- Vâng, điện hạ.
Kim Lân liền nói:
- Hỗn Loạn Chi Thành kia của Nhân loại thuộc hạ thật giống như nghe qua, là một thế lực vô cùng tà ác của Nhân loại, bên trong nguy hiểm tầng tầng, điện hạ ngươi không tiện bại lộ thân phận, có muốn thuộc hạ hiện tại liền chạy đi Hỗn Loạn Chi Thành, trợ giúp điện hạ một chút sức lực hay không?
- Không cần, chút chuyện nhỏ này, chính ta sẽ giải quyết.
Diệp Huyền hồi đáp.
Con ngươi của Xích Diễm Yêu Đế đảo một vòng, ngay lập tức hiểu được đây là một cơ hội nịnh hót tốt, liền nói:
- Kim Lân điện hạ không cần lo lắng, Xích Phong sơn mạch ta cách Hỗn Loạn Chi Thành vô cùng gần, nếu Huyền Diệp điện hạ có nhu cầu gì cần Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta hỗ trợ, cứ mở miệng, Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta nhất định không thối lui chút nào.
Thanh âm thoả mãn của Kim Lân truyền đến:
- Không nghĩ tới Xích Diễm Yêu Đế là một vị bằng hữu Yêu tộc nhiệt tình như thế, như vậy thực sự là quá tốt rồi, ta ở đây thay điện hạ cảm ơn Xích Diễm lão đệ.
- Nơi nào, nơi nào.
Bị Kim Lân khoa trương như thế, Xích Diễm Yêu Đế cảm giác xương của mình nhẹ mấy phần.
Diệp Huyền cảm thấy gần đủ rồi, liền nói ngay:
- Được rồi Kim Lân, bản điện còn có việc, trước ở đây đã trì hoãn không ít thời gian, lại tán gẫu nữa, e là khó tránh khỏi sẽ bị Vũ Đế bên cạnh ta hoài nghi.
- Vâng, điện hạ, có điều điện hạ ngươi chuẩn bị lúc nào đến Vô Tận sơn mạch a, ta đã rất lâu chưa từng thấy điện hạ rồi.
Thanh âm tha thiết mong chờ của Kim Lân truyền đến.
Bây giờ tu vi của hắn đã chậm rãi khôi phục lại bát giai đỉnh phong, nhưng bởi vì trên người cấm chế duyên cớ, trước sau không cách nào bước vào Huyền thú Yêu Đế, Diệp Huyền mấy năm không có tin tức, làm hắn chờ đợi mỏi mòn a.
Diệp Huyền làm sao không rõ ràng ý nghĩ của Kim Lân, lúc này lạnh nhạt nói:
- Ngươi yên tâm, chờ xử lý xong sự tình ở Hỗn Loạn Chi Thành, bản điện sẽ đi Vô Tận sơn mạch một chuyến.
- Ha ha, vậy ta liền cung nghênh điện hạ.
Thanh âm của Kim Lân mang theo hưng phấn, chợt nó nhìn Xích Diễm Yêu Đế nói:
- Xích Diễm lão đệ, kính xin lão đệ ngươi chăm sóc điện hạ của bộ tộc ta một chút, sau đó có cơ hội, lão đệ có thể tới Vô Tận sơn mạch ta làm khách, bản điện nhất định tận địa chủ tình nghĩa, khoản đãi lão đệ.
Trong lòng Xích Diễm Yêu Đế kích động đến miệng sắp sai lệch, liền nói:
- Kim Lân điện hạ khách khí.
Trong lòng hắn hồi hộp, mặc dù mình là Yêu Đế ở Xích Phong sơn mạch, nhưng ở trong hết thảy Yêu Đế của Xích Phong sơn mạch vẻn vẹn bài danh thứ năm, không nghĩ tới lần này dĩ nhiên có thể đáp tới Yêu Thần cung Kim Lân điện hạ, nghĩ tới đây, trong lòng Xích Diễm Yêu Đế mừng như điên.
Vô Tận sơn mạch vốn là đại bản doanh của Yêu tộc, mà Yêu Thần cung điện hạ, càng là địa vị cao thượng, mình kết nối được Kim Lân điện hạ, đối với sau này mình ở trong tộc tăng lên địa vị, cũng có giúp đỡ cực lớn.
- Xích Diễm Yêu Đế, bản điện còn có việc, cáo từ trước.
Diệp Huyền nhàn nhạt nhìn về phía Xích Diễm Yêu Đế.
Xích Diễm Yêu Đế liền nói:
- Điện hạ cứ việc đi, ta sẽ dặn dò chúng tiểu nhân nhường đường, lần này bên người điện hạ có Vũ Đế Nhân loại, bổn Đế liền không ra mặt, nếu sau này điện hạ có nhu cầu gì, cũng có thể đưa tin Xích Phong sơn mạch ta, bổn Đế những cái khác không dám hứa chắc, nhưng chỉ cần Xích Diễm ta có thể làm được, tất không chối từ.
- Vậy trước tiên cảm ơn Xích Diễm Yêu Đế.
Diệp Huyền cười chắp tay, chợt bóng người do Thôn Phệ Võ Hồn tạo thành trong nháy mắt tán loạn, tiêu tan không còn hình bóng.
Võ Hồn cự mãng gánh chịu lực lượng của Diệp Huyền, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, bá một hồi tiến vào trong cơ thể Xà Mị.
- Xích Diễm lão đệ, vậy trước tiên như vậy đi, có điều thân phận của Huyền Diệp điện hạ quan hệ đến cơ mật của bộ tộc ta, lão đệ ngươi tốt nhất không nên để cho quá nhiều Yêu tộc biết.
Thanh âm của Kim Lân từ trong Truyền Tống trận vang lên.
Xích Diễm Yêu Đế gật đầu nói:
- Kim Lân điện hạ yên tâm, bổn Đế hiểu được.
- Xích Diễm lão đệ, vậy lần sau lại liên lạc.
Thanh âm của Hắc Thiên Yêu Đế từ trong trận truyền ra, sau đó đưa tin trận cũng thuận theo ảm đạm.
Lúc này ở trong thung lũng.
Diệp Huyền vẫn cùng Hắc Vũ Hoàng đối lập, thu hồi lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn, rơi về phía trong thung lũng.
Hắc Vũ Hoàng kia nhìn Diệp Huyền, trên mặt lộ ra một tia sợ hãi.
- Đều giải quyết.
Trong thung lũng, Diệp Huyền nhìn đám người Huyết Kiếm Vũ Đế Tạ Mai Siêu thản nhiên nói.
Một nam một nữ kia còn có chút kinh dị, không biết phát sinh cái gì, chợt nhìn thấy tứ đại Yêu thú trước vây bọn họ lại dĩ nhiên đều tán ra, rất nhanh biến mất không còn hình bóng.
- Chúng nó làm sao thật sự đi rồi?
Trung niên nam tử kia nhất thời kinh dị nói, nhưng tiếng nói của hắn còn chưa dứt, liền phát hiện ngoài thung lũng dâng lên từng luồng từng luồng khí tức Yêu Hoàng đáng sợ, sau đó những khí tức Yêu Hoàng này cấp tốc đi xa, rất nhanh liền không thấy bóng dáng.
Trung niên nam tử này không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, hắn không nghĩ tới ở ngoài thung lũng lại mai phục nhiều Yêu Hoàng như vậy, phía sau lưng lập tức chảy ra mồ hôi lạnh.
Thiếu phụ kia trước tiên phục hồi tinh thần lại, vội vàng đi tới trước mặt Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế, cung kính nói:
- Kỷ Nhã Hinh cảm ơn ân cứu mạng của hai vị, đây là chồng ta Trương Hữu Minh.
Nói xong nàng chỉ tay nam tử trung niên ở bên cạnh, trung niên nam tử này cũng mau mau lại đây nói:
- Trương Hữu Minh bái kiến hai vị tiền bối.
Tuy hắn không biết Diệp Huyền là làm sao để những Yêu thú vừa nãy kia rời đi, nhưng chỉ là phần thủ đoạn này, liền làm hắn khá hoảng sợ.
Diệp Huyền nhìn hai người, thiếu phụ kia khá xinh đẹp, một đôi mắt thủy linh, hơn nữa còn chứa một loại mị thái, loại mị thái này cũng không phải nàng hết sức toả ra, hiển nhiên là trên người nàng nắm giữ một loại thể chất, khiến người ta nhìn một chút liền muốn đi tới bảo vệ.
Mà nam dáng dấp lại có chút trung hậu thành thật, xem ra là một người khá hàm hậu, lời cũng không nhiều.
Diệp Huyền cười khoát tay một cái nói:
- Dễ như ăn cháo, không cần để ý, hai người các ngươi hẳn là người của Hỗn Loạn Chi Thành? Làm sao sẽ xông vào cấm địa của Xích Phong sơn mạch?
Kỳ thực Diệp Huyền cứu hai người này, cũng là có mục đích, một mặt hai người này đến từ Hỗn Loạn Chi Thành, nhất định biết một ít tin tức về Hỗn Loạn Chi Thành, thứ hai Diệp Huyền cũng muốn thông qua cơ hội này cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch liên lạc, không nghĩ tới hiệu quả tốt đến kì lạ, dĩ nhiên cùng Kim Lân liên lạc lên, tâm tình rất vui vẻ.
Kim Lân liền nói:
- Hỗn Loạn Chi Thành kia của Nhân loại thuộc hạ thật giống như nghe qua, là một thế lực vô cùng tà ác của Nhân loại, bên trong nguy hiểm tầng tầng, điện hạ ngươi không tiện bại lộ thân phận, có muốn thuộc hạ hiện tại liền chạy đi Hỗn Loạn Chi Thành, trợ giúp điện hạ một chút sức lực hay không?
- Không cần, chút chuyện nhỏ này, chính ta sẽ giải quyết.
Diệp Huyền hồi đáp.
Con ngươi của Xích Diễm Yêu Đế đảo một vòng, ngay lập tức hiểu được đây là một cơ hội nịnh hót tốt, liền nói:
- Kim Lân điện hạ không cần lo lắng, Xích Phong sơn mạch ta cách Hỗn Loạn Chi Thành vô cùng gần, nếu Huyền Diệp điện hạ có nhu cầu gì cần Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta hỗ trợ, cứ mở miệng, Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta nhất định không thối lui chút nào.
Thanh âm thoả mãn của Kim Lân truyền đến:
- Không nghĩ tới Xích Diễm Yêu Đế là một vị bằng hữu Yêu tộc nhiệt tình như thế, như vậy thực sự là quá tốt rồi, ta ở đây thay điện hạ cảm ơn Xích Diễm lão đệ.
- Nơi nào, nơi nào.
Bị Kim Lân khoa trương như thế, Xích Diễm Yêu Đế cảm giác xương của mình nhẹ mấy phần.
Diệp Huyền cảm thấy gần đủ rồi, liền nói ngay:
- Được rồi Kim Lân, bản điện còn có việc, trước ở đây đã trì hoãn không ít thời gian, lại tán gẫu nữa, e là khó tránh khỏi sẽ bị Vũ Đế bên cạnh ta hoài nghi.
- Vâng, điện hạ, có điều điện hạ ngươi chuẩn bị lúc nào đến Vô Tận sơn mạch a, ta đã rất lâu chưa từng thấy điện hạ rồi.
Thanh âm tha thiết mong chờ của Kim Lân truyền đến.
Bây giờ tu vi của hắn đã chậm rãi khôi phục lại bát giai đỉnh phong, nhưng bởi vì trên người cấm chế duyên cớ, trước sau không cách nào bước vào Huyền thú Yêu Đế, Diệp Huyền mấy năm không có tin tức, làm hắn chờ đợi mỏi mòn a.
Diệp Huyền làm sao không rõ ràng ý nghĩ của Kim Lân, lúc này lạnh nhạt nói:
- Ngươi yên tâm, chờ xử lý xong sự tình ở Hỗn Loạn Chi Thành, bản điện sẽ đi Vô Tận sơn mạch một chuyến.
- Ha ha, vậy ta liền cung nghênh điện hạ.
Thanh âm của Kim Lân mang theo hưng phấn, chợt nó nhìn Xích Diễm Yêu Đế nói:
- Xích Diễm lão đệ, kính xin lão đệ ngươi chăm sóc điện hạ của bộ tộc ta một chút, sau đó có cơ hội, lão đệ có thể tới Vô Tận sơn mạch ta làm khách, bản điện nhất định tận địa chủ tình nghĩa, khoản đãi lão đệ.
Trong lòng Xích Diễm Yêu Đế kích động đến miệng sắp sai lệch, liền nói:
- Kim Lân điện hạ khách khí.
Trong lòng hắn hồi hộp, mặc dù mình là Yêu Đế ở Xích Phong sơn mạch, nhưng ở trong hết thảy Yêu Đế của Xích Phong sơn mạch vẻn vẹn bài danh thứ năm, không nghĩ tới lần này dĩ nhiên có thể đáp tới Yêu Thần cung Kim Lân điện hạ, nghĩ tới đây, trong lòng Xích Diễm Yêu Đế mừng như điên.
Vô Tận sơn mạch vốn là đại bản doanh của Yêu tộc, mà Yêu Thần cung điện hạ, càng là địa vị cao thượng, mình kết nối được Kim Lân điện hạ, đối với sau này mình ở trong tộc tăng lên địa vị, cũng có giúp đỡ cực lớn.
- Xích Diễm Yêu Đế, bản điện còn có việc, cáo từ trước.
Diệp Huyền nhàn nhạt nhìn về phía Xích Diễm Yêu Đế.
Xích Diễm Yêu Đế liền nói:
- Điện hạ cứ việc đi, ta sẽ dặn dò chúng tiểu nhân nhường đường, lần này bên người điện hạ có Vũ Đế Nhân loại, bổn Đế liền không ra mặt, nếu sau này điện hạ có nhu cầu gì, cũng có thể đưa tin Xích Phong sơn mạch ta, bổn Đế những cái khác không dám hứa chắc, nhưng chỉ cần Xích Diễm ta có thể làm được, tất không chối từ.
- Vậy trước tiên cảm ơn Xích Diễm Yêu Đế.
Diệp Huyền cười chắp tay, chợt bóng người do Thôn Phệ Võ Hồn tạo thành trong nháy mắt tán loạn, tiêu tan không còn hình bóng.
Võ Hồn cự mãng gánh chịu lực lượng của Diệp Huyền, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, bá một hồi tiến vào trong cơ thể Xà Mị.
- Xích Diễm lão đệ, vậy trước tiên như vậy đi, có điều thân phận của Huyền Diệp điện hạ quan hệ đến cơ mật của bộ tộc ta, lão đệ ngươi tốt nhất không nên để cho quá nhiều Yêu tộc biết.
Thanh âm của Kim Lân từ trong Truyền Tống trận vang lên.
Xích Diễm Yêu Đế gật đầu nói:
- Kim Lân điện hạ yên tâm, bổn Đế hiểu được.
- Xích Diễm lão đệ, vậy lần sau lại liên lạc.
Thanh âm của Hắc Thiên Yêu Đế từ trong trận truyền ra, sau đó đưa tin trận cũng thuận theo ảm đạm.
Lúc này ở trong thung lũng.
Diệp Huyền vẫn cùng Hắc Vũ Hoàng đối lập, thu hồi lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn, rơi về phía trong thung lũng.
Hắc Vũ Hoàng kia nhìn Diệp Huyền, trên mặt lộ ra một tia sợ hãi.
- Đều giải quyết.
Trong thung lũng, Diệp Huyền nhìn đám người Huyết Kiếm Vũ Đế Tạ Mai Siêu thản nhiên nói.
Một nam một nữ kia còn có chút kinh dị, không biết phát sinh cái gì, chợt nhìn thấy tứ đại Yêu thú trước vây bọn họ lại dĩ nhiên đều tán ra, rất nhanh biến mất không còn hình bóng.
- Chúng nó làm sao thật sự đi rồi?
Trung niên nam tử kia nhất thời kinh dị nói, nhưng tiếng nói của hắn còn chưa dứt, liền phát hiện ngoài thung lũng dâng lên từng luồng từng luồng khí tức Yêu Hoàng đáng sợ, sau đó những khí tức Yêu Hoàng này cấp tốc đi xa, rất nhanh liền không thấy bóng dáng.
Trung niên nam tử này không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, hắn không nghĩ tới ở ngoài thung lũng lại mai phục nhiều Yêu Hoàng như vậy, phía sau lưng lập tức chảy ra mồ hôi lạnh.
Thiếu phụ kia trước tiên phục hồi tinh thần lại, vội vàng đi tới trước mặt Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế, cung kính nói:
- Kỷ Nhã Hinh cảm ơn ân cứu mạng của hai vị, đây là chồng ta Trương Hữu Minh.
Nói xong nàng chỉ tay nam tử trung niên ở bên cạnh, trung niên nam tử này cũng mau mau lại đây nói:
- Trương Hữu Minh bái kiến hai vị tiền bối.
Tuy hắn không biết Diệp Huyền là làm sao để những Yêu thú vừa nãy kia rời đi, nhưng chỉ là phần thủ đoạn này, liền làm hắn khá hoảng sợ.
Diệp Huyền nhìn hai người, thiếu phụ kia khá xinh đẹp, một đôi mắt thủy linh, hơn nữa còn chứa một loại mị thái, loại mị thái này cũng không phải nàng hết sức toả ra, hiển nhiên là trên người nàng nắm giữ một loại thể chất, khiến người ta nhìn một chút liền muốn đi tới bảo vệ.
Mà nam dáng dấp lại có chút trung hậu thành thật, xem ra là một người khá hàm hậu, lời cũng không nhiều.
Diệp Huyền cười khoát tay một cái nói:
- Dễ như ăn cháo, không cần để ý, hai người các ngươi hẳn là người của Hỗn Loạn Chi Thành? Làm sao sẽ xông vào cấm địa của Xích Phong sơn mạch?
Kỳ thực Diệp Huyền cứu hai người này, cũng là có mục đích, một mặt hai người này đến từ Hỗn Loạn Chi Thành, nhất định biết một ít tin tức về Hỗn Loạn Chi Thành, thứ hai Diệp Huyền cũng muốn thông qua cơ hội này cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch liên lạc, không nghĩ tới hiệu quả tốt đến kì lạ, dĩ nhiên cùng Kim Lân liên lạc lên, tâm tình rất vui vẻ.
Danh sách chương