- Được.
Huyết Kiếm Vũ Đế không do dự, từ trong ngón tay bắn ra một giọt tinh huyết hòa vào trong khế ước của Diệp Huyền.
Mà Diệp Huyền cũng bỏ ra một giọt máu tươi, tương tự hòa vào trong đó.
Trên hồn lực khế ước, lập tức hiện ra một đạo ánh sáng mông lung, chợt toàn bộ khế ước ở trên không trung nhàn nhạt tản mát.
Loạch xoạch!
Trong đó có hai cỗ khí tức thần bí, phân biệt hai bên trái phải, bắn về phía Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế, hòa vào trong cơ thể hai người.
Một luồng lực lượng hồn lực thần bí giáng lâm ở trên linh hồn của Huyết Kiếm Vũ Đế.
- Lão phu ngược lại muốn xem xem, tiểu tử ngươi bố trí hồn lực khế ước, có thể ràng buộc bổn Đế hay không?
Trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế cười lạnh, trong bóng tối thôi thúc lực lượng linh hồn tiến hành chống đối.
Cửu Thiên Vũ Đế, linh hồn bắt đầu phát sinh lột xác, tuyệt không phải hồn lực khế ước phổ thông có thể hạn chế.
Coi như một tên Luyện Hồn Sư bát phẩm, cũng không cách nào dễ dàng làm được.
Huyết Kiếm Vũ Đế muốn làm, chính là ngăn cản khế ước của Diệp Huyền hòa vào linh hồn của hắn, làm cho khế ước này đối với hắn không cách nào tiến hành ràng buộc.
Linh hồn xung kích đáng sợ, trong nháy mắt kích đãng ra, đánh vào trong đầu của hắn, bắt đầu ngăn cản xâm lấn, Huyết Kiếm Vũ Đế thấy thế, khóe miệng không khỏi phác hoạ lên một nụ cười đắc ý.
Nhưng nụ cười này còn chưa triệt để tỏa ra, sau một khắc, hai mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế bỗng dưng trợn tròn, nụ cười trên mặt trong nháy mắt đọng lại.
Đối mặt linh hồn của hắn xung kích, Diệp Huyền luyện chế ra khế ước lại hoàn toàn không nhìn, phảng phất như tiến vào chỗ không người, trong nháy mắt phá tan linh hồn của hắn phòng ngự, hòa vào trong linh hồn của hắn.
Một loại lực lượng quy tắc sâu xa thăm thẳm, bao phủ lại linh hồn của Huyết Kiếm Vũ Đế.
Điều này đại biểu hồn lực khế ước đã hình thành, nếu hắn dám vi phạm, lực lượng quy tắc trong đất trời sẽ phá hủy linh hồn của hắn, khiến cho hắn thần hồn câu diệt.
Chuyện này làm sao có thể?
Huyết Kiếm Vũ Đế trợn mắt ngoác mồm, trên gương mặt tràn đầy vẻ khó tin, miệng mở ra, quả thực khóc không ra nước mắt.
Lấy thân phận của hắn, gặp Luyện Hồn Sư mạnh mẽ tự nhiên không phải số ít, nhưng cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, Diệp Huyền gieo xuống hồn lực khế ước cho hắn sẽ ung dung như vậy.
Hồi tưởng cử động lúc trước, Huyết Kiếm Vũ Đế quả thực sắp muốn khóc, còn thử thách tu vi Luyện Hồn của đối phương, chuyện này quả thật chính là đào hố chôn mình.
- Huyết Kiếm, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là thị vệ thứ nhất của thiếu gia ta.
Diệp Huyền đứng ngạo nghễ trên bầu trời, nhìn Huyết Kiếm Vũ Đế phiền muộn muốn khóc, không nhịn được cười nhạt nói.
Huyết Kiếm Vũ Đế này quả thực là quá kinh thị, hắn một Vũ Đế võ đạo bản nguyên bị hao tổn, lại cho rằng có thể ngăn cản được Hồn ấn khế ước của mình!
Nghĩ mình kiếp trước, lấy tu vi Luyện Hồn Sư bát phẩm đỉnh phong đứng đỉnh của Luyện Hồn giới, thậm chí vượt lên đại đa số Luyện Hồn Sư Đế cấp cửu phẩm, tuyệt không phải dựa vào vận may làm được, đừng nói một Vũ Đế nhất trọng, coi như là Vũ Đế nhị trọng, cũng đừng hòng phá tan mình bố trí Hồn ấn khế ước.
Huyết Kiếm Vũ Đế vẫn quá non a.
- Ta...
Huyết Kiếm Vũ Đế há miệng, tựa hồ muốn nói điều gì, cuối cùng vẫn không thể nói ra.
Nghĩ đến sau này phải tuỳ tùng thiếu niên này, trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế không khỏi muốn khóc.
Nhưng ván đã đóng thuyền, cho dù hắn lại không muốn, ở dưới lực lượng thiên địa quy tắc, hắn không thể cãi lời Diệp Huyền, trừ khi hắn muốn hồn phi phách tán.
Dần dần, bất đắc dĩ trên mặt Huyết Kiếm Vũ Đế biến mất, ánh mắt trở nên kiên quyết, cắn chặt hàm răng, cao giọng nói:
- Thuộc hạ Tạ Mai Siêu, bái kiến đại nhân.
Nói ra câu nói như vậy, cả người Tạ Mai Siêu buông lỏng, trước sau trong lòng ngột ngạt, đột nhiên như từ trong mây đen dày đặc trở lại trời nắng sáng sủa, để trong lòng hắn vạn phần khiếp sợ.
Hắn mơ hồ cảm thấy, tuỳ tùng một thiên tài dễ dàng ở trong cơ thể hắn khắc Hồn ấn khế ước như vậy, tựa hồ cũng không phải một sự tình không thể nào tiếp thu được.
Trong con ngươi của Diệp Huyền rốt cục lướt qua một nụ cười, mỉm cười nói:
- Sau này ngươi sẽ sẽ biết, ngươi quyết định hôm nay là hạnh vận cỡ nào.
Huyết Kiếm Vũ Đế cười khổ lắc đầu, hắn bây giờ, còn có thể nói cái gì đây.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Huyền cất đi không gian giới chỉ của đám người Cố Phỉ, đồng thời, thời điểm hắn thu thập không gian giới chỉ, cũng trong bóng tối thôn phệ lực lượng Võ Hồn mà mấy người tản mát ra hầu như không còn.
Võ Hồn không gian của Cố Phỉ cùng Lệ Quỷ Võ Hồn của La Mạc ở trong hết thảy Võ Hồn đều thuộc về trung thượng, có thể bổ sung cho Thôn Phệ Võ Hồn không ít lực lượng.
- Đại nhân, sau đó chúng ta làm sao bây giờ?
Huyết Kiếm Vũ Đế đi tới bên cạnh Diệp Huyền hỏi.
- Sau này ngươi gọi ta Diệp thiếu là được.
Diệp Huyền cười lạnh:
- Nghe nói Vô Lượng Sơn còn có một ít đệ tử ở Tử Hoa Thành, hiện tại đám người Cố Phỉ đã đi đầu một bước, thiếu gia ta há có thể để bọn họ đợi lâu?
Huyết Kiếm Vũ Đế ngẩn ra.
- Ý của ngươi là dẫn bọn họ ra?
Hắn hơi nhướng mày, trầm giọng nói:
- Này không dễ làm lắm, ngay cả Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ cũng chết ở nơi này, các Đại trưởng lão của Vô Lượng Sơn trong lúc đó đều có thẻ ngọc truyền tin, một khi phát hiện không đúng, bọn họ tuyệt sẽ không dễ dàng mắc câu, muốn dẫn bọn họ ra, độ khó không thấp.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười.
- Chúng ta tự mình đi dẫn, tự nhiên độ khó không thấp, nhưng để đám người Cố Phỉ đi dẫn, vậy thì đơn giản hơn nhiều.
Dứt tiếng, trong tay Diệp Huyền đã xuất hiện một khối thẻ ngọc truyền tin, chính là từ trong không gian giới chỉ của Cố Phỉ được thẻ ngọc của Vô Lượng Sơn.
Huyết Kiếm Vũ Đế sửng sốt một chút, chợt nói:
- Diệp thiếu, ngươi không phải là muốn thông qua thẻ ngọc truyền tin của Cố Phỉ truyền tin tức cho bọn họ chứ, để bọn họ đi ra chứ? Thẻ ngọc truyền tin của Vô Lượng Sơn đều có thủ đoạn mã hóa đặc biệt, này e là...
Hắn còn chưa dứt lời, hai mắt bỗng dưng trợn tròn, chỉ thấy hai tay của Diệp Huyền không ngừng nắn thủ quyết, trên thẻ ngọc truyền tin kia lập tức tỏa ra một đạo ánh sáng mông lung, sau một khắc, một đạo tin tức đã bị đưa ra ngoài.
Huyết Kiếm Vũ Đế hoàn toàn há hốc mồm, sao có thể có chuyện đó, thẻ ngọc truyền tin của những đại tông môn kia hắn không phải chưa từng thấy, tất cả đều trải qua thủ đoạn mã hóa đặc thù, người bình thường căn bản không có cách sử dụng, coi như được, cũng là một khối rác rưởi.
Huyết Kiếm Vũ Đế không do dự, từ trong ngón tay bắn ra một giọt tinh huyết hòa vào trong khế ước của Diệp Huyền.
Mà Diệp Huyền cũng bỏ ra một giọt máu tươi, tương tự hòa vào trong đó.
Trên hồn lực khế ước, lập tức hiện ra một đạo ánh sáng mông lung, chợt toàn bộ khế ước ở trên không trung nhàn nhạt tản mát.
Loạch xoạch!
Trong đó có hai cỗ khí tức thần bí, phân biệt hai bên trái phải, bắn về phía Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế, hòa vào trong cơ thể hai người.
Một luồng lực lượng hồn lực thần bí giáng lâm ở trên linh hồn của Huyết Kiếm Vũ Đế.
- Lão phu ngược lại muốn xem xem, tiểu tử ngươi bố trí hồn lực khế ước, có thể ràng buộc bổn Đế hay không?
Trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế cười lạnh, trong bóng tối thôi thúc lực lượng linh hồn tiến hành chống đối.
Cửu Thiên Vũ Đế, linh hồn bắt đầu phát sinh lột xác, tuyệt không phải hồn lực khế ước phổ thông có thể hạn chế.
Coi như một tên Luyện Hồn Sư bát phẩm, cũng không cách nào dễ dàng làm được.
Huyết Kiếm Vũ Đế muốn làm, chính là ngăn cản khế ước của Diệp Huyền hòa vào linh hồn của hắn, làm cho khế ước này đối với hắn không cách nào tiến hành ràng buộc.
Linh hồn xung kích đáng sợ, trong nháy mắt kích đãng ra, đánh vào trong đầu của hắn, bắt đầu ngăn cản xâm lấn, Huyết Kiếm Vũ Đế thấy thế, khóe miệng không khỏi phác hoạ lên một nụ cười đắc ý.
Nhưng nụ cười này còn chưa triệt để tỏa ra, sau một khắc, hai mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế bỗng dưng trợn tròn, nụ cười trên mặt trong nháy mắt đọng lại.
Đối mặt linh hồn của hắn xung kích, Diệp Huyền luyện chế ra khế ước lại hoàn toàn không nhìn, phảng phất như tiến vào chỗ không người, trong nháy mắt phá tan linh hồn của hắn phòng ngự, hòa vào trong linh hồn của hắn.
Một loại lực lượng quy tắc sâu xa thăm thẳm, bao phủ lại linh hồn của Huyết Kiếm Vũ Đế.
Điều này đại biểu hồn lực khế ước đã hình thành, nếu hắn dám vi phạm, lực lượng quy tắc trong đất trời sẽ phá hủy linh hồn của hắn, khiến cho hắn thần hồn câu diệt.
Chuyện này làm sao có thể?
Huyết Kiếm Vũ Đế trợn mắt ngoác mồm, trên gương mặt tràn đầy vẻ khó tin, miệng mở ra, quả thực khóc không ra nước mắt.
Lấy thân phận của hắn, gặp Luyện Hồn Sư mạnh mẽ tự nhiên không phải số ít, nhưng cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, Diệp Huyền gieo xuống hồn lực khế ước cho hắn sẽ ung dung như vậy.
Hồi tưởng cử động lúc trước, Huyết Kiếm Vũ Đế quả thực sắp muốn khóc, còn thử thách tu vi Luyện Hồn của đối phương, chuyện này quả thật chính là đào hố chôn mình.
- Huyết Kiếm, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là thị vệ thứ nhất của thiếu gia ta.
Diệp Huyền đứng ngạo nghễ trên bầu trời, nhìn Huyết Kiếm Vũ Đế phiền muộn muốn khóc, không nhịn được cười nhạt nói.
Huyết Kiếm Vũ Đế này quả thực là quá kinh thị, hắn một Vũ Đế võ đạo bản nguyên bị hao tổn, lại cho rằng có thể ngăn cản được Hồn ấn khế ước của mình!
Nghĩ mình kiếp trước, lấy tu vi Luyện Hồn Sư bát phẩm đỉnh phong đứng đỉnh của Luyện Hồn giới, thậm chí vượt lên đại đa số Luyện Hồn Sư Đế cấp cửu phẩm, tuyệt không phải dựa vào vận may làm được, đừng nói một Vũ Đế nhất trọng, coi như là Vũ Đế nhị trọng, cũng đừng hòng phá tan mình bố trí Hồn ấn khế ước.
Huyết Kiếm Vũ Đế vẫn quá non a.
- Ta...
Huyết Kiếm Vũ Đế há miệng, tựa hồ muốn nói điều gì, cuối cùng vẫn không thể nói ra.
Nghĩ đến sau này phải tuỳ tùng thiếu niên này, trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế không khỏi muốn khóc.
Nhưng ván đã đóng thuyền, cho dù hắn lại không muốn, ở dưới lực lượng thiên địa quy tắc, hắn không thể cãi lời Diệp Huyền, trừ khi hắn muốn hồn phi phách tán.
Dần dần, bất đắc dĩ trên mặt Huyết Kiếm Vũ Đế biến mất, ánh mắt trở nên kiên quyết, cắn chặt hàm răng, cao giọng nói:
- Thuộc hạ Tạ Mai Siêu, bái kiến đại nhân.
Nói ra câu nói như vậy, cả người Tạ Mai Siêu buông lỏng, trước sau trong lòng ngột ngạt, đột nhiên như từ trong mây đen dày đặc trở lại trời nắng sáng sủa, để trong lòng hắn vạn phần khiếp sợ.
Hắn mơ hồ cảm thấy, tuỳ tùng một thiên tài dễ dàng ở trong cơ thể hắn khắc Hồn ấn khế ước như vậy, tựa hồ cũng không phải một sự tình không thể nào tiếp thu được.
Trong con ngươi của Diệp Huyền rốt cục lướt qua một nụ cười, mỉm cười nói:
- Sau này ngươi sẽ sẽ biết, ngươi quyết định hôm nay là hạnh vận cỡ nào.
Huyết Kiếm Vũ Đế cười khổ lắc đầu, hắn bây giờ, còn có thể nói cái gì đây.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Huyền cất đi không gian giới chỉ của đám người Cố Phỉ, đồng thời, thời điểm hắn thu thập không gian giới chỉ, cũng trong bóng tối thôn phệ lực lượng Võ Hồn mà mấy người tản mát ra hầu như không còn.
Võ Hồn không gian của Cố Phỉ cùng Lệ Quỷ Võ Hồn của La Mạc ở trong hết thảy Võ Hồn đều thuộc về trung thượng, có thể bổ sung cho Thôn Phệ Võ Hồn không ít lực lượng.
- Đại nhân, sau đó chúng ta làm sao bây giờ?
Huyết Kiếm Vũ Đế đi tới bên cạnh Diệp Huyền hỏi.
- Sau này ngươi gọi ta Diệp thiếu là được.
Diệp Huyền cười lạnh:
- Nghe nói Vô Lượng Sơn còn có một ít đệ tử ở Tử Hoa Thành, hiện tại đám người Cố Phỉ đã đi đầu một bước, thiếu gia ta há có thể để bọn họ đợi lâu?
Huyết Kiếm Vũ Đế ngẩn ra.
- Ý của ngươi là dẫn bọn họ ra?
Hắn hơi nhướng mày, trầm giọng nói:
- Này không dễ làm lắm, ngay cả Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ cũng chết ở nơi này, các Đại trưởng lão của Vô Lượng Sơn trong lúc đó đều có thẻ ngọc truyền tin, một khi phát hiện không đúng, bọn họ tuyệt sẽ không dễ dàng mắc câu, muốn dẫn bọn họ ra, độ khó không thấp.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười.
- Chúng ta tự mình đi dẫn, tự nhiên độ khó không thấp, nhưng để đám người Cố Phỉ đi dẫn, vậy thì đơn giản hơn nhiều.
Dứt tiếng, trong tay Diệp Huyền đã xuất hiện một khối thẻ ngọc truyền tin, chính là từ trong không gian giới chỉ của Cố Phỉ được thẻ ngọc của Vô Lượng Sơn.
Huyết Kiếm Vũ Đế sửng sốt một chút, chợt nói:
- Diệp thiếu, ngươi không phải là muốn thông qua thẻ ngọc truyền tin của Cố Phỉ truyền tin tức cho bọn họ chứ, để bọn họ đi ra chứ? Thẻ ngọc truyền tin của Vô Lượng Sơn đều có thủ đoạn mã hóa đặc biệt, này e là...
Hắn còn chưa dứt lời, hai mắt bỗng dưng trợn tròn, chỉ thấy hai tay của Diệp Huyền không ngừng nắn thủ quyết, trên thẻ ngọc truyền tin kia lập tức tỏa ra một đạo ánh sáng mông lung, sau một khắc, một đạo tin tức đã bị đưa ra ngoài.
Huyết Kiếm Vũ Đế hoàn toàn há hốc mồm, sao có thể có chuyện đó, thẻ ngọc truyền tin của những đại tông môn kia hắn không phải chưa từng thấy, tất cả đều trải qua thủ đoạn mã hóa đặc thù, người bình thường căn bản không có cách sử dụng, coi như được, cũng là một khối rác rưởi.
Danh sách chương