Đường đường Cửu Thiên Vũ Đế, lại bị hai thằng nhóc đùa xoay quanh, điều này làm cho Huyết Kiếm Vũ Đế tức giận, giống như núi lửa phun trào.
- Khốn nạn, dám lừa gạt bổn Đế.
Huyết Kiếm Vũ Đế hồng hộc thở hổn hển, thân hình rộng mở đứng lên, đột nhiên, ánh mắt của hắn xoay chuyển, như nghĩ tới điều gì, đột nhiên từ trong không gian giới chỉ lấy ra một thẻ ngọc.
- Lão phu nhớ tới, lúc trước rời đi cho tiểu tử kia một thẻ ngọc truyền tin, giả như ngọc giản kia còn ở trên người tiểu tử kia, chỉ cần ở trong mấy vạn dặm, lão phu tất nhiên có thể tìm tới vị trí của hắn.
Huyền Thức khủng bố của Huyết Kiếm Vũ Đế lan tràn ra, trong nháy mắt thẩm thấu vào trong ngọc giản, chỉ chốc lát sau, hai con mắt của hắn đột nhiên mở ra, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
- Khí tức của ngọc giản kia hiện tại ngay ở phía đông Tử Hoa Thành một vạn dặm, xem ra tiểu tử kia còn không có chuyện gì, được, bổn Đế liền muốn nhìn một chút tiểu tử kia nơi nào đến can đảm dám lừa gạt lão phu, nếu lão phu không chém hắn thành muôn mảnh, Huyết Kiếm chẳng phải bởi vậy hổ thẹn!
Phẫn nộ gào thét một tiếng, thân hình của Huyết Kiếm Vũ Đế loáng một cái, liền đột nhiên biến mất ở hư không, bạo lướt mà đi.
Lúc này ở trong thung lũng kia, Ác Quỷ Vũ Hoàng công kích sắp nổ xuống ở trên người Diệp Huyền.
- Tiểu tử, ta khuyên ngươi tuyệt đối đừng phản kháng, ác quỷ của bổn hoàng quấn quanh người, trực tiếp công kích linh hồn, ngươi càng phản kháng, thống khổ càng mạnh, tin tưởng ta, sự đau khổ này tuyệt đối không phải ngươi có khả năng chịu đựng, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn để ác quỷ của bổn hoàng bám thân, nói ra tin tức bổn hoàng muốn biết, nổi thống khổ của ngươi sẽ giảm bớt rất nhiều.
Ác Quỷ Vũ Hoàng Lý Trạm cười nói, ánh mắt tàn nhẫn dữ tợn.
Dưới xiềng xích màu xám đen, Diệp Huyền trước sau mặt không hề cảm xúc, ở thời khắc ác quỷ đập tới, rốt cục nở nụ cười:
- Thật không, có điều ta vẫn muốn lĩnh giáo một hồi, ba vị trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn các ngươi thực lực như thế nào a.
Dứt tiếng.
Cheng!
Sau lưng Diệp Huyền, Tài Quyết Chi Kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ, một đạo ánh sáng màu xanh lam tỏa ra, sau đó hóa thành một ánh kiếm phóng lên trời, mạnh mẽ chém ở trên người ác quỷ.
- A!
Con ác quỷ lấy hồn phách oán khí ngưng tụ kia, nhất thời phát sinh tiếng kêu thảm thiết, bị kiếm khí quấn quanh bao vây, chợt cả người bốc lên khói đen, tan vỡ, hồn phi phách tán.
- Đây chính là thống khổ mà ngươi nói sao? Chỉ đến như thế.
Diệp Huyền cười một tiếng, thân hình ở trong không gian xiềng xích màu xám đen bao vây bỗng dưng phóng lên trời, linh hoạt như vũ yến trong gió.
- Cái gì?
Ba đại trưởng lão của Vô Lượng Sơn, trên mặt dồn dập lộ ra kinh sợ.
- Cố Phỉ trưởng lão, tại sao Khốn Thiên Tỏa Liên của ngươi không có ràng buộc được tiểu tử này.
Ác Quỷ Vũ Hoàng La Mạc cùng Đao Phong Vũ Hoàng Lý Trạm gần như cùng lúc kinh nộ lên tiếng.
- Ta...
Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ cũng ngẩn ngơ, Khốn Thiên Tỏa Trận của hắn uy lực phi phàm, chính là bí kỹ, Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong phổ thông cũng sẽ bị nhốt trong đó, khó có thể nhúc nhích, nhưng Diệp Huyền ở bên trong dĩ nhiên linh hoạt như vậy, này hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
- Đáng ghét.
Rầm!
Cố Phỉ vung hai tay lên, xích màu đen tạo nên một tầng hôi mang âm u đầy tử khí.
Coong một tiếng, rung khắp tâm hồn, tiếng khóc oán lệ, xông thẳng lên trời.
- Không Gian Liên Nhận Trảm!
Cố Phỉ hét lớn một tiếng.
Vèo vù vù!
Xiềng xích khuấy lên, hư không bị quấy nhiễu, hóa thành từng mảng từng mảng không gian chi nhận sắc bén, mang theo thanh âm tử vong nghẹn ngào, lấy tư thái bao phủ tất cả cuốn về Diệp Huyền.
Những không gian chi nhận này, lít nha lít nhít, ở dưới sự hướng dẫn của xiềng xích màu xám đen, như long quyển phong bạo trên vùng bình nguyên, lại giống như kiếm ngư ở biển sâu, không gian quanh thân Diệp Huyền không để lại một tia khe hở.
Phốc phốc phốc!
Nham thạch trên mặt đất không chịu được cỗ khí tức không gian này áp bức, như đậu hũ mục nát vỡ vụn ra, uy lực của không gian liên nhận này mạnh kinh người, Vũ Hoàng tam trọng phổ thông bị giảo trúng, không chết thì cũng phải trọng thương.
- Trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn quả nhiên không phải bình thường, chỉ là trận pháp này, cũng đủ để cho một ít Vũ Hoàng tam trọng phổ thông bó tay toàn tập.
Diệp Huyền âm thầm thay đổi sắc mặt, không gian chi nhận này, uy lực xác thực không phải bình thường, đổi thành cường giả như Úy Trì Bất Công đến đây, ở tình huống không dùng Bạo Huyết đan, e là không phải đối thủ mấy chiêu.
Đáng tiếc hắn gặp phải chính là mình.
- Định Không Châu... nát!
Diệp Huyền thôi thúc Định Không Châu, áo nghĩa không gian đáng sợ tràn ngập trong đó, vù, từng đạo từng đạo không gian mông lung từ trong thạch châu tỏa ra, hình thành một lĩnh vực đặc biệt, cỗ lĩnh vực này tràn ngập ra, chỉ nghe tiếng vang kèn kẹt, Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ triển khai Khốn Thiên Tỏa Trận trong nháy mắt khuấy động, khó mà chống đỡ được.
- Cái gì?
Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ giật nảy mình, Diệp Huyền một Vũ Hoàng nhất trọng dĩ nhiên phá tan vực giới của hắn, hắn vội vàng truyền Huyền Nguyên vào, ong ong ong, uy lực của những không gian liên nhận kia tăng mạnh, điên cuồng cắn giết về phía Diệp Huyền.
- Áo nghĩa không gian của ngươi kết hợp xiềng xích màu xám này có thể hình thành không gian liên nhận, thực lực thật không tệ, đáng tiếc vẫn quá yếu.
Diệp Huyền cười lạnh, toàn lực đưa Huyền Nguyên vào, chỉ thấy Định Không Châu ở trên không trung chấn động mạnh một cái, dập dờn ra từng đạo từng đạo gợn sóng vô hình, những gợn sóng này như hào quang đầy trời tùy ý lan ra, diễn biến thành vòng xoáy không gian, trong nháy mắt liền xoắn những không gian liên nhận kia thành hư vô.
Đồng thời một luồng lực lượng đáng sợ tràn ngập ra, hoàn toàn vây quanh ba người Khốn Thiên Vũ Hoàng ở trong đó.
Đám người Cố Phỉ chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, Huyền Nguyên trong cơ thể dĩ nhiên khó có thể vận chuyển, đồng thời cũng trong nháy mắt mất đi khống chế đối với không gian xung quanh, trong lòng ba người nhất thời khiếp sợ, lĩnh vực, này dĩ nhiên là lĩnh vực mà cường giả Vũ Đế mới có.
Đám người Cố Phỉ mặt lộ vẻ kinh sợ, làm sao cũng không thể tin được con mắt của mình, thế nhưng vào lúc này bọn họ không tin cũng phải tin tưởng, lực lượng lĩnh vực khủng bố không ngừng áp chế thực lực của bọn họ.
Xì xì, Cố Phỉ vội vàng phun ra một ngụm tinh huyết, chiếu vào trên xiềng xích màu xám đen, từng đạo từng đạo hồng mang từ trên xiềng xích tăng vọt lên.
- Khốn nạn, dám lừa gạt bổn Đế.
Huyết Kiếm Vũ Đế hồng hộc thở hổn hển, thân hình rộng mở đứng lên, đột nhiên, ánh mắt của hắn xoay chuyển, như nghĩ tới điều gì, đột nhiên từ trong không gian giới chỉ lấy ra một thẻ ngọc.
- Lão phu nhớ tới, lúc trước rời đi cho tiểu tử kia một thẻ ngọc truyền tin, giả như ngọc giản kia còn ở trên người tiểu tử kia, chỉ cần ở trong mấy vạn dặm, lão phu tất nhiên có thể tìm tới vị trí của hắn.
Huyền Thức khủng bố của Huyết Kiếm Vũ Đế lan tràn ra, trong nháy mắt thẩm thấu vào trong ngọc giản, chỉ chốc lát sau, hai con mắt của hắn đột nhiên mở ra, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
- Khí tức của ngọc giản kia hiện tại ngay ở phía đông Tử Hoa Thành một vạn dặm, xem ra tiểu tử kia còn không có chuyện gì, được, bổn Đế liền muốn nhìn một chút tiểu tử kia nơi nào đến can đảm dám lừa gạt lão phu, nếu lão phu không chém hắn thành muôn mảnh, Huyết Kiếm chẳng phải bởi vậy hổ thẹn!
Phẫn nộ gào thét một tiếng, thân hình của Huyết Kiếm Vũ Đế loáng một cái, liền đột nhiên biến mất ở hư không, bạo lướt mà đi.
Lúc này ở trong thung lũng kia, Ác Quỷ Vũ Hoàng công kích sắp nổ xuống ở trên người Diệp Huyền.
- Tiểu tử, ta khuyên ngươi tuyệt đối đừng phản kháng, ác quỷ của bổn hoàng quấn quanh người, trực tiếp công kích linh hồn, ngươi càng phản kháng, thống khổ càng mạnh, tin tưởng ta, sự đau khổ này tuyệt đối không phải ngươi có khả năng chịu đựng, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn để ác quỷ của bổn hoàng bám thân, nói ra tin tức bổn hoàng muốn biết, nổi thống khổ của ngươi sẽ giảm bớt rất nhiều.
Ác Quỷ Vũ Hoàng Lý Trạm cười nói, ánh mắt tàn nhẫn dữ tợn.
Dưới xiềng xích màu xám đen, Diệp Huyền trước sau mặt không hề cảm xúc, ở thời khắc ác quỷ đập tới, rốt cục nở nụ cười:
- Thật không, có điều ta vẫn muốn lĩnh giáo một hồi, ba vị trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn các ngươi thực lực như thế nào a.
Dứt tiếng.
Cheng!
Sau lưng Diệp Huyền, Tài Quyết Chi Kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ, một đạo ánh sáng màu xanh lam tỏa ra, sau đó hóa thành một ánh kiếm phóng lên trời, mạnh mẽ chém ở trên người ác quỷ.
- A!
Con ác quỷ lấy hồn phách oán khí ngưng tụ kia, nhất thời phát sinh tiếng kêu thảm thiết, bị kiếm khí quấn quanh bao vây, chợt cả người bốc lên khói đen, tan vỡ, hồn phi phách tán.
- Đây chính là thống khổ mà ngươi nói sao? Chỉ đến như thế.
Diệp Huyền cười một tiếng, thân hình ở trong không gian xiềng xích màu xám đen bao vây bỗng dưng phóng lên trời, linh hoạt như vũ yến trong gió.
- Cái gì?
Ba đại trưởng lão của Vô Lượng Sơn, trên mặt dồn dập lộ ra kinh sợ.
- Cố Phỉ trưởng lão, tại sao Khốn Thiên Tỏa Liên của ngươi không có ràng buộc được tiểu tử này.
Ác Quỷ Vũ Hoàng La Mạc cùng Đao Phong Vũ Hoàng Lý Trạm gần như cùng lúc kinh nộ lên tiếng.
- Ta...
Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ cũng ngẩn ngơ, Khốn Thiên Tỏa Trận của hắn uy lực phi phàm, chính là bí kỹ, Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong phổ thông cũng sẽ bị nhốt trong đó, khó có thể nhúc nhích, nhưng Diệp Huyền ở bên trong dĩ nhiên linh hoạt như vậy, này hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
- Đáng ghét.
Rầm!
Cố Phỉ vung hai tay lên, xích màu đen tạo nên một tầng hôi mang âm u đầy tử khí.
Coong một tiếng, rung khắp tâm hồn, tiếng khóc oán lệ, xông thẳng lên trời.
- Không Gian Liên Nhận Trảm!
Cố Phỉ hét lớn một tiếng.
Vèo vù vù!
Xiềng xích khuấy lên, hư không bị quấy nhiễu, hóa thành từng mảng từng mảng không gian chi nhận sắc bén, mang theo thanh âm tử vong nghẹn ngào, lấy tư thái bao phủ tất cả cuốn về Diệp Huyền.
Những không gian chi nhận này, lít nha lít nhít, ở dưới sự hướng dẫn của xiềng xích màu xám đen, như long quyển phong bạo trên vùng bình nguyên, lại giống như kiếm ngư ở biển sâu, không gian quanh thân Diệp Huyền không để lại một tia khe hở.
Phốc phốc phốc!
Nham thạch trên mặt đất không chịu được cỗ khí tức không gian này áp bức, như đậu hũ mục nát vỡ vụn ra, uy lực của không gian liên nhận này mạnh kinh người, Vũ Hoàng tam trọng phổ thông bị giảo trúng, không chết thì cũng phải trọng thương.
- Trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn quả nhiên không phải bình thường, chỉ là trận pháp này, cũng đủ để cho một ít Vũ Hoàng tam trọng phổ thông bó tay toàn tập.
Diệp Huyền âm thầm thay đổi sắc mặt, không gian chi nhận này, uy lực xác thực không phải bình thường, đổi thành cường giả như Úy Trì Bất Công đến đây, ở tình huống không dùng Bạo Huyết đan, e là không phải đối thủ mấy chiêu.
Đáng tiếc hắn gặp phải chính là mình.
- Định Không Châu... nát!
Diệp Huyền thôi thúc Định Không Châu, áo nghĩa không gian đáng sợ tràn ngập trong đó, vù, từng đạo từng đạo không gian mông lung từ trong thạch châu tỏa ra, hình thành một lĩnh vực đặc biệt, cỗ lĩnh vực này tràn ngập ra, chỉ nghe tiếng vang kèn kẹt, Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ triển khai Khốn Thiên Tỏa Trận trong nháy mắt khuấy động, khó mà chống đỡ được.
- Cái gì?
Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ giật nảy mình, Diệp Huyền một Vũ Hoàng nhất trọng dĩ nhiên phá tan vực giới của hắn, hắn vội vàng truyền Huyền Nguyên vào, ong ong ong, uy lực của những không gian liên nhận kia tăng mạnh, điên cuồng cắn giết về phía Diệp Huyền.
- Áo nghĩa không gian của ngươi kết hợp xiềng xích màu xám này có thể hình thành không gian liên nhận, thực lực thật không tệ, đáng tiếc vẫn quá yếu.
Diệp Huyền cười lạnh, toàn lực đưa Huyền Nguyên vào, chỉ thấy Định Không Châu ở trên không trung chấn động mạnh một cái, dập dờn ra từng đạo từng đạo gợn sóng vô hình, những gợn sóng này như hào quang đầy trời tùy ý lan ra, diễn biến thành vòng xoáy không gian, trong nháy mắt liền xoắn những không gian liên nhận kia thành hư vô.
Đồng thời một luồng lực lượng đáng sợ tràn ngập ra, hoàn toàn vây quanh ba người Khốn Thiên Vũ Hoàng ở trong đó.
Đám người Cố Phỉ chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, Huyền Nguyên trong cơ thể dĩ nhiên khó có thể vận chuyển, đồng thời cũng trong nháy mắt mất đi khống chế đối với không gian xung quanh, trong lòng ba người nhất thời khiếp sợ, lĩnh vực, này dĩ nhiên là lĩnh vực mà cường giả Vũ Đế mới có.
Đám người Cố Phỉ mặt lộ vẻ kinh sợ, làm sao cũng không thể tin được con mắt của mình, thế nhưng vào lúc này bọn họ không tin cũng phải tin tưởng, lực lượng lĩnh vực khủng bố không ngừng áp chế thực lực của bọn họ.
Xì xì, Cố Phỉ vội vàng phun ra một ngụm tinh huyết, chiếu vào trên xiềng xích màu xám đen, từng đạo từng đạo hồng mang từ trên xiềng xích tăng vọt lên.
Danh sách chương