pháp luyện thể bị khiếm khuyết, căn bản không thể nào luyện thành được.

Dần dà, Thiên Huyền đại lục cũng chẳng còn mấy ai tu luyện cửu chuyển thánh thể này nữa.

Nhưng Diệp Huyền biết, công pháp luyện thể này cũng không phải bị khiếm khuyết gì, mà là điều kiện của nó vô cùng hà khắc, yêu cầu vô cùng nghiêm khắc đối với thiên phú, tâm tính và đủ mọi thứ đối với võ giả, lại cần lượng tài nguyên khổng lồ, một khi luyện thành thì tuyệt đối sẽ có uy lực nghịch thiên.

Diệp Huyền kiếp trước bắt đầu rất kém, tuy rằng cuối cùng cũng trở thành võ hoàng bát giai, nhưng khả năng phát triển về sau lại kém rất nhiều, cho nên kiếp này Diệp Huyền không cho phép bản thân mình phạm phải sai lầm tương tự.

Hơn nữa, kiếp trước lúc sắp chết, chuyện mà hắn gặp được ở huyền vực thần bí cũng làm cho trong lòng hắn có cảm giác nguy cơ.

- Vùng đất thần bí đó, nguy cơ trùng trùng, vô cùng bất phàm, tuyệt đối không phải người bình thường có thể tạo ra, cho dù là lấy tạo nghệ và thực lực của ta lúc ấy cũng phải bỏ mạng, hy vọng đây chỉ là một hồi ngoài ý muốn mà thôi, nếu như có người cố ý sắp đặt thì chỉ sợ Thiên Huyền đại lục này đã sớm không còn yên bình rồi.

Đối với việc bỏ mạng kiếp trước, Diệp Huyền vẫn luôn không nghĩ nhiều, nhưng sự kiêng kị trong lòng vẫn chưa từng tan biến.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện