Chương 4320

Một khi xử lý không tốt, chuyện này sẽ trở thành một tai họa ngầm rất lớn.

Tịnh Sơ nhìn về phía Chiêm Thanh: “Cô có cách giải quyết không?”

Chiêm Thanh lắc đầu: “Không có cách nào cả”.

Tịnh Sơ nhíu mày.

Chiêm Thanh vươn vai, sau đó nói: “Ta không muốn nhúng tay vào chuyện này nữa”.

Tịnh Sơ nhìn về phía Chiêm Thanh, Chiêm Thanh cười nói: “Để con bé ngớ ngẩn Tịnh An kia nghĩ cách giải quyết, dù sao Thiên Hành Chủ đời tiếp theo cũng là nó, ta không phải phủi bỏ trách nhiệm mà là đang thử thách con bé!”

Tịnh Sơ lắc đầu.

Chiêm Thanh ôm lấy Tịnh Sơ từ phía xa, cười tươi nói: “Chỗ này của cô lại lớn hơn rồi”.

Oanh!

Chiêm Thanh lập tức bị một ý chí võ đạo mạnh mẽ đẩy lui…

Thấy thế, Chiêm Thanh bĩu môi: “Đừng keo kiệt như thế, sờ một chút thì có làm sao? Trong sách nói là càng sờ càng to đấy! Cô cũng có thể sờ ta mà…”

Tịnh Sơ xoay người rời đi.

Bà ta rất đau đầu với người phụ nữ háo sắc này.

Ác Đạo Điện.

Hôm nay, một ông lão đi tới trước Ác Đạo Điện, ông lão đưa mắt nhìn xung quanh, Ác Đạo Điện hiện tại cực kỳ vắng vẻ.

Ông lão đi vào đại điện, bên trong chỉ có một mình Thế Tông.

Ông lão cười khẽ: “Thế Tông đại nhân”.

Thế Tông nhìn thoáng qua ông lão, bình tĩnh nói: “Đạo Thiên tộc trưởng có gì muốn dặn dò sao?”

Ông lão gật đầu: “Ngày mai Đại Tế Sư tộc Đại Vu ta sẽ đến vũ trụ này, lúc đó chúng ta sẽ tiêu diệt triệt để nền văn minh Thiên Hành, đến lúc đó hy vọng Thế Tông và Điện chủ của quý điện sẽ giúp đỡ”.

Thế Tông gật đầu: “Đương nhiên rồi”.

Ông lão chần chừ một lát rồi nói: “Không biết điện chủ của quý điện…”

Thực lực của Thế Tông trước mắt không yếu, nhưng cũng không quá mạnh, không thể giúp đỡ quá nhiều cho tộc Đại Vu, vì thế lần này mục đích thật sự của lão ta khi đến đây là muốn Điện chủ kia ra mặt.

Thế Tông hờ hững nhìn lão ta, sau đó vẫn nói với giọng điệu rất bình tĩnh: “Các hạ yên tâm, vào ngày đại chiến, Điện chủ của chúng ta sẽ ra tay khiến bọn họ trở tay không kịp. Dẫu sao trận chiến này cũng rất quan trọng với Ác Đạo Minh”.

Ông lão nói: “Tộc trưởng tộc Đại Vu ta muốn gặp Điện chủ này”.

Thế Tông nhíu mày: “Các ông không tin tưởng Ác Đạo Minh chúng ta à?”

Ông lão bình tĩnh đáp: “Ông nói quá rồi, Tộc trưởng chỉ muốn làm quen Điện chủ, chỉ thế mà thôi”.

Thế Tông chậm rãi đứng dậy, ông ta cười nói: “Các ông cứ yên tâm, chắc chắn Ác Đạo Minh chúng ta sẽ dốc toàn lực trong trận chiến này, dẫu sao sau khi trải qua nội chiến, vô số cao thủ của nền văn minh Thiên Hành đã chết trận, ngay cả Phục Võ kia cũng thế, bây giờ trong nền văn minh bọn họ cũng chỉ còn Tịnh Sơ là có chút thực lực. Có thể nói lần này chúng ta thắng chắc rồi, khả năng thắng cao như thế đương nhiên Ác Đạo Minh chúng ta không có lý do gì để từ chối cả, đúng không?”

Ông lão nhìn về phía Thế Tông, gật đầu nói: “Đến lúc đó rất mong hai vị đại giá”.

Dứt lời, lão ta xoay người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện