Chương 443

Diệp Quân gật đầu, cười đáp: “Đúng vậy!”

Nói rồi, anh do dự một lát sau đó lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Tịch Huyền: “Tịch Huyền cô nương, tặng cô cái này!”

Tịch Huyền hơi tò mò, cô ấy nhận nhẫn không gian, trong nhẫn không gian có hai xác Chân Long!

Nhìn thấy cái này, Tịch Huyền sững sờ: “Diệp công tử, đây là?”

Diệp Quân cười nói: “Bình thường rảnh rỗi thì lấy thịt rồng ra ăn, có thể nâng cao tu vi và sức mạnh thể xác!”

Tịch Huyền suy nghĩ, cũng không từ chối, cười nói: “Cảm ơn!”

Nói rồi cô ấy cất nhẫn không gian, lại nói: “Diệp công tử, ngươi có hứng thú đi tới một bí cảnh không?”

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “Bí cảnh ư?”

Tịch Huyền gật đầu: “Nó nằm ở trong lòng sông phía Nam của Huyền Giới. Trong lòng sông này xuất hiện một bia đá, trên bia đá có một dòng chữ do một vị kiếm tu để lại!”

Diệp Quân hơi ngờ vực: “Kiếm tu để lại sao?”

Tịch Huyền khẽ gật đầu: “Nghe nói có một số kiếm tu đặc biệt tới đây để quan sát tấm bia đá đó, ngươi là kiếm tu, ta cảm thấy ngươi có thể tới xem thử, nói không chừng sẽ giúp ích được cho ngươi!”

Nghe vậy, Diệp Quân bỗng thấy khá hứng thú: “Tịch Huyền cô nương, trên bia đá đó khắc chữ gì vậy?”

Tịch Huyền cười nói: “Đi, ngươi đi xem thử là biết!”

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Nói rồi, hai người biến mất phía cuối chân trời.

Một lát sau, Diệp Quân và Tịch Huyền đã tới bên sông, ở đó có một số người, Diệp Quân thấy trong số đó có đến vài vị kiếm tu!

Kiếm tu!

Sau khi tới Trung Thổ Thần Châu, đây là lần đầu tiên hắn gặp kiếm tu!

Nói thật, hắn rất muốn cọ xát với kiếm tu, xem thử những kiếm tu khác như thế nào!

Nhưng đương nhiên hắn không muốn tuỳ tiện tìm người khác cọ xát như thế, làm vậy không lịch sự cho lắm! Hơn nữa, còn có thể bị người ta xem là khiêu khích, rồi kết thù chuốc oán.

Tịch Huyền cười nói: “Đi, đi xem thử!”

Diệp Quân gật đầu, hai người đi tới thấy cách đó không xa có một tấm bia đá.

Trên bia đá có khắc một dòng chữ: Trời đất rộng lớn vô biên, cầm kiếm ung dung tự tại, kiếm Thanh Phong dài ba thước, giết ai mà không được?

Nhìn thấy dòng chữ này, Diệp Quân sững người.

Bá đạo!

Đây chính là cảm giác đầu tiên của hắn.

Tay phải Diệp Quân chậm rãi siết chặt, kiếm tu kiếm tu, tu là tu tâm, tu cũng là tu khí thế!

Cầm kiếm Thanh Phong dài ba thước trong tay, giết ai mà không được?

Mình có làm được không?

Rất rõ ràng, hoàn toàn không được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện