Chương 968

Diệp Quân gật đầu.

Người phụ nữ giơ ngón tay cái: “Ngươi đoán giỏi thật đấy”.

Diệp Quân sa sầm mặt, hắn nói trong lòng: “Tháp gia, chắc ngươi có thể chống lại một Thần Đế đúng không?”

Tiểu Tháp bình tĩnh đáp: “Không thể, ngươi phải hiểu rằng ta chỉ là một cái tháp mà thôi”.

Diệp Quân chợt nói: “Tiền bối trong tháp đâu?”

Tiểu Tháp vừa định đáp lời thì nó chợt khựng lại, tên khốn kiếp này lại thả bẫy rồi.

Giọng nói bí ẩn cười nói: “Tiểu tử này rất gian trá!”

Tiểu Tháp đáp: “Quá nhiều cường giả xuất hiện khiến tên tiểu tử này hơi hoảng hốt rồi”.

Giọng nói bí ẩn nói: “Bình thường thôi, hắn đã đối diện với tình huống thế này bao giờ đâu? Nói thật, bây giờ hắn có thể bình tĩnh như thế, không rối tinh rối mù, ta đã thấy bất ngờ lắm rồi”.

Tiểu Tháp nhẹ giọng tán thành: “Đúng là thế”.

Người phụ nữ thần linh ở phía xa đột nhiên nói: “Ngươi có muốn đến đây tán gẫu không?”

Diệp Quân nhìn bà ta, bà ta cười nói: “Ta xin thề với Chân Thần là chắc chắn sẽ không ném đá giấu tay với ngươi”.

Diệp Quân bình tĩnh hỏi: “Chúng ta đứng đây không tán gẫu được à?”

Người phụ nữ cười khẽ: “Ngươi cẩn thận thật đấy”.

Dứt lời, bà ta đột nhiên quay đầu nhìn ông lão cầm đao bên cạnh: “Du Lão, giết hắn đi, sử dụng hết khả năng của mình, tuyệt đối không được nương tay”.

Nhưng ông lão cầm đao lại lắc đầu.

Cô gái cau mày: “Bên phía bọn họ có cao thủ à?”

Du Lão nhìn bà ta, chẳng lẽ ngươi không biết có người hay không à?

Người phụ nữ thần linh nhìn về phía nơi nào đó, cười nói: “Mấy cường giả đứng đầu của thế giới Hư Chân đều đã bị chúng ta giữ chân mà bọn họ vẫn có nhiều cường giả như thế… Vì sao trong trận chiến năm đó, những người này lại không tham chiến?”

Du Lão im lặng.

Người phụ nữ thần linh ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Nếu ông không chắc chắn thì đợi thêm một lát nữa!”

Sau đó, bà ta nhìn về phía Diệp Quân: “Ta không tin sau lưng hắn có nhiều cường giả như thế!”

Diệp Quân phía xa nhìn Võ Lão bên cạnh: “Võ Lão, ông còn có lá bài tẩy gì không?”

Võ Lão nghiêm túc đáp: “Có!”

Hai mắt Diệp Quân lập tức bừng sáng, Võ Lão lại nói: “Nhưng nó ở Trụ Giới, ta không mang theo”.

Diệp Quân lập tức sa sầm mặt.

Ông không mang lá bài tẩy theo?

Thế ông còn nói làm cái quái gì!

Võ Lão cười khổ: “Không phải không mang theo, mà là không thể mang theo, hơn nữa chỉ cậu mới có thể sử dụng lá bài tẩy kia thôi”.

Diệp Quân nhíu mày: “Chỉ ta có thể sử dụng?”

Võ Lão gật đầu: “Năm đó Các chủ có tạo ra một vài Thần Tướng Quan Huyên, mà họ chỉ nghe lệnh của Các chủ…”

Nói đến đây, ông ấy thoáng im lặng, sau đó lại hỏi: “Túi vải nhỏ của Các chủ có ở trong tay cậu không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện