Chương 904

Lúc này các cường giả của thần điện Linh Hư và và động thiên Tuế Nguyệt cũng bật cười.

Mấy ngày nay, họ đều nghẹn một bụng tức.

Vì ai cũng mắng họ là đồ ngốc, mắng họ là não bị cửa kẹp.

Mà giờ thì…

Ai còn dám nói thế nữa?

Người mang thiên mệnh ư?

Lúc này dường như gã cũng chỉ có thế ở trước mặt Diệp Quân, vì đánh đến lúc này mà Diệp Quân luôn chiếm ưu thế. À không phải, là hoàn toàn áp đảo Lục Thiên.

Người mang thiên mệnh?

Chẳng qua chỉ có thể.

Lúc này các cường giả của tộc Thiên Long ở một bên khác cũng thở phào, nhất là tộc trưởng Ngao Thành.

Từ sau khi lão và Ngạo Thiên Thiên chọn Diệp Quân, hai cha con họ đối mặt với rất rất rất nhiều áp lực.

Không chỉ phải đối mặt với áp lực từ Tiên Bảo Các của thư viện Quan Huyên, mà còn phải đối mặt với áp lực từ những người trong tộc đó, có thể nói chỉ cần Diệp Quân bị đánh bại, tộc Thiên Long sẽ nổi dậy làm phản, sau đó sẽ xé nát cha con họ, dù sao hầu hết mọi người trong tộc Thiên Long đều muốn ủng hộ Lục Thiên.

Mà lão và Ngao Thiên Thiên lại chọn ủng hộ Diệp Quân, có thể tưởng tượng đến kết cục của cha con họ nếu Diệp Quân thua.

Bây giờ thấy Diệp Quân là Võ Thần, Ngạo Thành cũng thở phào nhẹ nhõm.

Dù Diệp Quân không thắng cũng không ai dám nói cha con Ngao Thành lão là đồ ngu ngốc.

Vừa là Kiếm Đế, vừa là Võ Thần, lẽ nào không đáng cho tộc Thiên Long ủng hộ sao?

Hơn nữa lúc này Diệp Quân đã hoàn toàn áp đảo người mang thiên mệnh.

Các cường giả tộc Thiên Long ở đằng sau lão cũng dần nở nụ cười, phải nói là Diệp Quân này quả thật rất yêu nghiệt, chẳng kém cỏi so với Lục Thiên chút nào.

Trên đài sinh tử.

Diệp Quân nhìn Lục Thiên ở phía đằng xa với vẻ mặt khinh thường, nhưng hắn không tấn công Lục Thiên mà xoay lại nhìn phía sau. Phía trước hắn không xa có một con yêu thú hung hãn, yêu thú có hình dạng giống con sư tử khổng lồ, toàn thân đỏ như máu, có hai cái sừng, đuôi dài đến tận mấy trượng, hơn nữa phần rìa sắc bén như đao, cực kỳ đáng sợ.

Yêu thú Hung Nghê.

Tộc Hung Nghê là một trong ba tộc Hung Yêu lớn của yêu vực, thực lực của chúng hơn cả bốn đại thần thú.

Lúc nãy, một cú đấm của Diệp Quân đã đập nát sống mũi của Hung Nghê, lúc này toàn thân nó toát ra khí thế hung tàn, ánh mắt càng thêm hung dữ như muốn ăn tươi nuốt sống người.

Nó đã nổi giận.

Thế nhưng Diệp Quân càng tức giận hơn, không hề nói thêm lời thừa thãi nào đã biến mất khỏi chỗ.

Thấy Diệp Quân còn muốn ra tay trước, Hung Nghê càng tức giận, gầm gừ một tiếng rồi lao đến trước đâm đến chỗ Diệp Quân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện