Chương 711

Mẹ nó!

Ông ta suýt thì quên mất một việc!

Tên này bước ra từ tầng chữ Thần, điều đó nói lên rằng tên này đã vượt qua tầng chữ Thần rồi?

Nghĩ tới đây, cả cơ thể ông lão canh tháp bắt đầu run lên!

Không hợp với lẽ thường!

Quá ảo diệu!

Lúc này, ông lão áo trắng đột nhiên nói: “Diệp công tử, Tiên Bảo Các bọn ta không thù không oán gì với ngươi!”

Ông ta đương nhiên không dám uy hiếp Diệp Quân vào lúc này, nói mấy lời kiểu như ngươi có dám giết ta không, sau lưng ta là Tiên Bảo Các đó!

Ngay cả nhà họ An và tộc Thiên Long mà tên này cũng dám giết, hơn nữa còn dám khiêu chiến với người mang thiên mệnh thì sao có thể sợ một kẻ tay sai của Tiên Bảo Các như ông ta cơ chứ?

Diệp Quân nhìn ông lão áo trắng: “Ông cho ta một lý do để không giết ông, cho tới khi nào ta hài lòng thì thôi!”

Ông lão áo trắng vội vàng giao nhẫn không gian ra, sau đó lại nhìn về phía người sau lưng: “Mau nộp ra đi!”

Mọi người do dự một lát, sau đó đồng loạt lấy ra nhẫn không gian của mình!

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Giết các người thì những thứ này cũng là của ta!”

Ông lão áo trắng lưỡng lự một hồi, sau đó nói: “Diệp công tử, ngươi giết bọn ta thì sẽ lập tức chuốc lấy rắc rối cho bản thân, bởi vì Tiên Bảo Các coi trọng thể diện, chắc chắn sẽ truy sát ngươi! Bây giờ ngươi chỉ mới bị cho vào danh sách đen, nhưng nếu như ngươi vẫn còn hống hách trắng trợn gi3t chết bọn ta, Tiên Bảo Các nhất định sẽ truy bắt ngươi bằng mọi giá! Ngươi vẫn có rất nhiều việc phải làm, cũng không muốn bị Tiên Bảo Các truy sát vào thời điểm này đâu nhỉ?”

Diệp Quân liếc nhìn ông lão áo trắng: “Ta tới đây rất bí mật, nhưng các người vẫn biết! Điều này nói lên rằng Tiên Bảo Các các người vẫn luôn điều tra ta! Mà ta và các người không thù không oán, các người chỉ có một lý do để điều tra ta, đó chính là Tiên Bảo Các đang đầu tư cho người mang thiên mệnh kia, đúng không?”

Nghe vậy, sắc mặt của ông lão áo trắng lập tức biến đổi: “Ngươi…”

Tiên Bảo Các bây giờ quả thực đã bắt đầu đầu tư vào người mang thiên mệnh kia!

Thế nhưng ông ta không ngờ Diệp Quân lại có thể đoán ra được!

Diệp Quân lại nói: “Lần này ông tới không phải để bắt ta mà là theo lệnh tới xem xem thực lực thật sự của ta ra sao có đúng không?”

Đôi đồng tử của ông lão áo trắng đột nhiên co lại, cả gương mặt ngập tràn vẻ kinh ngạc: “Ngươi…”

Diệp Quân nhìn ông lão áo trắng: “Đều là ta đoán cả, ta đoán có đúng không?”

Ông lão áo trắng run giọng nói: “Diệp công tử, ngươi…”

Ông ta đã chấn động tới cực điểm!

Diệp Quân nói: “Tuy nhiên ông còn có mưu đồ riêng, vậy nên muốn lấy nhẫn không gian của ta. Thật ra ta giết các người thì kết quả đối với ta sẽ tốt hơn, bởi vì như vậy thì các người sẽ chẳng thể đi báo tin cho Tiên Bảo Các rằng thực lực của ta mạnh bao nhiêu!”

Ông lão áo trắng vội vàng nói: “Diệp công tử, ngươi làm như vậy chẳng khác gì đoạn tuyệt hoàn toàn với Tiên Bảo Các, không còn cơ hội để thương lượng nữa đâu…”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Đoạn tuyệt thì đoạn tuyệt! Tiên Bảo Các chó má này, sẽ có một ngày ta cướp đoạt lấy Tiên Bảo Các của các người!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện