- Huyền Diệp, tiểu tử ngươi bịp ta.

Đoạn Thiên Lang lúc này hiểu ra mình bị Diệp Huyền ám toán.

- Ah, xú tiểu tử, ta muốn giết ngươi, giết ngươi ah.

Săc mặt Đoạn Thiên Lang đỏ lên, điên cuồng phóng tới Diệp Huyền, hắn như kẻ không muốn sống.

Oanh!

Trên người hắn sinh ra huyền lực đáng sợ giống như đại dương mênh mông, huyền nguyên bành trướn như sóng biển không ngừng phập phồng ập tới Diệp Huyền.

Diệp Huyền cười nhạt nói:

- Đoạn Thiên Lang, ngươi kích động như vậy làm gì.

Hắn vung tay lên, hào quang bảy màu trên bầu trời hóa thành mười đạo hào quang tấn công Đoạn Thiên Lang.

Rầm rầm rầm...

Nếu trong lúc đỉnh phong, Đoạn Thiên Lang sẽ không đặt công kích Thất Tinh Khôn Nguyên trận vào trong mắt, nhưng hôm nay thương thế hắn hơi khôi phục, thực lực cũng khôi phục năm thành, mười đạo hào quang đánh trúng làm Đoạn Thiên Lang phun máu tươi bay ra xa, bộ dáng chật vật đến cực điểm.

Ngay sau đó có mười đạo hào quang bộc phát hóa thành cột sáng bảy màu thô to truy kích Đoạn Thiên Lang.

Đường Chiêu cách đó không xa nhướng mày.

Bá!

Thân thể hắn biến mất và xuất hiện trước mặt Đoạn Thiên Lang, bàn tay của hắn có sương mù bao phủ và ngăn cản cột sáng.

Ầm ầm!

Sương mù va chạm với cột sáng bảy màu và hai bên triệt tiêu lẫn nhau.

- Đồ vô dụng, cút trở về cho ta.

Đường Chiêu chán ghét nhìn Đoạn Thiên Lang, sau đó hắn nhìn về phía Diệp Huyền, trong nội tâm âm thầm khiếp sợ, sát trận Thất Tinh Khốn Nguyên Trận rơi vào trong tay Huyền Diệp còn có uy lực mạnh hơn hắn điều khiển một phần.

Đoạn Thiên Lang tức giận, ánh mắt đầy oán độc, sau khi Đường Chiêu quát lớn liền không phản kháng quay vào trong đám người Huyền Cơ Tông.

Ánh mắt Đường Chiêu nhìn sang đám người Cừu Đoạn Thiên, hắn lạnh lùng nói:

- Cừu huynh, Tạ huynh, Huyền Cơ Tông chúng ta có một ít ân oán với Lam Quang học viện năm xưa nhưng cũng không phải như lời Huyền Diệp nói sẽ lợi dụng các ngươi.

- Những lời lúc trước là kẻ này hoa ngôn xảo ngữ, muốn phá hư quan hệ ba nhà chúng ta đạt được một đường sinh cơ a. Hai vị tin được Đường Chiêu ta, hôm nay ba nhà chúng ta liên thủ đồ diệt các nhà khác, đến lúc đó cả Mộng Cảnh bình nguyên sẽ do ba chúng ta khống chế.

- Không biết hai vị cảm thấy như thế nào?

Không thể không nói Đường Chiêu khí thế bất phàm, hắn nói lời này làm đam người Cừu Đoạn Thiên cảm nhận được một tia thành ý trong đó.

Nhưng lúc trước Diệp Huyền nói cũng làm hai người do dự.

Đường Chiêu cau mày nói:

- Hai vị còn do dự cái gì, chẳng lẽ quên hiệp nghị của chúng ta sao? Huống chi hôm nay tên đã lên cung, chẳng lẽ hai vị còn muốn thoát ly phản chiến hay sao?

Đường Chiêu nói lời này cũng bỏ qua ý niệm khác trong lòng đám người Cừu Đoạn Thiên.

- Tốt.

Cừu Đoạn Thiên lạnh lùng nói:

- Đường Chiêu tông chủ, lão phu hôm nay sẽ tin ngươi một hồi, nhưng chuyện này kết phúc ngươi phải giải thích cho ta.

- Ta cũng thế.

Tạ Ly âm lãnh nói ra, chung quanh người hắn có sương mù màu đen bao phủ.

- Không có vấn đề, kính xin hai vị theo ta tru sát địch nhân.

Đường Chiêu quát lớn sau đó hắn lập tức ra tay.

XÍU...UU!!

Thân ảnh hắn hóa thành hào quang bay về phía đám người Diệp Huyền.

- Cửu Dương Tông nghe lệnh, giết cho ta!

- Minh Nguyệt đế quốc, động thủ.

Đám người Cừu Đoạn Thiên và Tạ Ly cũng lao tới.

- Giết, chúng ta nhiều người như vậy còn sợ bọn chúng hay không?

- Đám võ giả dưới Cổ Dương thành nghe đấy, muốn mạng sống thì giết đi.

- Kiếm Tông, theo ta lên.

- Thần Hải tông, thà chết chứ không chịu khuất phục.

- Sát!

Tất cả cường giả thế lực lớn bên phía Diệp Huyền tức giận không nhỏ, cả đám bộc phát khí thế xông lên.

Ầm ầm!

Lúc này uy áp khủng bố bộc phát, linh lực che đậy cả bầu trời, song phương đại chiến với nhau rất thảm thiết.

Rầm rầm rầm...

Nhiều người cùng nhau ra tay như vậy là khái niệm gì? Tràng cảnh khủng bố ra sao?

Trên không trung Cổ Dương thành bị huyền nguyên sôi trào bao phủ, các loại công pháp vũ hồn không ngừng tỏa sáng, các loại thuộc tính lực lượng va chạm lẫn nhau, âm thanh vụ nổ như xé rách không gian, tất cả tạo thành cảnh tượng chiến trường thảm thiết.

Bầu trời sáng lạn, Cổ Dương thành phía dưới là địa ngục nhân gian.

XÍU...UU!!

Từng công kích của cường giả Vũ Vương từ trên không giáng xuống phá hủy tòa thành.

Tiếng nổ sinh ra, vô số kiến trúc và phòng ốc sụp đổ, tiếng kêu thảm thiết vang vọng, rất nhiều dân chúng hóa thành thịt nát.

Vũ Vương thất giai tiện tay một kích đủ sức hủy diệt bất cứ võ giả dưới Vũ Tôn lục giai, cho dù là một ít Vũ Tôn lục giai cũng chật vật kéo dài hơi tàn.

Ánh mắt bọn họ sợ hãi và bỏ chạy khắp bốn phía.

Lúc này rất nhiều võ giả nghe tin tức hai thế lực lớn hòa giải nên đến đây quan sát, ai biết lại diễn ra trận chiến thảm thiết như vậy.

Nếu không phải Cổ Dương thành từng là đế đô Cổ Dương đế quốc, kiến trúc vô cùng cứng rắn, hơn nữa có Thất Tinh Khôn Nguyên Trận vây khốn, bằng không cường giả giao thủ đã hủy diệt cả tòa thành.

Mặc dù như thế Cổ Dương thành cũng hóa thành địa ngục nhân gian.

- Chúng ta liều với bọn chúng.

Trong lúc vội vàng các võ giả biết tình thế nguy cấp nên tức giận lao lên bầu trời công kích võ giả ba thế lực Huyền Cơ Tông.

Bọn họ biết rõ cả tòa thành bị đại trận bao phủ, ngay cả Vũ Vương thất giai đỉnh phong cũng không trốn thoát, bọn họ không cần phải nói, chuyện cho tới bây giờ chỉ có tiêu diệt ba thế lực Huyền Cơ Tông thì bọn họ còn có một đường sinh cơ.

- Huyền Diệp, ngươi tới gần chúng ta, ngàn vạn đừng rời chúng ta quá xa.

Trong nháy mắt đại chiến bạo phát, Cát phó viện trưởng, Đông lão và Dược lão quát lớn và bảo hộ Diệp Huyền vào giữa.

- Đi!

Đôi mắt Diệp Huyền bắn ra hào quang lạnh lùng, trực tiếp khống chế hào quang bảy màu nghiền áp người ba thế lực đối địch, tiếng nổ lớn truyền khắp nơi, hình ảnh vô cùng đáng sợ.

Oanh!

Hào quang bảy màu va chạm với đội ngũ đối phương, có Vũ Vương thất giai thực lực yếu bị đánh phun máu tươi.

Bởi vì có sát trận do Diệp Huyền khống chế nên người ba thế lực đối địch lâm vào hạ phong.

- Đường Chiêu, ngươi còn không suy nghĩ biện pháp, tiếp tục như vậy chúng ta làm sao giết bọn chúng?

Cừu Đoạn Thiên đánh tan vài đạo công kích, nhìn cường giả Cửu Dương Tông đau khổ chèo chống liền bất mãn.

- Đáng chết, phong cho ta!

Ánh mắt Đường Chiêu lạnh lùng, hai tay hắn kết pháp quyết đánh vào trong đại trận hư vô, đồng thời phẫn nộ quát:

- Cừu huynh, Tạ huynh, hiện tại ta ngăn cách liên hệ giữa sát trận và nơi này, các ngươi đánh chết tiểu tử kia cho ta.

- Tốt.

- Tất cả mọi người nghe lệnh, diệt tiểu tử kia cho ta.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện