Chương 534

Diệp Quân nhìn chằm chằm tất cả mọi người của đế tộc Bất Tử: “Bây giờ ta muốn mượn kiếm Thanh Huyên, nếu các người không cho mượn thì chúng ta tiếp tục tính sổ!”

Kiếm Thanh Huyên!

Nghe vậy, sắc mặt của tất cả cường giả đế tộc Bất Tử đều u ám hẳn.

Diệp Quân bỗng chỉ tượng Kiếm Chủ Nhân Gian ở phía xa: “Ta kính ngưỡng Kiếm Chủ Nhân Gian, ta lấy danh tính của Kiếm Chủ Nhân Gian ra thề, ta dùng xong kiếm Thanh Huyên sẽ trả lại cho các người!”

Tiểu Tháp: “…”

Đông Lý Trần định nói gì đó thì lúc này, một cô gái đứng bên cạnh đi ra. Cô gái trông rất trẻ, chỉ tầm mười bảy mười tám, mặc một bộ váy tím, vóc dáng xinh đẹp, dung mạo không tầm thường, mặt mày đẹp như tranh vẽ, không khuynh nước khuynh thành nhưng cũng có điểm khiến người ta phải rung động.

Cô gái nhìn Diệp Quân, bình tĩnh nói: “Diệp Quân công tử, kiếm Thanh Huyên kia không ở trong đế tộc Bất Tử của bọn ta!”

Nghe thế Diệp Quân sững sờ: “Không ở đế tộc Bất Tử?”

Cô gái lắc đầu: “Chục triệu năm trước thì đúng là kiếm Thanh Huyên ở đế tộc Bất Tử ta, nhưng sau đó, Tịnh tộc trưởng của đế tộc Bất Tử bọn ta đã mang thanh kiếm này tới tổng viện thư viện Quan Huyên, thế nên thanh kiếm này không còn ở trong tộc ta nữa! Để đe doạ bọn đạo chích, bọn ta không thông báo chuyện này ra bên ngoài”.

Diệp Quân im lặng một lát rồi nhìn Đông Lý Trần, tức giận nói: “Ông không có kiếm sao ông không nói sớm? Nếu ông nói từ sớm thì ta đã không giết Đông Lý Mạch rồi!”

“Á!”

Người đàn ông trung niên nghe vậy thì bi thương tột cùng: “Mạch Nhi của ta! Con chết thảm quá!”

Nói rồi ông ta bỗng nhìn Đông Lý Trần, ánh mắt đầy oán hận: “Lão già khốn kiếp, hôm nay lão phu sẽ đồng quy vu tận với ngươi!”

Ông ta lại xông về phía Đông Lý Trần!

Hai người lại đại chiến với nhau!

Diệp Quân hơi thất vọng!

Tưởng rằng kiếm Thanh Huyên ở đế tộc Bất Tử, nhưng không ngờ tiên tổ của đế tộc Bất Tử đã đem đi vũ trụ Quan Huyên rồi!

Vừa rồi mình mới giết Thiên Đạo, bây giờ lại tới tổng viện thư viện Quan Huyên sao?

Diệp Quân thầm hỏi: “Tháp gia, ta với ngươi, chúng ta có thể giết tới tổng viện ở vũ trụ Quan Huyên được không? Ta đánh kẻ nhỏ, ngươi đánh kẻ lớn! Chỉ cần ngươi gật đầu, bây giờ chúng ta giết đến tổng viện thư viện Quan Huyên luôn!

Sau một hồi im lặng, Tiểu Tháp nói: “Ta cảm ơn ngươi đã xem trọng ta vậy nhé!”

Mẹ kiếp!

Thằng nhóc này còn tàn nhẫn hơn cả ông nội hắn, còn tinh khôn hơn cả cha hắn, ảo ma thật đấy!

Sao nhà họ Dương này đời sau khủng khiếp hơn đời trước thế nhỉ?

Nghe Tháp gia nói, Diệp Quân lắc đầu, vẻ mặt chua xót.

Lúc này, cô gái váy tím bỗng gọi: “Diệp Quân công tử!”

Diệp Quân nhìn cô gái váy tím, cô ta do dự một lát rồi nói: “Ta có thể nói chuyện với công tử không?”

Diệp Quân bình thản hỏi: “Cô muốn nói gì?”

 

Cô gái váy tím đi tới trước mặt Diệp Quân, cô ta nhìn hắn, chân thành nói: “Ta có thể nhìn ra được công tử không phải là phường đại gian đại ác! Lần này công tử đến mượn kiếm là vì Nạp Lan Ca cô nương phải không?”

Diệp Quân nhìn cô gái váy tím: “Sao cô biết?”

Cô gái váy tím khẽ cười: “Tuy Diệp Quân công tử tới Trung Thổ Thần Châu chưa lâu nhưng danh tiếng của công tử đã truyền khắp Trung Thổ Thần Châu từ lâu rồi. Thật không dám giấu, ta đã ngưỡng mộ công tử từ lâu, thế nên đã điều tra về công tử”.

Diệp Quân nhìn cô gái váy tím: “Cô muốn nói gì?”

Cô gái váy tím bỗng nhìn một ông lão bên cạnh: “Đại trưởng lão, hãy lấy khối Ô Mộc của đế tộc Bất Tử chúng ra ra đây!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện