Những này cũng không tính là cái gì, then chốt là sát khí trên người bọn họ, nồng nặc đến cực điểm, đặc biệt người đầu lĩnh, cả người như từ trong thây chất thành núi, máu chảy thành sông đi ra, để người nhìn một chút, liền tâm sinh hàn khí, cũng không biết quần hộ vệ này là Hỗn Loạn Chi Thành từ nơi nào tìm đến.

- Đại nhân, là thuộc hạ tìm đại nhân có việc.

Trần Đông không chờ Kỷ Nhã Hinh nói chuyện, vội vàng xông lên trước cung kính thi lễ một cái nói:

- Tại hạ Trần Đông, mấy vị này là huynh đệ của tại hạ, chủ nhân đình viện này thiếu nợ chúng ta không ít Huyền Thạch, chúng ta hôm nay đến đây vốn là vì đòi lại tiền nợ, ai biết mấy người chủ hộ không những không trả nợ, trái lại còn tìm cao thủ đến, đối với ra tay đánh chúng ta, làm huynh đệ chúng ta bị thương nặng, bất đắc dĩ mới đưa tới chư vị đại nhân, kính xin chư vị đại nhân vì bọn ta giữ gìn lẽ phải.

Hắc Giáp quân lạnh lùng liếc mắt nhìn đám người Kỷ Nhã Hinh:

- Có việc này không?

Kỷ Nhã Hinh liền nói:

- Mấy vị đại nhân, sự tình không phải như vậy, mấy người này lén xông vào nhà dân, còn muốn ra tay với chúng ta, chúng ta bất đắc dĩ mới giáng trả...

- Đại nhân, đối phương đã có cao thủ, chúng ta sao dám tự bôi xấu chủ động ra tay? Vốn là bọn họ muốn quỵt nợ.

Trần Đông không chờ Kỷ Nhã Hinh nói hết lời, lập tức từ trên người lấy ra mấy chiếc thẻ ngọc, tiến lên phía trước nói:

- Chư vị đại nhân, đây là giấy nợ của chủ hộ Kỷ Nhã Hinh cùng đệ đệ Kỷ Linh thiếu nợ chúng ta, kính xin mấy vị đại nhân vì bọn ta giữ gìn lẽ phải.

Hộ vệ thủ lĩnh dùng Huyền Thức quét một hồi, lạnh lùng liếc nhìn đám người Kỷ Nhã Hinh, sau đó trực tiếp lạnh như băng nói:

- Mang mấy người bọn hắn đi.

- Vâng!

Phía sau hắn vài tên Hắc Giáp quân lập tức khẽ quát một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo đi lên trước, muốn chụp vào đám người Kỷ Nhã Hinh.

- Đại nhân, sự tình không phải như vậy...

Kỷ Nhã Hinh vội vàng mở miệng nói, trong lòng vô cùng nóng nảy, Hỗn Loạn Chi Thành Hắc Giáp quân cực kỳ đáng sợ, một khi bị bọn họ mang về Thiên Lao của Hỗn Loạn Chi Thành, vậy mình thật là có khẩu mạc biện, không tội cũng sẽ lột một lớp da.

Huống chi đệ đệ mình hiện tại hôn mê bất tỉnh, một tuần không có chăm sóc, một khi mình và trượng phu bị tóm vào Thiên Lao, không ai chăm sóc đệ đệ tất nhiên sẽ chết ở chỗ này.

- Mặc kệ chuyện đã xảy ra là thế nào, mấy người các ngươi vô cớ ở Hỗn Loạn Chi Thành hại người, cũng phải đi theo ta một chuyến.

Đầu lĩnh Hắc Giáp quân kia lạnh lẽo mở miệng, ánh mắt lạnh lùng không mang theo một tia cảm tình.

Ở dưới tiếng nói của hắn, lúc này mấy tên Hắc Giáp quân khác lạnh lùng đánh về phía Kỷ Nhã Hinh cùng đám người Diệp Huyền.

- Đây chính là Hỗn Loạn Chi Thành Hắc Giáp quân, không phân tốt xấu, thị phi rõ ràng sao?

Diệp Huyền vẫn không có mở miệng lúc này lại đột nhiên lạnh lùng nói.

Chợt...

Ầm!

Một luồng khí thế đáng sợ ở trong đình viện bao phủ ra, trên người Huyết Kiếm Vũ Đế thả ra một luồng lực lượng đáng sợ, chặn lại vài tên Hắc Giáp quân ra tay, vài tên Hắc Giáp quân kia ánh mắt lạnh lùng, trên người hiện lên một tia sát khí, nỗ lực tránh thoát Huyết Kiếm Vũ Đế ràng buộc, nhưng phát hiện mình ở dưới nguồn lực lượng này dĩ nhiên nhúc nhích cũng không thể nhúc nhích, từng cái từng cái hoàn toàn biến sắc.

Trần Đông thấy thế, trong lòng nhất thời không nhịn được đại hỉ, nhưng trên mặt mang theo phẫn nộ quát lên:

- Các ngươi lại dám ra tay với Hắc Giáp quân đại nhân, thật là coi trời bằng vung, mấy vị đại nhân, các ngươi cũng nhìn thấy, mấy người bọn hắn bá đạo hung hăng cỡ nào, kính xin mấy vị đại nhân làm chủ cho chúng ta.

Trong lòng hắn mừng như điên, chuyện này quả thật là quá tốt rồi, hai người này lại dám động thủ với Hắc Giáp quân, lần này coi như là Thiên Vương lão tử cũng cứu không được bọn họ.

Lúc này Hắc Giáp quân đầu lĩnh sắc mặt cực kỳ âm trầm, nhưng hắn không hề động thủ, bởi vì hắn có thể cảm thụ được uy thế của Huyết Kiếm Vũ Đế đáng sợ.

Mấy tên thủ hạ của hắn đều giống như mình, xuất từ đấu vũ tràng, trải qua vô số máu tanh chém giết, lúc này mới có thể gia nhập Hắc Giáp quân.

Nhưng hôm nay mấy tên thủ hạ của mình dĩ nhiên ở dưới uy thế của đối phương không thể động đậy, điều này nói rõ đối phương chí ít cũng là Vũ Hoàng tam trọng, coi như là mình đi tới cũng không có bất kỳ biện pháp nào.

Chỉ có điều ở Hỗn Loạn Chi Thành, Hắc Giáp quân thủ lĩnh này vốn không có gì lo sợ, hắn cứ thế đứng trong đình viện, ánh mắt lạnh lẽo nói:

- Các ngươi biết ở Hỗn Loạn Chi Thành động thủ với Hắc Giáp quân, hậu quả ra sao không?

- Mấy vị đại nhân, bọn họ mới tới Hỗn Loạn Chi Thành, vì lẽ đó không hiểu quy củ. Kính xin mấy vị đại nhân thứ lỗi.

Lúc này Kỷ Nhã Hinh đã một mặt kinh hoảng, vội vàng lo lắng giải thích, đồng thời liên tiếp nháy mắt với Diệp Huyền.

- Mới tới Hỗn Loạn Chi Thành, mới tới Hỗn Loạn Chi Thành liền có thể tùy tiện động thủ với Hắc Giáp quân ta?

Hắc Giáp quân thủ lĩnh hừ lạnh một tiếng.

Diệp Huyền khoát tay chặn lại, Huyết Kiếm Vũ Đế ngay lập thu uy thế về, cung kính lùi ở một bên, sau đó Diệp Huyền nhìn Hắc Giáp quân thủ lĩnh chắp tay nói:

- Vị đại nhân này, chúng ta cũng không có tùy tiện động thủ, chỉ là nhìn thấy các đại nhân chỉ tin lời nói của một bên, cho nên muốn có cơ hội khiếu nại, nếu như có gì mạo phạm, kính xin vị đại nhân này thứ lỗi.

Hắc Giáp quân thủ lĩnh kia thấy cảnh này chân mày cau lại, lúc trước Huyết Kiếm Vũ Đế triển lộ ra thực lực đã để hắn hoảng sợ, nhưng một cường giả như thế, ở trước mặt thiếu niên này dĩ nhiên cung kính như thế, điều này làm cho trong lòng hắn không khỏi âm thầm lẫm liệt.

Tuy Hắc Giáp quân ở Hỗn Loạn Chi Thành căn bản không có gì lo sợ, nhưng cũng phải xem đối tượng, nếu vì một chút việc nhỏ mà đắc tội cao thủ, đối với bọn họ mà nói cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.

Lúc này hắn lạnh lùng nói:

- Ngươi nói chúng ta nghe tin lời của một bên? Tốt lắm, ta cho ngươi một cơ hội khiếu nại, ngươi muốn nói cái gì?

- Vị đại nhân này.

Diệp Huyền không chút hoang mang chắp tay nói:

- Nơi đây là phủ đệ của bằng hữu ta, ta nghĩ đại nhân vừa tra liền có thể tra được, vừa nãy mấy người bọn hắn lén xông vào nhà dân, đồng thời muốn động thủ với chúng ta, chúng ta vạn bất đắc dĩ, mới tiến hành phản kháng, lúc này mới không cẩn thận tổn thương bọn họ, đây mới là chân tướng của toàn bộ sự việc, kính xin mấy vị đại nhân minh giám, tại hạ nơi này...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện