Chương 446

Còn kiếm đạo của Dương Diệp thuộc về kiếm đạo hữu tình, tuy cuối cùng cũng vô địch, nhưng quá trình lại không vô địch!

Kể cả kiếm đạo của Kiếm Chủ Nhân Gian, tuy cuối cùng cũng vô địch, nhưng quá trình thì không vô địch!

Người thật sự vô địch từ đầu đến cuối chỉ có Thiên Mệnh Váy Trắng và Tiêu Dao Kiếm Tu!

Mà bây giờ, sau khi thằng nhóc này tiếp xúc với khí thế vô địch của Tiêu Dao Kiếm Tu thì lại không do dự gì mà chọn kiếm đạo vô địch!

Đây là một điều rất rất khủng khiếp, hậu quả cũng vô cùng nghiêm trọng!

Vì ngươi đi con đường kiếm đạo vô địch, nên một khi gặp phải yêu nghiệt cùng cấp, chỉ cần ngươi thất bại một lần thì niềm tin kiếm đạo của ngươi sẽ tan vỡ trong nháy mắt!

Kiếm đạo vô địch!

Dẫn đầu trong ba nghìn kiếm đạo!

Ngươi không được thua, ngươi buộc phải: vô địch cùng cấp, vô địch vượt cấp, mãi mãi vô địch!

Phải công nhận rằng, Diệp Quân của lúc này đã khiến Tiểu Tháp chấn động đến ngây người!

Nó biết thằng nhóc này rất yêu nghiệt!

Nhưng nó không ngờ thằng nhóc này lại yêu nghiệt đến mức độ này!

Đây là sự kế thừa hoàn hảo trong thiên phú kiếm đạo của hai đời người mang thiên mệnh sao?

Điều quan trọng nhất là, chọn lựa kiếm đạo vô địch thì không được phép thất bại!

Trừ phi là đối phương là người ở duy độ cao hơn ngươi đánh bại ngươi. Ví dụ bây giờ có một vị cường giả siêu cấp ở duy độ cao hơn giết Diệp Quân, ví như cường giả khủng bố ở cấp bậc như Thanh Khưu.

Thất bại như vậy thì được chấp nhận!

Nhưng ngoại trừ tình huống đó thì Diệp Quân không được thất bại một lần nào cả, nếu không sẽ rất dễ bị phá đạo tâm!

Tiểu Tháp rất chấn động, cũng rất bất lực, đương nhiên, cũng rất vui mừng!

Diệp Quân chọn kiếm đạo đỉnh thế này, nó vẫn thấy vui mừng nhiều hơn, nhưng cũng lo lắng cho hắn!

Lúc này, giọng nói bí ẩn bỗng lên tiếng: “Vì sao hắn chỉ mới là Bán Bộ Kiếm Đế?”

Tiểu Tháp khẽ trả lời: “Niềm tin và mục tiêu kiếm đạo của hắn đã hình thành, nhưng thiếu một lần thực chiến, một lần thực chiến có thể giúp hắn kiên định với niềm tin và mục tiêu của mình, chỉ có như vậy hắn mới thật sự trở thành Kiếm Đế”.

Nói rồi, nó thở dài: “Truyền thừa kiếm đạo mà Thiên Mệnh tỷ tỷ, hắn nhảy cóc từ giai đoạn thứ hai lên giai đoạn thứ tư! Niềm tin kiếm đạo!”

Giọng nói bí ẩn hơi tò mò: “Giai đoạn thứ ba là gì?”

Tiểu Tháp trả lời: “Mục tiêu kiếm đạo! Mục tiêu kiếm đạo và niềm tin kiếm đạo là hai phần riêng biệt, nhưng thằng nhóc này thì hay rồi, hoàn thành cả hai cùng một lúc! Không tin nổi!”

Giọng nói bí ẩn: “Thật ra, ta cảm thấy sở sĩ hắn đột nhiên nảy ra ý nghĩ vĩ đại như thế này có lẽ có liên quan đến trận chiến trước đó!”

Tiểu Tháp hỏi: “Ý là sao?”

Giọng nói bí ẩn: “Ngươi luôn nhắc nhở hắn phải dựa vào chính mình. Còn thằng nhóc này thì thật sự là một người có lòng tự tôn rất cao, ngươi có thấy được không? Thế nên trận chiến giữa hắn và Lưu Băng trước đó, dù hắn mạo hiểm chấp nhận nguy cơ có thể sẽ chết cũng không cầu xin ngươi và cũng không dùng kiếm Hành Đạo!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện