Chương 644

Lúc này, linh hồn của Tịch Huyền đã ngưng tụ lại, cô ấy từ từ mở to hai mắt, lúc nhìn thấy Diệp Quân, cô ấy đột nhiên ngẩn ra, nói với vẻ hoang mang: “Ta…ta vẫn còn sống ư?”

Nhìn thấy Tịch Huyền thật sự sống lại, cả người Diệp Quân cứ thế mềm nhũn ra, ngã về phía sau!

Lúc này, trong ánh mắt của tất cả mọi người, Kiếm Chủ Nhân Gian lại cúi người ôm lấy Diệp Quân.

Mọi người sững sờ!

Sắc mặt của Lục Hiên và An Vũ Quân lại trở nên vô cùng khó coi!

Rất rõ ràng, Kiếm Chủ Nhân Gian này rất coi trọng cậu kiếm tu trẻ tuổi có thiên phú dị bẩm kia!

Cũng bình thường thôi, dù gì với một thiên tài Kiếm Tu trẻ tuổi giống như Diệp Quân thì Kiếm Chủ Nhân Gian coi trọng tài năng cũng là chuyện hết sức thường tình.

Kiếm Chủ Nhân Gian nhìn Diệp Quân trước mặt, ông ấy mở lòng bàn tay ra, trong chốc lát, giữa đất trời có vô vàn năng lượng màu xanh thần bí đổ dồn về vị trí của ông ấy, rất nhanh, những năng lượng thần bí này đều tràn hết vào bên trong cơ thể của Diệp Quân!

Chẳng mấy chốc, vết thương của Diệp Quân bắt đầu hồi phục với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy!

Rất lâu sau đó, Diệp Quân từ từ mở hai mắt ra, hắn thì thào: “Ta vẫn còn sống sao?”

Kiếm Chủ Nhân Gian gật đầu, khẽ cười: “Phải!”

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tịch Huyền phía bên cạnh, lúc này Tịch Huyền cũng đang nhìn hắn!

Nhìn thấy Tịch Huyền, Diệp Quân nhếch miệng cười.

Tịch Huyền hơi cúi đầu, không nói gì hết.

Kiếm Chủ Nhân Gian đột nhiên nhìn về phía Lục Hiên và An Vũ Quân ở phía xa, sắc mặt hai người lập tức biến đổi, quỳ trên mặt đất.

Kiếm Chủ Nhân Gian lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Ta hơi thất vọng đấy!”

Nói xong, ông ấy nhìn về phía Diệp Quân: “Đi theo ta!”

Dường như ông ấy nghĩ tới điều gì đó, lại nhìn về phía Tịch Huyền: “Cô nương, cô cũng đi theo đi!”

Tịch Huyền do dự một lát, sau đó đi theo Diệp Quân.

Lục Hiên và An Vũ Quân đứng nguyên tại chỗ, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy!

Thất vọng!

Câu nói này, tất cả mọi người đều nghe thấy rồi!

Tiêu rồi!

Hai người biết, bọn chúng tiêu đời rồi!

Giết bọn chúng?

Không!

Kiếm Chủ Nhân Gian căn bản không cần phải ra tay, chỉ cần một câu nói này, nhà họ An và Lục Hiên đều tiêu đời rồi!

An Vũ Quân rõ ràng không cam tâm, ông ta run giọng nói: “Kiếm Chủ, tiên tổ của nhà họ An vẫn ổn chứ?”

An Lan Tú!

Đánh con bài tình cảm!

Tất cả mọi người đều nhìn Kiếm Chủ Nhân Gian!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện