Nhưng Diệp Huyền thôi thúc Hoang Thiên Tháp, mục đích chính là vì ngay lập tức đánh giết hai người, sao sẽ để cho hai người chạy thoát, ở dưới ánh mắt kinh nộ của hai người, Hoang Thiên Tháp trong nháy mắt giáng lâm, nghiền hai người thành thịt nát.

Hai đạo lực lượng Cửu Tinh Võ Hồn bị Diệp Huyền thôn phệ tiến vào trong Thôn Phệ Võ Hồn.

Nhưng mà, Thôn Phệ Võ Hồn được lực lượng còn chưa đủ.

Làm sao bây giờ?

Trong lòng Diệp Huyền vô cùng nóng nảy, đám người Kim Lân căn bản không có cách ngăn trở Diệp Thiên Thánh chủ quá lâu, nếu như Thôn Phệ Võ Hồn của mình không chiếm được đột phá, liền căn bản không chống đối được Diệp Thiên Thánh chủ, đến thời điểm đó tất cả mọi người ở đây hết thảy đều phải chết.

Nhưng mà Diệp Huyền có thể cảm nhận được, không biết tại sao, Thôn Phệ Võ Hồn của mình căn bản không có ý tứ đột phá.

- Lẽ nào là bởi vì Võ Hồn của ta quá mức hỗn đập?

Trong đầu Diệp Huyền lướt qua một đạo linh quang, mình nắm giữ tam sinh Võ Hồn, mà sau khi Diệp Thiên được Vạn Vật Võ Hồn của mình, là dung hợp vào Hỗn Độn Võ Hồn của hắn, chẳng lẽ chỉ có dung hợp hết thảy Võ Hồn lại, Thôn Phệ Võ Hồn mới có thể được lột xác?

Chỉ có thử một lần.

Thời điểm như thế này, Diệp Huyền căn bản không lo được do dự quá nhiều, thân là một tên Luyện Hồn Sư đỉnh phong, Diệp Huyền cảm giác được, ý nghĩ của mình vô cùng có khả năng.

Coi như sai, hắn cũng chỉ có thể được ăn cả ngã về không.

- Thôn Phệ Võ Hồn, thôn phệ!

Bước ngoặt sinh tử, Diệp Huyền cắn răng một cái, đột nhiên thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn, thôn phệ Sinh Mệnh Võ Hồn cùng Đại Địa Võ Hồn của mình.

Vù!

Hai đại Võ Hồn cấp tốc bị Thôn Phệ Võ Hồn hút vào trong đó, bóng người đen nhánh kia, trong nháy mắt trở nên ngưng tụ, một loại sinh cơ phồn thịnh từ trên người Thôn Phệ Võ Hồn tăng vọt lên.

Diệp Huyền lập tức cảm giác được, khí tức Thôn Phệ Võ Hồn của mình đang không ngừng kéo lên, khí tức kia, trong nháy mắt liền vượt qua Cửu Tinh, hơn nữa còn đang không ngừng kéo lên.

Một cảm giác đói bụng cồn cào, từ trên người Thôn Phệ Võ Hồn lan truyền ra, điên cuồng hấp thu lực lượng sinh mệnh của Diệp Huyền.

Chuyện gì thế này?

Trong lòng Diệp Huyền kinh hãi, tiếp tục như thế, Thôn Phệ Võ Hồn của mình là đột phá, nhưng mình cũng chắc chắn sẽ bị Thôn Phệ Võ Hồn triệt để hấp thu, hóa thành hư vô.

- Diệp Huyền cần lực lượng Võ Hồn.

- Mọi người mau mau thả ra lực lượng Võ Hồn của mình.

Lúc này đám người Dao Nguyệt Vũ Đế đều nhìn thấy Diệp Huyền không đúng, từng cái từng cái dồn dập sử dụng tới Võ Hồn của từng người.

Coong coong coong coong vù!

Nơi đây tụ tập, tất cả đều là cường giả Nhân tộc đỉnh phong, hầu như Võ Hồn của mỗi người, cũng đã đột phá đến Cửu Tinh, mà một phương Yêu tộc, rất nhiều Huyền thú cửu giai cũng dồn dập thả ra lực lượng hồn niệm.

Chỉ một thoáng, từng luồng từng luồng lực lượng Võ Hồn cùng hồn niệm tinh khiết, dồn dập hòa vào trong cơ thể Diệp Huyền.

Thôn Phệ Võ Hồn trong cơ thể Diệp Huyền, cấp tốc sinh trưởng, phảng phất như một sinh linh đang sinh ra, lực lượng sinh mệnh trên người hắn không ngừng tăng lên, nhưng đột nhiên, khí tức Thôn Phệ Võ Hồn ở thời khắc mấu chốt thành hình, tựa hồ khuyết thiếu một cỗ lực lượng sinh mệnh, nguyên bản lực lượng sinh mệnh nồng nặc, cấp tốc yếu bớt.

Chẳng lẽ muốn thất bại sao?

Vẻ mặt Diệp Huyền tuyệt vọng.

Đúng lúc này...

Ầm!

Một luồng lực lượng sinh mệnh tinh khiết, đột nhiên từ bầu trời rơi ra, phía chân trời của Cổ Ma Chi Địa, chẳng biết lúc nào đứng thẳng một lục y nữ tử đoan trang, vẻ mặt hiền lành nhìn Diệp Huyền, từng luồng từng luồng lực lượng sinh mệnh tinh khiết, từ trên người nàng rơi ra, hòa vào trong cơ thể Diệp Huyền.

- Sinh Mệnh nữ hoàng.

- Là Sinh Mệnh nữ hoàng.

Yêu tộc tam đại lão cung chủ, tất cả đều khiếp sợ nói.

Sinh Mệnh nữ hoàng, là cường giả đỉnh phong của Yêu tộc, quanh năm ở trong Cổ Lan sơn mạch, tam đại lão cung chủ bọn hắn, có thể tồn tại đến hiện tại, đều là bởi vì Sinh Mệnh nữ hoàng trợ giúp.

- Ngươi là...

Diệp Huyền khiếp sợ nhìn Sinh Mệnh nữ hoàng ở phía chân trời, một loại cảm giác huyết mạch tương liên, ở trong đầu óc hắn bay lên, nữ tử này, dĩ nhiên cùng lúc trước thời điểm phụ thân giảng giải mẫu thân, mô phỏng ra hình ảnh giống như đúc.

Khi lực lượng sinh mệnh nồng nặc kia hòa vào trong cơ thể hắn, Diệp Huyền nhất thời cảm giác được, Thôn Phệ Võ Hồn triệt để được lột xác.

Thậm chí không chỉ Thôn Phệ Võ Hồn, bản thân Diệp Huyền cũng được lột xác.

Thôn Phệ Võ Hồn hóa thành sinh mệnh thực chất, dĩ nhiên cùng cả người hắn từ từ dung hợp lại.

Đồng thời Hoang Cổ Chi Tâm trong Hoang Thiên Tháp, đột nhiên lan truyền đến một luồng lực lượng kinh người, hòa vào thân thể của hắn.

Răng rắc!

Trong cơ thể phảng phất như có món đồ gì phá tan, ở trong cơ thể Diệp Huyền lưu chuyển một luồng lực lượng kinh thiên động địa.

Ầm ầm ầm.

Toàn bộ thiên địa vào đúng lúc này kịch liệt lay động, Cổ Ma Chi Địa cường hãn, thậm chí bắt đầu rạn nứt.

Một loại cảm giác khống chế tất cả thế gian, ở trong lòng hắn bốc lên.

- Này, loại lực lượng này, cái cảm giác này!

Diệp Huyền có loại cảm giác, chỉ cần mình nhẹ nhàng nắm chặt, liền có thể nắm nát thiên địa này, đánh vỡ thiên địa này ràng buộc.

Thời khắc này, trong tâm Diệp Thiên Thánh chủ không tên sinh ra một loại hoảng sợ, khuôn mặt hắn dữ tợn, đánh bay mấy người Tiểu Tử Điêu, ngưng tụ lực lượng toàn thân, nhắm ngay Diệp Huyền sử dụng tới một đòn mạnh nhất.

- Diệp Huyền cẩn thận.

Đám người Dao Nguyệt Vũ Đế dồn dập hét lên.

Diệp Huyền mở mắt ra.

- Xèo!

Công kích ác liệt kia trong nháy mắt đi tới trước mặt hắn, mà Diệp Huyền vẻn vẹn là đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm chặt.

Xì xì!

Diệp Thiên Thánh chủ nổ ra một đòn toàn lực, trong nháy mắt phá nát, như bong bóng xà phòng yếu đuối không thể tả.

- Cái gì!

Diệp Thiên Thánh chủ trợn mắt lên.

- Ta trời ạ.

Hết thảy cường giả thấy cảnh này, từng cái từng cái trợn mắt lên.

- Đáng chết, chết đi cho ta.

Diệp Thiên phẫn nộ, ngưng tụ lực lượng, muốn tiếp tục ra tay với Diệp Huyền.

- Diệt!

Diệp Huyền nhẹ nhàng hét một tiếng, một luồng lực cắn nuốt kinh người, trong nháy mắt hấp thu Võ Hồn của Diệp Thiên Thánh chủ hầu như không còn, sau đó Diệp Huyền ra một quyền, trực tiếp đánh vào trên người Diệp Thiên Thánh chủ.

Xì xì!

Phảng phất như đánh nổ một quả dưa hấu, Diệp Thiên Thánh chủ trợn to hai mắt kinh nộ, thân thể trải rộng vảy giáp trong phút chốc chia năm xẻ bảy, tuôn ra vô số máu tươi.

Cái quy tắc mãnh liệt kia, để thiên địa vạn vật đều mất đi lực lượng chống đối.

- Cường giả Thánh cảnh, ngươi dĩ nhiên đột phá đến Thánh cảnh, không thể, cái này không thể nào...

Diệp Thiên kinh nộ rít gào, căn bản không thể tin được con mắt của mình, dưới đau nhức, thân hình hắn loáng một cái, xoay người muốn trốn khỏi nơi đây.

- Đây chính là Thánh cảnh sao? Nguyên lai quy tắc bản nguyên của vùng thế giới này, đã bị phá hỏng a, chẳng trách nhiều năm như vậy, trước sau không cách nào sinh ra Thánh cảnh.

Diệp Huyền lắc đầu, một chưởng chụp vào Diệp Thiên, trong hư không, một bàn tay quy tắc xuất hiện, trực tiếp đánh vỡ ràng buộc của Thiên Huyền đại lục, nhốt Diệp Thiên ở bên trong.

- Không, đừng giết ta, đừng có giết ta.

Diệp Huyền kinh nộ gào thét, nhưng Diệp Huyền không hề cảm xúc nhẹ nhàng nắm chặt.

Xì xì!

Cả người Diệp Thiên trong nháy mắt nổ tung, hóa thành hư vô, tiêu tan thiên địa, ở dưới công kích đáng sợ của Diệp Huyền, thậm chí ở mức độ quy tắc, trực tiếp xoá bỏ.

- Diệp Thiên chết rồi.

- Chúng ta thắng lợi.

- Thánh cảnh, trong thiên địa này dĩ nhiên sinh ra Thánh cảnh thứ nhất.

Tất cả mọi người đều cuồng hô, đồng thời chấn động nhìn Diệp Huyền.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện