Chương 531

Trong lúc suy luận, Đông Lý Mạch đã bị kiếm Hành Đạo kề ngang cổ!

Diệp Quân không giết Đông Lý Mạch mà dẫn Đông Lý Mạch biến mất!

Sắc mặt của Đông Lý Trần thay đổi, vội đuổi theo!

Tịch Huyền và Diệp Khải cũng vội chạy theo!

Rất nhanh, Diệp Quân đã đưa Đông Lý Mạch tới Bất Tử Giới.

Tới Bất Tử Giới, Diệp Quân nhìn thấy ông lão mà lần đầu tiên mình tới đây đã gặp!

Nhìn thấy Diệp Quân, ông lão sững sờ: “Là cậu!”

Diệp Quân không quan tâm tới ông lão, dẫn theo Đông Lý Mạch xông thẳng vào trong Bất Tử Giới. Vừa vào Bất Tử Giới, thần thức của mấy trăm cường giả lập tức khoá chặt Diệp Quân.

Đông Lý Trần xuất hiện trước mặt Diệp Quân!

Diệp Quân kề ngang kiếm Hành Đạo lên cổ Đông Lý Mạch, hắn nhìn chằm chằm Đông Lý Trần: “Tiền bối, ta đến đây không có ác ý gì, chỉ muốn mượn một vật từ quý tộc!”

Đông Lý Trần nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cậu muốn mượn gì?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Kiếm Thanh Huyên!”

“Không được!”

Đông Lý Trần bỗng nổi giận: “Tuyệt đối không được!”

Diệp Quân nhìn Đông Lý Trần, ánh mắt thản nhiên: “Không cho mượn thì chúng ta tính nợ đi!”

Nói rồi hắn nhìn Đông Lý Mạch, nói: “Thiên tài của nhà ông bắt tay với An Đạo Tân đối phó với ta, ta giết hắn, không có gì quá đáng nhỉ?”

Đông Lý Trần nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Diệp Quân, ta biết, cậu rất yêu nghiệt, sau lưng có chỗ dựa vững chắc, nhưng cậu phải nghĩ cho kỹ! Nơi đây là đế tộc Bất Tử đấy!”

Nói rồi, ông ta tức giận chỉ tượng Kiếm Chủ Nhân Gian đứng sừng sững trước đại điện Bất Tử: “Đế tộc Bất Tử ta có Kiếm Chủ Nhân Gian bảo vệ, người chống lưng của cậu có mạnh hơn Kiếm Chủ Nhân Gian không? Nếu hôm nay cậu dám xấc xược, đừng trách ta gọi Kiếm Chủ Nhân Gian!”

Tiểu Tháp: “…”

Đông Lý Trần thật sự không sợ Diệp Quân, đế tộc Bất Tử có chỗ dựa mà!

Chỗ dựa này chính là Kiếm Chủ Nhân Gian!

Ai mà không biết người đứng sau lưng đế tộc Bất Tử chính là Kiếm Chủ Nhân Gian chứ?

Thế nên, dù vị Đại Kiếm Đế sau lưng Diệp Quân có thể hiện ra thực lực khủng bố đến cỡ nào thì đế tộc Bất Tử cũng không sợ!

Chưa nghe bà ấy nói à?

Nếu Kiếm Chủ Nhân Gian đánh bà ấy, bà ấy không dám đánh trả đấy!

Bây giờ người phụ nữ đó rất mạnh, nhưng ba mươi triệu năm trước, bà ấy chắc cũng chỉ là một cô bé thôi.

Nghe thấy lời của Đông Lý Trần, Diệp Quân nheo mắt lại, thanh kiếm kê ngang trước cổ Đông Lý Mạch bỗng chuyển động!

Vù!

Một dòng máu tươi ứa ra!

Đông Lý Mạch trợn tròn mắt, lòng hoảng sợ!

Ai có thể thản nhiên đối diện với cái chết được chứ? Vốn dĩ gã tưởng rằng mình có thể, nhưng lúc thật sự phải đối mặt với cái chết, gã vẫn cảm thấy sợ hãi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện