Chương 675

Người mang thiên mệnh đời đầu thì không cần phải bàn đến nữa!

Dùng giết chóc chứng đạo, đạt đến đỉnh cao!

Hai đời người mang thiên mệnh đều đồng thời tu luyện nhiều loại đạo, nhưng cuối cùng, ngoài kiếm đạo thì đã vứt bỏ những loại đạo khác, đặc biệt là tiểu chủ, chơi đủ loại cả!

Nhưng cuối cùng cũng từ bỏ hết! Chỉ còn lại mỗi kiếm đạo!

Thế nên nó cực kỳ, cực kỳ lo lắng!

Nó lo lắng Diệp Quân tu lộn xộn quá, không những không tu tốt võ đạo mà còn dở dang trong việc tu luyện kiếm đạo!

Kiếm đạo chứng Võ Thần?

Nghe thì rất ngầu, nhưng nó vẫn rất lo, làm không khéo thì cả hai bên đều dở dang, biết nhiều mà không tinh thông thì cuối cùng cũng không được gì.

Đúng lúc này, người phụ nữ váy trắng phía xa chậm rãi quay người, bà ấy nhìn Diệp Quân, lúc nhìn thấy Diệp Quân bà ấy hơi ngẩn người: “Cậu không phải hậu nhân của nhà họ An!”

Nhà họ An!

Nghe thế, Diệp Quân tỏ vẻ đề phòng.

Đây chính là vị Võ Thần kia của nhà họ An!

Mẹ nó!

Bà ta sẽ không gi3t ch3t mình chứ?

Diệp Quân chầm chậm siết chặt tay phải, trong lòng luôn đề phòng, kiếm Hành Đạo đã rục rịch chờ phát động!

Mà ngay lúc này, người phụ nữ váy trắng kia như phát hiện ra gì đó, hai mắt nheo lại rồi lắc người xuất hiện ngay trước mặt Diệp Quân. Mặt hắn biến sắc, muốn cử động nhưng đã bị một luồng sức mạnh khủng khiếp vây lấy!

Giây phút này, hắn như bị điểm huyệt, không thể cử động được!

Diệp Quân hoảng hốt, vội nói: “Tiền bối, Tháp gia của ta ở đây đấy, nó lợi hại lắm!”

Tiểu Tháp bốc hỏa, mẹ nó, ngươi đừng có tâng bốc ông đây, ông đây chịu không nổi!

Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân một lát, ánh mắt lóe lên tia phức tạp, bà ấy phất tay, luồng võ thế vây lấy Diệp Quân biến mất sạch.

Diệp Quân thở phào nhưng vẫn rất cảnh giác.

Lúc này, người phụ nữ váy trắng khẽ hỏi: “Ngươi đi một mình à?”

Diệp Quân vội nói: “Còn có Tháp gia nữa! Nó lợi hại lắm, dưới Tam Kiếm nó vô địch, trên Tam Kiếm nó có thể một đấu một!”

Tiểu Tháp: “…”

Giọng nói bí ẩn bỗng lên tiếng: “Bây giờ ngươi biết sợ rồi à? Lúc bốc phét sao không thấy ngươi sợ!”

Tiểu Tháp im lặng không nói gì, bây giờ nó chỉ muốn giả chết.

Nghe Diệp Quân nói vậy, người phụ nữ váy trắng khẽ cười: “Tháp gia của cậu nói với cậu như vậy à?”

Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn người phụ nữ váy trắng rồi nhẹ giọng hỏi: “Tiền bối quen Tháp gia ạ?”

Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Quen!”

Diệp Quân im lặng.

Bây giờ hắn đang nghi ngờ, có lẽ không phải Tháp gia đang bốc phét, mà có khi Tháp gia ngầu thật!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện