Dạ tiệc của gia tộc buổi tối, theo lẽ thường, tất cả mọi người đều tề tụ đông đủ.
- Huyền nhi, mấy ngày nay Diệp gia ta đã thu nạp được không ít trang viên, Diệp gia ta hôm nay có thể đã chiếm được bảy tám phần thị trường dược tài của Thanh Sơn Trấn rồi.
Diệp Phách Thiên vui vẻ cười nói.
Nháy mắt sự kiện Huyết Đao trại đã trôi qua nửa tháng.
Trong nửa tháng này, Diệp gia đã xuất hết đủ loại thủ đoạn, hơn nữa còn lấy được danh xưng vinh dự gia tộc, có được rất nhiều ưu đãi ở một vài chính sách, khiến cho việc làm ăn của Diệp gia phát triển ngày càng nhanh.
Mỗi người trong Diệp gia đều bận rộn chóng mặt, gần như không có thời gian nghỉ ngơi.
- Gia gia, nếu như ta là ngươi thì sẽ bế quan tu luyện nhiều thêm chút nữa, ở Thiên Huyền đại lục này chỉ có vũ lực mới là hậu thuẫn vững chắc nhất, nếu không mặc kệ ngươi kinh doanh việc buôn bán của Diệp gia ta có tốt hơn nữa, bất quá cũng chỉ như hoa trong gương trăng dưới nước, công dã tràng mà thôi.
- Hắc hắc.
Lão gia tử xấu hổ cười:
- Huyền nhi, chuyện ngươi nói ta cũng biết, chỉ là ta đã già rồi, tu vi có thể đạt tới địa võ sư nhị trọng đã là không tệ rồi, có tu luyện hơn nữa thì tiềm lực phát triển cũng chẳng là bao.
Diệp Huyền lắc đầu.
- Gia gia, không phải ta đã đưa cho gia gia một bộ công pháp sao? Chỉ cần ngươi tu luyện theo công pháp mà ta đã đưa cho ngươi thì ta dám đảm bảo, trong vòng một tháng ngươi sẽ có hy vọng trùng phá địa võ sư tam trọng.
- Ngươi nói thật sao?
Lão gia tử đột nhiên đứng phắt dậy.
Lão biết rõ, đứa cháu trai này của mình dạo gần đây đột nhiên trở nên vô cùng thần bí, thủ đoạn xuất quỷ nhập thần, chuyện hắn đã nói, quả thực không có chuyện nào mà không làm được.
Nhưng nếu nói có thể khiến cho mình trong vòng một tháng trùng phá được địa võ sư tam trọng thì lão gia tử vẫn giật mình không thể nào bình tĩnh được.
- Bất quá chỉ là địa võ sư tam trọng mà thôi, xem ngươi ngạc nhiên như vậy kìa, chút việc nhỏ đó có thể khiến cho ngươi kích động thành như vậy sao?
Diệp Huyền nói chuyện vô cùng bình thản:
- Nếu như qua năm mới ngươi đột phá được võ tông rồi thì chẳng phải là sẽ kích động tới mức đánh sập nhà sao?
Đột phá trở thành địa võ sư tam trọng, đây là tiêu chuẩn của cường giả đỉnh tiêm ở Lam Nguyệt thành, nhưng trong mắt Diệp Huyền lại trở thành chuyện nhỏ nhặt, lão gia tử nghe xong mà mặt mày xanh mét. Nhưng tới khi nghe được câu sau cùng thì lão gia tử càng kinh ngạc trừng lớn mắt:
- Võ tông, ngươi nói chính là võ tông ngũ giai sao? Đây chính là tiêu chuẩn của cường giả mạnh nhất của vương quốc, ta có thể đạt tới sao? Sao có thể được? Ta làm gì có thiên phú cao như vậy!
Diệp Huyền cười nói:
- Gia gia, ngươi đương nhiên không có thiên phú đó, bất quá phối hợp với công pháp mà ta đưa cho ngươi thì không phải là không có hy vọng.
Vì gia tăng thực lực của gia tộc, Diệp Huyền liền lấy ra một bộ huyền phẩm công pháp thích hợp với đại địa võ hồn, loại công pháp này chính là chí bảo mà quốc khố của Lưu Vân Quốc cũng không có được.
- Phụ thân, công pháp mà Huyền nhi đưa ra đúng là rất thần kỳ, gần đây ta cảm giác huyền khí của ta giống như có một loại xúc động muốn trùng kích địa võ sư nhị trọng rồi.
Diệp Triển Hùng ngồi bên cạnh thấp giọng nói.
- Cái gì?
Lão gia tử nhéo lỗ tai của Diệp Triển Hùng xách lên:
- Tiểu tử ngươi sao không nói sớm cho ta biết, chẳng trách gần đây ta nhìn thấy ngươi thường xuyên chạy tới phòng tu luyện, chuyện làm ăn của gia tộc cũng bị ngươi quăng qua một bên, hoá ra là lén lút chạy đi tranh thủ, bắt đầu từ ngày mai ngươi lo chuyện làm ăn của gia tộc, lão phu muốn bế quan.
- Khụ khụ, phụ thân, hôm nay ta nhận được thiệp mời của phủ thành chủ, muốn Diệp gia chúng ta tham gia yến tiệc của phủ thành chủ vào bảy ngày nữa, chuyện lớn cỡ này đương nhiên cần tới ngươi đi rồi.
- Yến tiệc của phủ thành chủ? Không đi, không đi.
Lão gia tử lần này nói gì cũng không chịu đi.
- Đừng hòng ngăn cản ta bế quan, chuyện này thì ngươi để cho Huyền nhi đi là được, dù sao thì hình như hắn cũng muốn trở về Lam Nguyệt thành một chuyến.
Diệp Triển Hùng lập tức đưa thiệp mời tới trước mặt Diệp Huyền.
Diệp Huyền cầm lên, nhìn một cái.
Hoá ra là mỗi cuối năm phù thành chủ đều sẽ tổ chức một bữa thịnh yến, bữa tiệc này chủ yếu là để phủ thành chủ cảm tạ những gia tộc và thế lực có cống hiến lớn cho Lam Nguyệt thành cho nên mới tổ chức giao lưu.
Đồng thời, sinh nhật của thành chủ cũng đúng vào ngày này, cho nên bữa tiệc này cũng chính là tiệc sinh nhật của thành chủ Lam Nguyệt thành.
Yến hội thế này đều mời những gia tộc và thế lực có tiếng tăm và uy tín trong Lam Nguyệt thành, với địa vị của Diệp gia trước kia thì căn bản không tới lượt.
Nhưng năm nay bởi vì Diệp gia đã tiêu diệt Huyết Đao trại, được trao danh xưng gia tộc danh dự cho nên mới có tư cách tham gia yến hội này.
Diệp Huyền lập tức cười nói:
- Đại bá, phủ thành chủ đã phái người đưa thiệp mời tới Thanh Sơn Trấn thế này cũng để nói rõ thành ý của bọn họ, huống hồ gì yến hội này cũng coi như yến hội mừng sinh nhật của thành chủ. Ngươi thân là gia chủ, nhất định phải đi mới được. Ngoài ra, ta còn muốn đưa phụ thân tới Lam Nguyệt thành, nghĩ cách để chữa hết thương thế trên người hắn, cho nên tính thêm ta và phụ thân nữa là thêm hai người, trong tộc còn ai muốn đi nữa thì cứ đi thôi, đây là cơ hội tốt để kết giao với những gia tộc và thế lực quyền quý ở Lam Nguyệt thành, đại bá các ngươi nhất định phải nắm chắc cơ hội này.
- Cái gì?
Nghe Diệp Huyền nói xong thì lão gia tử đột nhiên đứng dậy, kích động nói:
- Huyền nhi, ngươi có nắm chắc là có thể trị được thương thế của Triển Vân không?
Phụ thân của Diệp Huyền là Diệp Triển Vân cũng kích động.
Từ khi Diệp Huyền nói với y là thương thế của y vẫn có thể trị được thì tâm tình của Diệp Triển Vân mấy ngày nay luôn kích động không thôi.
Nửa tháng nay, mỗi ngày y đều rèn luyện thân thể của mình theo yêu cầu của Diệp Huyền, còn tiến hành điều trị ngâm nước thuốc, cảm giác thân thể ngày càng trẻ trung ra, một vài phần cơ thịt héo rút già nua cũng đã khôi phục lại dần dần.
Chỉ là những kinh mạch bị đứt đoạn trong cơ thể một mực vẫn không thấy khôi phục, khiến cho trong lòng của y cũng thấp thỏm không yên, hôm nay nghe thấy Diệp Huyền nói như vậy thì lập tức kích động không thôi.
- Huyền nhi, mấy ngày nay Diệp gia ta đã thu nạp được không ít trang viên, Diệp gia ta hôm nay có thể đã chiếm được bảy tám phần thị trường dược tài của Thanh Sơn Trấn rồi.
Diệp Phách Thiên vui vẻ cười nói.
Nháy mắt sự kiện Huyết Đao trại đã trôi qua nửa tháng.
Trong nửa tháng này, Diệp gia đã xuất hết đủ loại thủ đoạn, hơn nữa còn lấy được danh xưng vinh dự gia tộc, có được rất nhiều ưu đãi ở một vài chính sách, khiến cho việc làm ăn của Diệp gia phát triển ngày càng nhanh.
Mỗi người trong Diệp gia đều bận rộn chóng mặt, gần như không có thời gian nghỉ ngơi.
- Gia gia, nếu như ta là ngươi thì sẽ bế quan tu luyện nhiều thêm chút nữa, ở Thiên Huyền đại lục này chỉ có vũ lực mới là hậu thuẫn vững chắc nhất, nếu không mặc kệ ngươi kinh doanh việc buôn bán của Diệp gia ta có tốt hơn nữa, bất quá cũng chỉ như hoa trong gương trăng dưới nước, công dã tràng mà thôi.
- Hắc hắc.
Lão gia tử xấu hổ cười:
- Huyền nhi, chuyện ngươi nói ta cũng biết, chỉ là ta đã già rồi, tu vi có thể đạt tới địa võ sư nhị trọng đã là không tệ rồi, có tu luyện hơn nữa thì tiềm lực phát triển cũng chẳng là bao.
Diệp Huyền lắc đầu.
- Gia gia, không phải ta đã đưa cho gia gia một bộ công pháp sao? Chỉ cần ngươi tu luyện theo công pháp mà ta đã đưa cho ngươi thì ta dám đảm bảo, trong vòng một tháng ngươi sẽ có hy vọng trùng phá địa võ sư tam trọng.
- Ngươi nói thật sao?
Lão gia tử đột nhiên đứng phắt dậy.
Lão biết rõ, đứa cháu trai này của mình dạo gần đây đột nhiên trở nên vô cùng thần bí, thủ đoạn xuất quỷ nhập thần, chuyện hắn đã nói, quả thực không có chuyện nào mà không làm được.
Nhưng nếu nói có thể khiến cho mình trong vòng một tháng trùng phá được địa võ sư tam trọng thì lão gia tử vẫn giật mình không thể nào bình tĩnh được.
- Bất quá chỉ là địa võ sư tam trọng mà thôi, xem ngươi ngạc nhiên như vậy kìa, chút việc nhỏ đó có thể khiến cho ngươi kích động thành như vậy sao?
Diệp Huyền nói chuyện vô cùng bình thản:
- Nếu như qua năm mới ngươi đột phá được võ tông rồi thì chẳng phải là sẽ kích động tới mức đánh sập nhà sao?
Đột phá trở thành địa võ sư tam trọng, đây là tiêu chuẩn của cường giả đỉnh tiêm ở Lam Nguyệt thành, nhưng trong mắt Diệp Huyền lại trở thành chuyện nhỏ nhặt, lão gia tử nghe xong mà mặt mày xanh mét. Nhưng tới khi nghe được câu sau cùng thì lão gia tử càng kinh ngạc trừng lớn mắt:
- Võ tông, ngươi nói chính là võ tông ngũ giai sao? Đây chính là tiêu chuẩn của cường giả mạnh nhất của vương quốc, ta có thể đạt tới sao? Sao có thể được? Ta làm gì có thiên phú cao như vậy!
Diệp Huyền cười nói:
- Gia gia, ngươi đương nhiên không có thiên phú đó, bất quá phối hợp với công pháp mà ta đưa cho ngươi thì không phải là không có hy vọng.
Vì gia tăng thực lực của gia tộc, Diệp Huyền liền lấy ra một bộ huyền phẩm công pháp thích hợp với đại địa võ hồn, loại công pháp này chính là chí bảo mà quốc khố của Lưu Vân Quốc cũng không có được.
- Phụ thân, công pháp mà Huyền nhi đưa ra đúng là rất thần kỳ, gần đây ta cảm giác huyền khí của ta giống như có một loại xúc động muốn trùng kích địa võ sư nhị trọng rồi.
Diệp Triển Hùng ngồi bên cạnh thấp giọng nói.
- Cái gì?
Lão gia tử nhéo lỗ tai của Diệp Triển Hùng xách lên:
- Tiểu tử ngươi sao không nói sớm cho ta biết, chẳng trách gần đây ta nhìn thấy ngươi thường xuyên chạy tới phòng tu luyện, chuyện làm ăn của gia tộc cũng bị ngươi quăng qua một bên, hoá ra là lén lút chạy đi tranh thủ, bắt đầu từ ngày mai ngươi lo chuyện làm ăn của gia tộc, lão phu muốn bế quan.
- Khụ khụ, phụ thân, hôm nay ta nhận được thiệp mời của phủ thành chủ, muốn Diệp gia chúng ta tham gia yến tiệc của phủ thành chủ vào bảy ngày nữa, chuyện lớn cỡ này đương nhiên cần tới ngươi đi rồi.
- Yến tiệc của phủ thành chủ? Không đi, không đi.
Lão gia tử lần này nói gì cũng không chịu đi.
- Đừng hòng ngăn cản ta bế quan, chuyện này thì ngươi để cho Huyền nhi đi là được, dù sao thì hình như hắn cũng muốn trở về Lam Nguyệt thành một chuyến.
Diệp Triển Hùng lập tức đưa thiệp mời tới trước mặt Diệp Huyền.
Diệp Huyền cầm lên, nhìn một cái.
Hoá ra là mỗi cuối năm phù thành chủ đều sẽ tổ chức một bữa thịnh yến, bữa tiệc này chủ yếu là để phủ thành chủ cảm tạ những gia tộc và thế lực có cống hiến lớn cho Lam Nguyệt thành cho nên mới tổ chức giao lưu.
Đồng thời, sinh nhật của thành chủ cũng đúng vào ngày này, cho nên bữa tiệc này cũng chính là tiệc sinh nhật của thành chủ Lam Nguyệt thành.
Yến hội thế này đều mời những gia tộc và thế lực có tiếng tăm và uy tín trong Lam Nguyệt thành, với địa vị của Diệp gia trước kia thì căn bản không tới lượt.
Nhưng năm nay bởi vì Diệp gia đã tiêu diệt Huyết Đao trại, được trao danh xưng gia tộc danh dự cho nên mới có tư cách tham gia yến hội này.
Diệp Huyền lập tức cười nói:
- Đại bá, phủ thành chủ đã phái người đưa thiệp mời tới Thanh Sơn Trấn thế này cũng để nói rõ thành ý của bọn họ, huống hồ gì yến hội này cũng coi như yến hội mừng sinh nhật của thành chủ. Ngươi thân là gia chủ, nhất định phải đi mới được. Ngoài ra, ta còn muốn đưa phụ thân tới Lam Nguyệt thành, nghĩ cách để chữa hết thương thế trên người hắn, cho nên tính thêm ta và phụ thân nữa là thêm hai người, trong tộc còn ai muốn đi nữa thì cứ đi thôi, đây là cơ hội tốt để kết giao với những gia tộc và thế lực quyền quý ở Lam Nguyệt thành, đại bá các ngươi nhất định phải nắm chắc cơ hội này.
- Cái gì?
Nghe Diệp Huyền nói xong thì lão gia tử đột nhiên đứng dậy, kích động nói:
- Huyền nhi, ngươi có nắm chắc là có thể trị được thương thế của Triển Vân không?
Phụ thân của Diệp Huyền là Diệp Triển Vân cũng kích động.
Từ khi Diệp Huyền nói với y là thương thế của y vẫn có thể trị được thì tâm tình của Diệp Triển Vân mấy ngày nay luôn kích động không thôi.
Nửa tháng nay, mỗi ngày y đều rèn luyện thân thể của mình theo yêu cầu của Diệp Huyền, còn tiến hành điều trị ngâm nước thuốc, cảm giác thân thể ngày càng trẻ trung ra, một vài phần cơ thịt héo rút già nua cũng đã khôi phục lại dần dần.
Chỉ là những kinh mạch bị đứt đoạn trong cơ thể một mực vẫn không thấy khôi phục, khiến cho trong lòng của y cũng thấp thỏm không yên, hôm nay nghe thấy Diệp Huyền nói như vậy thì lập tức kích động không thôi.
Danh sách chương