- Khinh người quá đáng? Ha ha, lão phu chỉ để ngươi tự phế tu vi thôi, cũng không muốn lấy mạng ngươi, vậy cũng là quá đáng?
Ở đối diện, chính là mấy người Thiên Đô Phủ Úy Trì gia tộc, mà đầu lĩnh cũng không phải Úy Trì Bất Công, mà là một lão giả thân hình khô gầy, giờ khắc này đang cười lạnh nói.
- Giả như các hạ không cần hảo ý của lão phu, vậy thì đi chết đi.
- Khốn nạn, Vũ Đế đại nhân của Sát Sinh Điện ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Vũ Hoàng tam trọng kia kinh nộ lên tiếng, hóa thành một vệt sáng cực tốc rút lui.
- Sát Sinh Điện? Khà khà, chỉ cần giết ngươi, lại có ai biết là lão phu ra tay.
Lão giả cười một tiếng, tay khô gầy như ưng trảo dò ra, lập tức liền nắm đầu Vũ Hoàng tam trọng kia, sau đó dùng sức sờ một cái, chỉ nghe phù một tiếng, đầu của Vũ Hoàng tam trọng kia liền như một quả dưa hấu nổ tung.
Ầm!
Lão giả lại một cước đá ra, thân thể Vũ Hoàng tam trọng kia ầm ầm nổ nát, hóa thành huyết vụ đầy trời.
- Huyền Vực Vũ Hoàng cũng như vậy, không chắc khó giết hơn Đông Vực Vũ Hoàng a!
Lão giả liếm liếm đầu lưỡi, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, chợt quay về phía đám người Úy Trì Bất Công gằn giọng nói:
- Chúng ta đi.
- Vâng, lão tổ!
Đám người Úy Trì Bất Công theo sát phía sau, biến mất không còn tăm hơi.
Mà ở cách đám người Úy Trì Bất Công không xa.
Đám người Long gia Long Nguyên tộc trưởng, đang đứng ở lối đi trước cung điện dưới lòng đất.
Giờ khắc này đầu lĩnh, cũng không phải Long gia Long Nguyên tộc trưởng, mà là một trung niên hình thể nguy nga, toàn thân tỏa ra khí tức Huyền Nguyên chất phác dâng trào.
- Là nơi này, chính là chỗ này.
Trên mặt Long Nguyên tộc trưởng tràn ngập kích động, lẩm bẩm nói, ở trong tay hắn, có một quyển sách trong suốt, toả ra khí tức tối nghĩa.
Cái quyển sách kia vẽ một cung điện to lớn, nếu Diệp Huyền ở đây, tất nhiên có thể nhìn ra, cung điện này chính là thần bí bảo điện trước bọn họ ở Vụ Mai Chi Địa nhìn thấy.
Nam tử trung niên ánh mắt híp lại, lẩm bẩm nói:
- Sáu ngàn năm trước, lão tổ mạnh nhất Long gia ta... Thiên Long lão tổ thăm dò không gian bí ẩn này, kết quả một đi không trở lại, chỉ để lại một ít tin tức thần bí truyền về gia tộc, mà không gian bí ẩn kia cũng biến mất theo, bây giờ sáu ngàn năm trôi qua, không gian bí ẩn này lần thứ hai ở Đông Vực xuất hiện, hơn nữa dĩ nhiên cùng Huyền Vực phát sinh nối tiếp, hôm nay bổn Đế liền muốn nhìn một chút, Thiên Long lão tổ nói tới Cổ Ma Chi Địa, đến tột cùng ẩn giấu bí mật như thế nào.
Dứt tiếng, mọi người Long gia ở dưới trung niên nam tử này dẫn dắt, trong nháy mắt đi vào thông đạo.
Vào giờ phút này, Diệp Huyền đang ở dưới Huyết Kiếm Vũ Đế dẫn dắt, ở trong lối đi này hăng hái bay lượn.
Những thông đạo này cực kỳ dài, hơn nữa lẫn nhau trong lúc đó đông nhiễu tây chiết, tựa hồ không có bất kỳ quy luật nào.
Duy nhất đáng để mong chờ, là mỗi cách một khoảng cách, tình cờ sẽ có một thạch thất, mà trong thạch thất này cũng sẽ xuất hiện một ít bảo vật cổ quái kỳ lạ.
Có điều, dù ở trong cung điện dưới lòng đất được không ít bảo vật, nhưng trong lòng Diệp Huyền thủy chung có loại cảm giác kiêng kỵ.
Hắn nói không rõ ràng cảm giác này đến tột cùng đến từ nơi nào, tựa hồ ở khắp mọi nơi.
- Kỳ quái, rõ ràng trong lối đi này không có nguy hiểm, tại sao ta luôn có loại cảm giác khiếp đảm?
Trong lòng Diệp Huyền vô cùng cảnh giác, thân là Luyện Hồn Sư, hắn đối với nội tâm mình cảm giác vô cùng tín nhiệm, đặc biệt hắn tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, cực kỳ thông linh, tuyệt đối sẽ không tùy tùy tiện tiện liền tâm huyết dâng trào, tất nhiên sự ra có nguyên nhân.
Nếu là một mình hắn đến đây, còn sẽ cho rằng là những quái vật màu đen bảo vệ trước mặt thạch thất kia, cho hắn loại cảm giác khiếp đảm này, thế nhưng có Huyết Kiếm Vũ Đế ở một bên, dọc theo đường đi hắn căn bản gặp không tới chút nguy hiểm nào, loại cảm giác khiếp đảm này lại đến từ phương nào?
Hơn nữa hắn cảm thấy những thông đạo này vô cùng quỷ dị, xem ra cực kỳ phổ thông, nhưng luôn có loại cảm giác quen thuộc không giống.
Đặc biệt những thạch thất kia, xuất hiện đều là để Diệp Huyền cảm thấy có chút quỷ dị.
Cái cảm giác này vẫn ở trong óc của hắn quanh quẩn, nhưng hắn trước sau bắt giữ không tới nguyên do.
- Cái thạch thất thứ nhất là một lò luyện đan, thạch thất thứ hai là một cây linh dược cửu giai, thạch thất thứ ba là một viên tinh thạch màu đen...
Diệp Huyền hồi tưởng trước xuất hiện mấy cái thạch thất, vẫn như cũ không thể phát hiện cái gì.
- Quên đi, nếu không làm rõ được, vậy thì không cần nghĩ quá nhiều, nếu thật có vấn đề gì, sớm muộn cũng sẽ bạo lộ ra.
Diệp Huyền lạnh lùng liếc nhìn Chiến Thương ở một bên, hắn biết rõ, Chiến Thương nhất định biết chút ít gì, có điều nơi này không phải địa phương thích hợp dò hỏi.
Rốt cục, sau mấy ngày tiến lên, Diệp Huyền cùng Chiến Thương ở dưới Huyết Kiếm Vũ Đế dẫn dắt, rốt cục đi tới cuối cùng.
Xuất hiện ở trước mắt bọn hắn, là sương mù màu đen hoàn toàn mờ mịt, mang theo một tia lực lượng âm lạnh tà ý, khiến cho người phát lạnh.
Mà phía trước bọn họ, phảng phất như đứng trên vách đá dựng đứng, phía trước đã không có đường.
Phóng tầm mắt nhìn tới, những sương mù này càng xuống dưới, liền càng dày đặc, mà càng đi lên thì lại càng nhạt, thời điểm đến dưới thấp nhất, sương mù màu đen dày như hóa thành mặt hồ, che đậy tầm mắt của mấy người.
Ba người hai mặt nhìn nhau, trong lòng lướt lên một tia cảnh giác, quan sát những sương mù này.
Đùng!
Đúng lúc này, một tiếng vang trầm nặng từ phía dưới lan truyền ra, chỉ thấy phía dưới sương mù như thủy lưu kia đột nhiên quay cuồng, khói đen đầy trời như từng nộ long rít gào, điên cuồng phun trào.
Vù!
Cùng lúc đó, từ dưới nền đất, càng có một loại lực lượng kinh người mơ hồ lan truyền, sau đó từ từ trở nên yên lặng.
Ở trước nguồn lực lượng này, Diệp Huyền chỉ cảm thấy cả người tê dại, như một con kiến đứng trước mặt Cự Long, có một loại cảm giác nghẹt thở.
- Khí tức thật đáng sợ.
Trái tim của Diệp Huyền co giật, bao quát Huyết Kiếm Vũ Đế ở bên trong, ba người đều cực kỳ khiếp sợ.
Vừa nãy cỗ lực lượng mơ hồ kia lan truyền ra, cũng mang đến cho Huyết Kiếm Vũ Đế một loại áp bức vô biên, phảng phất như không thể hô hấp.
Phải biết Huyết Kiếm Vũ Đế chính là Vũ Đế, mà lực lượng đến từ dưới nền đất kia không biết xa bao nhiêu, còn có những khói đen này ngăn cản, dựa theo đạo lý, trải qua suy yếu như vậy, khí tức bình thường căn bản không nên ảnh hưởng đến Huyết Kiếm Vũ Đế.
Ở đối diện, chính là mấy người Thiên Đô Phủ Úy Trì gia tộc, mà đầu lĩnh cũng không phải Úy Trì Bất Công, mà là một lão giả thân hình khô gầy, giờ khắc này đang cười lạnh nói.
- Giả như các hạ không cần hảo ý của lão phu, vậy thì đi chết đi.
- Khốn nạn, Vũ Đế đại nhân của Sát Sinh Điện ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Vũ Hoàng tam trọng kia kinh nộ lên tiếng, hóa thành một vệt sáng cực tốc rút lui.
- Sát Sinh Điện? Khà khà, chỉ cần giết ngươi, lại có ai biết là lão phu ra tay.
Lão giả cười một tiếng, tay khô gầy như ưng trảo dò ra, lập tức liền nắm đầu Vũ Hoàng tam trọng kia, sau đó dùng sức sờ một cái, chỉ nghe phù một tiếng, đầu của Vũ Hoàng tam trọng kia liền như một quả dưa hấu nổ tung.
Ầm!
Lão giả lại một cước đá ra, thân thể Vũ Hoàng tam trọng kia ầm ầm nổ nát, hóa thành huyết vụ đầy trời.
- Huyền Vực Vũ Hoàng cũng như vậy, không chắc khó giết hơn Đông Vực Vũ Hoàng a!
Lão giả liếm liếm đầu lưỡi, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, chợt quay về phía đám người Úy Trì Bất Công gằn giọng nói:
- Chúng ta đi.
- Vâng, lão tổ!
Đám người Úy Trì Bất Công theo sát phía sau, biến mất không còn tăm hơi.
Mà ở cách đám người Úy Trì Bất Công không xa.
Đám người Long gia Long Nguyên tộc trưởng, đang đứng ở lối đi trước cung điện dưới lòng đất.
Giờ khắc này đầu lĩnh, cũng không phải Long gia Long Nguyên tộc trưởng, mà là một trung niên hình thể nguy nga, toàn thân tỏa ra khí tức Huyền Nguyên chất phác dâng trào.
- Là nơi này, chính là chỗ này.
Trên mặt Long Nguyên tộc trưởng tràn ngập kích động, lẩm bẩm nói, ở trong tay hắn, có một quyển sách trong suốt, toả ra khí tức tối nghĩa.
Cái quyển sách kia vẽ một cung điện to lớn, nếu Diệp Huyền ở đây, tất nhiên có thể nhìn ra, cung điện này chính là thần bí bảo điện trước bọn họ ở Vụ Mai Chi Địa nhìn thấy.
Nam tử trung niên ánh mắt híp lại, lẩm bẩm nói:
- Sáu ngàn năm trước, lão tổ mạnh nhất Long gia ta... Thiên Long lão tổ thăm dò không gian bí ẩn này, kết quả một đi không trở lại, chỉ để lại một ít tin tức thần bí truyền về gia tộc, mà không gian bí ẩn kia cũng biến mất theo, bây giờ sáu ngàn năm trôi qua, không gian bí ẩn này lần thứ hai ở Đông Vực xuất hiện, hơn nữa dĩ nhiên cùng Huyền Vực phát sinh nối tiếp, hôm nay bổn Đế liền muốn nhìn một chút, Thiên Long lão tổ nói tới Cổ Ma Chi Địa, đến tột cùng ẩn giấu bí mật như thế nào.
Dứt tiếng, mọi người Long gia ở dưới trung niên nam tử này dẫn dắt, trong nháy mắt đi vào thông đạo.
Vào giờ phút này, Diệp Huyền đang ở dưới Huyết Kiếm Vũ Đế dẫn dắt, ở trong lối đi này hăng hái bay lượn.
Những thông đạo này cực kỳ dài, hơn nữa lẫn nhau trong lúc đó đông nhiễu tây chiết, tựa hồ không có bất kỳ quy luật nào.
Duy nhất đáng để mong chờ, là mỗi cách một khoảng cách, tình cờ sẽ có một thạch thất, mà trong thạch thất này cũng sẽ xuất hiện một ít bảo vật cổ quái kỳ lạ.
Có điều, dù ở trong cung điện dưới lòng đất được không ít bảo vật, nhưng trong lòng Diệp Huyền thủy chung có loại cảm giác kiêng kỵ.
Hắn nói không rõ ràng cảm giác này đến tột cùng đến từ nơi nào, tựa hồ ở khắp mọi nơi.
- Kỳ quái, rõ ràng trong lối đi này không có nguy hiểm, tại sao ta luôn có loại cảm giác khiếp đảm?
Trong lòng Diệp Huyền vô cùng cảnh giác, thân là Luyện Hồn Sư, hắn đối với nội tâm mình cảm giác vô cùng tín nhiệm, đặc biệt hắn tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, cực kỳ thông linh, tuyệt đối sẽ không tùy tùy tiện tiện liền tâm huyết dâng trào, tất nhiên sự ra có nguyên nhân.
Nếu là một mình hắn đến đây, còn sẽ cho rằng là những quái vật màu đen bảo vệ trước mặt thạch thất kia, cho hắn loại cảm giác khiếp đảm này, thế nhưng có Huyết Kiếm Vũ Đế ở một bên, dọc theo đường đi hắn căn bản gặp không tới chút nguy hiểm nào, loại cảm giác khiếp đảm này lại đến từ phương nào?
Hơn nữa hắn cảm thấy những thông đạo này vô cùng quỷ dị, xem ra cực kỳ phổ thông, nhưng luôn có loại cảm giác quen thuộc không giống.
Đặc biệt những thạch thất kia, xuất hiện đều là để Diệp Huyền cảm thấy có chút quỷ dị.
Cái cảm giác này vẫn ở trong óc của hắn quanh quẩn, nhưng hắn trước sau bắt giữ không tới nguyên do.
- Cái thạch thất thứ nhất là một lò luyện đan, thạch thất thứ hai là một cây linh dược cửu giai, thạch thất thứ ba là một viên tinh thạch màu đen...
Diệp Huyền hồi tưởng trước xuất hiện mấy cái thạch thất, vẫn như cũ không thể phát hiện cái gì.
- Quên đi, nếu không làm rõ được, vậy thì không cần nghĩ quá nhiều, nếu thật có vấn đề gì, sớm muộn cũng sẽ bạo lộ ra.
Diệp Huyền lạnh lùng liếc nhìn Chiến Thương ở một bên, hắn biết rõ, Chiến Thương nhất định biết chút ít gì, có điều nơi này không phải địa phương thích hợp dò hỏi.
Rốt cục, sau mấy ngày tiến lên, Diệp Huyền cùng Chiến Thương ở dưới Huyết Kiếm Vũ Đế dẫn dắt, rốt cục đi tới cuối cùng.
Xuất hiện ở trước mắt bọn hắn, là sương mù màu đen hoàn toàn mờ mịt, mang theo một tia lực lượng âm lạnh tà ý, khiến cho người phát lạnh.
Mà phía trước bọn họ, phảng phất như đứng trên vách đá dựng đứng, phía trước đã không có đường.
Phóng tầm mắt nhìn tới, những sương mù này càng xuống dưới, liền càng dày đặc, mà càng đi lên thì lại càng nhạt, thời điểm đến dưới thấp nhất, sương mù màu đen dày như hóa thành mặt hồ, che đậy tầm mắt của mấy người.
Ba người hai mặt nhìn nhau, trong lòng lướt lên một tia cảnh giác, quan sát những sương mù này.
Đùng!
Đúng lúc này, một tiếng vang trầm nặng từ phía dưới lan truyền ra, chỉ thấy phía dưới sương mù như thủy lưu kia đột nhiên quay cuồng, khói đen đầy trời như từng nộ long rít gào, điên cuồng phun trào.
Vù!
Cùng lúc đó, từ dưới nền đất, càng có một loại lực lượng kinh người mơ hồ lan truyền, sau đó từ từ trở nên yên lặng.
Ở trước nguồn lực lượng này, Diệp Huyền chỉ cảm thấy cả người tê dại, như một con kiến đứng trước mặt Cự Long, có một loại cảm giác nghẹt thở.
- Khí tức thật đáng sợ.
Trái tim của Diệp Huyền co giật, bao quát Huyết Kiếm Vũ Đế ở bên trong, ba người đều cực kỳ khiếp sợ.
Vừa nãy cỗ lực lượng mơ hồ kia lan truyền ra, cũng mang đến cho Huyết Kiếm Vũ Đế một loại áp bức vô biên, phảng phất như không thể hô hấp.
Phải biết Huyết Kiếm Vũ Đế chính là Vũ Đế, mà lực lượng đến từ dưới nền đất kia không biết xa bao nhiêu, còn có những khói đen này ngăn cản, dựa theo đạo lý, trải qua suy yếu như vậy, khí tức bình thường căn bản không nên ảnh hưởng đến Huyết Kiếm Vũ Đế.
Danh sách chương