Chương 702

Mặc dù gã là người mang thiên mệnh nhưng bây giờ gã cũng vô cùng kiêng dè bốn gia tộc lớn này.

Chỉ một gia tộc thôi cũng là sự tồn tại đáng sợ có thể khiến vũ trụ Quan Huyên đảo điên.

Đại võ quan bỗng nói: “Đừng nóng vội, chuyện này không thể vội vàng, phải từ từ chậm rãi. Bây giờ bước đầu tiên chúng ta cần phải làm là trận chiến giữa ngươi và Diệp Quân. Ngươi nhất định phải thắng trận chiến này, chỉ cần ngươi thắng được trận này thì danh tiếng của ngươi sẽ đạt tới đỉnh cao, khi đó với thân phận đặc biệt của ngươi, danh vọng ở vũ trụ Quan Huyên của ngươi cũng sẽ đạt tới đỉnh cao, đến lúc đó cho dù là bốn gia tộc siêu cấp cũng không dám xem thường ngươi”.

Người mang thiên mệnh gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Đại võ quan gật đầu nói: “Thân phận của ngươi khá đặc biệt, lại có Tiên Bảo Các, Ngân Hà Tông và Vị Lai Tông ủng hộ, chỉ cần ngươi mở lòng kết giao, ngoài bốn gia tộc lớn thì các gia tộc còn lại, kể cả Cửu Thiên Thập Địa đều sẽ rất sẵn lòng xích lại gần ngươi. Cho nên nhất định phải thắng trong trận chiến giữa ngươi và Diệp Quân”.

Người mang thiên mệnh khẽ gật đầu, trầm giọng nói: “Con sẽ tự tay giết hắn để chứng minh với mọi người con mới là nhân vật chính ở thế hệ này”.

Đại võ quan bỗng nói: “Dẫn ngươi đến một nơi đặc biệt để tu luyện, sau khi ngươi ra khỏi đó, ta tin chắc trong số những người cùng cấp bậc, chỉ có Diệp Quan Chỉ và Trần Qua mới là đối thủ của ngươi”.

Người mang thiên mệnh vội cúi người với Đại võ quan: “Cảm ơn người”.

Đại võ quan vung tay phải lên rồi dẫn người mang thiên mệnh biến mất khỏi chỗ đó.

Lúc xuất hiện lần nữa, hai người đã đứng trước một tòa tháp cao.

Người mang thiên mệnh hơi ngạc nhiên: “Đây là?”

Đại võ quan cười nói: “Võ Tháp! Là nơi do các chủ của Tiên Bảo Các xây nên, tu luyện trong tháp này, một năm ở bên trong tương ứng với một ngày ở bên ngoài”.

Nghe thế đồng tử người mang thiên mệnh co rụt lại, lộ ra vẻ kinh hãi.

Đại võ quan mỉm cười: “Nơi này rất đặc biệt, người bình thường không thể vào trong tu luyện, chỉ có yêu nghiệt tuyệt thế mới có tư cách bước vào nơi này, hơn nữa người bình thường cũng không tiêu phí nổi khi tu luyện ở đây, vì một ngày tu luyện ở đây cũng tiêu tốn mấy chục vạn tiên tinh”.

Mấy chục vạn tiên tinh!

Vẻ mặt người mang thiên mệnh trở nên đông cứng, mặc dù gã có tiền nhưng gã không phải là Tiên Bảo Các, tiền vô số kể.

Một ngày mấy chục vạn tiên tinh.

Là một con số khá lớn.

Đại võ quan nói: “Đi thôi”.

Người mang thiên mệnh lắc đầu: “Tiền…”

Đại võ quan cười nói: “Bắt đầu từ bây giờ nơi này sẽ miễn phí cho ngươi”.

Người mang thiên mệnh sửng sốt.

Đại võ quan mỉm cười: “Nơi này là do ta quản lý, để thuận tiện thì không có ai quản ta cả”.

Người mang thiên mệnh cúi đầu thật sâu: “Cảm ơn người”.

Nói rồi hai người bước vào trong tháp.

Viện trưởng!

Đại võ quan lặng thinh.

Từ sau khi Kiếm Chủ Nhân Gian mất tích, thư viện không có viện trưởng nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện