Chương 846

Tiểu Tháp vội nói: “Người tốt! Là người rất tốt! Mặc dù Tiên Bảo Các hơi xấu xa nhưng bà ấy thật sự là người tốt, thật đấy”.

Nó không dám nói dối chuyện này.

Nếu không sẽ bị ăn đạn!

Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Quan Chỉ, cô ấy cười nói: “Muốn đạt đến Chí Cảnh thì phải trải qua thiên kiếp, nếu trải qua thiên kiếp thì có thể nhận được Thiên Đạo, khống chế sức mạnh thiên kiếp. Thực lực của các cường giả nắm giữ sức mạnh thiên kiếp rất mạnh, họ có thể dễ dàng phá hủy một thành phố lớn chỉ trong một cái phẩy tay. Quan trọng nhất là thần hồn và cơ thể của họ cũng có thể đạt đến cấp độ thiên kiếp để có thể mạnh lên”.

Cô ấy dừng một chút, lại nói: “Các cường giả nắm giữ sức mạnh thiên kiếp mới có tư cách tu luyện võ kỹ công pháp từ cấp Giản trở lên, vì võ kỹ của cấp Giản trở lên đều có uy lực vô cùng đáng sợ, sự tồn tại hơn cả thiên kiếp chỉ có cường giả Chí Cảnh mới có thể nắm bắt được, có thể nói dưới Chí Cảnh và Chí Cảnh là một trời một vực”.

Diệp Quân bỗng hỏi: “Quan Chỉ cô nương, cô đang ở cảnh giới nào?”

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Chí Cảnh”.

Chí Cảnh!

Diệp Quân rơi vào trầm tư.

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Hơn nữa ta cũng không phải Chí Cảnh bình thường. Vì ta nắm giữ Chí Cảnh của vực, có vực của riêng mình. Nếu ta không nắm giữ vực của riêng mình thì sẽ không có nhiều cơ hội đánh thắng công tử. Kiếm của công tử nhanh một cách bất thường”.

Diệp Quân hỏi: “Phải làm sao mới có thể nắm giữ được vực?”

Diệp Quan Chỉ nói: “Phải đạt đến Chí Cảnh thì công tử mới có thể nắm vững vực, vì chuyện này cần rất nhiều sức mạnh về thể chất và tinh thần. Cảnh giới bây giờ của công tử quá thấp, dù có nắm kiếm vực thì công tử cũng không thể thi triển được nó, vì muốn thi triển vực cần phải tiêu hao rất nhiều năng lượng. Bây giờ công tử không thể chịu được, nhất là còn phải đột phá đại đạo Thiên Địa, tự tạo nên vực của riêng mình, có thể nói với cảnh giới hiện giờ của công tử, dù có thi triển được vực e là cũng chỉ có thể kiên trì trong mấy giây thôi”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Ta nghĩ bây giờ công tử có thể phát triển theo hai phương hướng, một là tu luyện thật tốt Kinh Lôi này để tốc độ có thể đạt tới một tầm cao mới, nếu công tử tu luyện thành công pháp Kinh Lôi này, chỉ cần không phải nắm giữ Chí Cảnh của vực thì công tử có thể giết chết trong tích tắc; hai là tu luyện Dĩ Điểm Phá Diện”.

Diệp Quân cau mày: “Dĩ Điểm Phá Diện?”

Diệp Quan Chỉ gật đầu, nghiêm túc nói: “Đúng thế, chỉ cần thành thục Dĩ Điểm Phá Diện thì công tử cũng không bị các cường giả về vực khống chế, đến lúc đó…”

Cô ấy vừa nói vừa vung tay phải lên: “Công tử sẽ vô địch trong Chí Cảnh, dưới Chí Cảnh thì có thể tùy ý giết”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ một chút, sau đó nói: “Ta chỉ đột ngột nghĩ đến Dĩ Điểm Phá Diện nhưng phải làm sao để tu luyện đến cực hạn, bây giờ ta cũng không có ý nào khác, Quan Chỉ cô nương, cô có đề nghị gì hay ho không? Ta đều nghe theo cô”.

Ta đều nghe theo cô!

Diệp Quan Chỉ nở nụ cười động lòng người, nói: “Muốn nắm chắc Dĩ Điểm Phá Diện thì phải nắm vững một phương pháp đặc biệt, đó là giới hạn, mà bây giờ thư viện có hai người biết đến phương pháp này, người đầu tiên là Đại Võ Tông. Thực lực của người này rất cao, võ công rất cao thâm nhưng ông ta lại là thầy của người mang thiên mệnh, chắc chắn sẽ không dạy công tử”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện