Chương 941

Lục Thiên nhìn Diệp Quân, cười nham hiểm: “Con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian, phải nói rằng lần này thật sự là một bất ngờ lớn”.

Lý Bán Tri trầm giọng nói: “Nhân vật thần bí kia đang khống chế cơ thể Lục Thiên!”

“Diệp Quân huynh!”

Lúc này, Diệp Khải ở phía xa gọi lớn.

Diệp Quân nhìn Diệp Khải, Diệp Khải nói: “Sư phụ ta đồng ý giúp đỡ, ông ấy đang cố gắng mở đường hầm thời không tới Chân thế giới, huynh phải nhanh chóng tới Chân thế giới, người ở đây không chống đỡ nổi rồi”.

Vừa dứt lời…

Bùm!

Một luồng khí tức mạnh mẽ từ trong cơ thể Diệp Khải phóng lên trời, một người đàn ông trung niên chậm rãi bay lên không trung, sau khi phát hiện, người đàn ông trung niên phất tay áo, một luồng sáng phóng lên trời, trời đất bị xé nát, mở ra đại đạo thời không.

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, mau đi đi!”

Nhưng đúng lúc này, một thanh thương phóng tới.

Vụt!

Theo tiếng xé không gian vang lên, đại đạo thời không vừa xuất hiện đã bị thanh thương kia phá hủy.

Người đàn ông trung niên hơi nheo mắt, quay đầu nhìn bên phải bầu trời, không biết từ lúc nào, một người đàn ông mặc kim giáp Hỏa Diệm màu vàng, tóc dài xõa vai, trong ánh rực lửa đã xuất hiện.

Người đàn ông trung niên nhìn người đàn ông mặc áo giáp vàng, hơi nheo mắt nói: “Thần Hoàng!”

Thần Hoàng!

Nghe vậy, sắc mặt của những cường giả trong vũ trụ Quan Huyên trở nên cực kỳ khó coi.

Ngay cả Thần Hoàng cũng xuất hiện rồi!

Ở Chân thế giới, Thần Hoàng chỉ đáng sợ sau Thần Đế!

Thần Hoàng kia nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên, không nói lời nào, gã tiến lên một bước, phóng thương ra.

Người đàn ông phất tay áo, bỗng chốc, một luồng sáng từ trong tay áo tỏa ra.

Bùm!

Ngay lập tức, ánh sáng bao phủ trời đất thư viện Quan Huyên.

Nhưng lúc này, một tiếng xé chói tai vang vọng bầu trời, sau đó, từng vệt sáng bị ngọn thương xé rách từng tầng, thanh thương trong nháy mắt đã phóng tới trước mặt người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên tung quyền.

Bùm!

Thanh thương kia bị chặn lại tại chỗ, trời đất vỡ tan tành.

Lúc này, Thần Hoàng kia đột nhiên biến mất.

Trong mắt người đàn ông trung niên hiện lên tia oán hận, ông ấy vung mạnh tay phải về phía trước, sức mạnh mạnh mẽ từ nắm đấm phóng ra.

Rầm rầm!

Bầu trời tối đen, hai người cùng lùi ra xa ngàn trượng.

Bên dưới, Lục Thiên ngẩng đầu lên nhìn trời, khẽ mỉm cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện