Hắn mới mặc kệ Thiên Sơn phái gì, mấy Vũ Hoàng nhị trọng cũng muốn ngăn cản hắn? Quả thực là nằm mơ.
Nếu như trong tế đàn này không có gì, có lẽ Diệp Huyền sẽ nhường nhịn một phen, nhưng nghe nói bên trong có Linh Tủy Trì, Diệp Huyền liền không cách nào duy trì trấn định.
Nghe được Diệp Huyền nói, vài tên Vũ Hoàng nhị trọng vây nhốt Diệp Huyền kia sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, Vũ Hoàng đầu lĩnh cau mày nói:
- Tiểu tử, lại cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nhanh chóng rời đi, bằng không chết.
Vũ Vương có thể đi tới nơi này, tuyệt đối không phải bình thường, coi như thực lực bản thân không ra sao, cũng sẽ có một ít bối cảnh, vì lẽ đó có thể không giết người, bọn họ là không muốn giết người.
Diệp Huyền cười lạnh một tiếng:
- Vậy ta ngược lại muốn xem xem, các ngươi làm sao để ta chết.
Tâm ý hơi động, trong con ngươi của Nhị Hắc lập tức tỏa ra ánh sáng lạnh lùng.
- Xem ra các hạ là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, lên cho ta.
Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong nộ quát một tiếng, thân hình hơi động, muốn ra tay với Diệp Huyền.
- Mấy vị Thiên Sơn phái, chậm động thủ đã, người này cùng chúng ta có cừu oán, kính xin giao cho chúng ta xử trí.
Đúng lúc này, một thanh âm lạnh lùng đột nhiên vang lên, mấy đạo nhân ảnh từ nơi không xa bay lượn ra, trong nháy mắt liền bao vây Diệp Huyền ở giữa.
- Hóa ra là Mục Cấm đại sư, còn có Quỷ Nguyên Cốc Xa Minh huynh!
Vài tên Vũ Hoàng của Thiên Sơn phái nhìn thấy người đến, lập tức dừng tay, chắp tay nói.
- Chư vị, người này liền giao cho chúng ta.
Mục Cấm híp mắt nói, đáy mắt nhìn Diệp Huyền xẹt qua một tia tham lam.
Trước ở trong phế tích cung điện bị Diệp Huyền đào tẩu, bởi vì Huyết Kiếm Vũ Đế đến, khiến cho bọn họ mất đi tung tích của Diệp Huyền.
Vốn ở trong lòng Mục Cấm, Diệp Huyền tất nhiên là bị Huyết Kiếm Vũ Đế chém giết, trong lòng khó tránh khỏi có chút thất vọng, lại không nghĩ rằng dĩ nhiên ở đây lại nhìn thấy Diệp Huyền.
Điều này làm cho đám người Mục Cấm không khỏi mừng rỡ như điên.
Nếu Diệp Huyền không chết, liền nói rõ hắn không bị Huyết Kiếm Vũ Đế bắt, bởi vậy, lúc trước Diệp Huyền ở trong phế tích được Địa Hỏa Tử Thương Viêm còn ở trên người hắn.
- Là mấy người các ngươi?
Diệp Huyền cũng nhận ra đám người Mục Cấm, cười lạnh nói:
- Đao Minh Hoàng cùng Giang Sùng Hoàng đâu? Làm sao không thấy bọn họ?
Đám người Mục Cấm muốn tìm Diệp Huyền phiền phức, Diệp Huyền cũng muốn giết bọn họ đây này.
- Tiểu tử, ngươi rất càn rỡ a.
Mục Cấm híp mắt, nhìn người ở bên cạnh lạnh lùng truyền âm nói:
- Lát nữa ta vừa mở miệng, các ngươi liền động thủ, cần phải trong nháy mắt bắt hắn, tuyệt đối không thể để cho hắn bộc lộ sự tình Địa Hỏa ra, còn có, phải cẩn thận Thiềm Thừ dưới trướng hắn.
- Vâng!
Trên mặt mấy người Quỷ Nguyên Cốc Vưu Viễn Minh lộ ra vẻ dữ tợn.
- Động thủ.
Sau một khắc, Mục Cấm lạnh lùng quát khẽ, đám người Vưu Viễn Minh trong nháy mắt tấn công về phía Diệp Huyền.
Ầm ầm!
Một Huyền Nguyên trường hà bao phủ về phía Diệp Huyền.
Diệp Huyền híp mắt lại, trong con ngươi có sát cơ sôi trào:
- Muốn giết ta, vậy thì chờ chết đi.
Hắn hơi suy nghĩ, muốn ra tay phản kích.
- Diệp thiếu?
Đúng lúc này, một tiếng kinh ngạc thốt lên ở phía xa vang lên, chợt có mấy đạo nhân ảnh, xoạt xoạt xoạt bay lượn lại.
- Dừng tay, mấy vị dừng tay, có chuyện dễ thương lượng.
Vài tên Vũ Hoàng lập tức đến trước người Diệp Huyền, ầm ầm, Huyền Nguyên mãnh liệt rung động, mấy người này thay Diệp Huyền ngăn cản đám người Mục Cấm ra tay, áo bào gồ lên.
- Tiêu Minh trưởng lão?
Diệp Huyền lấy làm kinh hãi, người đến này, dĩ nhiên là Tiêu gia Tiêu Minh trưởng lão.
- Chư vị, người này là người của Tiêu gia ta, vừa nãy nếu như có mạo phạm, kính xin mấy vị không lấy làm phiền lòng, đây chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm.
Tiêu Minh quay về đám người Thiên Sơn phái cùng Mục Cấm chắp tay nói.
- Hóa ra là chư vị Tiêu gia.
Vũ Hoàng của Thiên Sơn phái chắp tay nói:
- Vừa nãy đệ tử Tiêu gia ngươi xông tế đàn của Thiên Sơn phái ta, Thiên Sơn phái ta cũng chỉ có thể ra tay, có điều nếu là hiểu lầm, cái kia coi như thôi, chỉ là kính xin chư vị mang người của Tiêu gia bọn ngươi đi.
- Phải phải.
Tiêu Minh chắp tay, lại nhìn về phía đám người Mục Cấm:
- Không biết mấy vị này cùng Diệp thiếu có thù hận gì, sao không cho Tiêu gia ta một bộ mặt.
- Mục Cấm đại sư, những người này tựa hồ là đến từ trong một tế đàn.
Sắc mặt của Vưu Viễn Minh khó coi, sắc mặt nghiêm nghị ở bên tai Mục Cấm nói.
- Hừ, hóa ra là người của Tiêu gia, đã như vậy, chúng ta liền cho Tiêu gia ngươi một bộ mặt, đi.
Mục Cấm không nói hai lời, mang theo đám người Vưu Viễn Minh xoay người trở về tế đàn của mình.
- Diệp thiếu, tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Thấy đám người Mục Cấm rời đi, lúc này Tiêu Minh mới kích động liếc nhìn Diệp Huyền.
- Nơi này không phải chỗ nói chuyện, Diệp thiếu, ngươi theo chúng ta.
Diệp Huyền không rõ vì sao, có điều ở đây nhìn thấy người của Tiêu gia, trong lòng vẫn có chút cao hứng, lúc này mấy người hóa thành lưu quang, rời đi tế đàn này.
Chỉ chốc lát sau, Tiêu Minh mang theo Diệp Huyền, rơi xuống một tế đàn cách nơi đây không xa.
- Diệp thiếu, ngươi làm sao sẽ tới đây?
Mấy người Tiêu Minh dàn xếp lại, liền kinh hỉ hỏi.
Diệp Huyền mở miệng nói:
- Ta thông qua không gian thác loạn, liền xuất hiện ở không gian bí ẩn này, sau đó lại thông qua một đường nối phế tích, mới đến nơi đây.
Diệp Huyền nói đơn giản hành trình của mình, sau đó nghi ngờ nói:
- Mấy người các ngươi thì sao, sao đi tới nơi này? Còn có Tiêu Vô Tẫn gia chủ cùng Tiêu Thương Lan Đại trưởng lão đâu? Làm sao không thấy bọn họ?
Ở ngoại vi tế đàn, Diệp Huyền vẻn vẹn nhìn thấy mấy tên trưởng lão của Tiêu gia, Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan là không gặp tung tích.
- Gia chủ cùng Đại trưởng lão đã tiến vào trong tế đàn, Diệp thiếu ngươi vừa nãy đi chính là tế đàn của Huyền Vực Thiên Sơn phái, may là chúng ta đúng lúc chạy tới, bằng không bọn họ tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
- Chẳng lẽ tế đàn còn phân ai hay sao?
Diệp Huyền cau mày.
Tiêu Minh cười nói:
- Diệp thiếu, ngươi cũng nghe nói, trong tế đàn này nắm giữ Linh Tủy Trì, ngươi cảm thấy võ giả nào cũng có tư cách tiến vào sao? Ở trước khi ngươi đến, tế đàn nơi này kỳ thực đã bị sớm phân phối xong, mà có thể chiếm cứ tế đàn, yếu nhất cũng phải có Vũ Hoàng tam trọng, bằng không căn bản trấn không được, này vẫn là tế đàn ngoại vi yếu nhất, giống chúng những tế đàn bên trong của chúng ta, yêu cầu tọa trấn, là có cường giả Cửu Thiên Vũ Đế.
Nếu như trong tế đàn này không có gì, có lẽ Diệp Huyền sẽ nhường nhịn một phen, nhưng nghe nói bên trong có Linh Tủy Trì, Diệp Huyền liền không cách nào duy trì trấn định.
Nghe được Diệp Huyền nói, vài tên Vũ Hoàng nhị trọng vây nhốt Diệp Huyền kia sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, Vũ Hoàng đầu lĩnh cau mày nói:
- Tiểu tử, lại cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nhanh chóng rời đi, bằng không chết.
Vũ Vương có thể đi tới nơi này, tuyệt đối không phải bình thường, coi như thực lực bản thân không ra sao, cũng sẽ có một ít bối cảnh, vì lẽ đó có thể không giết người, bọn họ là không muốn giết người.
Diệp Huyền cười lạnh một tiếng:
- Vậy ta ngược lại muốn xem xem, các ngươi làm sao để ta chết.
Tâm ý hơi động, trong con ngươi của Nhị Hắc lập tức tỏa ra ánh sáng lạnh lùng.
- Xem ra các hạ là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, lên cho ta.
Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong nộ quát một tiếng, thân hình hơi động, muốn ra tay với Diệp Huyền.
- Mấy vị Thiên Sơn phái, chậm động thủ đã, người này cùng chúng ta có cừu oán, kính xin giao cho chúng ta xử trí.
Đúng lúc này, một thanh âm lạnh lùng đột nhiên vang lên, mấy đạo nhân ảnh từ nơi không xa bay lượn ra, trong nháy mắt liền bao vây Diệp Huyền ở giữa.
- Hóa ra là Mục Cấm đại sư, còn có Quỷ Nguyên Cốc Xa Minh huynh!
Vài tên Vũ Hoàng của Thiên Sơn phái nhìn thấy người đến, lập tức dừng tay, chắp tay nói.
- Chư vị, người này liền giao cho chúng ta.
Mục Cấm híp mắt nói, đáy mắt nhìn Diệp Huyền xẹt qua một tia tham lam.
Trước ở trong phế tích cung điện bị Diệp Huyền đào tẩu, bởi vì Huyết Kiếm Vũ Đế đến, khiến cho bọn họ mất đi tung tích của Diệp Huyền.
Vốn ở trong lòng Mục Cấm, Diệp Huyền tất nhiên là bị Huyết Kiếm Vũ Đế chém giết, trong lòng khó tránh khỏi có chút thất vọng, lại không nghĩ rằng dĩ nhiên ở đây lại nhìn thấy Diệp Huyền.
Điều này làm cho đám người Mục Cấm không khỏi mừng rỡ như điên.
Nếu Diệp Huyền không chết, liền nói rõ hắn không bị Huyết Kiếm Vũ Đế bắt, bởi vậy, lúc trước Diệp Huyền ở trong phế tích được Địa Hỏa Tử Thương Viêm còn ở trên người hắn.
- Là mấy người các ngươi?
Diệp Huyền cũng nhận ra đám người Mục Cấm, cười lạnh nói:
- Đao Minh Hoàng cùng Giang Sùng Hoàng đâu? Làm sao không thấy bọn họ?
Đám người Mục Cấm muốn tìm Diệp Huyền phiền phức, Diệp Huyền cũng muốn giết bọn họ đây này.
- Tiểu tử, ngươi rất càn rỡ a.
Mục Cấm híp mắt, nhìn người ở bên cạnh lạnh lùng truyền âm nói:
- Lát nữa ta vừa mở miệng, các ngươi liền động thủ, cần phải trong nháy mắt bắt hắn, tuyệt đối không thể để cho hắn bộc lộ sự tình Địa Hỏa ra, còn có, phải cẩn thận Thiềm Thừ dưới trướng hắn.
- Vâng!
Trên mặt mấy người Quỷ Nguyên Cốc Vưu Viễn Minh lộ ra vẻ dữ tợn.
- Động thủ.
Sau một khắc, Mục Cấm lạnh lùng quát khẽ, đám người Vưu Viễn Minh trong nháy mắt tấn công về phía Diệp Huyền.
Ầm ầm!
Một Huyền Nguyên trường hà bao phủ về phía Diệp Huyền.
Diệp Huyền híp mắt lại, trong con ngươi có sát cơ sôi trào:
- Muốn giết ta, vậy thì chờ chết đi.
Hắn hơi suy nghĩ, muốn ra tay phản kích.
- Diệp thiếu?
Đúng lúc này, một tiếng kinh ngạc thốt lên ở phía xa vang lên, chợt có mấy đạo nhân ảnh, xoạt xoạt xoạt bay lượn lại.
- Dừng tay, mấy vị dừng tay, có chuyện dễ thương lượng.
Vài tên Vũ Hoàng lập tức đến trước người Diệp Huyền, ầm ầm, Huyền Nguyên mãnh liệt rung động, mấy người này thay Diệp Huyền ngăn cản đám người Mục Cấm ra tay, áo bào gồ lên.
- Tiêu Minh trưởng lão?
Diệp Huyền lấy làm kinh hãi, người đến này, dĩ nhiên là Tiêu gia Tiêu Minh trưởng lão.
- Chư vị, người này là người của Tiêu gia ta, vừa nãy nếu như có mạo phạm, kính xin mấy vị không lấy làm phiền lòng, đây chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm.
Tiêu Minh quay về đám người Thiên Sơn phái cùng Mục Cấm chắp tay nói.
- Hóa ra là chư vị Tiêu gia.
Vũ Hoàng của Thiên Sơn phái chắp tay nói:
- Vừa nãy đệ tử Tiêu gia ngươi xông tế đàn của Thiên Sơn phái ta, Thiên Sơn phái ta cũng chỉ có thể ra tay, có điều nếu là hiểu lầm, cái kia coi như thôi, chỉ là kính xin chư vị mang người của Tiêu gia bọn ngươi đi.
- Phải phải.
Tiêu Minh chắp tay, lại nhìn về phía đám người Mục Cấm:
- Không biết mấy vị này cùng Diệp thiếu có thù hận gì, sao không cho Tiêu gia ta một bộ mặt.
- Mục Cấm đại sư, những người này tựa hồ là đến từ trong một tế đàn.
Sắc mặt của Vưu Viễn Minh khó coi, sắc mặt nghiêm nghị ở bên tai Mục Cấm nói.
- Hừ, hóa ra là người của Tiêu gia, đã như vậy, chúng ta liền cho Tiêu gia ngươi một bộ mặt, đi.
Mục Cấm không nói hai lời, mang theo đám người Vưu Viễn Minh xoay người trở về tế đàn của mình.
- Diệp thiếu, tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Thấy đám người Mục Cấm rời đi, lúc này Tiêu Minh mới kích động liếc nhìn Diệp Huyền.
- Nơi này không phải chỗ nói chuyện, Diệp thiếu, ngươi theo chúng ta.
Diệp Huyền không rõ vì sao, có điều ở đây nhìn thấy người của Tiêu gia, trong lòng vẫn có chút cao hứng, lúc này mấy người hóa thành lưu quang, rời đi tế đàn này.
Chỉ chốc lát sau, Tiêu Minh mang theo Diệp Huyền, rơi xuống một tế đàn cách nơi đây không xa.
- Diệp thiếu, ngươi làm sao sẽ tới đây?
Mấy người Tiêu Minh dàn xếp lại, liền kinh hỉ hỏi.
Diệp Huyền mở miệng nói:
- Ta thông qua không gian thác loạn, liền xuất hiện ở không gian bí ẩn này, sau đó lại thông qua một đường nối phế tích, mới đến nơi đây.
Diệp Huyền nói đơn giản hành trình của mình, sau đó nghi ngờ nói:
- Mấy người các ngươi thì sao, sao đi tới nơi này? Còn có Tiêu Vô Tẫn gia chủ cùng Tiêu Thương Lan Đại trưởng lão đâu? Làm sao không thấy bọn họ?
Ở ngoại vi tế đàn, Diệp Huyền vẻn vẹn nhìn thấy mấy tên trưởng lão của Tiêu gia, Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan là không gặp tung tích.
- Gia chủ cùng Đại trưởng lão đã tiến vào trong tế đàn, Diệp thiếu ngươi vừa nãy đi chính là tế đàn của Huyền Vực Thiên Sơn phái, may là chúng ta đúng lúc chạy tới, bằng không bọn họ tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
- Chẳng lẽ tế đàn còn phân ai hay sao?
Diệp Huyền cau mày.
Tiêu Minh cười nói:
- Diệp thiếu, ngươi cũng nghe nói, trong tế đàn này nắm giữ Linh Tủy Trì, ngươi cảm thấy võ giả nào cũng có tư cách tiến vào sao? Ở trước khi ngươi đến, tế đàn nơi này kỳ thực đã bị sớm phân phối xong, mà có thể chiếm cứ tế đàn, yếu nhất cũng phải có Vũ Hoàng tam trọng, bằng không căn bản trấn không được, này vẫn là tế đàn ngoại vi yếu nhất, giống chúng những tế đàn bên trong của chúng ta, yêu cầu tọa trấn, là có cường giả Cửu Thiên Vũ Đế.
Danh sách chương