Đúng lúc này, Lương Vũ ở bên cạnh nói:

- Giang Văn Huy, ngươi đang làm gì, lấy thực lực của ngươi, lẽ nào ngay cả một Vũ Vương cũng giết không được sao, còn không mau giết hết bọn hắn cho ta.

Hắn khống chế Thất Thải Phiến, không ngừng phát sinh nổ vang kịch liệt, rìa ngoài liên tiếp nhô lên, tựa hồ không khống chế được Tô Tú Nhất.

Tô Tú Nhất cũng dùng hết toàn lực.

Hắn biết rõ, nếu như mình trễ phá tan Thất Thải Phiến, chờ hắn đi ra, nhìn thấy rất có thể chính là thi thể của đám người Diệp Huyền.

Thấy mình ngay cả mấy Vũ Vương cũng chém giết không được, trong lòng Giang Văn Huy cũng nổi giận, khuôn mặt trong nháy mắt trở nên cực kỳ dữ tợn.

- Chết tiệt, các ngươi cho rằng như vậy liền có thể phá tan Kim Hà Đại Thủ Ấn của bổn Hoàng sao? Quả thực là mơ hão.

Hắn hét lớn một tiếng, một đạo kim quang càng xán lạn ở trên người hắn xông ra, những kim quang kia, lại hóa thành từng linh phù, lẫn nhau liên tiếp, tràn vào trong kim thủ.

Đại thủ ấn nguyên bản vỡ tan, nhất thời trở nên càng thêm ngưng tụ, phía trên lưu chuyển đạo đạo kim quang, có loại cảm giác không gì không xuyên thủng.

Khí tức cường đại trấn áp xuống, mọi người phía dưới chỉ cảm thấy một luồng lực lượng to lớn phả vào mặt, đám người Thanh Phong đạo sư mới cấp bảy tầng một đỉnh phong, tất cả đều không tự chủ được phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

- Uy lực của Kim Hà Đại Thủ Ấn này, so với trước lại tăng lên hai phần mười.

Sắc mặt Diệp Huyền nghiêm túc, hắn thôi thúc Thần Linh Đồng Thị đến mức tận cùng, lập tức nhìn ra Kim Hà Đại Thủ Ấn kết cấu, lần thứ hai hiện ra ở trước mặt hắn.

Chỉ là lần này, trên kết cấu của Kim Hà Đại Thủ Ấn kia, lại còn có từng đạo từng đạo phù văn toả ra kim quang, những linh phù này, lẫn nhau liên tiếp thành một trận văn vô hình, làm cho toàn bộ kết cấu, trở nên càng kiên cố, kẽ hở cũng càng khó phán định.

Trong lòng Diệp Huyền cảm giác nặng nề, đã như thế, hắn phải lần thứ hai nhìn ra nhược điểm của Kim Hà Đại Thủ Ấn, độ khó chí ít tăng lên một nửa.

Càng đáng sợ chính là, giờ khắc này Huyền Nguyên trên kim thủ, kết hợp những phù văn kia không ngừng lưu động, nói cách khác, nhược điểm mỗi thời mỗi khắc đều biến hóa, căn bản không có một vị trí cố định.

Này không thể nghi ngờ lần thứ hai gia tăng độ khó cho Diệp Huyền.

Nhưng trong lòng Diệp Huyền biết, nếu hắn không cách nào tìm tới nhược điểm, như vậy Cửu Trần cùng đám người Cát Phác Tử, e rằng phải chết hết.

Thời khắc mấu chốt, Diệp Huyền bùng nổ ra tiềm lực trước nay chưa từng có, trong tròng mắt hắn đạo đạo ánh sáng xanh tím lấp loé, thôi thúc Thần Linh Đồng Thị đến mức tận cùng.

Đồng thời hồn lực cao tới cấp bảy kia, cũng điên cuồng lan tràn ra, rót vào trong Kim Hà Đại Thủ Ấn, khắp nơi tính toán cùng sưu tầm.

Rốt cục, ở thời khắc cuối cùng Kim Hà Đại Thủ Ấn sắp hạ xuống, Diệp Huyền lần thứ hai tìm tới nhược điểm.

Một điểm sáng màu vàng óng, ở ngay dưới mắt của Diệp Huyền lóe lên liền qua.

- Chính là chỗ này.

Diệp Huyền đột nhiên quát lớn, tức giận nói:

- Mọi người theo ta ra tay.

Dứt tiếng, trước người hắn đột nhiên hiện ra một khối núi đá, cái núi đá kia, cấp tốc lớn lên, hóa thành một ngọn núi nhỏ, đạo đạo hắc quang lưu chuyển, ầm ầm nện ở vị trí đó.

Đám người Cửu Trần đã sớm căng thẳng chờ đợi, ở trong nháy mắt Diệp Huyền gầm lên, từng người công kích cũng điên cuồng tịch cuốn ra.

- Ầm ầm!

Chỉ nghe nổ vang một tiếng, hai cỗ lực lượng kinh khủng đè ép cùng nhau, trong nháy mắt chấn động đến mức Càn Khôn điên đảo, sơn hà phá nát.

Mọi người phía dưới bị xung kích đáng sợ bao phủ, dồn dập phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược xuống.

Mà trên Kim Hà Đại Thủ Ấn, cũng trong nháy mắt xuất hiện một vết nứt cự đại, chỉ là, thủ ấn ở dưới đòn đánh này vẫn chưa tản đi.

- Hừ, coi như Kim Hà Đại Thủ Ấn tổn hại, như thường có thể giết chết bọn ngươi.

Khuôn mặt Giang Văn Huy dữ tợn, thôi thúc Kim Hà Đại Thủ Ấn tổn hại, lần thứ hai oanh kích xuống.

- Thái Thanh kiếm kỹ, một thức... Phá Thiên!

Ngay lúc này, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay Diệp Huyền, đột nhiên phóng ra hào quang vạn trượng, như một giao long màu xanh, bổ vào Kim Hà Đại Thủ Ấn tàn tạ.

Ầm ầm ầm!

Kim Hà Đại Thủ Ấn nhất thời bùng nổ ra từng trận nổ vang mãnh liệt, trong hư không vô số phù văn lít nha lít nhít không ngừng run rẩy.

Nhưng phù văn này, chính là vân tay chủ yếu nhất của Kim Hà Đại Thủ Ấn, vô số phù văn hình thành vân tay, tạo thành một phòng ngự toàn thể.

Mỗi một phù văn trong lúc đó, hoàn hoàn liên kết, như mắc xích trên dây xích.

Nếu như một đạo trong đó bị công phá, toàn bộ Kim Hà Đại Thủ Ấn liền sẽ chịu ảnh hưởng.

Mà giờ khắc này, ở dưới một chiêu kiếm của Diệp Huyền, những phù văn màu vàng kia, trong nháy mắt vỡ tan một hai phần mười.

Răng rắc!

Toàn bộ Kim Hà Đại Thủ Ấn, bắt đầu chia năm xẻ bảy.

- Diệt!

Diệp Huyền sấn thắng truy kích, không chút do dự nào, hít sâu một hơi, lại một chiêu kiếm bổ ra, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay ánh chớp phun trào, như một đạo thiên lôi, xẹt qua bầu trời, trực tiếp chém ở vị trí chủ yếu nhất.

- Oanh ca!

Dưới đòn đánh này, như trời long đất lở, Kim Hà Đại Thủ Ấn của Giang Văn Huy ầm ầm nát tan, hóa thành kim quang đầy trời, tiêu tan không trung.

Nguyên bản mọi người ở dưới đại thủ ấn, chỉ cảm thấy gánh nặng trong lòng liền được giải khai, loại cảm giác bị đè nén kia, hoàn toàn biến mất không gặp, phảng phất như rẽ mây nhìn thấy mặt trời.

Cái gì?

- Kim Hà Đại Thủ Ấn của ta.

Giang Văn Huy cả kinh đến con ngươi sắp trừng ra, trong đầu của hắn, tưởng tượng qua ngàn vạn loại kết quả, nhưng không có một, là giống như giờ khắc này.

Diệp Huyền hồng hộc thở hổn hển.

Thái Thanh kiếm kỹ, là một bộ kiếm kỹ hết sức kinh người ở kiếp trước, đối với Huyền Nguyên yêu cầu vô cùng cao, dựa theo đạo lý, hiện tại tu vi mới cấp bảy tầng một, là căn bản không có cách triển khai ra.

Nhưng bởi tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, mặc dù tu vi của Diệp Huyền mới cấp bảy tầng một, nhưng Huyền Nguyên của hắn, không kém Vũ Vương tầng ba chút nào, mới làm cho hắn miễn cưỡng sử dụng tới một chiêu này, cuối cùng phá tan Kim Hà Đại Thủ Ấn.

Oanh ầm!

Cùng lúc đó, Tô Tú Nhất cũng rốt cục phá tan Thất Thải Phiến ràng buộc, một lần nữa trở lại trong thiên địa.

- Đồ vô dụng.

Sắc mặt Lương Vũ tái xanh nhìn Giang Văn Huy, tức giận nói.

Hắn nhốt lại cường giả Vũ Hoàng duy nhất, mục đích chính là vì để Giang Văn Huy nắm lấy cơ hội, chém giết đám người Diệp Huyền, ai ngờ thời gian dài như vậy, Giang Văn Huy ngay cả một người cũng không chém giết, để Lương Vũ làm sao không phẫn nộ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện